Hiện trường hơi yên tĩnh, mãi hơn mười giây, Đường Vi rốt cuộc khôi phục tinh thần, dĩ nhiên cười vài tiếng.
- A…
Đường Vi cười vài tiếng, nói với Tần Xuyên một bên:
- Tiểu Xuyên Xuyên, xem ra mị lực của anh rất lớn đấy, vị nữ tướng quân này dĩ nhiên cũng muốn gả cho anh!
Tần Xuyên xấu hổ, sờ mũi:
- Cái này… Tiểu Vi Vi, chuyện này hơi phức tạp.
Tiếng cười của Đường Vi im bặt, thấy được bộ dạng muốn nói lại thôi của Tần Xuyên, không khỏi kinh ngạc, khó có thể tin tưởng.
- Anh nói đùa à… Cô ta… chẳng lẽ cô ta thực sự là…
Tần Xuyên nghiêm túc nói:
- Có một điểm phải sửa lại! Tôi chỉ là vị hôn phu của cô ấy! Còn chưa có giấy chứng nhận!
Nhưng mặc dù nói như vậy, Đường Vi cũng đã sợ ngây người, cảm xúc trong mắt phức tạp khó tả, hơi xấu hổ và giận dữ, hơi thất vọng, phần lớn là không biết làm sao…
Liễu Hàn Yên giống như đánh thắng trận, trong tích tắc khóe miệng hơi giương lên.
Chẳng qua cũng không phải đắc ý quan hệ vợ chồng cùng Tần Xuyên, mà vì mình chiếm cứ thượng phong trong cuộc cạnh tranh với một người đẹp khác.
Cô chán ghét thất bại, dù là chiến trường quân đội, hay là chiến trường phụ nữ, mặc kệ mặt nào, cô tham dự đều muốn chiến thắng, đều muốn tranh giành ngôi số một!
Sau khi thắng được trận giao phong này, tâm tình của Liễu Hàn Yên tốt hơn một chút, nói với Tần Xuyên:
- Anh giải thích rõ ràng với cô ta, muốn làm bạn gái hay tình nhân cũng không sao cả, nhưng tốt nhất phải hiểu rõ tình hình.
Nói xong, Liễu Hàn Yên xoay người đi ra ngoài.
Tần Xuyên cũng mặc kệ, hắn đang cảm thấy có lỗi nhìn Đường Vi, suy nghĩ giải thích thế nào.
- Tiểu Vi Vi, không phải tôi muốn cố ý gạt cô, hôm nay là lần thứ hai tôi gặp cô nàng này, tôi với cô ta không có cảm tình gì, chỉ là từ nhỏ có một hôn ước…
Liễu Hàn Yên đi tới đầu cầu thang, nghe được lời của Tần Xuyên phía sau, nhíu mày lại.
Trong phòng cô gái rất không thoải mái, mặc dù cô căn bản coi thường Tần Xuyên, chỉ thực hiện hôn ước, nhưng bị người đàn ông kia nói như vậy, tóm lại không thoải mái.
Dựa vào cái gì, chỉ điều kiện kia còn dám ghét bỏ mình?
Liễu Hàn Yên quay đầu lại nhìn, thấy Tần Xuyên đang ôn hòa cười với Đường Vi, thái độ này hoàn toàn khác hẳn lúc đối mặt với mình!
Mặc dù vừa rồi mình có thể vững vàng áp chế Đường Vi, nhưng kỳ thật Tần Xuyên không đứng cạnh mình.
Nói trắng ra, mình mới là người ngoài, tình cảm của họ thân mật hơn.
Chưa từng có người đàn ông nào có thể kháng cự mị lực của cô, từ trước tới nay đều là đàn ông quỳ gối dưới váy của cô, đây là lần đầu tiên gặp phải một người mặc kệ cô, ra sức lấy lòng người phụ nữ khác.
Hết lần này tới lần khác, tên này dĩ nhiên là vị hôn phu của cô!
Liễu Hàn Yên phức tạp đứng đầu cầu thang một lát, mới lắc đầu, bỏ qua những suy nghĩ nhàm chán này.
Mình nghĩ ngợi lung tung mấy thứ đó làm gì, loại đàn ông phế vật này, cút càng xa càng tốt, mình tới đây chỉ là tìm hắn có chuyện mà thôi.
Trong lòng, sau khi trải qua chấn động cảm xúc mãnh liệt, Đường Vi nhìn Tần Xuyên.
- Chẳng lẽ… hai người là kết hôn từ nhỏ?
