Tần Xuyên bỗng nhiên đứng dậy khỏi ghế salon, vẻ mặt xoắn xuýt, không phải chứ! Mình chỉ là hết pin điện thoại, còn chưa nhận điện thoại, cô nàng này còn truy tung chạy tới tìm mình!
Quan trọng là hiện giờ Đường Vi đang ở trong nhà, chờ lát nữa để Liễu Hàn Yên gặp mặt, không biết có hể dẫn thêm phiền toái nữa hay không.
Ngoài cửa lớn, Hummer màu xanh quân đội dừng gấp lại, giống như một con cự thú sắt thép, hung mãnh nằm ở đó.
Liễu Hàn Yên mặc quân trang, tóc dài bồng bềnh xuống xe, vẻ mặt lạnh như băng, bước chân như gió đi về phía nhà chính.
Cô vừa đặt một tay lên mặt bảng kiểm tra vân tay, cửa lớn đã bị người khác mở từ bên trong.
Tần Xuyên vẻ mặt ngượng ngùng cười cười, đứng bên trong.
- Liễu tiểu thư, cô thực là gấp nha, vừa rồi tôi…
- Tránh ra!
Liễu Hàn Yên căn bản không có hứng thú nghe hắn nói nhảm, chỉ là thấy được Tần Xuyên mặc quần tứ giác lại thêm chiếc tạp dề, cô liền chán ghét, giọng điệu không hề tốt.
- Không không, trước hết cô nghe tôi giải thích đã!
Tần Xuyên cũng không muốn bị hiểu lầm danh dự, đàn ông đại trượng phủ, lời dã nói giống như vàng thật bạc thật, không thể để cô nàng này cảm thấy mình lừa gạt cô ta.
Liễu Hàn Yên nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn:
- Anh muốn nói cái gì?
Tần Xuyên móc điện thoại ra, nhếch miệng cười một cái:
- Điện thoại này vừa rồi hết pin, không phải tôi cố ý không nhận điện thoại của cô.
Liễu Hàn Yên hừ lạnh một tiếng:
- Anh cảm thấy tôi sẽ tin tưởng chuyện trùng hợp như vậy hay sao?
- Này, tôi cần gì lừa cô chứ, thực sự là điện thoại hết pin rồi!
Tần Xuyên ủy khuất.
Liễu Hàn Yên lướt nhìn lên tầng hai:
- Người trên tầng là ai?
Tần Xuyên há to miệng, không nói ra lời.
Đúng nha! Cô nàng này là võ giả tiên thiên sơ cấp, hơn nữa còn là chủng loại cực kỳ lợi hại trong ngang cấp, dù sao cũng là đệ tử tông sư.
Cô ta muốn phát hiện võ giả hậu thiên Đường Vi, cũng không phải một việc khó, căn bản không giấu diếm nổi!
Thấy Tần Xuyên không biết trả lời thế nào, Liễu Hàn Yên cũng không nhiều lời, mạnh mẽ đi thẳng vào trong đại sảnh, ngay cả cầu thang cũng không đi, mũi chân điểm nhẹ một cái, thân thể nhẹ nhàng như yến nhảy lên hành lang tầng hai!
Con bà nó! Cảm giác khinh công của cô nàng này còn lợi hại hơn mình! Rơi xuống đất cũng không phát ra âm thành!
Tần Xuyên mặt đắng chát, vị hôn thế thực lực mạnh mẽ, không phải tin tức gì tốt nha!
Tần Xuyên còn đang nội thương, cũng không dám nhảy linh tinh như vậy, đành phải buồn bực đi lên tầng hai.
Bản thân Tần Xuyên cũng cảm thấy kém muốn chết!
- Liễu tiểu thư, cô hãy nghe tôi nói, đó là ai cũng không quan trọng, quan trọng là vừa rồi điện thoại của tôi thực sự hết pin!
Liễu Hàn Yên không để ý tới hắn, trực tiếp đi tới căn phòng mà Đường Vi ngủ, đẩy cửa bước vào.
Vừa đúng lúc, Đường Vi vừa tắm rửa xong, quấn một chiếc khăn tắm, vừa lau tóc ẩm ướt, vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Cô cũng nghe ra động tĩnh bên ngoài, đang tò mò xảy ra chuyện gì, nếu như chủ nhà trở về, nên ứng phó thế nào.
Cô gái này hiện giờ đang quấn khăn tắm màu trắng, dạt thịt trắng nộn như trứng gà, trong trắng ngoài hồng, đôi chân trần giẫm trên sàn nhà, mỗi ngón chân nõn nà hệt như bạch ngọc.
Một người đẹp mặc đồ tắm hấp dẫn như thế, vừa vặn thấy được Liễu Hàn Yên đẩy cửa bước vào!
Ánh mắt hai cô gái chạm nhau, nhất thời đều ngây ngốc tại chỗ, trọn vẹn năm giây ai cũng không hô hấp, giống như đều chấn kinh.
Liễu Hàn Yên không ngờ tới, Tần Xuyên thực to gan như vậy, căn nhà này tốt xấu là nhà cưới của hai người, mới giao cho Tần Xuyên không tới hai ngày, hắn đã mang theo một thiếu nữ xinh đẹp tới nhà.
Đường Vi kinh ngạc là, tại sao lại đột nhiên xuất hiện một Thiếu tướng, còn là một người cực kỳ xinh đẹp, ngay cả người đẹp như cô, nhìn thấy cũng động tâm.
