Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 38: Nhất Long Song Phượng Tắm Uyên Ương (hạ)

Hạ Phong Ngân trái ôm phải ấp hai mỹ nữ tuyệt sắc, trong lòng cảm giác thỏa mãn thôi rồi, chỉ sợ hiện tại có người cho hắn chức tổng

thống thì cũng không chút do dự cự tuyệt, bỗng nhiên Hạ Phong Ngân nhớ ra cái gì đó, hắn luồn tay xuống nhẹ nhàng vuốt ve sờ soạng bím của Tử Yên một chút, thân thiết hỏi: "Tử Yên bảo bối, bím em có còn đau không?"

"Không đau a!"

Nhìn ánh mắt Hạ Phong Ngân ân cần, cảm thụ được tình yêu sâu sắc của hắn đối với mình, khiến cho Tử Yên không khỏi cảm thấy trong

lòng hạnh phúc không thôi, tuy rằng bím của nàng bây giờ vẫn còn đang hơi ê ẩm, nhưng vẫn thiện ý nói láo, hai má Tử Yên đỏ bừng, đột nhiên đến bên tại Hạ Phong Ngân nhỏ giọng nói: "Phong Ngân, em yêu anh! Yêu anh lắm lắm!"

Tử Yên bình thường nếu so với Tiểu Tư Nhã thẹn thùng hơn không ít, từ khi ở bên Hạ Phong Ngân, hoàn toàn chưa từng nói qua một

cầu tâm tình nào, nhưng đêm nay, nàng chẳng những đem tấm thân trinh trắng trân quý hơn hai mươi năm không chút do dự trao cho

Hạ Phong Ngân, mà còn nói ra những câu nói ngọt ngào với tình lang lần đầu tiên trong đời, tuy rằng rất ngắn gọn, cũng không hoa mỹ đến buồn nôn, nhưng là phương thức biểu đạt tình yêu tốt nhất.

Đang lúc Hạ Phong Ngân giật mình nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tử Yên, Tư Nha đứng bên cạnh cũng thủ thỉ: "Phong Ngân! Em cũng

yêu anh! Chúng em nguyện ý cả đời bên anh, ngủ cùng giường, chết cùng mộ, xuân hạ thu đông bên nhau thiên địa không thể tách rời!"

Nói xong lời này,Tư Nhã hôn lên mặt Hạ Phong Ngân một cái.

Ui đm cảm động vkl! Hạ Phong Ngân thực sự muốn khóc, ôm hai nữ nhân bên mình càng lúc càng chặt, nhưng miệng hắn lại kiên quyết

phản đối nói: "Không được, cái gì mà xuân hạ thu đông không tách rời là sao a! Không được!"

"Sao vậy, chẳng lẽ anh không muốn ở bên bọn em cả đời sao?"

Vừa nghe lời nói của Hạ Phong Ngân..., cả Tiếu Tư Nhã cùng Tử Yên đều lo lắng, hai cặp mắt sáng ngời đen nhánh thậm chí mờ đi vì

màng sương nước mắt, các nàng hiện tại đã đem thứ trân quý nhất của mình trao cho Hạ Phong Ngân, nếu hắn hiện tại vứt bỏ các

nàng..., thì làm sao có thể chịu nổi sự đau đớn này.

"Ha ha! Các em nghĩ đi đâu vậy?"

Hạ Phong Ngân nhìn nhị nữ lo lắng nhìn mình như vậy, nhất thời cảm thấy vừa buồn cười vừa ấm áp, hai nàng có thể nói là đã yêu hắn

sâu đậm, điểm ấy làm cho Hạ Phong Ngân cực kỳ cảm động, hôn lên má phúng phính của các nàng một cái, ôn nhu giải thích: "Trên đời này làm gì có thứ gì có thể tách rời được chúng ta chứ! Dù cho thiên địa có muốn ngăn cách, khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển, cùng lắm vợ chồng ta cùng nhau đi lên mặt trăng, du hành sao hỏa, sống cuộc đời thần tiên mà đến trời đất cũng không thể động chạm đến được"

Nguyên lại là như vậy a! Hai nữ nghe Hạ Phong Ngân giải thích xong, thở phào nhẹ nhõm, tảng đá trong lòng cuối cùng mới hạ xuống,

Hạ Phong Ngân vừa dứt lời, hai bàn tay nhỏ bé liền nhéo lấy hai bên tại của hắn, Tiếu Tư Nhã hừ hừ nói: "Chàng đúng là tên đại bại hoại,

làm hại chúng ta lo lắng một hồi, anh nên xử lý thế nào đây?"

"Đúng vậy! Chuộc lỗi đi, đồ bại hoại!"

