“Khiêm.” Quân Hành Tuyệt thâm tình gọi, muốn đem người kia ôm vào trong lòng, nhưng hai tay lại xuyên qua thân ảnh đó.
“Đây chỉ là một hình chiếu.” Thượng Quan Khiêm thản nhiên giải thích.
Quân Hành Tuyệt mất mác buông tay, mới phát hiện thân ảnh của Khiêm là trong suốt.
“Ngươi đang cảm thấy mờ mịt?” Thượng Quan Khiêm lại hỏi.
“Đúng vậy.” Quân Hành Tuyệt trả lời, ánh mắt tham lam nhìn Thượng Quan Khiêm, đã bao lâu, hắn đã bao lâu không nhìn thấy Khiêm, chỉ có thể tưởng tượng ra bộ dáng của y ở trong đầu, chỉ có thể tưởng tượng ra thanh âm cùng mùi hương của y, trong đoạn thời gian thật dài ở trong này, thứ tra tấn hắn đau đớn nhất, không phải đau đớn thể xác mà là tưởng niệm.
“Quân Hành Tuyệt, với trình độ hiện tại của ngươi, ngươi hẳn là hiểu được, chúng ta sẽ sống rất lâu.” Thượng Quan Khiêm phất tay, bọn họ biến mất trong cảnh biến máu, xuất hiện lại giữa một biển sao trời.
Quân Hành Tuyệt gật đầu, trước kia chưa bao giờ nghĩ tới sẽ sống được lâu như vậy, thật quá sức tưởng tượng của hắn.
“Như vậy trong khoảng thời gian quá dài như vậy, chúng ta phải sống thế nào? Vẫn cứ sống mà không một chút thú vị nào rồi lại đi gϊếŧ người hay sao?” Thượng Quan Khiêm hỏi.
Quân Hành Tuyệt chấn động, nếu hắn về sau cũng sống như vậy, kết cục là phải trải qua năm tháng vĩnh hằng ra sao.
Sau đó nghe Thượng Quan Khiêm tiếp tục nói, “Ta cùng đồng bạn của ta sống rất lâu rồi nhưng chúng ta cũng không nhàm chán, gϊếŧ chóc, trốn chết, hủy diệt, đấu tranh giữa sống và chết, không e ngại tử vong, cũng không hướng tới sinh tồn, chỉ là sống mà thôi, không vì bât cứ thứ gì khác, chỉ là vì chính mình, chúng ta hiểu rõ sự tồn tại của bản thân, hiểu rõ con đường mình đang đi, Quân Hành Tuyệt, ngươi có biết con đường mà ngươi phải đi hay không? Ngươi có biết mình là một tồn tại như thế nào hay không? Quân Hành Tuyệt, ngươi thật sự sống trên đời sao? Quân Hành Tuyệt, ngươi là ai?” Thượng Quan Khiêm nêu ra một loạt vấn đề không lời đáp.
Mà mấy vấn đề này đánh thẳng vào Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt nhất thời trả lời không được. Nhắm mắt lại, hắn bắt đầu nhớ lại cuộc sống của mình trước đây.
Nhìn thấy vậy, Thượng Quan Khiêm rời khỏi nơi này.
“Một khắc khi hắn tìm ra được đáp án, hắn mới đạt được sức mạnh thật sự, đánh vỡ kết giới mà ta đã thiết lập.” Thượng Quan Khiêm nói với Đế đang ngồi trước mặt.
“Như vậy thì chờ chút đi.” Đế cũng cười nói, ánh mắt của hắn sẽ không sai, cho dù là lần đầu tiên nhìn thấy Quân Hành Tuyệt, hắn cũng biết Quân Hành Tuyệt có thể hiểu được, sau đó đi tìm sức mạnh chân chính rồi trở lại nơi này.
Thượng Quan Khiêm cười, cùng đợi.
