Còn đang vét sạch thức ăn trong bữa tiệc…
Người đông sức lớn, một con gà già như vậy cũng bị ăn tươi, một chậu đậu lớn như vậy cũng ăn hết rồi.
Tất cả mọi người đang chờ mong, chờ mong kỳ tích phát sinh…
Nhưng, kỳ tích không phải mỗi ngày đều phát sinh. Đại bá rất không vui vẻ tuyên bố, hôm nay thật sự ăn quá no, cần vận động tiêu hóa bữa tiệc ngon miệng này. Cho nên, mọi người từ đâu tới thì về chỗ đó, hắn không thể giữ khách nữa. Chưa từng nghe qua thâm hụt tiền lớn như thế.
Tất cả mọi người lưu luyến không muốn rời phất tay từ biệt, chỉ trừ cái tên da mặt dày Long Tại Thiên kia ra.
Đại bá nhất định muốn giữ hắn lại trên núi ở vài ngày, phải biết rằng ở trọ thật là tốn tiền, không bằng giữ tiền lại sau này cho Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đại bá nhất định là loại người… này, hắn nếu đã đem một người coi thành người của mình, sẽ cực kỳ thể thϊếp tỉ mỉ quan tâm. Hiện tại, Long Tại Thiên đã bị hắn coi thành vị hôn phu của Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đương nhiên sẽ lo lắng thật tốt cho hắn.
Long Tại Thiên lọt mắt xanh Đại bá cảm thấy rất khoái trá, được voi đòi tiên bèn đưa ra yêu cầu, muốn mang Điêu Điêu Tiểu Cửu đi dạo khắp nơi, cho biết đường xá.
Đại bá gật đầu đồng ý, hắn đang muốn đuổi mọi người đi, để thu hoạch những… sính lễ này.
Điêu Điêu Tiểu Cửu không muốn, “Ta hôm nay choáng đầu. Muốn trở về phòng nghỉ ngơi.”
Long Tại Thiên vẻ mặt cười đến tà khí: “Tốt, ta vừa lúc muốn biết các ngươi ở đâu, có thể dẫn ta qua sao?”
Đại bá nói: “Ngươi đành vất vả một chút ở phòng sư huynh nàng đi. Hiện tại bọn chúng không ở đây. Điêu Điêu, ngươi đưa Long vương gia đến gian phòng của Nhị sư huynh đi.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt mũi nhăn nhúm, Đại bá… thích bắt nạt người thật thà nhất, phòng Đại sư huynh cùng Tam sư huynh, hắn thế nào cũng không dám lấy ra cho người khác dùng.
Điêu Điêu Tiểu Cửu học bộ dáng Đại bá, từ trong lỗ mũi phun ra một tiếng hừ! Xoay người rồi chạy, cái tên Long biếи ŧɦái kia, hắn thích theo hay không theo cũng mặc kệ.
Long Tại Thiên từ biệt Đại bá, tiêu sái theo sát cô nương khuôn mặt nhỏ nhắn đang bỏ chạy.
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù không cao lắm, nhưng đổi lại eo lưng nàng rất nhỏ, chân lại rất dài, bộ ngực cũng cũng không tệ lắm, cái mông đầy đặn, tóm lại tỉ lệ vô cùng hoàn mỹ. Long Tại Thiên đi theo phía sau nàng thấy vậy tâm tình khoái trá. Hắn nhất định thích loại hình nữ hài tử như thế. Mỗi một bộ phận đều phù hợp tiêu chuẩn trong mộng của hắn. Quả thực là trời cao vì hắn mà chế tạo.
Điêu Điêu Tiểu Cửu dẫn hắn tới bên một khe nước, đó là suối nước từ trong núi do đất bồi mà thành một cái ao xanh. Bốn phía tất cả đều là thạch bích, không có đất, thoạt nhìn nước cực xanh. Bên trong có một vài con tôm nhỏ tươi sống bơi lội vui vẻ.
Điêu Điêu Tiểu Cửu tùy tiện tìm một tảng đá lớn, cũng không lau phủi, ngồi xuống. Nàng muốn cùng cái tên biếи ŧɦái này nói cho rõ ràng. Nàng không cần gả cho hắn, nàng phải gả cho Liễu Liễu sư huynh.