Hạ Phong Ngân liền kêu đau nói: "Hai vị lão bà tha mạng, ta cam đoan, về sau chẳng những cùng các em ăn cơm, cùng các em ngủ, còn

cùng các em tắm rửa a!"

"Ai cho anh cùng bọn em làm những thứ đó chứ?"

Tiểu Tư Nhã nín cười nói: "Anh phải đảm bảo, về sau trong nhà, vợ đứng thứ nhất, chồng đứng thứ ba!"

"Ẽ thể ai thứ hai?"

Hạ Phong Ngân kinh ngạc hỏi.

"Thứ hai đương nhiên là con của chúng ta rồi!"

Nói tới đây, Tiếu Tư Nhã cùng Tử Yên buông tha cho lỗ tại Hạ Phong Ngân, thẹn thùng tựa vào l*иg ngực hắn, ánh mắt còn âm thầm

nhìn lén phản ứng.

Móa! Hạ Phong Ngân trong lòng thầm nghĩ, ở nhà thì quyền lực của hắn lớn nhất mới đúng a! Bằng không làm sao được gọi là lấy

chồng theo chồng, mất chồng theo con đầu! Bất quá lúc này Hạ Phong Ngân cũng không dám đem ý nghĩ trong đầu nói ra: "Đương

nhiên, nhà ta lão bà có quyền lực lớn nhất, chồng nhất định phục tùng các lão bà chỉ huy, lão bà nói hướng đông, chồng quyết sẽ không

đi hướng tây, lão bà nói đánh chó, ta quyết sẽ không đi bắt gà! Thế đã được chưa?"

"Cũng không sai nhiều lắm!"

Tiểu Tư Nhã hôn lên cái mặt dày của Hạ Phong Ngân hôn một cái, coi như thưởng công.

"Lão công, chúng ta giúp người mát xa nhá?"

Tử Yên đứng lên đề nghị.

"Ân, tốt!"

Hạ Phong Ngân nhớ lại lần trước Đặng Xuân Hàm dùng cặρ √υ' mềm mại ma sát lưng mình cực kì sảng khoái, hiện tại đề xuất của Tử Yên

cực kỳ hợp với ý của hắn, Hạ Phong Ngân cười cười nói: "Tốt! Nhưng anh không muốn dùng tay đầu, hai em lấy tiểu bạch thỏ trước ngực giúp anh đi ha!"

Nói xong, Hạ Phong Ngân mỗi tay còn bắt lấy một bên meo meo của các nàng miết một cái, cảm giác sướиɠ khoái khó ta.

"Chúng ta có hai người, ấn như thế nào được?"

Tiếu Tư Nhã thẹn thùng hỏi.

Hạ Phong Ngân cười da^ʍ một tiếng: "Một người ngồi ở trong lòng của anh, một người thì ở sau lưng là được rồi...!"

"Anh đúng là dâʍ đãиɠ mà!"

Tử Yên cười mắng một tiếng, đi ra sau lưng Hạ Phong Ngân, lấy một ít sữa tắm thoa lên lưng hắn, sau đó tay cầm cặρ √υ' mềm mại bắt

đầu CỌ CỌ ma sát không ngừng vào lưng của hắn, từng đợt kɧoáı ©ảʍ nhanh chóng lan tỏa ra khắp mọi ngõ ngách trong cơ thể, dưới sự ma sát của cặρ √υ' mềm mại êm ái cùng đầu ti cứng ngắc dễ thương, sữa tắm nhanh chóng biến thành bọt biển, Tử Yên trượt càng lúc càng nhanh, Hạ Phong Ngân kìm lòng nổi rên lên một tiếng, thật sự là quá sướиɠ, sau này mỗi buổi tối nhờ các lão bà mát xa như vậy cũng đủ rồi.

Cùng lúc đó, Tiểu Tư Nhã ngồi trong lòng Hạ Phong Ngân, tiểu meo meo trắng nõn no đủ trước mắt hắn không ngừng đung đưa, tựa

như trái đào chín mọng trên cây, mùi hương thơm ngát xông vào mũi, mê người vô cùng, Hạ Phong Ngân há mồm ra, ngậm lấy một bên đầṳ ѵú, không ngừng liếʍ mυ'ŧ, cạ cạ, cắn nhẹ, đảo vòng quanh khiến nó trở nên ướt nhẹp, vểnh lên cương cứng dễ thương câu hồn.

Cơ thể Tư Nhã vô cùng mẫn cảm, bị Hạ Phong Ngân kɧıêυ ҡɧí©ɧ như vậy, nhất thời dục hóa trong người vừa mới tắt lại bùng cháy, nàng vươn đôi tay ngọc ngà vòng qua bám chặt lấy cổ hắn ấn vào trong khe vυ' của mình, giống như cố gắng nhét nó xuyên qua cặρ √υ' này

luôn.