Quân Hành Tuyệt đứng ở giữa biển sao hồi lại cuộc sống của hắn lúc trước, đối với người thường mà nói, cuộc sống của hắn là truyền kỳ, là hạnh phúc. Phụ mẫu sủng ái hắn, hai vị tông sư bảo vệ hắn, thiên phú nhất đẳng, dễ dàng đạt được những thứ mà mình mong muốn, ngay cả việc năm đó đạp lên máu của ba vị huynh trưởng khác mà bước lên ngôi vị Hoàng đế, đơn giản như thường, sau đó thống trị quốc gia, hết thảy đều dễ dàng. Bất luận cái gì đều không một chút khó khăn. Hắn cứ như vậy sống qua nhiều năm. Hắn là ai, hắn là Khai Đế của Nguyên Quốc, đây là thân phận của hắn.
Sau nhiều năm sống quá dễ dàng, hắn gặp người đầu tiên có thể tương giao ngang hàng với mình, sau đó yêu y, lại không ngờ rằng người này là huynh trưởng của mình, đối với tình yêu này, hắn ngu xuẩn đấu tranh, trốn tránh, vào thời điểm đó, hắn là ai, hắn là đệ đệ của Thượng Quan Khiêm.
Sau đó nhận ra mọi việc, tiến vào nơi đây để tìm kiếm sức mạnh, không phải Khai Đế, không phải đệ đệ của Khiêm, kinh ngạc trước thế giới khổng lồ, nhận ra bản thân mình quá nhỏ bé, thân phận tôn quý thế nào thì ở trong cái sự to lớn của thế giới cũng không bằng một góc, thiên tư xuất chúng, nếu tâm tính không đủ cường đại, có thiên tư xuất chúng cũng chẳng thể làm được gì. Như vậy hắn còn có cái gì?
Sắc mặt Quân Hành Tuyệt biến hóa, sau đó rốt cục ổn định. Bất luận là thân phận gì, hắn đều là Quân Hành Tuyệt. Quân Hành Tuyệt mở mắt ra, trong mắt một mảnh thanh minh, giữa khoảng hư không mờ mịt, sự tồn tại của hắn thật đáng chú ý. Đây là mình sao? Quân Hành Tuyệt biết được đáp án giữa ánh sáng.
Sau đó nhận được một lời dặn, “Quân Hành Tuyệt, ngươi vẫn chưa biết từng trải là gì, đi trải nghiệm đi. Giữa biển sao này tìm kiếm sức mạnh đi.”
Quân Hành Tuyệt ôn nhu cười, “Chờ ta, Khiêm, ta sẽ trở thành một người đáng để ngươi yêu, quay trở lại bên người ngươi, vào thời điểm đó....” Xoay người biến mất tại chỗ, giống một ngôi sao chổi phóng đi. Sau khi hồi tưởng về cuộc sống của mình trước đây, Quân Hành Tuyệt đã biết mình chưa từng trải nhiều, kinh nghiệm quá ít, dù sao hắn tuổi còn rất trẻ, cho dù đăng cơ Hoàng đế, nhưng sống quá thoải mái, thăm thú giang hồ, từng gϊếŧ người qua, nhưng chưa từng chịu đựng suy sụp bao giờ, hắn quá thoải mái, hắn cần tôi luyện.
Lợi dụng kho dữ liệu khổng lồ của Diêm La, Thượng Quan Khiêm đem tất cả những tư liệu về các thế giới mà Vô Xa từng đi qua đưa vào đó, hoàn thiện thế giới, hoàn thiện hệ thống tri thức, mỗi một cái đều hữu dụng đối với Quân Hành Tuyệt. Lúc Quân Hành Tuyệt phá tan sức mạnh một cái tinh cầu sẽ chuyển sang tinh cầu tiếp theo, cứ như vậy lặp lại không ngừng.
Quân Hành Tuyệt dấn thân vào một thế giới, không có xúc động, mà là quan sát, hắn chậm rãi học được điều hợp chênh lệch giữa mình cùng những người khác thế nào, thờ ơ lạnh nhạt, nhưng hưng trí liền gia nhập, sau này Quân Hành Tuyệt đã hiểu được cảm giác Thượng Quan Khiêm trước kia nhìn thấy bọn họ, nguyên lai chính là cảm giác như vậy, nhìn thấy lại bình tĩnh, trong lòng không có dao động gì, chỉ có thú vị và không thú vị mà thôi, đơn giản lại tàn khốc.