Đường Vi cũng kiến thức rộng rãi, đã tỉnh táo lại.
- Đúng thế! Vốn tôi cũng coi như không có chuyện này rồi, là cô nàng kia cứ muốn thực hiện hôn ước chó má gì, cô cũng thấy đấy, người ta là một tướng quân, tôi chỉ là một quản lý nét nho nhỏ, cô nàng kia không phải điên thì là cái gì!
Tần Xuyên nói chi tiết, đến giờ hắn vẫn cảm thấy Liễu Hàn Yên là người hoang tưởng.
- Vậy anh có thể cự tuyệt mà? Chẳng lẽ còn có thể trói anh đi kết hôn?
Đường Vi cũng nhìn ra được, Tần Xuyên và Liễu Hàn Yên quả thực không đúng, hai người căn bản không hề trao đổi ánh mắt, rõ ràng là người xa lạ.
Tần Xuyên thở dài, quay đầu đóng cửa lại, mới nhỏ giọng giải thích với Đường Vi:
- Trước kia tôi đã nói với cô, tôi là cô nhi, thật ra tôi là bị gia tộc vứt bỏ trong núi, chẳng qua hiện giờ đám người kia muốn tôi kết hôn với họ Liễu, lại tóm tôi về gia tộc.
Tôi vẫn không hề rõ ràng, mẹ đẻ của tôi rốt cuộc là ai, chỉ có về gia tộc, mới có cơ hội tiếp xúc bí mật năm đó, cho nên tạm thời chỉ đành phải thỏa hiệp.
Dù sao chỉ là hình thức, tôi và cô nàng kia căn bản không có khả năng có cảm tình gì, cô ta coi thường tôi, tôi cũng không thích thái độ cao ngạo lạnh băng của cô ta, cuộc hôn nhân này chỉ là trang trí.
Đường Vi nháy mắt mấy cái, không nghĩ trong này còn có nhiều quan hệ phức tạp như vậy, nghĩ lại người đàn ông này ngay cả mẹ đẻ là ai cũng không biết, quả thực đáng thương, cũng không thể trách hắn.
- Cô ta là Thiếu tướng, vậy không lẽ gia tộc của anh cũng rất lợi hại?
Đường Vi tò mò hỏi.
Tần Xuyên gãi đầu, nói một chút tình huống mình là trưởng tôn trưởng tử của Tần gia, dù sao sớm muộn Đường Vi cũng biết rõ.
- Anh là người của năm thế gia cổ võ lớn? Khó trách anh còn trẻ như vậy đã là võ giả tiên thiên…
Đường Vi giật mình.
Tần Xuyên bĩu môi:
- Điều này chẳng liên quan gì tới Tần gia, là sư phụ tôi dạy dỗ tốt, bản thân lại thông minh, Tần gia ngay cả một hột cơm cũng chưa hề nuôi tôi, chớ nói chi là dạy tôi tu luyện.
Đường Vi bật cười, người đàn ông này oán niệm rất sâu đối với gia tộc, tính tình thực trẻ con.
Đường Vi đảo đôi mắt dễ thương, mỉm cười hỏi thăm:
- Tiểu Xuyên Xuyên, tôi đoán chừng, Liễu Hàn Yên kia cũng không biết anh là võ giả tiên thiên, nếu không cũng sẽ không coi thường anh như vậy.
- Tôi cần cô ta để mắt tới tôi làm gì? Tôi ước gì cô ta không quan tâm tới tôi, cô ta và em gái cô ta đều cực kỳ kiêu ngạo!
Nếu không phải vì trà trộn vào Tần gia và vòng tròn thế gia cổ võ, hiểu rõ ràng bí mật năm đó, tôi trốn cũng không kịp đây!
Tần Xuyên lắc đầu.
- Đừng nói như vậy, cô ta xinh đẹp như vậy, anh cưới cô ta cũng không lỗ vốn.
Đường Vi nói.
Tần Xuyên lại không mắc mưu, phụ nữ nói những lời này, rõ ràng là ghen tuông, vì vậy hắn liên tục khoát tay:
- Nào có, tôi cảm thấy vẫn là Tiểu Vi Vi cô xinh đẹp, nói tới dáng người hay dung mạo điểm nào cũng hơn cô ta! Hơn nữa cô gợi cảm dịu dàng như vậy, tốt hơn cô ta nhiều.
Đường Vi lập tức vui mừng:
- Miệng của Tiểu Xuyên Xuyên anh thực ngọt ngào, mặc dù biết anh đang nịnh tôi, không phải thực sự, nhưng tôi vẫn rất vui mừng.
