Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 181

Toàn thành Bích Xuân, nơi an toàn nhất trung tâm nhất không đâu khác ngoài phủ thành chủ, sau khi Ô thành chủ mang nhóm Trang Dịch lại đây, không chỉ tri kỷ bố trí tốt chỗ ở cho bọn họ, còn dặn dò người hầu chuẩn bị chút điểm tâm vân vân, thẳng cho nơi chốn đều sắp xếp thỏa đáng, lúc đó Ô thành chủ mới cáo từ rời đi.

Chẳng qua, Uông đội trưởng lại ở lại, đầu tiên là tán gẫu với đám Trang Dịch rất nhiều đề tài không liên quan, sau đó giống như vô ý sai người hầu bên cạnh đi xuống trước, đợi chung quanh không có người ngoài, Uông đội trưởng quay đầu nhìn về phía mấy người Trang Dịch, đầy mặt dáng vẻ muốn nói lại thôi.

“Uông đội trưởng có lời gì cứ nói thẳng là được.” Biểu hiện vừa rồi của Ô thành chủ bọn họ nhìn thấy cả, hiện giờ Uông đội trưởng lại là bộ mặt này, Trang Dịch lập tức phối hợp nói.

Uông đội trưởng gật gật đầu, hơi có chút khó xử liếc nhìn Lý Lan cùng mẫu tinh tinh bên cạnh nàng một cái: “Trước khi hai vị trở về, đã có thống kê nhân số thương vong. Tuy rằng trận chiến này có hai vị giúp sức không ai tử vong, nhưng lại có gần mười hồn sư bị thương, hơn một trăm hồn sư bởi vì đại chiến tiêu hao hồn lực, trong thời gian ngắn cần chuyên tâm khôi phục, do đó không thể tham gia bất cứ chiến đấu nào…”

Lý Lan ngẩn ngơ, quay đầu nhìn mẫu tinh tinh một cái, nhìn ánh mắt dịu dàng của mẫu tinh tinh khi nhìn về phía mình, Lý Lan cắn cắn môi nói: “Xin lỗi…”

Uông đội trưởng lắc lắc đầu: “Có thể thu phục ma thú mạnh mẽ như mẫu tinh tinh vốn là chuyện tốt, chỉ là muốn làm cho mọi người nhận, chỉ sợ cần thời gian nhất định… Trong thời gian này đành tủi thân mấy vị, Ô thành chủ cùng ta mặc dù là người mạnh nhất thành Bích Xuân, nhưng chúng ta không phải kẻ độc tài, nếu như trong thành Bích Xuân có tiếng nói khác, hy vọng các vị có thể nhiều lượng thứ một chút.”

“Trang Dịch với ta là bạn học, hắn là ngại giao tình trước kia mới mang ta về đây.” Lý Lan nghe vậy, lập tức bước lên trước nói, “Xin lỗi, là ta cân nhắc không chu đáo, nếu như vì ta mà gây ra phiền toái, ta sẽ lập tức rời khỏi đây, hy vọng đừng liên lụy hắn.”

“Lý Lan.” Trang Dịch thấy Lý Lan lập tức ôm hết mọi chuyện vào người, nhanh chóng ngăn lại.

Hiển nhiên trong lời Uông đội trưởng nói là có ý, những lời lúc trước chỉ làm đệm hơi mà thôi.

Quả nhiên, ngay sau đó, Uông đội trưởng nói: “Các vị là ân nhân của thành Bích Xuân, chúng ta nhất định sẽ không làm ra chuyện đuổi các vị đi. Lời vừa rồi là ta dùng từ không thích hợp, chỉ là để ngừa vạn nhất mà thôi, có lẽ không đến mức sẽ xảy ra. Nhưng mà… các vị đều là học sinh Bardon, hình như vẫn luôn nghĩ muốn quay về?”

“Chẳng lẽ Uông đội trưởng có cách?” Trang Dịch lập tức bắt giữ được ám chỉ của Uông đội trưởng, dò hỏi.

“Đúng là có một biện pháp, nhưng mà có lẽ cần vài vị tự hạ thấp địa vị, giúp thành Bích Xuân đi một chuyến.”

