Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 104: Sí thiên sứ đọa lạc

Khác với lời hắc thượng đế nói, thượng đế cũng không ghét bỏ Lucifiel nhỏ đi.

Thần linh tóc bạc dùng ánh mắt hứng thú, nhìn tiểu thiên sứ đoan đoan chính chính ngồi trên đầu gối. Lucifiel mặc trang phục tiểu thiên sứ trắng noãn, tóc dài vàng kim rũ ở trước ngực, có cảm giác thanh tú của trẻ con. Mắt hắn chớp chớp, sau khi nhỏ đi, đôi mắt màu xanh lam vừa tròn vừa to, giống hệt như mèo.

Nhưng thế gian này tuyệt đối không có con mèo nào tinh xảo như sí thiên sứ trưởng.

Hắn nhìn ra thái độ của thần, cười hỏi: “Thần thích ta thế này sao?”

Thượng đế nói: “Ừm.”

Lucifiel dùng giọng điệu trẻ con nói rằng: “Nhưng mà ngài buổi tối, nói ngài ban ngày không thích ta thế này.”

Sách Sáng Thế ở trong đại thánh trì nghe thấy câu này, nhất thời kích động.

Điện hạ! Tiếp tục cáo trạng!

Để thượng đế vạch trần bộ mặt thực của mặt hắc ám!

Đối mặt câu hỏi của Luci, ánh mắt thượng đế hiện lên lạnh lẽo, “Sau này chuyện về ngô, không nên hỏi buổi tối ——” lời nói ôn hòa tạm dừng một chút, ngón tay y chọt chọt hai má mềm nộn của Luci, “Y không hiểu ngô, ngươi cũng không hiểu ngô sao? Chỉ cần là Luci, ngô đều rất thích.”

Chỉ cần là ta…

Thần, ngài đều thích ư?

Khóe môi Lucifiel không thể ngăn chặn mà cong lên, lại không muốn quá mức cao hứng mà mất đi lễ nghi, gục đầu xuống. Hắn kéo tay áo thượng đế, dùng tới phương thức làm nũng của tiểu thiên sứ nói rằng: “Thần thích, ta có thể thường xuyên biến cho thần xem.”

“Tốt.”

Thượng đế nghe giọng nói giòn tan của hắn, không khỏi nghĩ đến Luci bình thường.

Giọng Luci thanh mà nhu, lực độ trầm ổn, cho dù biểu đạt quyến luyến với mình, cũng nói chuyện không nhanh không chậm, không có sự trắng trợn như lúc này. Quả nhiên hiệu quả của ma pháp này, khiến tâm trí Luci cũng giảm đi một ít, thượng đế tiếc nuối phát hiện năm đó nghĩ lầm, khiến cho mình mất đi một quá trình nuôi lớn Luci.

Nhưng mà, có thể nhìn thấy tiểu Luci cũng không tồi.

Thượng đế nói chuyện tùy ý, “Luci, buổi tối đi đâu?”

Trong lòng Lucifiel khẽ nghiêm nghị, địa ngục chính là cấm kỵ của thần, ngoại trừ khi thần bằng lòng dẫn hắn đến địa ngục, thì hắn cũng không thể dễ dàng đến địa ngục, Michael và Beelzebub chính là kết cục tốt nhất.

“Ta cũng giống dĩ vãng ở trong tẩm điện, sau đó ngài ban đêm tới, y dẫn ta đến hạ giới.”

“Hửm, nhân gian?”

“Không phải… đến địa ngục…”

“…”

“Thần, ta cũng thật không ngờ y sẽ mang ta đến địa ngục, hơn nữa y không có che lấp bề ngoài, có vài ác ma đã nhận ra y là ‘Yahveh’, ta bị y ôm, không có cách nào liền cùng vào địa ngục.”

Lucifiel ủ rũ kể ra việc buổi tối, danh dự Yahveh hết giữ được rồi.