Tần Xuyên đi theo tới cửa, trông thấy Đường Vi bên trong, bộ dạng kiều diễm ướŧ áŧ mê người này, hắn nuốt nước miếng, sau đó mới vỗ trán một cái.
- Điều này… Liễu tiểu thư, đây là…
Liễu Hàn Yên lạnh lùng quay đầu lại nhìn hắn, trách không được thằng này chỉ mặc một chiếc quần tứ giác, coi thường nói:
- Không cần giải thích, tôi đã biết rõ, đây là lý do chính thức anh không nghe điện thoại.
- Này! Cô chớ nói nhảm, tôi rất thuần khiết đó!
Tần Xuyên vẻ mặt oan uổng, tuy nheien xem tình hình hiện giờ, giống như là hai người vừa làm xong "hoạt động thân mật" nào đó, cho nên Đường Vi tắm rửa một cái, nhưng hắn thực sự không có làm gì!
Lần này Đường Vi tỉnh táo lại hỏi:
- Tiểu Xuyên Xuyên, cô ấy là ai, anh biết cô ấy à?
- À, cô ấy là…
Liễu Hàn Yên căn bản không để hắn có cơ hội nói chuyện, ngắt lời:
- Đây là nhà của tôi, cô tiến vào đây, lại hỏi tôi là ai à?
Đường Vi hơi giật mình, đây thực sự là chủ nhân của ngôi nhà cao cấp này sao? Chẳng qua khả năng quả thực rất cao, cô ta tuổi còn trẻ mặc quân trang quân hàm Thiếu tướng, tuyệt đối không phải quan quân bình thường.
Liễu Hàn Yên đánh giá Đường Vi vài lần:
- Nhìn tuổi cô không lớn lắm, thực lực hậu thiên trung kỳ, mặt mũi cũng khá tốt, dĩ nhiên lại chơi cùng một chỗ với loại đàn ông phế vật này, thực sự lãng phí thân mình.
Đường Vi khẽ giật mình, cô gái này dĩ nhiên liếc qua nhìn thấu thực lực của mình, chẳng lẽ cô ta cũng là võ giả tiên thiên?
Điều này quá đả kích người khác rồi, Đường Vi cảm thấy thực lực của mình đã khá tốt rồi, thế nào lại liên tục gặp loại thiên tài này.
- Phế vật?
Tần Xuyên nghe nói như vậy liền tức giận:
- Con bà nó! Cô nàng họ Liễu cô đừng quá phận! Lời này cô nghĩ trong lòng thì thôi, sao lại còn nói ra! Có gia giáo hay không?
- Chẳng lẽ tôi nói sai rồi à?
Liễu Hàn Yên nhàn nhạt hỏi lại.
Tần Xuyên nghĩ thầm, nếu không phải ông đây bị thương, liền cho cô xem cái gì gọi là long tinh hổ mãnh.
Chẳng qua đôi co với một cô gái không có ý nghĩa, hắn hừ hừ nói:
- Tôi phế vật ở đâu rồi? Ít nhất lạp xưởng của tôi ăn rất ngon!
Liễu Hàn Yên nhíu mày, cô nghe không hiếu ý tứ sau đó, hoàn toàn không hiểu thằng này đang nói hươu nói vượn cái gì.
Đường Vi cũng tức giận, trong mắt cô, Tần Xuyên tuổi còn trẻ đã là võ giả tiên thiên, vừa biết hacker vừa biết y thuật, như vậy còn gọi phế vật, căn bản là hoang đường!
- Vị tướng quân này, cho dù chúng tôi xâm nhập vào nhà của cô, không tôn kính cô, nhưng điều này không liên quan tới Tần Xuyên, cô hiểu được hắn sao? Sao lại vô duyên vô cớ nói hắn phế vật, tôi cảm thấy cô mới có vẻ ngu xuẩn!
Tần Xuyên nghe Đường Vi trực tiếp mắng Liễu Hàn Yên ngu xuẩn, lập tức cứng đờ mặt, xong đời, dường như tình huống không ổn!
Quả nhiên, mặt mũi Liễu Hàn Yên lạnh lùng thêm, đôi mắt rét lạnh giống như tuyết bay tháng chạp.
- Dường như cô hiểu rất rõ về hắn? Cô là gì của hắn?
Liễu Hàn Yên hỏi.
Đường Vi vốn cũng không phải phụ nữ nhát gan, cô tự nhiên đi tới bên cạnh Tần Xuyên, kéo cánh tay của hắn, không để ý cánh tay của hắn cọ vào bộ ngực sữa của mình.
- Hắn là bạn trai của tôi, cô có ý kiến gì không?
Liễu Hàn Yên híp mắt, tuy rằng thấy được Đường Vi ăn mặc như vậy, sáng sớm còn tắm rửa, hơn phân nửa đoán được quan hệ của hai người không tầm thường.
Mặc dù nói cô cũng không phản đối Tần Xuyên tìm phụ nữ bên ngoài, nhưng như thế này cũng quá trực tiếp rồi, truyền ra ngoài quả thực sẽ khiến cô mất mặt theo.
- Tôi không có ý kiến.
Liễu Hàn Yên lạnh lùng liếc nhìn Tần Xuyên:
- Nhưng rất không may, hắn là chồng của tôi.