Trang Dịch cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, ngay sau đó, Trang Dịch nói: “Không dối gạt Uông đội trưởng, chúng ta có thể tìm được Lý Lan chỉ nhờ may mắn, căn cứ theo lời Lý Lan nói, còn có vài học sinh Bardon khác lưu lạc ở bên ngoài, mà tung tích của bọn họ, chỉ có sau khi trở lại Bardon, Lý Lan nhờ lão sư giúp đỡ mới có thể tìm ra. Vì những bạn học này, nếu như có thể nhanh chóng trở lại Bardon, bất luận làm cái gì, chúng ta đều sẽ đồng ý.”

Uông đội trưởng nghe được chuyện liên quan đến tính mạng vài hồn sư Bardon, biểu tình trên mặt nghiêm chỉnh, nhìn mấy người Trang Dịch nói: “Sau đại chiến dị ma, tuy rằng Chiến Hồn điện ra mặt đánh lui dị ma mấy lần, thế nhưng phần lớn thời gian tiến hành chỉ huy các thành thị trung bộ lại là học viện Bardon. Tuy rằng những ngày gần đây thành Bardon phong tỏa, thế nhưng vẫn luôn có truyền lại tin tức với thành Bích Xuân, trừ thông qua ma thú truyền tin ra, vì mục đích bảo hiểm, thành Bích Xuân vẫn luôn đều có phái hồn sư đưa tin cho Bardon. Hồn sư giữ tín vật của thành Bích Xuân, không những được thông qua thủ pháp đặc thù, trực tiếp vượt qua trận pháp khép kín ngoài thành Bardon, hơn nữa sau khi đến dưới tường thành còn có thể giao tiếp với thành vệ, còn có thể vào thành.”

Uông đội trưởng nói xong, thấy mấy người Trang Dịch đang nhìn mình, để tránh hiểu lầm, Uông đội trưởng vội vàng bổ sung thêm: “Bởi vì người truyền tin có đặc quyền như vậy, cho nên nhân viên từng thành thị phái ra đều đặc biệt cẩn thận, không chỉ cần có thực lực nhất định đề phòng trên đường gặp nạn, hơn nữa còn phải tuyệt đối trung tâm… Lúc trước không nói cho các vị biện pháp này, cũng là chúng ta có suy tính, hy vọng các vị bỏ qua cho.”

“Chúng ta mới đến thành Bích Xuân vài ngày ngắn ngủi, hôm nay Uông đội trưởng có thể bằng lòng tín nhiệm chúng ta, giao chuyện quan trọng như vậy cho chúng ta, chúng ta không phải người không biết tốt xấu, làm sao lại để ý.” Trang Dịch lập tức cười nói, “Không biết lần này phái ra người truyền tin thời gian là khi nào?”

“Ngày kia.” Uông đội trưởng nói, “Người truyền tin chỉ cần đưa thư đến là được, mấy ngày này các vị cứ ở phủ thành chủ nghỉ ngơi cho tốt, đến lúc đó chúng ta sẽ thông báo các vị chuẩn bị xuất phát.”

“Được.”

Uông đội trưởng nói xong lời cần nói, cũng không ở lại lâu hơn nữa.

Sau khi Uông đội trưởng rời đi, Trang Dịch cùng Lôi Tu đều rơi vào trong yên lặng ngắn ngủi.

Lý Lan nhìn hai người không nói lời nào, nàng nghĩ nghĩ, có chút không xác định mở miệng nói: “Theo ta được biết, người truyền tin giao thư cho thành vệ thành Bardon, sau đó sẽ được sắp xếp ở phụ cận một buổi tối, sẽ lập tức phải khởi hành trở về, cũng không có tư cách vào ở trong thành…”

Trang Dịch cùng Lôi Tu nghe vậy, đều ngẩng đầu nhìn Lý Lan.

Lý Lan bị hai người đồng thời nhìn chằm chằm, nhất thời có chút nóng mặt, nàng thấp giọng nói: “Thành chủ kia muốn đuổi chúng ta đi.”

“Ừ, có thể hiểu được.” Trang Dịch nói, “Thực lực của ta cùng Lôi Hổ vốn tương đối với cao thủ đứng đầu thành Bích Xuân, lúc trước chỉ huy trận chiến kia, không chỉ quyền lợi trong tay lớn hơn cả thành chủ, thậm chí còn dạy đám học sinh kia trận pháp, trở thành lão sư của bọn họ… Tất cả những việc này đầy đủ làm cho nhóm người Ô thành chủ kiêng kị, hiện tại lại thêm một ngươi cùng mẫu tinh tinh, đối với nhóm người thành Bích Xuân kia mà nói, hai người chúng ta đột nhiên xuất hiện, sẽ mang đến cho bọn họ vô số khả năng không xác định.”