Ánh mắt thượng đế ngưng kết thành hàn băng, không ngờ chuyện nghiêm trọng như thế, “Y trực tiếp đến địa ngục sao? Trừ cái này ra, y làm gì ở địa ngục, lại làm gì với ngươi?”

Lòng bàn tay đè lại bả vai Lucifiel, thần lực của thượng đế liền tham nhập thân thể tiểu thiên sứ, kiểm tra có bị lực hắc ám của địa ngục ô nhiễm hay không, hoặc là bị mặt hắc ám tiến hành thay đổi.

Lucifiel cảm giác được thần lực ấm áp, mỉm cười.

Nắm chặt tay thượng đế, hắn bảo thần không cần lo lắng, “Ta không rõ ràng hành tung của thần cho lắm, y giao ta cho một ác ma trông giữ, sau đó liền biến mất, theo ngài ban đêm nói, y đi bổ sung căn nguyên hắc ám cho địa ngục.”

Sắc mặt thượng đế càng trầm, “Y giao ngươi cho một ác ma?”

Này có ý gì!

“Vị kia hình như là muốn…” Lucifiel nhìn lén thượng đế một cái, nhỏ giọng nói rằng, “Khiến ta có cái nhìn mới với hắc ám, không còn mâu thuẫn nữa.”

Thượng đế: “…”

Muốn Luci không mâu thuẫn hắc ám, liền trực tiếp ném Luci vào địa ngục ư?

Y thật hoài nghi một ngày nào đó tỉnh lại trên ngự tọa, liền phát hiện Luci của y biến thành đọa thiên sứ!

“Về sau không cho đi địa ngục.” Thượng đế lạnh lùng nhìn hắn, “Ngô biết ngươi có biện pháp cự tuyệt, mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, đều không cho đến địa ngục nữa, chỉ một lần này thôi.”

Lucifiel cười thực bất đắc dĩ, “Vâng.”

Chỉ có thể cố hết sức…

Hắn nói rằng: “Thần, chúng ta thảo luận một chút về vấn đề ‘Yahveh’ đi.”

Một mũi tên xuyên tim.

Thượng đế giãy dụa phát hiện ngoại trừ để “Yahveh” biến thành đọa thiên sứ, hình như không có biện pháp giải quyết khác. Vấn đề là “Yahveh” có nghĩa là chúa tể cao nhất, kỳ thật ý nghĩa không khác “Jehovah” cho lắm, như vậy, chẳng phải là bảo y tự tay biến “mình” thành sinh linh hắc ám sao?

Mặt hắc ám chết tiệt!

Thượng đế không cam lòng nói rằng: “Ngươi cần ngô làm gì?”

Lucifiel sâu kín đề xuất hai biện pháp, “Một, thần làm cho bọn họ quên đi chuyện đã xảy ra tối hôm qua, nhưng mà xét thấy ác ma biết đến rất nhiều, khả năng không lớn; hai, thần đuổi ‘Yahveh’ và ta đi, mai táng đoạn lịch sử đen tối này.”

“Ngươi?” Thượng đế cả kinh.

Lucifiel gật đầu, “Tuy rằng ta không bị nhận ra, nhưng mà vua ác ma Baal biết được sự tồn tại của ta.”

“Để hắn mất trí nhớ!”

Lời nói như đinh đóng cột của thượng đế đủ để khiến Baal lạnh cả người.

Thảo luận ra kết quả, Lucifiel và thượng đế quyết định liên thủ áp chế chuyện này.

Lúc bước ra khỏi đại thánh đường, hắn có chút thở phào, Baal mất trí nhớ, có nghĩa là lịch sử đen tối của hắn cũng có thể biến mất, không có ai biết hắn bị Baal ôm vào trong ngực, còn bị vỗ mông.

Baal, lần sau gặp mặt trên chiến trường, ta sẽ xuống tay “nhẹ” một chút.

Ha hả.

