Sau khi hai người thu thập tốt hành lý, trèo
lên trên người thú Vòi Rồng, ở chỗ cổ của nó ngồi xuống, rồi Ngự Thượng Tuyền nói với
thú Vòi Rồng có thể đi.
Thú Vòi Rồng ngửa đầu kêu
to một tiếng, dang rộng cánh ra, hướng tới trời cao
bay đi.
Sát Nặc
tính trước tiên ở thành thị hoặc là thôn trang gần đây đem băng hoa luyện thành dược, sau đó đem thương thế điều dưỡng tốt, rồi mới
trở lại Á
Lợi Tang Đức Lạp.
Tính trước cuộc sống về sau của hai người, Sát Nặc không ý thức được vô luận là làm gì, hắn đều theo bản năng tính
cả
Ngự Thượng Tuyền vào trong..
“Tuyền, ngươi muốn đi học
không?”
Dựa theo tuổi của y, hẳn là chưa thành niên.
Tuy rằng
Học viện Thánh- Á
Lợi Tang Đức Lạp
cũng không có hạn chế số tuổi, nhưng sớm đi đến trường, vẫn tốt hơn.
Học viện Thánh- Á
Lợi Tang Đức Lạp,
cho tới nay, là học viện tốt nhất đại lục, hơn nữa vô luận
là phương diện nào cũng là tốt nhất.
Trong
dĩ vãng, học viện càng tốt
thì học phí cũng càng đắt, nhưng Học viện Thánh- Á
Lợi Tang Đức Lạp đã hoàn toàn phá vỡ nguyên tắc này.
Đối với học viện này, vô luận là quý tộc,
bình dân, hay là bần dân, đều có thể hưởng thụ đãi ngộ công bằng.
Vì để làm tốt phương châm không kỳ thị, học viện có đồng phục thống nhất, mỗi học viên có 12 bộ, một quý có 3 bộ, để tiện
thay đổi, hơn nữa, nếu gặp tình huống, đồng phục bị rách, hoặc bị
mất, đều có thể xin cấp lại một lần nữa.
Điều này hoàn toàn tránh cho ở trong học viện, có người
bởi vì đối phương không có nhiều quần áo, mà cười nhạo linh tinh.
Chuyện này đối với một người trưởng thành thật sự không tốt.
Học viện Thánh- Á
Lợi Tang Đức Lạp cũng không có đặc quyền riêng cho quý tộc cùng bình dân, hết thảy đều dựa vào
thực lực.
Hơn nữa, ở nơi này, vấn đề học phí hoàn toàn không cần lo lắng.
Bởi vì học phí ở đây là tiện nghi nhất trên đại lục, chỉ cần ngươi muốn đến trường, sau khi đi báo danh, là có thể đi học.
Nếu như
không có tinh tệ, như vậy cũng có thể xin tạm vay
học tập.
Nói cách khác, ngươi có thể xin
được
vay trong lúc
đến trường, đợi về sau kiếm được tiền,
thì trả lại sau.
Điều này cũng liền tránh cho có người
bởi vì
không đóng
nổi tiền học phí, mà không thể tiếp tục đến trường.
Tuy nhiên cũng không phải chưa từng có người quỵt nợ, nhưng chỉ cần ngươi quỵt nợ mà học viện phát hiện
được, như vây ở trên đại lục này, danh dự của ngươi sẽ bị hủy hết.
Không ai sẽ muốn cùng với người có tiếng xấu như vậy giao dịch.
Đến trường?
Ngự Thượng Tuyền sửng sốt,
điều này y chưa từng nghĩ tới ……
Mình từ khi bị trưởng lão phát hiện năng lực, cũng đã mười tuổi, từ đó,
cũng không còn đi học nữa.
Mà lúc đó, y
vừa mới chuẩn bị vào lớp 6.
Mặc dù ở trong gia tộc, có gia sư
dạy cho y, nhưng cũng chỉ học được kiến
thức trung học mà thôi.
Không yên, bất an gật gật đầu, rồi lại lắc đầu, nơi này
là dị thế, nhưng
y
có thể nghe hiểu được lời nói của họ, như vậy ngôn ngữ giống nhau, chữ viết…… Chắc
là cũng giống nhau đi……
“Cái kia, Sát Nặc, tên của ngươi viết như thế nào?”
Sát Nặc
nghi hoặc, tên hắn?
“Đợi đến nơi, ta dạy cho ngươi”.
Hẳn là do thiếu niên từ nhỏ đã bị gia tộc đem nhốt
đi.
Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, liếʍ liếʍ môi, ở trong lòng hy vọng, mong rằng chữ viết
cũng sẽ giống nhau.Tốc độ thú Vòi Rồng quả nhiên phi thường nhanh, hơn nữa, trên người lông chim cũng rất nhiều, liền đem hai người một
hổ bao ở bên trong, một chút
gió cũng không có thổi
đến, ngược lại vô cùng ấm áp.
Lại một lát sau, thú Vòi Rồng
kêu một tiếng, y
vạch
lông chim xung quanh ra hướng về
phía bên ngoài nhìn, đã loáng thoáng có thể thấy
phía trước cách đó không xa
có thôn trang.
Thú Vòi Rồng tiếp tục bay về
phía trước, đến chỗ có thể thấy rõ thôn trang mới ngừng lại.
Đáp xuống mặt đất, vươn một cánh ra sát mặt đất, làm cho Ngự Thượng Tuyền dễ dàng đi xuống.
Ngự Thượng Tuyền từ chối
Sát Nặc
ôm y
nhảy xuống, chính mình dùng tốc độ rùa bò tiến về sát bên cánh, nhìn xuống phía dưới, phát hiện có chút cao.