“Tuy Bạch Hạc trở về, nhưng con sóc kia lại không thấy theo Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.” Lôi Tu nói, “Chung Ngu hẳn có chú ý đến điểm này.”

“Thực lực quá mạnh mẽ, lại quá mức thần bí.” Trang Dịch cười nói với Lý Lan, “Chúng ta vốn chỉ định ở tạm thành Bích Xuân, hiện tại có biện pháp trở lại Bardon, tự nhiên là không thể tốt hơn. Chuyện này đối với hai bên đều có lợi, cớ sao lại không làm. Tương đối làm ta ngạc nhiên là, phản ứng của Ô thành chủ nhanh chóng hơn so với ta nghĩ, không hổ là chủ nhân một thành.”

Đại chiến xong nhanh chóng nghĩ biện pháp đẩy người đi, mặc dù có chút hiềm nghi qua sông đoạn cầu, nhưng lại làm được nhanh chuẩn ngoan, không chỉ làm cho mấy người Trang Dịch cam tâm tình nguyện rời đi, thậm chí còn làm người truyền tin chạy việc miễn phí cho bọn họ.

Chẳng qua chuyện này hai bên cùng có lợi, cho dù biết rõ bản thân bị lợi dụng, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không có cảm xúc phản đối gì. Bọn họ chiếm được thứ bọn họ muốn, lại gặp Lý Lan ở nơi này, chuyến đi thành Bích Xuân này, thu hoạch gặt hái được, đã ra ngoài dự kiến của bọn họ.

Lý Lan nghe nghe, cũng chầm chậm tiếp nhận chuyện này, thân thể nàng còn rất yếu, rất nhanh liền không chống được đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi.

Lý Lan đi rồi, nếu là ngày thường Bạch Hạc nhất định sẽ nhảy nhót lung tung phát biểu quan điểm của mình, hoặc là dây dưa Trang Dịch thả Tử Tinh Hoàng Điểu ra chơi đùa với nó một chút, nhưng mà hôm nay, Bạch Hạc quỷ dị không đùa không chơi, thay đổi thái độ bình thường cũng về căn phòng thuộc về nó ở cách vách.

Nhìn Bạch Hạc bước chân nặng nề rời đi, tâm tình Trang Dịch cũng bị ảnh hưởng theo, hắn quay đầu nhìn Lôi Tu một cái, Lôi Tu đưa tay giúp Trang Dịch chỉnh lý lại tóc dài cùng cổ áo tán loạn: “Nó không muốn nói thì cứ cho nó một chút thời gian. Đợi chính nó nghĩ thông suốt, sẽ làm ra quyết định.”

Trang Dịch cảm thụ đầu ngón tay Lôi Tu dịu dàng đυ.ng chạm, gật gật đầu.

Thời gian hai ngày chớp mắt qua đi. Hồn lực Trang Dịch cùng Lôi Tu tiêu hao ngày hôm ấy đã khôi phục hoàn toàn, Lý Lan trải qua hai ngày này điều tiết, khí sắc cũng tốt hơn trước rất nhiều, nhưng hồn lực trong cơ thể nàng chỉ sợ phải về Bardon tĩnh dưỡng một thời gian mới có thể khôi phục hoàn toàn, tuy rằng hồn lực trong người không có bao nhiêu, nhưng mẫu tinh tinh vẫn luôn đi theo Lý Lan, nhờ năng lực tự lành siêu mạnh của ma thú, đã khôi phục đến tiêu chuẩn cấp bảy đỉnh, có một ma thú mạnh mẽ như vậy ở bên, cho dù rời khỏi Trang Dịch cùng Lôi Tu, an toàn của Lý Lan cũng có đầy đủ bảo đảm.

Mấy người Trang Dịch đến thành Bích Xuân không lâu, người quen biết cũng ít, chỉ cần nói với mấy người Chung Đào một tiếng liền trực tiếp quần áo nhẹ ra trận.

Ô thành chủ vì biểu hiện thành ý, cố ý cùng Uông đội trưởng đưa nhóm Trang Dịch ra khỏi thành.

