"Ba! Ba sao vậy? Tại sao đầu lại đầy mồ hôi thế!"
"Không...... Không có gì......"
Tiếng của con gái làm hắn thức tỉnh khỏi mê chướng, tay khẽ lướt qua âm phụ của con, đi thẳng xuống rửa hai đùi con gái!
"Ba! Sao ba không rửa ở đây? Mẹ nói ở đây của con gái nhất định phải rửa sạch!
"Đúng.... Phải... Mẹ nói đúng, chẳng qua chỗ đó tự con rửa thôi!"
"Ồ ~" Lúc Minh Đức đứng dậy xoay người lấy vòi sen, khi quay về thì hắn vừa vặn nhìn thấy con gái đang ngồi xổm nhẹ nhàng dùng tay rửa lỗ nhỏ của mình, mặc dù tư thế rất bất nhã, nhưng lại có chút hương vị tục tĩu! Từ trên cao hắn vừa vặn nhìn thấy hoa huyệt của con gái hơi mở, càng thấy được rõ ràng hai mép âm thần! Âm thần ướŧ áŧ mềm mại màu hồng phấn làm hắn không thể rời mắt, nước từ vòi sen trong tay hắn cũng không ngừng xối lên người con!
"Ba! Chờ chút đi! Con còn chưa rửa sạch, đừng xối nước vội mà!"
Hiểu Văn thấy ba vẫn không ngừng xối nước lên người mình, thế là cô ngẩng đầu nhìn thử ba, liền thấy ba đang đứng ngây ngốc, cô không biết phát sinh chuyện gì. Có điều lúc cô nhìn thấy gậy thịt cứng ngắc của ba thì chơi tâm bộc phát, hai tay cô nắm lấy dươиɠ ѵậŧ to dài ấy mà khuấy động.
"A......"
Minh Đức nhìn tay mềm mại kia của con gái đang khuấy động nhục bổng của mình, gương mặt đáng yêu tràn đầy vẻ ngây thơ, cặρ √υ' nhỏ thỉnh thoảng còn phóng đãng rung rung trong không khí, hoa huyệt non nớt màu hồng, âm thần ướŧ áŧ chặt khít tươi non, trong khoảng khắc Minh Đức như có ảo giác, hắn dường như nhìn thấy người vợ xinh đẹp đã mất của mình đang ngồi đùa bỡn nhục bổng của mình! Hắn không nhịn được nhắm mắt lại hưởng thụ niềm sung sướиɠ ấy!
"A...... Tuyệt quá..... Nha......"
Rồi Hiểu Văn chợt nảy ra ý, cô thò đầu đến trước gậy thịt của ba, dùng miệng hôn lên nam tính cực lớn đó, sau đó bắt đầu liếʍ lấy nó như đang liếʍ kem.
"A...... Hiểu...... Hiểu Văn con làm gì thế, không cần! Mau mau nhả ra!"
Đầu lưỡi ấm áp liếʍ lấy nhục bổng tạo ra kɧoáı ©ảʍ kịch liệt làm Minh Đức hoảng sợ, lúc hắn mở mắt ra nhìn thấy con gái ở dưới vậy mà đang dùng lưỡi liếʍ lấy cự vật cứng nhắc của mình, hắn hoảng hốt, cảm giác đạo đức mãnh liệt làm hắn không thể không ngăn cản con!
"Ba, vì sao? Con từng thấy mẹ làm thế với ba mà! Lúc đó cha con nói mẹ làm mạnh hơn nữa!"
Nói xong Hiểu Văn không để ý tới ba nữa, lại mở ra miệng anh đào nhỏ nuốt lấy gậy thịt đã cứng tới cực lớn kia, đáng tiếc miệng nhỏ của cô chỉ có thể miễn cưỡng nhét vừa một đoạn nhỏ của dươиɠ ѵậŧ to dài.
"A...... Ư...... A......"
Sau khi Hiểu Văn ngậm lấy nhục bổng của ba, cái hiểu cái không liếʍ láp nhục bổng, đầu lưỡi trong miệng cũng quấn lấy đầu nhục bổng cực lớn, nhục bổng bị bao trùm trong vách thịt nóng ướt làm Minh Đức sung sướиɠ tới không nén được rên lên. Khi răng của con gái còn thỉnh thoảng không cẩn thận đυ.ng tới gậy thịt, ngược lại còn làm kɧoáı ©ảʍ trong hắn càng tăng thêm, hắn cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của mình đang run rẩy kịch liệt! Đến nỗi không nhịn được mà muốn ngồi sập xuống đất.
