Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 3 - Chương 20: Tiết 20

Editor: Toujifuu

***

Trên thế giới này truyền nhanh nhất là cái gì? Lời đồn!

Không đến nửa ngày, sự náo nhiệt của buổi sáng đã truyền ra ngoài, chỉ thấy truyền tống trận bắt đầu từ buổi sáng liền chưa từng dừng, vô số người chơi thích xem náo nhiệt từ bên trong tuôn ra. Khắp nơi đều là người đàm luận tờ “Báo chữ lớn” xuất hiện trong một đêm kia, các loại phỏng đoán đều có, có người cho rằng đây là một nhiệm vụ hệ thống, có người nói đây là có người đùa giỡn, cũng có người đoán đây là điềm báo trò chơi sắp canh tân… Ta cùng Lăng Thiên ghé trên một nóc nhà cách không xa ngoài phủ Nothan Hard nghe nghị luận phía dưới, chỉ cảm thấy buồn cười.

“Lăng Thiên, xem ra bất luận tới nơi nào, lòng hiếu kỳ của người chơi đều là không thể ngăn trở nhất. Nhìn xem những người đó, nếu như thực sự có người đi ra kích động một chút, anh nói xem bọn họ có thể chạy vào trong phủ Nothan Hard hay không?”

“Hừ, những người đó đều là đến xem thần khí, không có gì kỳ quái.”

Ta thăm dò nhìn nhìn đoàn người phía dưới, ha ha cười:

“Cũng đúng, dù sao cũng là thần khí trong truyền thuyết a, cho dù chỉ là tin đồn, cũng đủ để câu dẫn ra nhiệt tình của những người này, cho dù không phải của mình, nhìn một cái cũng tốt.”

Lăng Thiên nhìn ta một cái:

“Chủ ý lần này của cậu rất tốt, tình huống hiện tại đối với chúng ta rất có lợi. Không nhìn ra cậu cũng có thời điểm thông minh như thế.”

“Tôi vốn đã thông minh. Bất quá nói thật, loại chuyện về phương diện mưu kế này thật đúng là không phải thế mạnh của tôi, tôi biết có một người so với tôi mạnh hơn nhiều.”

Lăng Thiên cười cười không nói lời nào.

Người chơi vây xem bên cung điện thành chủ đột nhiên rối loạn từng trận, trước mắt ta sáng ngời:

“Tới rồi!”

Một đội quân thủ vệ thành thị thân mặc khôi giáp sáng loáng cưỡi ngựa cao to che chở một người xuất hiện trên đường phố, đi hướng bên này. Người được bảo hộ ở chính giữa mặc bào phục hoa lệ, vẻ mặt cao ngạo, có lẽ là một quan viên cao cấp. Trận thế lớn như vậy. Vị thành chủ đại nhân kia rất coi trọng chuyện này a. Yêu thích thần khí cũng không chỉ có người chơi. “Tiểu Bạch, phía dưới giao cho nhóc. Cẩn thận một chút.”

Tiểu Bạch chi chi hai tiếng, thân mình chợt lóe từ trên vai ta thoắt đi không còn thấy bóng dáng.

Sự xuất hiện của quân thành thị chính quy không thể nghi ngờ là châm một liều thuốc trợ tim cho người chơi. Để cho bọn họ càng thêm tin tưởng về lời đồn đãi thần khí xuất hiện. Sau khi đại đội nhân mã tiến vào phủ Nothan Hard, người trên đường tựa như tưới nước vào chảo dầu. Oanh một cái liền nổ ra. Các loại ngôn ngữ, các loại giọng nói hợp thành một mảnh, rất giống một cái chợ đang mở hàng. Lăng Thiên cùng ta nhìn nhau cười, vỗ vỗ vai ta từ một góc sau căn nhà lướt xuống. Mà ta thì vẫn đứng ở chỗ cũ giám thị tòa phủ đệ đề phòng sâm nghiêm kia.

Thời gian chậm rãi qua đi, thái dương lảo đảo bò về hướng tây. Người chơi càng tụ càng nhiều, trên đường đã không còn chỗ đứng. Không ít người chơi phản ứng tương đối nhanh đẳng cấp lại cao cũng giống như ta leo lên nóc nhà phụ cận. Thấy người “đồng hành” như ta, mọi người gật đầu mỗi người chiếm một góc ngồi xem, không quấy rầy lẫn nhau. Ồn ào náo động trên đường dần dần yên tĩnh, ánh mắt đều tập trung vào cùng một chỗ, đối với chuyện này tất cả mọi người đều biểu hiện ra sự nhẫn nại phi thường.

Ta đương nhiên cũng không vội, tình huống hiện tại khá giống khi ta săn bắn ở trong rừng rậm. Một bóng trắng hiện lên trước mắt ta, chỉ cảm thấy đầu vai trầm xuống, ta biết thời khắc mấu chốt đã tới.

“Chủ nhân, em thấy được cây quyền trượng kia. Ở trong tay một lão đầu của nhà Nothan Hard, giống như đúc trên bức vẽ. Bất quá thứ kia như bị cái gì nguyền rủa, em cảm thấy lực lượng nó toả ra rất cổ quái.”