Ngày ấy ma thú tấn công, tuy rằng làm không ít hồn sư thành Bích Xuân bị thương, thế nhưng lại không có một chút ảnh hưởng đến cuộc sống của bình dân, dấu vết chiến đấu dưới tường thành mấy ngày trước đã đã hoàn toàn bị dọn dẹp xóa sạch, đi ở ngã tư đường thành Bích Xuân, không khí trong lành, cảnh sắc giống như ban đầu lúc Trang Dịch cùng Lôi Tu mới đến thành thị này nhìn thấy, nhìn cổng thành gần ngay trước mặt, Trang Dịch đang định xoay người từ biệt nhóm người Ô thành chủ, đúng lúc đó, vài luồng dao động hồn lực rất nhỏ như ẩn như hiện truyền đến.

Đầu tiên cảm nhận được dao động này là Trang Dịch cùng Lôi Tu có nghiên cứu nhất định về trận pháp, nhưng mà bọn họ lại không tiện ra tay. Đám người Ô thành chủ cùng Uông đội trưởng tuy trình độ trận pháp không bằng Trang Dịch Lôi Tu, nhưng bọn họ cũng là trải qua vô số chiến đấu, dao động hồn lực này tuy bí mật, thế nhưng vẫn nhanh chóng bị bọn họ bắt giữ được. Uông đội trưởng đi lên trước một bước, chăm chú nhìn nơi truyền ra dao động, hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay ngưng tụ một dòng hồn lực, thăm dò đánh tới nơi che giấu hồn lực kia.

Trận pháp tuy bí mật, nhưng hiển nhiên lực phòng ngự rất kém cỏi, ngay cả một đòn thăm dò của Uông đội trưởng cũng không ngăn được, hồn lực va chạm, đồng thời trận pháp cũng theo đó vỡ tan, người bên trong cũng lộ ra toàn bộ —— không phải ai khác, chính là đám học sinh lúc trước được Trang Dịch cùng Lôi Tu chỉ điểm trận pháp kia!

Thực lực bình quân của đám học sinh này không quá cấp bốn, vậy mà vận dụng trận pháp che chắn lúc trước Trang Dịch cùng Lôi Tu dạy bọn họ, làm trò trước mặt bọn họ cùng Ô thành chủ, che giấu hồn lực, thậm chí còn thiếu chút nữa thì lừa dối qua cửa. Bạn đang

Không chỉ có đám người Ô thành chủ giật mình, Trang Dịch cùng Lôi Tu dạy bọn họ trận pháp này cũng không nghĩ tới bọn họ lại sẽ làm như vậy.

“Bây giờ các ngươi không đi học, đến chỗ này làm cái gì?” Ô thành chủ nhìn đám học sinh trẻ tuổi này, sau khi bị phát hiện không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn cợt nhả nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, lập tức nhíu mày nói.

Thành chủ tức giận, đám học sinh lập tức thu hồi biểu cảm hi hi ha ha, một học sinh trong đó bước lên trước nói: “Nghe nói hôm nay Trang lão sư rời thành Bích Xuân, chúng ta cố ý đến đây tiễn hắn.”

Ô thành chủ nghe vậy, đành quay đầu nhìn về phía Trang Dịch.

Trang Dịch cũng không nghĩ tới, bọn họ chỉ là tùy tiện dạy đám học sinh này hai ngày, đám người kia lại vẫn nghĩ đến bọn họ, hôm nay thậm chí còn đến đây tiễn, Trang Dịch trừ kinh ngạc ra, vài tia ấm áp chảy qua trái tim, hắn nói: “Nói bao nhiêu lần, chúng ta cùng một thế hệ với các ngươi, còn không có tư cách làm lão sư của các ngươi. Về phần tiễn đưa… tâm ý đến là được, không cần cố ý đến.”

“Nói cũng đúng.” Nhóm học sinh đối diện nghe vậy, lập tức giảo hoạt nói, “Các ngươi cùng tuổi chúng ta thì cũng thôi đi, vậy mà còn giấu chúng ta chuyện các ngươi là học sinh Bardon, học viện Bích Xuân tuy kém Bardon về danh khí, nhưng mà chúng ta luôn luôn cho rằng Bardon là đối thủ có thể cạnh tranh, có thể vượt qua… Hiện tại thành Bardon đã phong tỏa, học sinh học viện Bardon lập tức bị giấu chặt chẽ kín đáo, thật vất vả gặp được hai người các ngươi, làm sao có thể dễ dàng thả các ngươi đi!”

