Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 45: Nhìn chồng thao em như thế nào

Edit: Đậu Đỏ

Dương Uấn Chi buồn bực muốn đánh hắn lại bị Ngô Thắng Vũ cầm chặt cổ tay, lột quần cậu xuống. Hạ thể không mặc qυầи ɭóŧ trong nháy mắt liền phơi bày, nơi bị hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ đã chảy dịch, men theo phần đùi thon dài của cậu lăn tăn dọc xuống.

Một màn dẫm mỹ này Ngô Thắng Vũ đã sớm tưởng tượng được nhưng lúc nhìn thấy vẫn không nhịn được than một câu, biết ngay là tiểu tao hóa không thể không động dục mà.

“Phía dưới cũng cởi, không cho em dùng tay.”

Không nghĩ tới đối phương còn không cho cậu dùng tay, Dương Uấn Chi đành phải ngoan ngoãn dùng miệng cắn khóa quần hắn từ từ kéo xuống. Gậy bổng căng cứng gồ lên làm cậu không hề thuận lợi, thật vất vả mới còn lại qυầи ɭóŧ, cậu trước tiên liếʍ một vòng bên ngoài, hương vị dương cương nam tính cách một lớp qυầи ɭóŧ tràn vào khoang mũi cậu, Dương Uấn Chi hoàn toàn khuất phục dưới cự bổng này. Hàm răng trắng tinh cắn mép qυầи ɭóŧ hắn kéo xuống một chút, sau đó dùng lưỡi vói vào bên trong tiếp tục đẩy xuống. Chờ đến khi qυầи ɭóŧ hoàn toàn được cởi xuống, hạ thể hắn đã sớm ướŧ áŧ không thôi, màu sắc so với trước đây đậm hơn một chút, kích thước to lớn làm cậu đã nhìn không biết bao nhiêu lần vẫn thật bất ngờ, thanh âm hắn khàn khàn nói, “Vợ, liếʍ anh thoải mái anh sẽ thưởng cho em.”

Cậu quỳ gối giữa hai chân hắn, côn th*t liên tục tràn ra nhiệt khí làm hai má cậu ửng hổng, vuốt ve côn th*t đã trướng thêm một vòng, gân xanh hằn lên phần thân lúc nào cũng làm cậu thật thoải mái, Dương Uấn Chi cầm thịt căn thật lớn cọ cọ lên mặt mình, khuôn mặt trắng nõn bị gân xanh ma sát đỏ lên. Nhìn bộ dáng này của cậu, Ngô Thắng Vũ nhịn không được thầm than bảo bối đúng là tiểu yêu tinh ông trời phái xuống để câu hồn hắn mà.

Dương Uấn Chi vươn đầu lưỡi quấn lấy qυყ đầυ mập mạp, đầu lưỡi lướt qua khen nhỏ giữa đầu quy không ngừng rỉ dịch, chứng minh chủ nhân nó đang rất hưng phấn. Cậu càng thêm ra sức, khoang miệng ướt nóng bao bọc phân thân nhạy cảm, hắn nhịn không được ôm chặt đầu cậu thọc vào rút ra, bất quá dù hưng phấn nhưng vẫn không quên sợ bảo bối bị thương nên hắn chỉ cắm một phần ba vào.

Cậu nỗ lực không để răng va phải gậy bổng, nghĩ đến trụ thịt của mình người này một ngụm là có thể ngậm lấy, mà cậu mỗi lần ngậm cho người ta miệng thật mỏi mà cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhét vào một nửa, côn th*t thô to như vậy dù là trung niên cũng rất hiếm thấy đi.

Bàn tay trắng nõn nắn nắn hai túi tinh no đủ, nghĩ đến bên trong âm nang nặng trĩu là tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu yêu nhất. Lúc Ngô Thắng Vũ rút gậy ra đè lại tay cậu, cậu liền chuyển sang âu yếm hai túi tinh, hung hăng hút vài cái, giống như muốn hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra.

Bởi vì không có mặc quần nên dâʍ ɖị©ɧ chảy ra trực tiếp nhiễu xuống đất, ngọc hành đáng yêu run rẩy trong không khí, chỗ nào cũng được an ủi nên chất lỏng phun ra nhiều hơn. Hai người giữa ban ngày ban mặt làm loại chuyện này trong phòng thử đồ công cộng, bên ngoài còn có không ít người đang mua quần áo. May là vì đang lễ nên khách nhiều hơn bình thường, nhân viên cửa hàng không chỉ tiếp một khách nên không có đi theo, cũng không chú ý đến họ.