"Ba! Con có làm giống với mẹ?"
Nhìn nụ cười khẽ của con gái làm hắn rốt cuộc không nhịn được nữa! Hắn ôm lấy con, để hai chân con vòng qua hông mình, sau đó để con ngồi lên trên đùi.
"Hiểu Văn! Ba không nhịn được! Ba thật khó chịu, để ba yêu con một lần được không?"
"Ba! Ba muốn làm gì?"
Minh Đức mở rộng hai chân con ra sau thì để con ngả người nghiêng về trước, úp sắp trên hai chân hắn, hắn vươn đôi tay run rẩy lên nắn bóp hai vυ' con gái, cảm nhận bầu vυ' con dù vẫn nhỏ nhưng lại cực kỳ co giãn mềm mại. Hắn không nhịn được dùng sức xoa bóp bầu ngực con, ngón tay cũng cọ xát nắn lấy núʍ ѵú nhỏ xinh màu hồng phấn.
"A! Ba, ba làm gì thế? Đau quá nha!"
Hai tay của Minh Đức không ngừng xoa nắn hai vυ' con gái, nhìn hai núʍ ѵú hồng như trái anh đào của con cứ thoát ẩn thoát hiện như đang chơi đuổi bắt, hắn liền không nhịn cúi đầu xuống ngậm lấy núʍ ѵú trong đó, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp.
"A...... Ba...... Đừng mà...... Thật kỳ quái......"
Thấy ba ngậm lấy núʍ ѵú của mình, Hiểu Văn sợ hãi đẩy đầu ba ra, nhưng như thế lại càng làm cho Minh Đức hưng phấn, sau đó hắn liền dùng răng khẽ cắn chặt đầṳ ѵú con, lưỡi thì không ngừng quấn lấy xoay tròn liếʍ mυ'ŧ. Tay hắn cũng dần dần trượt xuống giữa hai đùi con gái, đầu tiên ngón tay mò tới khe hẹp của con, ngay khi vừa sờ đến tiểu âʍ ѵậŧ, Hiểu Văn chợt giật nảy như bị điện!
"A...... Ba...... Ư...... Ba sờ đến chỗ đó của Hiểu Văn rồi...... Nha......"
Minh Đức dùng ngón trỏ bóp lấy âʍ ѵậŧ con gái, không ngừng xoa nắn trước sau, ngón giữa cũng không ngừng ma xát khe hẹp ở cửa huyệt mềm của con gái, làm cho người chưa hề có chút kinh nghiệm nào như Hiểu Văn không biết nên làm gì, cô chỉ không ngừng vặn vẹo thân thể, muốn tránh khỏi miệng và tay của ba!
"Ba...... Đừng đùa nữa...... A...... Con thấy lạ quá......"
Cảm giác kỳ diệu dâng trào trong Hiểu Văn, cô không nhịn được thở hồn hển dùng sức đẩy đầu ba ra. Nhìn con gái ửng hồng hai má xinh đẹp thở gấp gáp, Minh Đức liền nắm lấy cằm con nhẹ hôn lên môi cô, ngay ở lúc hai đôi môi của ba và con gái bọn họ tiếp xúc, thân thể của Hiểu Văn liền cứng ngắc mắt mở thật to. Cho tới bây giờ cô chưa bao giờ nếm qua mùi vị này, càng cảm thấy kinh hoảng khi đầu lưỡi của ba chui vào miệng cô, không ngừng quấy đảo cùng đầu lưỡi mình. Bất chợt, một loại cảm giác ngọt ngào kỳ diệu tràn đầy trong lòng Hiểu Văn, khiến cô nhắm nghiền mắt, bỏ quên luôn việc hai tay ba còn đang sờ mó trên đầṳ ѵú và giữa hai chân mình.
"Ngô...... Ư...... Ư......"
Ba mãnh liệt làm Hiểu Văn dần dần cảm thấy toàn thân vô lực, đầu lưỡi của cô liền chuyển động thuận theo đầu lưỡi của ba, thậm chí khi bị ba mυ'ŧ lấy hút vào trong miệng, trưởng thánh sớm đương nhiên cô biết ba đang làm gì. Cứ nghĩ đến ba đang nhiệt tình hôn mình, nụ hôn này còn là nụ hôn đầu nữa, trong lòng cô không hiểu sao cảm thấy hạnh phúc.