"Phong Ngân! Em không chịu nổi! Anh làm em ngứa quá đi!"

Hạ Phong Ngân vuốt ve mái tóc Tư Nhã, đôi má phấn hồng, cặρ √υ' đầy đặn mềm mại co dãn, đùi ngọc thon dài non nớt nõn nà, cuối

cùng dừng lại môi thịt đầy đặn mập mạp thần bí bên trong khu rừng rậm rạp. Nơi đó sớm đã cỏ dại um sùm, ấm áp vô cùng, Hạ Phong Ngân bằng cảm giác của mình, nhanh chóng tìm được âm hạch mềm mại kia, không ngừng nắn bóp, lúc nhẹ lúc nặng, khi chậm khi nhanh, mỗi một lần chạm vào, đều khiến Tư Nhã run rẩy hừ nhẹ một tiếng.

Tiểu Tư Nhã vươn đôi tay nhỏ bé cầm lấy khúc côn ŧᏂịŧ trong lòng bàn tay, không ngừng vuốt ve lên xuống: "Phong Ngân, đừng làm thế

nữa, em không chịu nổi rồi!"

"Bảo bối, không sao a, có chồng em ở đây gãi ngứa cho em mà!"

Hạ Phong Ngân đưa dươиɠ ѵậŧ của mình tiến nhập vào một cái hang động vừa ướt vừa ấm, vừa mềm vừa trơn lại chất khít, mãnh liệt

kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cho hắn hưng phấn bắt đầu gia tăng tốc độ, dâʍ ɖị©ɧ của nàng phóng ra từng đợt, khiến cho nửa dưới của hai người

ướt đẫm, trym hắn đâm vào trong bím càng lúc càng dễ dàng hơn.

"Phốc xích!"

"Phốc xích!"

Con trym bên trong âʍ đa͙σ mơn mởn trơn mềm ma sát kịch liệt lấy nhau, khiến miệng Tiếu Tư Nhã kìm lòng không nổi rêи ɾỉ: "A...

Phong Ngân ... Anh thật lợi hại... a...a.... nha... Tư Nhã thật là sướиɠ...sướиɠ quá... mỗi ngày... đều cho anh làm a...a...Phê quá.. sướиɠ

quáaaa... "

Không biết qua bao lâu, Tư Nhã chỉ cảm thấy bím mình càng ngày càng ướŧ áŧ, trơn trượt, càng ngày càng cuồng dã, cái trym dũng mãnh

cắm sâu đến tận hoa tâm, hai bị nóng bỏng cũng không ngừng va đập vào miệng âʍ đa͙σ, phần thịt non miệng âʍ đa͙σ há ra ngậm lại liên hoàn, tạo nên hình ảnh thần tiên cực kỳ quyến rũ câu hồn.

Một trận đánh làm người ta hồn phi phách tán, Tiếu Tư Nhã không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt kia, gương mặt kiều diễm hiện giờ đã

hưng phấn đỏ mặt, mị nhãn như tơ, hơi thở dồn dập mà nhẹ nhàng, thở gấp liên tục, nỉ non nói: "A... nhẹ một chút... a... a... a... rất... rất sâu... ô... ô...a...Phong Ngân ...anh mạnh mẽ quá... ô... ô...nhẹ chút...ư... ư... phê... "

Phía dưới đút côn ŧᏂịŧ vào sâu bên trong, còn phía trên thì Hạ Phong Ngân hôn lên đôi môi mềm kiều diễn của Tiếu Tư Nhã, nàng há to

miệng, đôi môi mềm mại bấm bấm vào môi hắn, đầu lưỡi hai người dây dưa quấn quít cùng một chỗ, nước bọt cũng trao đổi cho nhau qua lại, hai người đều tham lam nuốt ừng ực chất ngọt trong miệng đối phương, lúc này huyệt da^ʍ ướt đẫm của nàng gần đạt đến đỉnh phong run rẩy vài cái: "Phong Ngân...đừng động... ư...ư... không nên động...ư...ư...Em ra mất...ư... aaaaa..."

Âʍ đa͙σ Tiếu Tư Nhã Co rút dữ dội, cổ tử ©υиɠ cắn lấy đầu khấc của hắn, một cô âm tính từ trong đó phụt ra, tưới hết vào đầu trym Hạ

Phong Ngân, đại nhục bổng ma sát liên tục vào bên trong âʍ đa͙σ mãnh liệt đến tê dại, mép bím phấn nộn khát khao quấn quanh con

Cóc to lớn dũng mãnh... Hạ Phong Ngân cuối cùng không khống chế nổi nữa, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc toàn bộ xuất thẳng vào trong tử ©υиɠ Tư Nhã, thoải mái rên hừ hừ...