Ngô Thắng Vũ hiếm khi thấy yêu tinh của hắn ngại ngùng, nhìn cậu động tình nhưng không dám nhìn thẳng vào bộ dáng đang phản chiếu của mình, hắn đột nhiên ác liệt muốn bốn phía đều là kính, sau đó làm cậu để xem người này sẽ có phản ứng gì.
Rút côn th*t đỏ thẫm dữ tợn ra lại chậm rãi đâm vào để Dương Uấn Chi nhìn rõ bên dưới cậu bị hắn thao như thế nào, cúc huyệt xinh đẹp không hề kém cạnh hoa huy*t phía trước ăn gậy bổng của hắn như thế nào.
Dương Uấn Chi ngửa đầu tựa vào trước ngực Ngô Thắng Vũ, ánh mắt mê ly nhìn chính mình đang say mê phun ra nuốt vào, tựa hồ đã quen với việc nhẫn nhịn du͙© vọиɠ muốn rên thành lời, chỉ có thể nỗ lực điều chỉnh hô hấp và trái tim đang không ngừng loạn nhịp.
Hắn dùng ngón trỏ tách hoa môi ra sau đó dùng ngón giữa gảy gảy đầu âm đế, rõ ràng cách đây vài phút cậu cũng dùng tay chơi đùa nhưng sao lại không thể nào đạt cao trào, mà hắn chỉ cần sờ nhẹ một chút lại khiến cậu thoải mái không nói thành lời.
“Tao hoá, nói cho anh nghe bây giờ anh đang làm gì.”
“A a…… Thật thoải mái…… Chồng… Chồng đang sờ âm hạch em…. Ân….. Chảy thật nhiều dịch….. “
Hắn kéo tay cậu vuốt ve nơi kết hợp của hai người, “Em xem nè bảo bối, chỗ này của cưng thật nóng, hút anh thật chặt, em quả nhiên thích bị anh làm ở nơi công cộng mà.”
Bị hắn cưỡng ép sờ nơi đó, gậy th*t thô cứng nóng bỏng mỗi lần đâm vào giống như muốn kéo ngón tay cậu cào cùng, dâʍ ɖị©ɧ nhanh chóng thấm ướt tay cậu, Dương Uấn Chi nhìn côn th*t đỏ tím nổi vật trên làn da trắng nõn mới phát hiện nó càng đâm càng sâu, gân xanh hằn lên phần thân nên trông thật dữ tợn, từng cú từng cú thọc vào làm cậu như muốn nảy lên khỏi mặt đất. Ánh mắt tan rã, khoé mắt đỏ bừng, cậu có cảm giác côn th*t hình như lớn hơn so với lần đầu tiên hắn thao cậu, nghĩ đến Ngô Thắng Vũ đang trong thời kỳ phát dục, nơi đó càng lúc càng lớn, đến khi nơi đó giống như cự pháo thật sự có thể thao chết mình, Dương Uấn Chi liền hưng phấn co rút phun nước.
“Bảo bối, đẹp không?” Nhìn cậu si mê nhìn chằm chằm chính mình trong gương, hắn cắn nhẹ cổ cậu, hút vào rồi buông ra, để lại cái ấn ký đỏ rực đánh dấu chủ quyền.
“Tao hoá, nếm thử hương vị của chính mình nè.” Hắn dùng ngón tay dính dịch thể phía dưới vân vê đôi môi hồng nhuận, sau đó khẽ tách hai cánh môi đầy đặn
luồn vào. Đầu lưỡi bị hắn kẹp lấy không thể phát ra âm thanh gì, chỉ có thể ngoan ngoãn mυ'ŧ ngón tay hắn, nước bọt chảy ra, hương vị tanh nồng giờ phút này như một liều thuốc thúc tình khiến hai người trầm mê.
dương v*t thô dài của Ngô Thắng Vũ đâm sâu đến ruột Dương Uấn Chi, cậu lắc lắc cánh mông tròn vểnh, dù đã bị hắn làm không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn thật thoải má, a… Chồng…. Mau dùng côn th*t đâm em đi… A a a….. Muốn chết…… Nhanh làm em đi…. Làm em tới khi không có chồng thì không thể cao trào….. Mỗi đêm đều phải cắm vào ngủ…. Mơ thấy chồng làm em.