Thiên đường ban ngày, xung quanh đều thấy thiên sứ bận rộn, thiên sứ nghỉ ngơi thì nhàn nhã đi lại trên đường, hình thành đối lập rõ rệt với những thiên sứ bước chân vội vàng. Hoàn cảnh đặc biệt của thiên đường, dẫn đến bên phía địa ngục phát sinh vấn đề lớn, cách nửa ngày mới truyền tới tai đại thiên sứ trưởng Gabriel.

Thiên sứ báo chuyện này lên là Michael.

Sau khi Gabriel nghe xong, trước mắt tối sầm, “Ngươi nói cái gì? Đêm qua, Yahveh điện hạ ôm một tiểu thiên sứ bước vào địa ngục? Mà còn bị cửa địa ngục tôn sùng là chủ thần hắc ám!”

Michael cười khổ nói: “Đúng vậy, bên địa ngục đã nổ tung chảo rồi.”

Trên mặt Gabriel phức tạp vạn phần.

“Chuyện này hậu quả rất khó lường, một khi nói ra ngoài, thanh danh Yahveh điện hạ liền xong đời, thiên đường và thần đều không thể dễ dàng tha thứ cho một sí thiên sứ như vậy.”

“… Với lại, tiểu điện hạ hẳn là vô tội, nên làm cái gì bây giờ?”

Michael nhắc nhở một câu.

Hắn vẫn luôn nghe nói thiên đường xuất hiện một tiểu thiên sứ giống điện hạ, lòng ngứa khó nhịn, bất hạnh không cách nào đến Hằng Tinh thiên gặp đối phương. Hắn không tin Yahveh vô tội, nhưng tuyệt đối tin tưởng tiểu thiên sứ là vô tội, tiểu thiên sứ tuổi này không có năng lực phân biệt thiện ác thị phi, nhất định là bị Yahveh mang vào địa ngục!

Gabriel để phó quan canh giữ ở ngoài điện, nói riêng với Michael, “Bây giờ họ trở về chưa?”

Michael lắc đầu, “Không có tin tức phương diện này.”

Gabriel mất mát nói rằng: “Không thể nào.”

Còn ở địa ngục hả?

Đây là tiết tấu muốn đọa thiên mà! Thiên đường chưa bao giờ có đọa thiên sứ cấp bậc sí thiên sứ!

“Ta đi áp chế chuyện này… ngươi…” Gabriel cắn cắn môi dưới, nói với đồng bạn mình tín nhiệm, “Ngươi đi bẩm báo Lucifiel điện hạ, nói rõ ràng chuyện từ đầu chí cuối, xem điện hạ quyết định như thế nào.”

Michael nghiêm túc nói: “Được.”

Hằng Tinh thiên, Michael đi ở trên đường, nơi nơi đều là trí thiên sứ nhìn thấy hắn mà kinh ngạc.

Michael cảm thấy trên mặt nóng bừng, mình vốn đang bị phạt, đột nhiên đến Hằng Tinh thiên, nghĩ thế nào cũng khiến người ta cảm thấy không thích hợp. Hắn rõ ràng ý thức được hành vi quá khứ có bao nhiêu tệ hại, viết tiểu hoàng thư, chạy tới địa ngục chơi đùa, bất luận việc nào cũng có thể khiến thiên sứ bình thường vạn kiếp bất phục, cố tình hắn là sí thiên sứ, cho nên có thể mở một mặt lưới.

Điện hạ nhất định là thất vọng cùng cực với hắn…

Trong lòng Michael căng thẳng, tiến đến cung điện sí thiên sứ trưởng.

Ngoài cung điện, thiên sứ tóc đỏ bị người hầu ngăn lại, “Michael điện hạ…” Một người hầu khác thấy đồng bạn ngăn Michael lại, có chút chột dạ hỏi: “Ngài có chuyện gì sao?”

Michael nói rằng: “Ta có chuyện quan trọng cầu kiến điện hạ.”

