Canh Cua Viên 2 [Khải Nguyên]

Chương 31: [ABO] Bản Tọa Không Yêu Ngươi [5]

5.

Cả hai đời Tùy Ngọc cộng lại, cũng không mê loạn bằng lúc này.

Trước kia y hoàn toàn là một kẻ không hiểu phong tình, càng không lưu luyến bụi hoa, cho đến hai mươi tuổi nhận chức tân giáo chủ thánh giáo vẫn không đυ.ng đến một nữ nhân nào, có thể nói là vị giáo chủ khô khan lãnh đạm phớt lờ chuyện phòng the nhất trong số các giáo chủ. Kỳ thực nguyên nhân vẫn là do trong võ lâm xuất hiện một môn phái nữ tu chuyên dùng dương tinh của nam nhân bổ trợ cho công lực, không biết đã hút khô bao nhiêu nam tử cường tráng mạnh khỏe, cho nên Tùy Ngọc càng ngày càng xa lánh những nữ nhân có ý đồ tiếp cận mình, thậm chí ra lệnh trên dưới thánh giáo không được thu nạp nữ giáo chúng, triệt để biến thánh giáo thành ổ hòa thượng trá hình. Nếu không phải còn ăn thịt còn sát sanh, chắc chắn sẽ được ví von như Thiếu Lâm thứ hai, thanh tịnh u hoài tiên phong đạo cốt.

Y chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, Tùy Ngọc giáo chủ y sẽ nằm dưới thân một nam nhân rêи ɾỉ kí©ɧ ŧìиɧ, vặn eo lắc mông không ngừng hút chặt thứ đang chôn trong người mình, còn thật sung sướиɠ da^ʍ lãng kêu rên, mong cầu đối phương dùng cự hành đâm sâu vào người mình, chiếm lấy từng tấc thân thể cơ khát như người đi trong sa mạc. Y đến thế giới này không lâu, cũng đã nghe qua lý thuyết nam châm của Alpha và Omega – phụ thuộc lẫn nhau, tồn tại vì nhau – nhưng không hề biết lực hấp dẫn này lại mãnh liệt như vậy, khiến y không cách nào khống chế cơ thể, thao túng suy nghĩ trở về là của mình.

Cảm giác bị người chiếm lấy, hung hăng cọ xát khơi mào toàn bộ du͙© vọиɠ thai nghén bấy lâu nay này quá đỗi dụ dỗ, ngoại trừ phục tùng nhu thuận và chủ động câu dẫn ra, Tùy Ngọc không thể làm được chuyện gì khác.

“A.. .A~ A! A. . .!!”

Trên sàn phi thuyền sạch sẽ, tiểu Omega quỳ úp sấp, hai chân run rẩy co rút liên tục, kɧoáı ©ảʍ từ phía sau không ngừng đẩy ùn lên phía trước, cái mông đong đưa ngang dọc bị mở banh ra hết cỡ, mị thịt rung động tình sắc liên tục bị cự vật cắm rút cắm rút, đâm chọc tứ tung đủ mọi góc độ, làm cho cúc huyệt bên trong mềm xốp nhũn ra, càng thêm đót khát mà kẹp chặt cự vật.

Alpha mạnh mẽ nắm hai cánh mông xinh đẹp trơn nhẵn, cật lực đưa đẩy thắt lưng, đem cự hành đâm sâu rồi khuấy động chọc ngoáy bên trong, dùng qυყ đầυ tàn sát tứ phương, càng tiến sâu vào khe hẹp mà nghiền nát Omega bí huyệt. Hương vị Alpha cùng Omega động tình đã đậm đến mức khó có thể tưởng tượng được, trong đầu hắn hiện tại chỉ còn lại hình ảnh tiểu Omega phong tao dâʍ đãиɠ mở chân dưới thân hắn, phơi bày nơi tư mật trước và sau vô cùng mê người, sau đó yếu ớt rêи ɾỉ giao hợp cùng hắn, làm cho hắn càng không dừng lại được, hung hãn nhét cự vật càng sâu càng nhanh, đâm đến nơi tận cùng của em ấy, đâm cho em ấy khóc lóc bắn ra.