Dương Uấn Chi thấy mình liếʍ lâu như vậy mà Ngô Thắng Vũ vẫn không cho cậu phần thưởng, đã có chút chịu không được, “Chồng, thật ngứa, muốn thao.”

“Lần sau còn dám tự mình chơi không?”

Dương Uấn Chi liều mạng lắc đầu, nỗ lực nuốt xuống nước bọt chuẩn bị tràn ra khóe miệng, sợ sẽ làm dơ quần áo, đồ của cậu đã treo hết lên móc, phiến gương đối diện phơi bày hai thân ảnh trần trụi đang dính vào nhau, cậu không dám nói căn bản không có hắn, cậu cũng không thể cao trào. Cơ thể thường xuyên được yêu thương đã khắc cốt ghi tâm loại thoải mái thấm ruột thấm gan này, hai cái tiểu huyệt chỉ nhận một chủ nhân là hán, chỉ cần Ngô Thắng Vũ chạm nhẹ lập tức sẽ kích động mở ra.

“Buổi sáng không phải đã làm rồi sao, đói bụng như vậy?” Ngô Thắng Vũ nhìn cậu lắc đầu thật mạnh cũng không nỡ khi dễ cậu nữa, kéo người đang quỳ dưới đất lên để cậu đưa lưng về phía mình, một chân để lên băng ghế dùng tư thế đứng tiến vào.

Hắn một tay vuốt ve trụ thịt của Dương Uấn Chi, một tay niết nhéo đầu v*. Phía trước được âu yếm làm cậu thoải mái thở phì phò. Ngón tay điêu luyện ve vuốt qυყ đầυ tinh xảo, bên trong lập tức sảng khoái đến chảy nước. Chỗ đó của cậu là màu hồng phấn xinh xắn, bị hắn nắn vuốt sẽ thẹn thùng run rẩy.

Qυყ đầυ Ngô Thắng Vũ vừa đặt trước huyệt động, miệng nhỏ phía trước liền hé ra, bộ dáng giống như đã sớm không chờ nổi nữa. Hắn để tao thủy tẩm ướt gậy bổng của mình mới thẳng lưng đẩy vào.

“A…… Thật thoải mái……”

“Tao hóa, muốn thao phía trước hay phía sau?”

“Ân a…… Đều thao……”

“Thời gian không đủ, chỉ thao một chỗ.” Ngô Thắng Vũ niết hai cánh mông căng tròn dâʍ đãиɠ của Dương Uấn Chi, hận mình không thể có hai cái côn th*t thọc chết cậu, ở chỗ này còn dám tham lam muốn hai cái đều thao.

“A… Chồng…. Đau…. A….. Vậy làm mặt sau đi…” Buổi sáng đã thao phía trước, hơn nữa còn bị bắn nướ© ŧıểυ nên bây giờ hơi đau.

Ngô Thắng Vũ rút côn th*t ra, không dùng bôi trơn trực tiếp đâm vào, Dương Uấn Chi khẽ rên, mồ hôi trên trán chảy xuống, Ngô Thắng Vũ ôm cậu thay đổi vị trí để cậu có thể nhìn thấy bộ dáng của mình. Dương Uấn Chi chỉ liếc mắt một cái lập tức không dám nhìn lần thứ hai, cậu biết người một chân bị nâng lên dạng ra, phía dưới đang bị một gậy th*t thật lớn liên tục thọc vào rút ra, sắc mặt ửng hồng đó là mình nhưng mặc kệ lúc làm có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, tự mình nhìn mình vẫn là có chút thẹn thùng.

“Tao hóa, nhìn chồng em thao em như thế nào.”

Hắn giữ chặt đầu cậu, muốn cậu nhìn lúc hai người kết hợp, một bên xoa nắn âm đế, một bên ra vào hậu huyệt cậu. Dương Uấn Chi nhìn nơi đó bị côn th*t hung hăng ra vào, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị phá tan. Ngô Thắng Vũ còn dùng ngón tay tách hoa môi phía trước, nhìn thịt non đỏ rực bên trong đã bị dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt, dịch thể sền sệt chảy xuống. Cậu biết mình mỗi lần làm sẽ chảy rất nhiều nước, nhìn d*m thủy từ từ nhiễu xuống đất phản ánh chủ nhân nó có bao nhiêu thoải mái, cũng phản ánh chủ nhân bây giờ có bao nhiêu dâʍ đãиɠ.

“A……. Em không muốn nhìn…. Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ…”

“Mau nhìn cho anh, nhìn bộ dáng em dâʍ đãиɠ dưới thân anh như thế nào.”