Lần đầu tiên, trong hoa huyệt của Hiểu Văn chảy ra mật ngọt xử nữ, cô không nhịn được dùng đùi kẹp chặt lấy đầu ba! Nhưng vẫn không ngăn được ái dịch đặc dính vọt ra từ sâu trong hoa huyệt, để hoa huyệt của Hiểu Văn bắt đầu ướt đẫm. Vị da^ʍ từ mật ngọt phát ra làm Minh Đức cực kỳ kích động, hắn vùi đầu vào giữa hai chân con gái, đầu lưỡi tham lam mυ'ŧ lấy ái dịch của con gái mình.
"A...... Ba...... Đừng mà...... A...... Ngứa quá...... Không cần liếʍ nữa...... Hiểu Văn muốn tiểu...... Ư......"
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm Hiểu Văn không nhịn được ưỡn cong thân thể, hoa huyệt cũng không tự giác đẩy về phía miệng ba, làm Minh Đức càng liếʍ mυ'ŧ bừa bãi, hắn nghĩ đây là lần đầu tiên hoa huyệt của con gái chảy ra mật ngọt, để lòng hắn kích động không thôi, vật nam tính dưới quần càng thêm căng trướng, ngay đến tinh hoàn cũng phát đau. Thế là hắn để con gái khom gối ngồi dưới đất, tách đùi con ra ngồi lên đùi mình, sau khi cho con gái tựa vào hai chân, đầu tiên cầm lấy gậy thịt đặt trên cửa tiểu huyệt.
"Ba! Ba làm cho con thật khổ sở nha."
"Hiểu Văn! Để ba làm cho con sung sướиɠ!"
Minh Đức dùng một tay tách ra âm thần trên hoa huyệt phấn nộn, để dịch nhờn của con gái dạt dào chảy ra, tay kia thì cầm lấy gậy thịt của mình để đầu dươиɠ ѵậŧ chặn ở trên cửa hoa huyệt, dùng qυყ đầυ ma sát âm thần của con. Nhìn ba cầm lấy bộ phận to lớn của mình không ngừng mài, mặc dù Hiểu Văn không biết ba đang làm gì, nhưng mép tiểu huyệt của cô đã sớm ướt, không thể ngăn được ái dịch đang không ngừng từ hoa huyệt chảy ra, bôi trơn nam tính ba mình, phảng phất như đang muốn nghênh tiếp ba.
"Ba...... Đừng đùa nữa...... Ư...... Hiểu Văn cảm thấy thật kỳ quái......"
Qυყ đầυ ba không ngừng ma sát âm thần làm Hiểu Văn cảm thấy hoa huyệt mình liên tục truyền tới cảm giác tê ngứa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không khỏi làm cô cong người xoay vặn eo, chỉ là bất kể cô có thể nào cố gắng, bản năng con gái trưởng thành sớm vẫn làm mép hoa huyệt kia chảy ra vô số mật ngọt, cảm giác điện giật mạnh mẽ truyền từ tiểu huyệt làm cô không tự chủ được ngửa đầu ra sau, đồng thời trong đầu cũng không cách nào suy nghĩ.
"Ô...... Ba...... Con khó chịu quá...... A...... Đừng nghịch nữa......"
Minh Đức nhìn hoa huyệt con gái càng ngày càng nhiều ái dịch, đến nỗi thấm ướt của vật thô to của mình, hắn nghĩ như thế có lẽ đủ rồi, tiếp theo liền đặt đỉnh qυყ đầυ vào miệng tiểu huyệt, sau đó khẽ đẩy nam tính dựng thẳng trướng to của mình vào hoa huyệt con. Ngay ở lúc dươиɠ ѵậŧ của hắn tiến vào trong hoa huyệt nhỏ bóp chặt của con gái, hắn có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi âm thần của con mυ'ŧ chặt lấy nam tính mình, cảm giác sung sướиɠ khi được âm thần mềm mại siết chặt như lúc được bọt biển bao lấy, truyền đến đại não làm Minh Đức hưng phấn tới nỗi quên con gái chỉ mới 14 tuổi, lại vẫn còn là xử nữ, hoa huyệt sao có thể dung nạp được gậy thịt vừa thô vừa dài kia của hắn. Hắn kích động nhấn hông, đâm gậy thịt vào trong hoa huyệt.