- Nào có, tôi nói đều là lời thật lòng!
Tần Xuyên nghiêm trang, trong lòng nghĩ con gái quả nhiên thích nghe dỗ ngon ngọt.
Đường Vi lườm hắn:
- Chẳng qua hỏi thật, vì sao anh lại để cho tôi biết nhiều bí mật về anh như vậy?
Tần Xuyên cười đương nhiên nói:
- Tiểu Vi Vi, tôi hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, tôi còn nhìn qua thân thể của cô rồi, cô cũng nên phụ trách đối với tôi chứ! Chúng ta là người một nhà, đương nhiên có thể nói cho cô biết!
- Đi đi! Ai là người của anh, chẳng phải tối hôm qua anh lén nhìn tôi thay quần áo sao.
Lúm đồng tiền của Đường Vi đỏ lên:
- Hơn nữa, là anh nhìn tôi, tôi không tìm anh tính sổ là tốt rồi, còn muốn tôi phụ trách quỷ quái gì với anh.
Tần Xuyên ngượng ngùng sờ đầu một cái:
- Thật ra… Tối hôm qua vì chữa thương cho cô, tôi còn cởϊ áσ của cô…
- Cái gì?
Đường Vi vô ý thức ôm chặt lấy ngực mình.
Tần Xuyên vội khoát tay:
- Tôi thực sự là vì chữa thương cho cô, không làm gì khác, cô hôn mê tôi cũng không thể mạnh mẽ gọi cô tỉnh dậy chứ, tôi là đàn ông tốt băng thanh ngọc khiết nha.
Đường Vi vô lực thở dài một hồi, xem ra mình thực sự bị tên bại hoại này xem trống trơn rồi, chẳng qua, thằng này còn nói mình băng thanh ngọc khiết, khiến cho cô tức cười muốn điên rồi.
Chẳng qua bản thân Tần Xuyên chịu thừa nhận, cô cũng không thực sự tức giận.
- Nói như vậy, căn nhà cao cấp sơn trang Bích Hải này, thực sự là của anh sao?
- Không phải tôi vẫn luôn nhấn mạnh, đây là nhà của tôi sao, cô không tin mà.
Tần Xuyên buông tay, điều này cũng không nên trách hắn.
Đường Vi sẵng giọng:
- Một thiếu gia nhà giàu như anh, mỗi ngày trốn trong quán net chơi game, ăn cơm hộp, ăn mặc bình thường, anh bảo tôi làm sao tin tưởng anh có khu nhà cao cấp thế này.
Tần Xuyên vô tội nói:
- Nếu như không phải tối qua vừa vặn cần đến, tôi cũng sẽ không đến, tôi vẫn thích ở trong quán net hơn.
- Vì sao? Ở đây thoải mái dễ chịu phong cảnh đẹp, cái gì cũng có, trong quán net thực khó coi.
Đường Vi buồn bực.
Tần Xuyên mặt mũi thâm tình nhìn cô gái:
- Bởi vì tôi muốn mỗi ngài thấy cô mở cửa tiệm trong gió sớm, nhìn cô đóng cửa tiệm về nhà trong trời chiều ở cửa hàng bán hoa đối diện.
Đường Vi hô hấp cứng lại, cắn đôi môi đỏ mọng, tim đập như hươu chạy, ngọt ngào cười:
- Anh thực sự thích tôi như vậy sao?
- Ừ!
Tần Xuyên gật mạnh đầu, mình cũng sắp cảm động tới khóc rồi, quả nhiên mình có thiên phú làʍ t̠ìиɦ thánh mà!
- Vậy Liễu Hàn Yên thì sao? Vị hôn thê của anh thì sao?
Tần Xuyên suy nghĩ, chép miệng:
- Tạm thời không thích.
Nụ cười của Đường Vi lập tức cứng đờ:
- Tạm thời?
- Việc này à… Chuyện sau này ai nói chính xác được? Tôi cảm thấy thật ra cô ta cũng rất đáng thương, chỉ là còn chưa rõ ràng lắm rốt cuộc xảy ra chuyền, tóm lại cô ta cũng là quái nhân.
Tần Xuyên cũng không nói láo, hắn cảm thấy, phụ nũ tâm lý bình thường sẽ không cho phép chồng mình ra ngoài tìm phụ nữ sinh con, Liễu Hàn Yên nhất định là người phụ nữ có cố sự.