"Ưʍ...... Chút...... Chụt...... Ư......"
Minh Đức điên cuồng hôn liếʍ cánh môi con gái, liều mạng mυ'ŧ lấy nước miếng của con, đầu lưỡi thì đưa vào trong miệng con quấy đảo, lục soát, lật chuyển quấy phá đầu lưỡi con. Thậm chí hắn còn bú ʍúŧ hút đầu lưỡi của con vào miệng mình, tay thì không ngừng xoa nắn đầu nhũ cùng hoa huyệt.
"Ba ~ Con...... Con cảm thấy kỳ lạ quá......"
"Hiểu Văn! Ba có làm con thích không?"
Ngón tay Minh Đức vẫn vê núʍ ѵú con gái, bàn tay thì nhào nặn đè lên bầu vυ' nho nhỏ của con
"Thích thì thích! Thế nhưng cũng cảm thấy thật khó chịu."
"Ba sẽ làm con càng thích được không?"
"Làm thế nào?"
Minh Đức chỉ vào mép bồn tắm:"Lại đây! Con ngồi lên nó rồi mở hai chân ra!"
Hiểu Văn nghe lời đứng dậy khỏi người ba, cô hồn nhiên ngồi lên mép bồn tắm, mở rộng giạng hai chân ra, để cho ba có thể nhìn thấy hoa huyệt mình.
Minh Đức nhìn con gái ngồi mở rộng hai chân trước mặt mình, hoa huyệt màu hồng phấn vốn khép chặt giờ cũng hơi hơi mở ra, đại âm thần và tiểu âm thần như không kịp đợi bày tra trước mặt hắn, âʍ ѵậŧ nho nhỏ cũng hé lộ trên mép hoa huyệt. Minh Đức thật không nhịn được, hắn quỳ gối xuống trước mặt con, sau khi hít sâu một hơi liền vùi đầu vào chỗ tư mật của con gái, chậm rãi dán sát mặt vào cạnh hoa huyệt mê người kia. Hắn dùng sức ngửi lấy hương vị xử nữ tỏa ra từ hoa huyệt đó.
"Ba! Ba làm gì thế, sao lại duỗi đầu tới đó?"
Nhìn khe hẹp màu hồng phấn của con gái có chút ướŧ áŧ, Minh Đức liền vươn đầu lưỡi, liếʍ nhanh từ dưới lên trên khe hẹp của con, để cho Hiểu Văn đang ngồi ở đó phải rùng mình một cái!
"A...... Ba...... Ư...... Sao ba lại liếʍ chỗ đó...... A...... Đừng mà...... Chỗ đó rất bẩn......"
Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng Hiểu Văn khi ba dùng đầu lưỡi liếʍ lên hoa huyệt, cô sợ hãi dùng tay đẩy đầu ba, muốn ba rời xa chỗ đó của mình, nhưng ba chẳng những không rời khỏi, mà ngược lại còn dùng tay vuốt ve eo cô, đẩy cô càng gần về phía mình.
"Ba...... Đừng...... Nha...... Thật kỳ quái......"
Sau khi Minh Đức liếʍ một chút hoa huyệt con gái, phát hiện vị da^ʍ xử nữ của con gái cực kỳ ngon! Hắn càng thọc đầu lưỡi vào trong hoa huyệt, chậm rãi liếʍ láp trên mép cự huyệt của con.
"A...... Ba...... Đừng đùa nữa mà...... Ư...... Ngứa quá nha......"
Chưa từng trải qua việc này Hiểu Văn căn bản không biết ba đang làm gì, nhưng bị ba liếʍ như thế hoa huyệt của cô cảm thấy như có gì đó đang bò trườn mà trở nên ngứa ngáy! Cô rất muốn đẩy ba đi, nhưng đồng thời cũng không muốn ba rời khỏi.
"Ưʍ...... Ba...... Ư...... Không cần......"
Minh Đức dụng tâm liếʍ lấy âm thần mềm mại của con gái, thậm chí ngay đến hạt châu nhỏ trên mép tiểu huyệt hắn cũng không bỏ qua, sau theo hắn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đẩy ra tiểu âm thần trắng tinh bóng loáng của con gái, tiếp tục liếʍ lấy tiểu âm thần của con.
"A...... Không cần...... Ba...... Ư...... Con...... Con...... Khó chịu quá...... Ư...... Giống như muốn đi tiểu......"