"A......" Trong cổ họng Hiểu Văn phát ra tiếng kêu thê thảm, cô cảm nhận được hoa huyệt của mình đang bị một thứ gì đó cực lớn xâm nhập, làm hoa huyệt nhỏ bé kia của cô giống như bị nháy mắt xé nứt mở rộng mà cực đau đớn, cô dùng tay đẩy l*иg ngực ba, muốn ngăn cản động tác tiếp theo của ba mình.
"Không cần...... Đau quá...... A......"
Minh Đức từ từ cắm gậy thịt vào hoa huyệt con gái, đến khi đỉnh qυყ đầυ chạm tới một tầng màng mỏng, trực giác cho hắn biết đây là màиɠ ŧяiиɧ của con, hắn không ngờ lần đầu tiên con gái sẽ là cho người làm ba như mình. Nhưng lập tức nghĩ, thân làm ba hắn lại có thể được con gái lần đầu, hắn thật hưng phấn dùng sức đẩy hông, đem nhục bổng to lớn kia của hắn cắm sâu vào trong khe thịt hẹp hòi của con gái, đâm thẳng tới tận cửa tử ©υиɠ!
"A...... Đau chết con rồi...... Ba...... Mau rút ra đi......"
Huyệt mềm đau đớn tê liệt làm Hiểu Văn không nhịn được dùng hai bàn tay đánh vào l*иg ngực ba mình, cảm giác đau nhập tâm làm cô chảy nước mắt, cô cảm thấy hoa huyệt của mình như bị một cây gậy sắt nóng bỏng chọc sâu vào bắt mở rộng, cô thật muốn nặn nó ra ngoài, nhưng lại không thể, cái thứ to lớn cứng như thép kia chính là không chịu đi ra, làm cô không có cách, chỉ đành cứ vậy ép chặt lấy nó!
"Hiểu Văn! Xin lỗi! Ba dùng sức quá, là ba không tốt, ba không nhúc nhích, nhẫn một hồi thì tốt rồi!"
Vì đau đớn mà gương mặt Hiểu Văn vặn vẹo, để Minh Đức đau lòng không thôi. Hắn ôm con gái vào lòng, tay không ngừng vỗ về lưng cô an ủi! Đồng thời cũng cảm thụ mùi vị tuyệt vời khi những nếp thịt non trong hoa huyệt nhào nặn ép chặt lấy gậy thịt khi vừa bài xích nó xâm nhập vừa hoan nghênh nó tiến vào.
"A...... Đau quá nha...... Ba lấy ra đi...... Con không làm......"
Bất kể ba không ngừng an ủi, Hiểu Văn vẫn chỉ cảm thấy hoa huyệt của mình đau đớn hệt như sắp bị xé rách, cô nhẹ khóc, đồng thời cảm nhận thứ đồ vật thô dài cứng rắn kia trong hoa huyệt mình, cái thứ cứng ngắc to lớn đó đã nhét đến căng phình hoa huyệt nhỏ hẹp của cô.
"Chụt chụt......"
Minh Đức vuốt ve con gái không ngừng tại bên tai con gái an ủi, chờ đến lúc Hiểu Văn khóc nhỏ lại, hắn mới để cô rời khỏi vòng ôm siết chặt của mình. Nhẹ vén mái tóc đẹp của cô, nhìn gương mặt còn chảy nước mắt của con gái, Minh Đức không nhịn được hôn lên từng giọt nước mắt ấy, không ngừng mơn trớn má con thỉnh thoảng còn hôn lên môi nữa, sau đó đột nhiên ngậm lấy dái tai con, nhẹ nhàng cắn.
"Còn đau không?"
"Còn một ít!" Hiểu Văn uốn lượn đáp.
"Xin lỗi! Đều trách ba!"
"Ba! Có phải thế này là chúng ta đang làʍ t̠ìиɦ không?"
"Ừ......"
Minh Đức không ngờ con gái đã hiểu rõ chuyện giữa nam nữ! Hắn không biết nên trả lời con gái thế nào, cứ nghĩ tới hắn đã đoạt đi lần đầu tiên quý báu của con gái, thì thật cảm thấy xin lỗi con! Trong khoảng thời gian ngắn, hắn có chút hối hận, thậm chí hận chính mình tại sao lại xúc động như vậy!
"Ba ~!"
"Ừ! Hiểu Văn! Chúng ta là đang làʍ t̠ìиɦ, ba xin lỗi! Ba không nên làʍ t̠ìиɦ với con! Nhưng ba quá yêu con! Cho nên không nhịn được muốn cùng con làʍ t̠ìиɦ! Con tha thứ ba được không?"