Tùy Ngọc lay động theo động tác thô bạo của hắn, nước bọt không nuốt kịp tràn ra khóe môi, nước mắt sinh lý trào ra ướt đẫm gò má, cánh môi tái nhợt ban đầu đã được thay thế bởi màu hồng đỏ sưng tấy khi bị hôn quá nhiều. Bộ dạng y vừa thư sướиɠ mê đắm vừa hư nhược để mặc Alpha giày vò, khiến cho Hạ Trường An không ngừng muốn chà đạp thao lộng y, tốc độ cùng cường độ xuyên xỏ cự vật mỗi lúc một dữ dội, khiến cả người y giật nảy lên, cúc huyệt đáng thương mở ra thành cái động lớn, phun nước nhớp nháp như than khóc kêu gào. Thế mà cơn ngứa ngáy không thể dùng tay xử lí của y chỉ có tăng cứ không giảm, cứ mỗi lần qυყ đầυ sắp chạm đến chỗ kia thì lại lui ra, làm cho Tùy Ngọc gấp gáp bất mãn, khó chịu hơi lùi ra sau để thứ kia đâm sâu vào người mình hơn. Hậu huyệt bị đâm phun nước liên tục, tiếng nhớp nháp của mị dịch dính vào người vang lên khắp phi thuyền như khúc nhạc đệm cho bản tình ca xuân quang vô hạn.

Hạ Trường An ôm y ngồi trên sàn, hai cánh tay rắn rỏi luồn qua đầu gối nhấc bổng y lên, hai chân Tùy Ngọc dang rộng lộ ra cảnh xuân tiêu hồn thực cốt, âm mao cùng ngọc hành đều bị nước của chính y làm ướt, dưới ánh đèn lấp lánh rung động, khiến người ta hận không thể hảo hảo yêu thương. Cúc huyệt bên dưới càng thêm quyến rũ, mị thịt bị đâm thụt vào bên trong, nổi lên một tầng đỏ tươi rực sắc lại mềm nhũn mê người, liên tục gắt gao cắn lấy cự hành lửa nóng mỗi lúc một chặt. Bởi vì góc độ có chút đặc biệt mà cự vật chôn bên trong chọc ngoáy lên một nơi kỳ quái, làm cho Tùy Ngọc run bắn người, tiếng rêи ɾỉ trong miệng ngọt lịm như kẹo đường.

Qυყ đầυ hình nấm thô to dữ tợn đâm phải điểm gồ ra bên trong cúc huyệt, linh khẩu rỉ nước chạm vào nơi đó gây ra một làn sóng mạnh mẽ đánh úp lên hai người, xông thẳng tới não bộ khiến song phương tê dại giây lát. Tùy Ngọc ‘ưm’ một tiếng thật dài, tay chân bủn rủn cố gắng bám chặt cổ nam nhân phía sau, trong cơ thể dâʍ đãиɠ dâng trào một trận thư sướиɠ thoải mái làm cho người ta chỉ muốn nhũn ra ngay tức khắc, lâng lâng bay bổng không phân rõ đâu là hiện thực.

Hạ Trường An cúi đầu gầm nhẹ cắn lên cổ y, tại tuyến Omega lưu lại vết răng sâu tươm máu. Tùy Ngọc bị động tác của hắn làm đau, cơ thể mẫn cảm phóng đại cảm xúc lên gấp bội khiến y không thể không nức nở kêu khóc, giãy dụa trong l*иg ngực hắn. Da thịt kề cận chẳng khiến vùng vẫy có hiệu quả gì, ngược lại chỉ làm cho Hạ Trường An rạo rực rục rịch, xoay ngược người y lại rồi bế đứng lên.

Chân Tùy Ngọc quấn chặt trên thắt lưng hắn, ngọc hành dính chút dịch trắng đυ.c bị ép giữa hai cơ thể. Mất trọng tâm đột ngột khiến y kêu khẽ một tiếng, vội vàng ôm chầm lấy hắn.

Hạ Trường An từng bước mang y đến phòng nghỉ, mỗi bước đi đều cảm nhận được người trong lòng run mạnh một cái, đặc biệt là khi côn ŧᏂịŧ săn chắc như nòng pháo cọ xát điểm mẫn cảm của Omega, Tùy Ngọc đều nhịn không được khóc nấc lên, nếu không phải có hắn ôm thì y đã ngã xuống từ lâu.