Nguyền rủa a. Chẳng lẽ đây là nguyên nhân nhà Nothan Hard lấy được thần khí lại không dùng được? Bất luận thế nào, ngày hôm nay chúng ta nhất định phải lấy được vật kia tới tay mới được. “Tiểu Bạch. Bọn họ chuẩn bị xử lý thần khí như thế nào?”

“Cái người thành chủ phái tới kia nói kêu bọn họ đem thứ đó đến phủ thành chủ cho thành chủ xem xem. Lão nhân kia đáp ứng. Bọn họ lập tức sẽ đi ra.”

Sợ là ông lão đó không thể không đáp ứng, đại đội quân vệ thành tới cửa. Đây không phải việc giỡn chơi.

“Lăng Thiên, những người đó quả nhiên muốn đưa thần khí đến phủ thành chủ, chờ lát nữa theo kế hoạch hành sự.”

Truyền âm qua cho Lăng Thiên, Lăng Thiên ừm một tiếng, biểu thị nhận được. Sau một hồi như thế, cửa lớn của phủ Nothan Hard mở ra, hai đội kỵ sĩ uy vũ xếp thành hàng đi ra, vây lấy tên quan viên hoa lệ lúc trước kia ở bên trong. Trên tay người nọ còn cầm một đồ vật hình dạng dài dài, đắc ý dào dạt mà đi tới. Ta cười lạnh một tiếng, loại xiếc che mắt kiểu này bọn họ cũng dùng ra được, thực coi chúng ta là kẻ ngốc sao?

“Tiểu Bạch, thần khí thật ở nơi nào?”

Mắt to Tiểu Bạch đảo qua, chỉ vào một chiếc xe ngựa đi theo phía sau đội ngũ kỵ sĩ của nhà Nothan Hard:

“Nơi đó, lão đầu kia ở bên trong, trên tay lão mới là quyền trượng thật.”

Rất tốt, bọn họ tự cho là thông minh mà phái đại đội nhân mã đến phía trước hấp dẫn đường nhìn, thật đúng là tiện nghi chúng ta. Đối phó thị vệ nhà Nothan Hard so với đối phó quân vệ thành dễ hơn nhiều.

Phát một ám hiệu cho Lăng Thiên, ta lặng lẽ rút ra một nhánh hỏa diễm tiễn màu đỏ khoác lên cung. Người chơi hai bên nóc nhà đều tập trung tinh thần nhìn đội ngũ trên đường, không ai chú ý sự mờ ám của ta. Đột nhiên, thanh âm một nữ hài tử vang lên trên đường phố yên lặng:

“Mau nhìn, người chính giữa kia cầm trên tay chính là thần khí a, nó đang phát sáng a!”

Còn có cái gì so với dị tượng thần khí xuất hiện có thể kích động nhân tâm hơn? Trong lúc nhất thời các người chơi nhất tề nhìn thẳng thứ trên tay quan viên hoa phục. Ngươi nghĩ a, ngàn vạn người đều nhìn chằm chằm đồ của ngươi, ngươi sẽ có phản ứng gì? Ta lại một lần nữa cảm thán hệ thống của《Thế Giới 》quá cường đại, giả thuyết biểu tình, động tác của nhân vật giống như đúc người chân thực, vô ý thức mà muốn đem thứ trong tay giấu đi. Lần náo nhiệt này, cũng không biết là ai lĩnh đầu, ta chợt nghe thấy trong đám người phía dưới bạo phát ra một trận kêu to, các người chơi tựa như thủy triều tuôn trào hướng tên quan viên không may kia. Tán thưởng một câu, Kamale thực sự là quá hay! Ta hưng phấn mà nhìn quân vệ thành bị vây quanh. Cho dù thực lực bọn họ cường đại, thế nhưng không chịu nổi nhiều người a, vây quanh trong ba tầng ngoài ba tầng, nhất thời không có biện pháp chiếu cố đến đầu này. Kế hoạch cướp đoạt thần khí chính thức bắt đầu!

Hô một tiếng đứng lên, ta giương dây cung nhắm chuẩn cỗ xe ngựa kia bắn ra một tiễn. Một tiễn này ta dùng toàn lực, hơn nữa uy lực ma pháp của hỏa diễm tiễn, chỉ thấy một đoàn hỏa quang trong nháy mắt bao lấy thùng xe ngựa, sau một tiếng nổ thùng xe toàn bộ bị nổ ra.

Chiêu thức ấy của ta ngoài dự liệu của mọi người, người chơi trên nóc nhà phụ cận đều ngơ ngác mà nhìn ta, bọn họ không rõ ta vì sao sẽ đột nhiên xuất thủ với một chiếc xe ngựa không thu hút. Ta hiện tại cũng không có thời gian để ý đến bọn họ, không rõ tốt hơn, miễn cho quấy rầy kế hoạch của ta. Lão đầu trong xe sau khi kinh hách qua đi rốt cục phản ứng lại, nâng lên gương mặt bị nổ đến xám đen chỉ vào người ta thé lên rống giận, hộ vệ bên người lão lần lượt nhảy lên, như bị đốt cái mông xông qua hướng bên chỗ ta.

Tới tốt! Ta cười, đây chính là kết quả ta muốn. Các ngươi có thể treo đầu dê bán thịt chó, chúng ta đương nhiên cũng có thể điệu hổ ly sơn. Mưu kế của người Trung Quốc, vẫn là chính chúng ta giở ra mới thú vị a.