"Con không trách ba! Con cũng biết! Con và ba không thể làʍ t̠ìиɦ, trước đây con có hỏi mẹ, mẹ nói với con rất nhiều!"
"Hiểu Văn! Con thật không trách ba?"
Vừa nghe Hiểu Văn nói thế, không biết sao Minh Đức cảm thấy an tâm hơn nhiều!"Vâng! Thế nhưng con cũng yêu ba, con muốn làm vợ của ba!"
"Vì sao?"
Minh Đức mặc dù biết mỗi cô gái nhỏ đều ngây thơ nói lớn lên muốn làm vợ của ba mình, nhưng hắn vẫn rất hiếu kỳ muốn biết hàm ý chân chính của con!
"Bởi vì mẹ nói, đàn ông đều muốn làʍ t̠ìиɦ, vì thế sau khi con làm vợ ba rồi, thì có thể cùng ba làʍ t̠ìиɦ! Ba sẽ không phải nhẫn cực khổ như vậy nữa!"
Những lời quan tâm của Hiểu Văn làm Minh Đức rất cảm động! Nhưng nghĩ tới quan hệ cha con loạn luận không được xã hội dung thứ, nếu để cho người khác biết, không chỉ làm hại con gái, mà ngay đến hắn cũng thảm thương! Hắn không nhịn được ôm chặt thân thể nhỏ xinh của con gái, nói bên tai cô:"Vậy sao? Thế nhưng làm vợ của ba, nếu để cho người ta biết được, là hại đến con, thế thì......"
"Ba ~ Chỉ cần chúng ta không nói, thì đâu ai biết!"
Đúng nha! Không nói thì sao ai biết! Nhưng hắn sao có thể trả lời lương tâm của mình đây? Minh Đức không nhịn được nghĩ.
"Ba ~ Con yêu ba! Con cũng giống như yêu mẹ yêu con được không?"
"Hiểu Văn! Con gái ngoan của ba! Ba sẽ hết lòng yêu con! Ba chắc chắn sẽ chân thành yêu con!"
Nói xong, hai tay Minh Đức bưng lấy má Hiểu Văn, nhiệt liệt hôn môi cô, Hiểu Văn cũng chủ động nghênh hợp nụ hôn của ba. Bởi vì đã có kinh nghiệm vừa nãy, cho nên đầu lưỡi vừa trơn vừa mềm của cô giống như một con rắn nhỏ tiến vào miệng ba. Hai cha con gái bọn họ thâm tình ôm hôn nhau, nồng đậm tình ý bởi vui thích vì quan hệ lσạи ɭυâи cấm kỵ, làm cho bọn họ bắt đầu hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khi tâm linh và thân thể giao hòa.
"Hiểu Văn, còn đau không?" Minh Đức quan tâm hỏi.
"Ừm ~ đã không đau, nhưng có chút tê, có chút trướng."
Hai tay Minh Đức vuốt ve sau lưng đặt cô nằm trên mặt đất, để Hiểu Văn mở ra hai đùi nằm thẳng, hắn cúi đầu nhìn hạ thể đã hoàn toàn kết hợp của cả hai, cũng nhìn đến dáng vẻ hoa huyệt của con bị cự vật của mình nhét đến căng đầy, hai mép bướm trên miệng hoa huyệt đang chặt chẽ bú lấy gậy thịt, hắn biết gậy thịt của mình đã hoàn toàn chen hết vào hoa huyệt của con.
"Vậy ba động nhé!"
"Dạ......"
Hai tay Minh Đức nắm lấy đầu gối con gái, từ từ lui eo về phía sau, nhẹ nhàng rút nhục bổng đang cắm trong hoa huyệt con gái ra, động tác của hắn dịu dàng khẽ khàng, như sợ dươиɠ ѵậŧ của mình sẽ làm rách niệm mạc trong hoa huyệt non nớt ấy.
"Ừm...... Ba...... A...... Chậm chút......"
Hiểu Văn cảm thấy từng nếp thịt non trong hoa huyệt vốn căng nứt của mình như cũng đang theo gậy thịt của ba mà bị lôi ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn cô thấy một cảm giác hư không kỳ quái, trong lòng không hiểu sao lại vô cùng khát vọng ba có thể xoa dịu bớt nỗi hư không kia.
"A...... Ba...... Ư...... Hiểu Văn thật khó chịu...... Nha...... Sao lại vậy......"
"Hiểu Văn! Con yên tâm, ba sẽ làm con thích!"