Cậu nhắm chặt mắt, nước mắt sinh lý khẽ rơi. Mỗi khi nhìn cậu bị mình thao khóc, hắn đều cực kỳ thỏa mãn, tối hôm qua rõ ràng lỗ nhỏ này còn không thể khép lại mà hôm nay đã chặt chẽ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Vợ, em thật chặt nha.”
”A….ha Thật ngứa… A…… Ngô Thắng Vũ…… Làm em nữa đi mà…… Làm hỏng luôn cũng được a a a…….”
“Dâʍ đãиɠ! Dám kêu anh làm hỏng luôn cũng được hả.” Ngô Thắng Vũ hung hăng bóp hai cánh mông cho đến khi nó sưng đỏ mới buông tha, ra sức đỉnh vào trong, “Mỗi ngày đều ngập côn th*t của chồng ngủ, nơi này có phải sẽ lỏng không hả?”
“Ô ô….. Em mặc kệ….. Muốn ngậm côn th*t của anh đi ngủ….. A ha…….”
“Yêu tinh, anh bắn nhiều như vậy lỡ mang thai thì sao bây giờ?”
“Ân a…. Vậy thì sinh bảo bảo cho chồng…… Anh có muốn không….. Ân a.”
“Muốn, tao hóa, làm chết em. Không biết bảo bảo sẽ tao giống cưng, hay là thông minh giống cưng đây.”
“Im miệng…… Ách….. Thật thoải mái…… Đâm tới ruột rồi…… A a a…..”
Hai người đắm chìm trong bể dục, không quản bản thân mình đang ở nơi nào, thời điểm Ngô Thắng Vũ nói muốn có bảo bảo của hai người, Dương Uấn Chi giống như đứa trẻ òa khóc lên, mặc kệ lời nói đó là thật lòng hay chỉ vì bị du͙© vọиɠ làm loạn trí, cậu đều thấy thật ngọt ngào, cảm thấy mình và hắn giống như đôi tình nhân trẻ hướng về tương lai.
Hai người thả chậm động tác, Ngô Thắng Vũ một bên không ngừng đâm vào bên trong, một bên tuốt động trụ ngọc ngẩng cao phía trước. Cả người Dương Uấn Chi cơ hồ dán lên cửa, dịch huyệt nhiễu xuống đọng thành một bãi nước nhỏ, hai cái động huyệt run rẩy muốn đạt cao trào. côn th*t hắn lại trướng lớn một vòng, nếu không có dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn, cậu cũng không biết nếu cắm vào thì có thể rút ra được không.
“A….. Chồng ơi……. Rút ra đi…… A ha…… Lát nữa anh bắn vào phía trước được không…. hoa huy*t muốn ăn….. A a a……”
“Muốn chồng chọc đến tử ©υиɠ sao?”
“Dạ muốn….. Tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ muốn uống sữa bò của chồng….. A a a……”
Ngô Thắng Vũ lại thọc vào rút ra hơn mười cái, vào lúc chuẩn bị bắn tinh lại rút ra chuyển hướng thọc mạnh vào hoa huy*t giống như suối nước nhỏ, bởi vì hắn đâm mạnh vào nên dâʍ ɖị©ɧ văng tung tóe. Đóa hoa diễm lệ gắt gao ôm lấy đại trư, lúc hắn cắm vào, cậu liền cao trào.
hoa huy*t được rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, bụng nhỏ ăn no thỏa mãn trướng lên, cánh hoa đỏ rực, Dương Uấn Chi mềm mại ngã vào l*иg ngực Ngô Thắng Vũ, mặc hắn rút côn th*t ra vệ sinh hạ thể mình, tiện thể lau sạch tao thủy dính trên mặt đất.
Hai người bước ra khỏi phòng thử đồ, gương mặt Dương Uấn Chi vẫn đỏ bừng, tóc cũng có chút ướt, rõ ràng là cơ sở vật chất của trung tâm rất tốt, máy lạnh được gắn khắp mọi nơi mà người này lại giống như lữ hành trên sa mạc, ánh mắt ươn ướt, gò má hồng hồng giống như trái đào mật* nhỏ đáng yêu ngọt ngào, nhìn bộ dáng này của cậu, hắn đột nhiên hận không thể giấu người này đi.
*Đào mật là cherry ý.
Tùy tiện thử một chiếc áo sơ mi đen, nhìn ánh mắt Dương Uấn Chi tỏa sáng cũng biết mặc vào không tệ, lúc tính tiền hắn yêu cầu nhân viên tìm một chiếc màu trắng, sau đó lại mua thêm một bộ quần áo rồi mới dẫn cậu về nhà.