Quân Hành Tuyệt phát hiện tri thức của những thế giới này, rất độc đáo, nhưng cũng rất hữu dụng. Quân Hành Tuyệt học tập, sức mạnh siêu việc giữa chốn tầm thường, ôm lấy tri thức của thế giới này mà học tập, tiếp tục sống.
Những thế giớ đó a, khác nhau là không phải nói, nền văn minh rất khác so với Nguyên Quốc, có nơi sức mạnh còn không bằng thế giới của hắn, nhưng bọn họ có phương diện cao siêu hơn thế giới của hắn rất nhiều, tỷ như mưu lược, lúc Quân Hành Tuyệt nhìn thấy điều đó thì rất là tư ti với thế cục mà mình từng tự hào thiết kế khi xưa, tỷ như chiến sự, dụng pháp quỷ dị như thế, cao minh hơn rất nhiều so với Nguyên Quốc. Còn có một ít thế giới, võ thuật cực kì cao khiến cho Quân Hành Tuyệt phải tự phỉ báng chính mình không biết tiến tới chỉ vì đạt được mục tiêu là tông sư, người của thế giới đó chưa bao giờ cho rằng bọn họ đã đạt đến sức mạnh cực đại, bọn họ tiếp tục nỗ lực tiến tới, không bao giờ biết đến tận cùng.
Quân Hành Tuyệt trải qua nhiều loại thế giới, trải qua nhiều chuyện mà trước giờ chưa từng trải qua. Ở thế giới cần sức mạnh, Quân Hành Tuyệt trước không dại gì mà chọc vào người ở đó, quan sát học tập phương thức mà bọn họ sử dụng sức mạnh, tổng kết quy nạp. Ở thế giới không cần đến sức mạnh, hắn sử dụng sức mạnh cùng mưu quyền của mình, dùng thuật số đạt được thứ mà mình muốn, Quân Hành Tuyệt càng ngày càng am hiểu về phương diện này, tôi luyện như vậy giúp Quân Hành Tuyệt cứng cáp dần lên.
Quân Hành Tuyệt trở nên mạnh mẽ hơn, hắn đã có thể nhìn thấy các đường nét bên trong khoảng không mờ mịt này, hắn biết đó là kết giới Khiêm dựng nên, chỉ cần đánh nát nó, hắn có thể trở về. Bất quá nguyên nhân chính là vì thấy được, mới biết giữa mình và phía trước còn có khoảng cách. Còn chưa đủ. Còn chưa đủ, còn phải mạnh hơn, mạnh hơn.
Quân Hành Tuyệt mỗi lần ngẩng đầu nhìn các đường nối trên bầu trời, trong lòng nảy lên tình cảm say đắm, thế giới này là Khiêm đặc biệt chế tạo để giúp hắn mạnh lên, mỗi lần nghĩ như vậy, Quân Hành Tuyệt cảm thấy rất thỏa mãn, bởi vì Khiêm dụng tâm vì hắn, thông qua những thế giới hắn trải nghiệm, hắn biết mỗi một thế giới sau đều giúp hắn vững vàng hơn trước, đây có thể là lúc Khiêm xác định hắn có thể trở thành đồng bạn của mình hay không nên mới chế tạo ra đi, chỉ cần tưởng tượng cho đến lúc này Khiêm từng đặt hắn ở trong lòng, Quân Hành Tuyệt cảm thấy đã thỏa mãn lắm rồi.
Các đường nối trên bầu trời càng ngày càng rõ ràng hơn, khiến cho tâm Quân Hành Tuyệt được cổ vũ, sắp rồi, sắp rồi, Khiêm, chờ ta.