Long Tại Thiên dường như cũng không quá quan tâm, ghé sát vào bên người nàng ngồi xuống.
Điêu Điêu Tiểu Cửu hướng bên cạnh dịch ra một chút, Long Tại Thiên liền dịch theo một chút, Điêu Điêu Tiểu Cửu nhướng mày lại dịch qua một chút, đương nhiên Long Tại Thiên tiếp tục dịch lại gần nàng. Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không chú ý, thiếu chút nữa trượt khỏi tảng đá. Long Tại Thiên một cái ôm bả vai nàng, nàng mới không… tiếp xúc thân mật với mặt đất.
Điêu Điêu Tiểu Cửu dùng tay nhỏ đẩy hắn, muốn hắn ngồi xa một chút. Long Tại Thiên âm hiểm cười một tiếng, duỗi tay ra, nâng nàng lên, đặt trên đùi, trong lúc nàng còn chưa kịp phản ứng, môi hắn lại một lần bắt đầu đè ép.
Hắn suy nghĩ, nếu nha đầu kia dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ nữa, hắn sẽ làm tới!
Ngô…
Điêu Điêu Tiểu Cửu ra sức phản kháng, nhưng kỹ thuật hôn của Long Tại Thiên chính là đệ nhất, chỉ chốc lát sau, nàng liền ỡm ờ, rất mất mặt mà say mê dưới sức quyến rũ nam tính của hắn, bắt đầu nhẹ nhàng rêи ɾỉ…
Nhẹ nhàng liếʍ láp, một cái lại một cái, giống như một kẻ không biết thỏa mãn, Long Tại Thiên đùa bỡn giác quan của Điêu Điêu Tiểu Cửu, khiến nàng hoàn toàn rơi vào tay giặc, hòa theo tiết tấu của hắn…
“Ngươi thật là một tiểu yêu!” Hắn vừa ở bên miệng nàng hàm hồ lẩm bẩm, vừa hung hăng tăng thêm lực đạo hai tay. Ôm thân thể mềm mại của nàng áp sát thân thể hắn. Nhanh như vậy hắn cũng đã bắt đầu có phản ứng.
“Ngô!” Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy không thể hô hấp, nàng sắp bất tỉnh! Ứng phó nụ hôn nóng bỏng phóng tứ của Long Tại Thiên, lại còn muốn mau mau thoát khỏi tay trái ngang ngược đang không ngừng vuốt ve trên mông nàng, căn bản không còn tâm tư cản trở một cánh tay phải linh hoạt khác đang kéo thắt lưng xiêm y của nàng. Điêu Điêu Tiểu Cửu ra sức giãy dụa, lần này nàng thật sự muốn thoát ra. Nhưng hai tay hai chân nàng hình như không đủ lực công kích, ngược lại còn hùa theo.
“Tiểu yêu, đừng nóng vội… Ta sẽ cho ngươi!” Hắn khàn khàn trên môi mọng của nàng, tận tình thưởng thức cái lưỡi non mềm, hưởng thụ xúc cảm hai ngực đầy đặn của nàng cách lớp quần áo dán sát trên ngực hắn. Hắn hơi hơi mở chân, trời ạ, đường cong của cái mông nàng thật sự quá mức hoàn mỹ, cùng với cái mãnh liệt cương cứng ở dưới của hắn qua lớp xiêm y thân mật triệt để!
Hai bên đều sắp bùng nổ sao?
Điêu Điêu Tiểu Cửu sắc mặt đỏ bừng, lệ cũng sắp rơi ra, cái tên Long biếи ŧɦái này, hoàn toàn không hiểu cự tuyệt của người khác là gì sao? Nàng không cần bất cứ… thứ gì của hắn, nàng hiện tại chỉ cần không khí.
Không khí, không khí, không khí…
Những giọt không khí cuối cùng thuần khiết lại bị cái tên Long biếи ŧɦái này cường ngạnh ngang ngược hút đi, trước mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu hồng quang vừa lóe, rốt cục…
Thật mất mặt…
Ngất đi thôi!
Một ý thức cuối cùng, cái tay kia, vẫn còn đang mò mẫm…
Nàng…
5555555…
Có thể buông ra hay không, cứu mạng a…