Editor: Toujifuu
***
Mấy vạn năm trước, Thần giáng lâm đến thế giới này. Sau đó, lại có các loại chủng tộc nhân loại, tinh linh, người lùn….
Dưới sự che chở của thần, mỗi chủng tộc cùng sinh sôi nảy nở ở trên đại lục, đó chính là thời đại Thần Lâm trong truyền thuyết. Nguyên bản tôi cũng cho rằng đó chỉ là một truyền thuyết, bởi vì thế giới hiện tại không ai thấy qua chủng tộc khác ngoại trừ nhân loại, thần linh cũng chỉ là pho tượng được mỗi một tôn giáo cung phụng trên bàn thờ. Thẳng đến khi tôi thấy tòa di tích thành thị thần bí không tồn tại trong bất luận một bộ sách sử nào của nhân loại kia, mới cải biến ý nghĩ.
Trải qua thời gian rất dài, tôi ở nơi đó tra xét ra được một bí mật kinh người. Tòa thành thị kia, không phải của nhân loại, mà thuộc về một chủng tộc kêu là Medarmin.
Tôi không biết chủng tộc này là lúc nào tu kiến một tòa thành thị hùng vĩ như vậy ở nơi đó, từ các loại dấu hiệu mà xem, bọn họ là một chủng tộc thiện chiến, có văn minh không thua nhân loại. Thậm chí, bọn họ còn có được một kiện bảo vật thần linh ban ân. Kiện bảo vật kia có lực lượng cường đại, ở thời kì đại chiến công quốc, người Medarmin chính là mượn dùng lực lượng của kiện bảo vật này, trợ giúp nước Cuồng Sư đánh bại liên quân ba nước. Thế nhưng, ngay sau đó không lâu, tộc Medarmin cường đại biến mất, ngay cả tòa thành thị hùng vĩ đã từng kia cũng bị người ta tận lực lãng quên trong hoang mạc. Hết thảy những điều này, chính là vì kiện thần khí kia.
Người Medarmin vào thời điểm cùng minh hữu của bọn họ chúc mừng thắng lợi, bị minh hữu nhân loại mà bọn họ cứu vớt thiết lập cạm bẫy tử vong cho chính bọn họ. Khi hết thảy chiến sĩ Medarmin phát hiện mình bị độc dược xâm nhập thân thể vô lực cầm lấy vũ khí, chờ đợi bọn họ chính là đao kiếm băng lãnh của binh sĩ nước Cuồng Sư. Đó là một hồi âm mưu hoàn mỹ, thần khí cường đại rơi vào trong tay quốc vương Cuồng Sư, tộc Medarmin biến mất từ đó. Sau ngàn năm, không ai nhớ kỹ tại bên cạnh tòa thành thị nhân loại này, còn từng có một văn minh của một chủng tộc khác.
Thời gian trôi qua, sau ngàn năm nước Cuồng Sư đã không còn, thế nhưng quốc vương Cuồng Sư vẫn có hậu duệ truyền thừa. Không biết bởi vì nguyên nhân gì mà khi lấy được thần khí bọn họ chưa từng sử dụng qua lực lượng của thần khí, thế nhưng tôi tin tưởng bảo vật như vậy nhất định sẽ được bọn họ đời đời cất kỹ. Đồng thời, tôi cũng biết bọn họ tuyệt đối sẽ không nguyện ý để người khác biết bí mật về thần khí. Khi tôi tra được hết thảy những điều này, tôi có thể tưởng tượng gia tộc Rothyo sẽ gặp phải kiếp nạn thế nào. Có lẽ tôi sẽ trở thành tội nhân của gia tộc, nhưng tôi tin tưởng lịch sử chính là lịch sử, hết thảy chân thực đã từng phát sinh đều không có khả năng vĩnh viễn bị mai một. Một ngày nào đó, sẽ có người đem chân tướng sự thực vạch trần ra. Tôi đem hết thảy những điều bản thân hiểu rõ viết ở nơi đây, chờ đợi người vạch trần chân tướng kia đến.