Lại nhìn nhìn lông chim của
thú Vòi Rồng bóng loáng, trong lòng xuất hiện ý
cười nhỏ, ngồi trên lông chim của nó.
Giống như cầu trượt, một đường trượt thẳng xuống.
Ở một bên Sát Nặc
bất đắc dĩ lắc đầu, không phải chính là một
tiểu hài tử sao.Thời điểm
ở bên ngoài thôn trang,
Ngự Thượng Tuyền có vẻ thực hưng phấn.
— Y
đã muốn trong
một khoảng
thời gian dài không có tiếp xúc với nhiều người rồi.
Hơn nữa, mỗi khi nghĩ đến năng lực của các
nhân vật chính trong tiểu thuyết, đều là các loại được người ta hâm mộ và ghen tị!
Bọn họ có thể tùy ý lên trời xuống
đất
không gì không làm được, hơn nữa, đến cuối cùng đều là……
Câu nói kia nói như thế nào nhỉ?
Ân, đến cuối cùng, bọn họ đều là nghịch thiên nha!
Nghĩ đến chuyện
nhân vật chính có thể phi thiên,
Ngự Thượng Tuyền trong lòng không khỏi ngứa ngáy, y cũng muốn bay a.
“Sát Nặc này, ta có thể
biết bay không?”
Sát Nặc gật gật đầu, đổi lấy Ngự Thượng Tuyền nhe răng cười.
Trên mặt đất thỉnh thoảng lướt qua bóng người, Ngự Thượng Tuyền ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy có người đang bay, chậc
chậc lưỡi, nhất định y phải hảo hảo học bay nha.
Sau đó liền thấy cách bọn họ một khoảng không xa có một nam nhân
đang chuẩn bị bay lên.
Chỉ thấy hắn hai tay mở ra, ngay tại
lúc Ngự Thượng Tuyền nghĩ hắn sẽ
bay lên…… Hắn quơ quơ hai cánh tay lên xuống.
Ngự Thượng Tuyền nghĩ, như vậy là có thể sao?
Quả nhiên, một hồi, chỉ thấy chung quanh cánh tay nam nhân xuất hiện dòng thủy lam nhàn nhạt, sau đó cả người hắn từ từ bay lên.
Ngự Thượng Tuyền nhìn hắn chỉ cần quơ quơ
cánh tay là có thể bay lên, vì thế cũng học hắn mở hai cánh tay ra, quơ quơ vài cái.
Kết quả phát hiện chính mình vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Quay đầu, buồn bực
nhìn về phía Sát Nặc.
Cảm giác càng thêm ủy khuất, mang theo giọng mũi hướng về phía Sát Nặc
hỏi: “Vì cái gì hắn có thể bay, còn ta thì
không thể……”
Sát Nặc đỡ trán, thật sâu cảm thấy giáo dục tiểu hài tử thật sự là một nhiệm vụ gian nan.
“Bởi vì hắn có nguyên tố ma pháp, ngươi hiện tại…… Trước mắt còn chưa
có”.
Chỉ có thể nói như vậy trước, nguyên tố mà thiếu niên có thể sở hữu là một hay nhiều nguyên tố thì hắn không thể xác định
được. Bất quá, dựa theo hơi thở tinh thuần trên người
thiếu niên, hơn phân nửa có thể mang thuộc tính quang, mộc hoặc là thủy.
Chiếm được lời giải thích,
Ngự Thượng Tuyền liền
nhẹ nhàng tiếp nhận, dù sao y cũng
không phải là người của thế giới này, không có nguyên tố ma pháp, điều này cũng có thể dễ dàng tiếp nhận được.
“Sát Nặc, Sát Nặc, chúng ta nhanh đi lên trấn đi”. Y
còn chưa từng nhìn thấy bộ dáng thôn trang như thế nào đâu, lúc
trước chưa từng, hiện tại cũng chưa từng.
Nhìn Sát Nặc gật đầu, Ngự Thượng Tuyền hoan hô một tiếng, liền chạy nhanh về phía
đại môn thôn trang.
Sát Nặc nhìn bóng dáng Ngự Thượng Tuyền, vỗ vỗ Bạch Hổ đang ngủ ở trên vai mình đến quen thuộc, sau đó cũng đi theo.
Vừa đi vừa suy nghĩ, Ngự Thượng Tuyền hiện tại hẳn là xem như……
Người tam không đi.
Không có thẻ tinh tạp, nói cách khác, là một người
không có hộ khẩu, bất quá cũng may trình tự làm thẻ tinh tạp không khó, rất nhanh là có thể làm xong.
Còn có thủ tục đến trường.
Theo thực lực của hắn, hiện tại là Kỵ
sĩ trung cấp trong ban học tập, Kỵ
sĩ cùng Đổ thạch ma pháp sư tự nhiên khi học phải tách ra, bằng không, nếu xảy ra
mâu thuẫn, sẽ không
thể thu thập tốt được.
Cho nên, nếu Ngự Thượng Tuyền bắt đầu đi học, sẽ ở trong ban
sơ cấp, bởi vậy, khoảng cách hai người liền xa hơn……
Sát Nặc sắc mặt thối nghĩ, dựa theo hơi thở trên người thiếu niên, có thể dễ dàng làm cho người ta cảm thấy thoải mái, như vậy ruồi bọ khẳng định
là rất nhiều.
Hắn cũng không
muốn
có nhiều người như vậy đến cùng hắn tranh đoạt
thiếu niên này.