“Hồ nháo!” Không đợi Trang Dịch trả lời, Ô thành chủ lập tức quát lớn, “Trang Dịch cùng Lôi Hổ có chuyện quan trọng trên người, chỗ nào là các ngươi có thể trì hoãn. Cùng là hồn sư không đến hai mươi tuổi, người ta cấp mấy, các ngươi lại cấp mấy, nhìn xem người ta làm chuyện gì, nhìn lại các ngươi hiện tại, lại đang làm cái gì!”

Lời giáo huấn của Ô thành chủ nhất thời làm cho đám học sinh ngậm miệng, bọn họ không hiểu đầu đuôi nhìn thành chủ ngày thường hiền lành lúc này lại đặc biệt phẫn nộ, sau đó nhịn không được lại len lén liếc về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu.

Biết đám học sinh này nhìn như đang quấy rối, trên thực tế lại là muốn giữ bọn họ lại, Trang Dịch đang định khuyên giải vài câu, đúng lúc này, Lôi Tu đi lên trước, nhìn đám học sinh này nói: “Cấp bậc cao nhất là học sinh năm thứ năm, cấp bốn đỉnh phong, cấp bậc thấp nhất, là học sinh năm thứ ba, chỉ có cấp hai… Thực lực như vậy, học sinh năm nhất của Bardon đã có thể đạt tới.”

Nhóm học sinh đối diện nghe vậy, cho dù hiểu được Lôi Tu không có ác ý, nhưng vừa bị thành chủ quát, lúc này lại bị Lôi Tu nói như thế, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.

“Đáng tiếc hồn sư năm thứ nhất không có kinh nghiệm chiến đấu như chúng ta.”

“Bọn họ ở trong tháp ngà Bardon, cũng không có từng trải cuộc sống như chúng ta.”

“Nghe nói Bardon lục đυ.c nội bộ rất nghiêm trọng, đâu có đoàn kết hữu ái giống chúng ta đây.”

Đám học sinh ngươi một lời ta một tiếng nói xong, sau đó nhịn không được nhìn về phía Trang Dịch, giống như một đám cún cỡ lớn bị ức hϊếp cầu được đến chủ nhân tán thành vậy.

Trong mấy ngày Trang Dịch cùng Lôi Tu dạy bọn họ trận pháp, đám học sinh này cũng có hiểu biết đại khái về tính cách của hai người.

Lôi Tu khuôn mặt lạnh lùng, bất thiện ngôn từ, không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng thường thường chính là lời nói lạnh nhạt, nhưng mà xét đến cùng lại vẫn là vì tốt cho bọn họ; mà Trang Dịch tuy rằng nhìn bề ngoài cũng vô cùng xa cách, nhưng cực kỳ có kiên nhẫn, khi nói chuyện cũng sẽ cân nhắc lập trường của bọn họ, tận lực không đâm bị thương lòng tự trọng của mỗi người.

Hai người tính cách khác nhau, do đó dẫn đến được hoan nghênh thụ chúng trong nhóm học sinh cũng khác nhau, Lôi Tu thần kỳ tương đối được nữ tính yêu thích, mà các nam sinh lại càng thích Trang Dịch, đáng tiếc, hôm nay đến, phần lớn là hồn sư nam tính.

Lôi Tu thấy thế, hơi hơi nhếch môi cười, khóe môi khắc họa ra một nụ cười lạnh như băng: “Thực lực tổng thể lộn xộn không đều, cho dù nhân số nhiều nữa, có tin tưởng bản thân nữa thì cũng vô dụng, muốn đánh ngã đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ, cũng không phải nhờ quở trách mấy khuyết điểm râu ria kia của bọn họ là có thể làm được.”

Đám học sinh đối diện nghe vậy, cuối cùng có người không nhịn được nói: “Chúng ta chỉ là khởi điểm thấp hơn đám hồn sư thiên phú cao kia mà thôi, trả giá cố gắng tuyệt không ít, giống như trận pháp hôm nay này, là mọi người đồng tâm hiệp lực mới hoàn thành!”

“Tuy rằng chúng ta cao nhất mới cấp bốn, thấp nhất chỉ cấp hai, nhưng chúng ta đoàn kết lại, có lẽ có thể đánh ngã cấp sáu như ngươi cũng chưa biết chừng!”