Iremarew Rothyo.
Viết vào đêm ngày 24 tháng 7 năm 275 lịch đại lục.
Trên da dê ghi chép một chuyện xưa ngắn, tình tiết đoạt bảo gϊếŧ người rất xưa cũ, lời giảng thuật không có nửa ngôn ngữ tân trang, nói cho chúng ta biết một đoạn lịch sử phát sinh ngàn năm trước cùng đại giới mà ba trăm năm qua nhà Rothyo phải trả giá. Nhiệm vụ tiến hành đến nơi đây ta cùng Lăng Thiên đã sớm hiểu rõ chuyện kế tiếp cần làm. Mà nguyện vọng của Sunny ta cũng có thể đoán được. Nhiệm vụ được gia tộc của ông ta dùng sinh mệnh truyền thừa ba trăm năm đến bây giờ nên là lúc chấm dứt.
Có lẽ bởi vì NPC được hệ thống cho tình cảm cùng hành vi quá mức chân thực, ta biết rõ đây chỉ là một trò chơi nhưng vẫn vì điều đó mà động dung.
“Sunny tiên sinh, yêu cầu của ông là gì?”
Sunny nâng lên ánh mắt đỏ bừng, cười thảm:
“Ta muốn xem cái gia tộc Nothan Hard truy sát gia tộc của ta ba trăm năm kia mất đi thần khí quý báu nhất của bọn họ, còn muốn để cho tất cả mọi người biết đoạn lịch sử bọn họ muốn che giấu kia. Chuyện bọn họ không muốn để người ta biết đến nhất bị tuyên dương, thứ bọn họ hy vọng cất giữ nhất bị mất đi, ta nghĩ khi đó biểu tình của những kẻ đó nhất định sẽ rất thú vị.”
Ta cùng Lăng Thiên đồng thời gật đầu:
“Không thành vấn đề.”
Đây kỳ thực cũng là điều chúng ta đang muốn làm.
Đi ở trên đường của Sư Tâm Thành, Lăng Thiên không phí công phu gì liền hỏi thăm được nơi ở của gia tộc Nothan Hard. Gia tộc này tuy rằng không còn là vương tộc nữa, thế nhưng ở tòa thành thị này vẫn rất có địa vị, phủ Nothan Hard gần ngay cung điện của thành chủ, diện tích cực đại. Ta cùng Lăng Thiên vòng quanh tòa kiến trúc loại lớn này, một bên quan sát một bên suy nghĩ phải như thế nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Xét thấy khổ chủ Sunny đề xuất hai yêu cầu, khi chúng ta lấy đi thần khí quyền trượng kia còn phải đem việc này tuyên dương cho mọi người đều biết mới được.
“Lăng Thiên, tôi có một ý nghĩ.”
Lăng Thiên nhìn qua, ta chỉnh lý mạch suy nghĩ một chút nói:
“Anh xem tòa phủ đệ này lớn như vậy, lại đề phòng sâm nghiêm, chúng ta muốn lẻn vào trộm đồ vật sợ là rất khó, huống hồ chúng ta căn bản không biết quyền trượng kia đặt ở nơi nào. Nếu đã như vậy, sao chúng ta không để cho những người đó tự mình lấy ra?”
“Làm như thế nào?”
“Chúng ta trước tiên đem chuyện trên da dê kia viết ra, phát tán toàn thành. Như vậy coi như đã hoàn thành một nhiệm vụ. Mà đối mặt loại đại sự trọng yếu như thần khí, anh nghĩ xem những người dân trong thành sẽ có phản ứng gì?”
“Đương nhiên là muốn nhìn xem có đúng thực sự hay không.”
“Nếu như là bình dân bình thường muốn xem đương nhiên Nothan Hard sẽ không lấy ra. Nhưng khiến người ta tiếc nuối chính là trong tòa thành này vẫn còn người có quyền thế hơn so với bọn họ.”