Quân Hành Tuyệt trải qua nhiều chuyện cuối cùng cũng hiểu được, muốn có sức mạnh là không thể vội vàng xao động, tuy có kích động, hắn vẫn có thể kiềm chế bản thân, tôi luyện
chính mình.
Rốt cục, Quân Hành Tuyệt cảm thấy đến đúng rồi. Hắn bắt đầu thử đánh vỡ kết giới, thất bại. Quân Hành Tuyệt nhìn cái kết giới hoàn hảo kia, cười tự giễu, vẫn là kém a. Quân Hành Tuyệt không tôi luyện nữa, mà là bắt đầu chọn lọc sức mạnh. Lặp lại để nếm thử kinh nghiệm sau thất bại.
Bất quá, Quân Hành Tuyệt vẫn thành công.
Thượng Quan Khiêm đang cầm chén trà đột nhiên hạ xuống, “Hắn sắp về đến đây.” Y cảm thấy kết giới đang lỏng dần đi. Diêm La nhanh chóng rút cánh tay đang đặt trong cái lỗ kia về, Quân Hành Tuyệt đã không cần tư liệu này nữa, hắn sẽ không tất duy trì thế giới này tồn tại.
Ngay tại lúc Diêm La rời khỏi, thế giới phía sau Quân Hành Tuyệt hóa thành nhiều mảnh vụn, hoàn toàn biến mất, Quân Hành Tuyệt nhìn kết giới buông lỏng, Khiêm, ta đã trở về.
Nghe thấy lời Thượng Quan Khiêm nói, Đế lại không có phản ứng gì, bất quá Đỗ Thành cùng Quân Thường Hằng nãy giờ vẫn luôn lắng nghe bọn họ nói chuyện thì kích động.
Quân Hành Tuyệt không hiểu sao biến mất ở tại chỗ, cho dù Thượng Quan Khiêm nói không có việc gì, nhưng bọn họ sao có thể không lo lắng, bọn họ sợ Thượng Quan Khiêm, tất cả không dám có hành động gì, chỉ có thể tin tưởng. Nghe Thượng Quan Khiêm cùng Đế đối thoại, bọn họ căn bản không rõ ý nghĩa ra sao. Lúc nghe thấy câu cuối của Thượng Quan Khiêm thì đã kịp phản ứng lại, Hoàng thượng, ngươi rốt cục đã trở lại.
Phải biết rằng cứ đối mặt với một siêu cấp sát tinh gϊếŧ môt loạt mười vạn đại quân, tâm bọn họ sao có thể an ổn, bọn họ sợ hãi, không dám lộn xộn, chỉ sợ chọc tới người này khiến y không vừa mắt, sau đó chết thật thảm. May mắn, rốt cục có thể xong.
Thượng Quan Khiêm đứng lên, phất tay, ghế cùng bàn vừa rồi còn tồn tại bây giờ đã biến mất. Mà lúc này nhóm người bình thường như Quân Thường Hằng cũng không lấy làm kinh ngạc gì mấy nữa, không lâu trước lúc cái bàn và mấy cái ghế đó tự dưng xuất hiện thì bọn họ đã kinh ngạc đủ rồi. Hơn nữa lúc này trước mắt bọn họ đang xuất hiện một hình ảnh còn quỷ dị hơn thế.
Khoảng hư không vốn không có gì, đồng thời cũng không thể có gì trong nó, ngay tại trước mặt bọn họ, xuất hiện
một vết rách màu đen, phát ra khí tức mãnh liệt khiến cho nhóm Quân Thường Hằng thối lui mấy thước, sau đó vết rách này lại càng lớn hơn, đủ để chứa một người ra vào. Chân bước ra trước, sau đó là tay, một thân ảnh bước ra từ trong đó.
Sau khi người này bước ra khỏi vết nứt thì vết nứt lập tức biến mất. Không để ý đến bất luận kẻ nào, đầu tiên mắt liền thấy được người mà mình yêu, xác định người mà hắn rất muốn gặp. “Khiêm, ta đã trở về.” Trong ngữ khí bao hàm rất nhiều thâm tình cùng vấn vương.