Người hầu do dự nhìn hắn, “Cái này… bây giờ ngài là chức vị thiên sứ, dựa theo quy định, không thể vào cung điện sí thiên sứ trưởng…”

Bọn họ vẫn không dám thả hắn vào.

Lúc Michael lo lắng, trong cung điện truyền đến giọng Lucifiel, “Để hắn vào.”

Người hầu lập tức thay đổi thái độ, cung kính để Michael bước vào cung điện.

“Điện hạ.” Michael đi đến đại điện, liếc mắt liền nhìn thấy Lucifiel. Thời gian cách xa nhau không lâu lắm, đáy lòng Michael lại chua xót, cảm giác cứ như thật lâu chưa gặp vậy.

Cái nhìn thứ hai, hắn nhìn thấy thiên sứ ở chỗ phó quan.

Curtis.

Michael từng tiếp xúc không ít với trưởng thư viện thiên sứ này, theo bản năng lộ ra một nụ cười. Nhưng sau đó nghĩ đến Curtis ngồi ở vị trí trước kia của hắn, nụ cười của hắn liền có chút u buồn.

Curtis nhẹ giọng nói rằng: “Michael điện hạ, ngày an.”

Michael khô cằn trả lời: “Ngày an.”

Lucifiel nhướn mày, đầy hứng thú nhìn hai phó quan giao tiếp, cảm giác tàn niệm sau lưng Michael cũng sắp đột phá phía chân trời.

“Michael, chuyện gì?”

“Chuyện quan trọng, ta muốn nói riêng với điện hạ, có thể bảo Curtis tạm thời né tránh hay không.”

“Có thể.”

Lucifiel biết là chuyện gì, ý bảo Curtis đi ra ngoài trước.

Curtis cũng không muốn nhúng tay vào chuyện “trọng đại” gì, hòa hòa khí khí ôm một xấp công vụ, chuẩn bị ra ngoài tìm một chỗ ngồi xem, không quá một giờ, hắn ta tuyệt đối sẽ không trở lại.

Cung điện hành chính sí thiên sứ trưởng đóng cửa, để cho hai vị sí thiên sứ không gian nói chuyện.

Người hầu ở cửa đại điện đều có một ít tò mò.

Đến tột cùng là chuyện thế nào, lại khiến Michael điện hạ không để ý vấn đề bị phạt, còn chạy đến tìm Lucifiel điện hạ?

Qua ước chừng nửa giờ, cửa điện mới mở ra, Michael sắc mặt ngưng trọng rời khỏi cung điện. Nhóm người hầu vốn đang muốn lên tiếng chào hỏi hắn, nhưng mà phát hiện Michael chạy trốn quá nhanh, chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi.

Đứng ở trong truyền tống trận, Michael tự hỏi về chuyện Lucifiel điện hạ thông báo cho hắn.

“Chuyện này không có cách nào che lấp, thần dụ đã hạ xuống, Yahveh không còn là sí thiên sứ thiên đường, còn tiểu thiên sứ Yahveh mang đi đã an toàn trở lại thiên đường, đừng lo.”

Thần đã biết.

Michael lắc lắc đầu, “Bỗng nhiên vô cớ sa đọa một sí thiên sứ, ngay cả lý do cũng không rõ ràng lắm, điện hạ khẳng định che giấu chuyện gì đó.”

Hắn có chút khổ sở, đồng bạn vốn đã ít, thật vất vả mới có thêm Yahveh. Cứ như vậy… địa ngục sẽ gia tăng một chiến lực cấp bậc sí thiên sứ, đám ác ma đó, rốt cuộc là trả cái giá lớn gì, mới có thể dụ Yahveh sa đọa chứ!

Sắc dụ?

Michael nghĩ đến dung mạo Yahveh, yên lặng phủ quyết.

Trên đời này khẳng định không có ác ma nào đủ khả năng sắc dụ Yahveh, chỉ có Yahveh sắc dụ ác ma nổi thôi.

Hết chương 104