“Thành chủ. Thành chủ Sư Tâm nhất định là thà rằng tin là có. Tự nhiên sẽ tạo áp lực cho nhà Nothan Hard, kêu bọn họ lấy ra thần khí. Thế nhưng đến lúc đó khẳng định đề phòng càng thêm sâm nghiêm, cậu làm sao có thể lấy được?”
“Ha ha, chỉ cần hắn lấy ra, dựa vào năng lực của Tiểu Bạch chúng ta ít nhất có thể biết được vị trí cụ thể của món đồ đó. Đến lúc đó vô luận muốn đi trộm hay đi đoạt, cũng không đến mức tìm không được phương hướng.”
“Có lẽ còn có một chỗ tốt. Tôi đang suy nghĩ, nhà Nothan Hard lấy được thần khí lâu như vậy, thế nhưng bọn họ cho tới bây giờ chưa từng dùng đến, chỉ có ba loại khả năng: Bọn họ không biết dùng, bọn họ làm hư, hoặc là thần khí căn bản không ở trên tay bọn họ. Bằng không chỉ bằng lực lượng của thần khí kia, Nothan Hard không đến mức ngay cả vương vị cũng đều mất đi. Bất luận là loại khả năng nào, chúng ta đều có thể thông qua biện pháp này để giải đáp sự chính xác của tin tức.”
“… Lăng Thiên, anh không thể suy nghĩ hơn một chút sao? Tôi cảm thấy khẳng định là bọn họ không biết dùng kiện thần khí kia, dù sao đó cũng là đồ vật của tinh linh tộc. Mà thành chủ Sư Tâm vừa tạo áp lực, bọn họ liền ngoan ngoãn lấy ra, sau đó thành chủ Sư Tâm đương nhiên sẽ hoài nghi, sau đó chính là hai phương loạn đấu, sau đó chúng ta có thể thừa cơ cầm thần khí rời đi.”
Lăng Thiên ném cho ta một cái liếc xéo:
“Sẽ thuận lợi như thế sao?”
“-_- Ngẫm lại không phạm pháp là được.”
Có Kamale trợ giúp, bước đầu tiên tiến hành rất thuận lợi. Cô đối với loại người gϊếŧ người đoạt bảo diệt một chủng tộc dường như rất thống hận, chỉ dùng một buổi tối ngắn liền phiên dịch ra mấy trăm phần chuyện xưa trên cuốn da dê, chúng ta đem nó dán ở các nơi trong thành. Sáng sớm hôm sau, toàn bộ Sư Tâm Thành oanh động lên.
Trước hết nhìn thấy chính là người chơi, chuyện xưa truyền kỳ như vậy bọn họ cảm thấy rất hứng thú, còn có người sau khi xem xong chạy ra khỏi thành dự định tận mắt nhìn xem tòa thành cổ trong câu chuyện xưa kia. Sau đó, nhóm cư dân NPC trọng yếu nhất trong kế hoạch của chúng ta cũng ùn ùn kéo tới. Câu chuyện xưa này đối với bọn họ mà nói không chỉ là một câu chuyện, đối với những cư dân trong trò chơi này mà nói đó chính là chuyện chân thực phát sinh trong thế giới cuộc sống của bọn họ, hơn nữa còn liên lụy tới một đại gia tộc trong thành. Rất nhanh, người của học viện đến, người của công hội đến, người của phủ thành chủ cũng đến. Ta cùng Lăng Thiên trốn từ một nơi bí mật gần đó cẩn thận quan sát, khi chúng ta thấy một người ăn mặc kiểu tôi tớ vội vã lấy xuống câu chuyện xưa dán ở trên tường chạy vào cung điện thành chủ, hiểu rõ bước đầu tiên xem như đã thành. Kế tiếp, liền phải chờ phản ứng của thành chủ cùng ứng đối của nhà Nothan Hard. Hy vọng hết thảy có thể thuận lợi.