“Vậy tới thử đi.” Lôi Tu nghe vậy lập tức nói.

Đưa tiễn tốt đẹp đột nhiên biến thành đọ sức, ai cũng không nghĩ đến tình hình lại phát triển đến bước này, nhìn đám học sinh nhất quyết không tha kia, biết ngăn cản sẽ chỉ làm chuyện càng kéo dài càng phiền toái, Ô thành chủ dứt khoát cùng Uông đội trưởng đứng ở bên cạnh không nhúng tay vào.

Mà Trang Dịch nhìn dáng vẻ tự tin bành trướng của đám học sinh này, có chút lo lắng có phải hôm đó để sóc con cùng Bạch Hạc âm thầm ra tay, làm cho bọn họ cho rằng là thực lực của mình, do đó tự tin mù quáng.

Lúc này Lôi Tu tiếp nhận khiêu chiến nhìn như vô dụng, nhưng nếu như hôm nay trước khi rời đi, để Lôi Tu ra tay có thể cho bọn họ thấy rõ thực lực bản thân, cũng là một ý kiến hay.

Nghĩ vậy, Trang Dịch tự nhiên càng không có lý do ngăn cản.

Đám học sinh này biết cấp bậc của Lôi Tu, lại không có khái niệm rõ ràng về năng lực thực chiến của hắn, khi nhìn thấy lực lôi điện của Lôi Tu chậm rãi ngưng tụ, bọn họ lập tức đoàn kết một lòng, thả gl ngưng kết trận pháp, toàn lực ứng phó phóng về phía Lôi Tu ——

Kết quả chiến đấu, không cần nói cũng biết.

Không đến mười phút, Lôi Tu dùng sức một người trực tiếp đánh ngã mấy chục hồn sư, tuy cấp bậc hồn lực của đám học sinh này không cao, hơn nữa Lôi Tu cũng giỏi phá trận, thế nhưng giây lát thắng bại phân ra kia, cảnh tượng một đám hồn sư bị đánh bại không ngừng tru lên kia, vẫn cứ làm đám người Ô thành chủ chấn kinh.

“Đáng chết, hồn sư cấp sáu như hắn làm sao có lực tấn công mạnh như vậy…”

“Hầu như chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra điểm yếu của trận pháp, trận pháp này còn là Trang Dịch lão sư dạy…”

“Chẳng lẽ hắn còn lợi hại hơn Trang lão sư? Không thể nào… hay là nói, Trang lão sư lợi hại hơn hắn…” Nghĩ vậy, một hồn sư có chút hảo cảm với Trang Dịch nhất thời mặt như màu đất.

Lôi Tu không trả lời vấn đề bọn họ lẩm bẩm một mình, hắn chậm rãi đi qua bên cạnh đám học sinh, đi đến bên người Trang Dịch, cầm lấy tay Trang Dịch, mang theo hắn đến từ biệt nhóm người Ô thành chủ vẻ mặt phức tạp, sau đó liền cùng Lý Lan mẫu tinh tinh Bạch Hạc, cùng đi về phía cổng thành.

“Tu luyện chăm chỉ, hồn sư mạnh yếu không phải ở trường học, mà là ở bản thân, chờ đến khi các ngươi cho là mình đủ mạnh mẽ, chúng ta ở Bardon hoan nghênh các ngươi đến.”

Một trận gió thổi đến, một âm thanh bay vào trong tai đám học sinh này, bọn họ nhìn bóng dáng nhóm người Lôi Tu Trang Dịch đi xa, chậm rãi từ trong thất bại mê mang phục hồi tinh thần.

Tinh thần lực bẩm sinh là mấu chốt quyết định hồn sư sau này tu luyện, nhưng cũng không phải điều kiện tuyệt đối quyết định hồn sư mạnh yếu. Giống Chung Ngu, giống Hứa Dương, có lẽ thiên phú bẩm sinh không đủ, thế nhưng sau này cố gắng, lại giúp bọn họ leo lên vị trí càng cao hơn so với người thường.

Bardon dùng giá trị tiềm lực tinh thần lực để thu học sinh nhập học, có lẽ thiên tài tập hợp, nhưng không đại biểu, tất cả kẻ mạnh, đều chỉ ở Bardon!

Nghĩ vậy, trong mắt một số hồn sư tính cách quật cường, dần dần hiện ra vài tia lửa không chịu thua.