Sau 1 nụ hôn nồng cháy, thì ham muốn của Hạ Phong Ngân và Đặng Xuân Hàm đã lên đến đỉnh điểm, Hạ Phong Ngân nói nhỏ bên tai Đặng Xuân Hàm:
"Xuân Hàm, em muốn xoạc chị"
"Ukm, xoạc đi em"
Khuôn mặt của Đặng Xuân Hàm đỏ lên, tay của nàng ôm lấy cổ của Hạ Phong Ngân, đau nàng dựa vào trong ngực của hắn. Nàng giống như là một cô vợ bé, mong mỏi người mình yêu thương đưa mình lên tận mây xanh. Được Xuân Hàm cho phép, thì Hạ Phong Ngân ôm lấy Đặng Xuân Hàm, sau đó đi vào phòng ngủ của mình.
"Xuân hàm, em rất thích nhìn chị mặc váy, chỉ cần nhìn thấy chị mặc váy, thì sự ham muốn của em lại dâng lên!"
Hạ Phong Ngân đặt Đặng Xuân Hàm lên giường, sau đó hắn cẩn thận ngắm nhìn váy và đùi nàng, Đặng Xuân Hàm bị Hạ Phong Ngân nhìn như vậy, thì cũng hơi ngượng. Nhưng nàng không có kẹp lại bắp đùi của mình, mà nàng còn banh đùi ra một ít, để hắn có thể thấy rõ hơn
"Xuân hàm, chị cởi váy ra, để em xem đi."
Hạ Phong Ngân chưa bao giờ nhìn thấy gái ở trước mặt mình cởϊ qυầи áo, nên hắn rất muốn xem.
"Em đó, em đúng là dê cụ mà!"
Đặng Xuân Hàm hờn dỗi, rồi nàng từ từ cởi hết ra, 1 chiếc qυầи ɭóŧ màu đen viền tơ và 1 cặp đùi ngọc xuất hiện trước mắt của Hạ Phong Ngân. Đặng Xuân Hàm mặc đồ lót là loại siêu nhỏ, chỉ có thể che chỗ kín của mình mà thôi. Lúc này Hạ Phong Ngân ôm lấy Đặng Xuân Hàm sau đó vuốt ve khắp người nàng, đến lúc nàng ko chịu nổi, thì hắn mới nâng lên 2 chân của nàng, rồi đút trym vào bím nàng.
"Ah! Chỗ đó của em thật là lớn á!"
Đặng Xuân Hàm cảm thấy phê vô cùng, thậm chí nàng còn thấy hơi đau đau nhức, đã vài ngày rồi nàng ko dk hắn xoạc, nên bím nàng lại khôi phục lại.
"Chị có sướиɠ ko?"
Hạ Phong Ngân hôn lên tai Đặng Xuân Hàm.
"Ah! Ah! Ah! Chị sướиɠ quá đi em à."
Đặng Xuân Hàm rêи ɾỉ không ngừng, đôi tay nàng ôm lấy cổ Hạ Phong Ngân, hai chân nàng cũng kẹp vào eo hắn, để trợ lực cho hắn.
"PHỐC! PHỐC!"
Trym của hắn ma sát với bím nàng, phát ra âm thanh rất là vui tai, âm thanh này kết hợp với âm thanh rêи ɾỉ của nàng, để tạo ra 1 bản nhạc phê lòi. Qua 1 lúc rất lâu, tiếng rêи ɾỉ đã ngừng lại, lúc này Hạ Phong Ngân đang ôm Đặng Xuân Hàm.
"Phong Ngân! Chị muốn ở cùng với em quá, chị muốn chúng ta mãi mãi ở với nhau."
Đặng Xuân Hàm ôm lấy cánh tay của Hạ Phong Ngân, đầu nàng dựa vào l*иg ngực của hắn.
"En cũng rất muốn ở với chị nè."
Hạ Phong Ngân sờ lên mặt Đặng Xuân Hàm rồi nói típ:
"Em, Hạ Phong Ngân xin thề, sau này phải cưới chị làm vợ, để chị vĩnh viễn ko bao giờ rời xa em."
Xuân Hàm chỉ nghĩ Hạ Phong Ngân đang nói đùa để nàng vui mà thôi, nên cũng không để ý lém, nàng chỉ là mỉm cười rồi nói:
"Tốt! Chị tin tưởng en có thể làm được, chị sẽ chờ đếm ngày đó, dù có là cả đời thì chị cũng không bao giờ hối hận. Oh sao nó cứng thế em?"
Đặng Xuân Hàm đột nhiên cảm thấy bím của mình đang bị 1 cây trym to ma sát, nàng vừa sợ lại vừa mừng mà kêu lên, vừa rồi nàng đã bị hắn làm chi lêи đỉиɦ 2 3 lần rồi. Mới qua có năm phút đồng hồ, mà chỗ đó của hắn lại cứng lên rồi, chắc nó lại muốn xoạc rồi.
"Đây đều là do Xuân Hàm đấy, ai bảo chị đẹp quá mà!"
Hạ Phong Ngân cười dâʍ đãиɠ, rồi hắn nói típ:
"Hay là chúng ta lại xoạc 1 lần nữa?"
"Xem như chị sợ em rồi. Nhưng chị lại muốn xoạc một lần nữa."
Đặng Xuân Hàm cầm lấy trym của hắn, sau đó nàng để trym vào bím nàng.