Quãng đường từ phòng điều khiển đến phòng nghỉ không có bao xa, nhưng Tùy Ngọc và Hạ Trường An giằng co đủ, đặc biệt là tiểu Omega chưa được đánh dấu mà phải trải qua tư vị ái tình điên loan đảo phượng, vừa mong chờ vừa hân hoan, cũng lại vừa thống khổ ngứa ngáy không chỗ phát tiết. Y theo bản năng nhìn Hạ Trường An, chỉ thấy trong mắt hắn đều là du͙© vọиɠ cùng sủng nịch mặn nồng, không tự chủ cúi đầu hôn lên môi hắn, chẳng mấy chốc đã bị hắn quật lại.

Hạ Trường An ôm Tùy Ngọc ngã xuống giường, lưỡi liếʍ lên phiến môi sưng đỏ hút hết mật dịch bên trong y, đảo loạn trên dưới trái phải, hôn đến mức Tùy Ngọc choáng váng xụi lơ nằm trên giường mới không cam lòng buông ra, nâng hai chân y gác lên vai, vuốt ve nơi tư mật giần giật cho y xem.

Tùy Ngọc mê mang nhìn hắn.

Alpha tổng công cảm giác ánh mắt kia chẳng khác nào móng vuốt động vật nhỏ, cào nhẹ lên trái tim kích động thình thịch của hắn, nháy mắt như bị tuyên án, hung hăng cắn xuống cổ Omega rồi lướt qua bờ ngực nhẵn nhụi bóng loáng nước bọt, ngậm lấy đầṳ ѵú đỏ chơi đùa vui vẻ. Hắn như con cún cắn cắn hôn hôn trên quầng vυ', lại như muốn từ núm tròn hút ra sữa tươi ngon lành ma mị, nhìn lại nơi này bị mình chơi đùa đến mức sưng thành cái bánh bao nhỏ, liền nuốt nước bọt một cái, mυ'ŧ càng thêm mãnh liệt.

“A. . .A! Đừng mà. . .Trường An. . .Trường An. . .”

[Ngươi. . .đừng. . .đừng mà. . .]

“Trường An. . .” Tùy Ngọc bị hắn mυ'ŧ vυ' tới mức muốn hét lên, thân thể vặn vẹo biến thành màu hồng nhạt, hậu đình không tự chủ siết mạnh một cái, khiến Hạ Trường An giật mình rút nhanh cự vật ra, lôi theo dâʍ ŧᏂủy̠ chảy tràn như thác lũ. Cúc huyệt tham lam vốn dĩ được nuốt dâʍ ɖị©ɧ no bụng, lúc này không còn vật kia bổ trợ cho mình, liền mấp máy trống rỗng, cơn nóng bừng bừng như thiêu đốt quấn lấy Tùy Ngọc, làm cho y quẫn bách phát điên, trong lúc bối rối chỉ biết đưa tay vào thay thế cho côn ŧᏂịŧ, chọc thẳng vào vách huyệt non mềm xốp mịn như bông. Nhưng ngón tay làm sao có thể sánh bằng côn ŧᏂịŧ, u huyệt đã ăn được thứ to hơn làm sao chỉ thỏa mãn với đồ chơi nhạt nhẽo kia, bắt đầu hành hạ Tùy Ngọc không thấy lối thoát.

“Mau, mau tiến vào bên trong. . .”

Hạ Trường An dĩ nhiên cũng không dễ chịu gì, nhưng trong đầu đột nhiên nảy ra chủ ý xấu, nhẹ giọng dỗ dành:

“Gọi ta một tiếng ‘lão công’, ta liền tha cho em.”

“Ưʍ. . .Trường An, mau cắm vào mông ta. . .” Tùy Ngọc thanh lãnh đạm mạc hoàn toàn bị vẻ câu nhân kí©ɧ ŧìиɧ thay thế, bị tìиɧ ɖu͙© khống chế mà không thể nhịn được mở chân cầu nam nhân thao mình. Y hiện giờ còn không rõ mình là ai, Alpha nói cái gì thì chính là cái đó, vừa thở dốc vừa vặn eo lắc mông, nũng nịu kêu rên:

“Trường An, ưʍ. . .Trường An. . .lão công. . .”

“Lại gọi thêm một lần nữa. . .”

“Lão công. . .Lão công. . .Ah!!!”

Y uốn cong cơ thể đón nhận cú thúc cường hãn từ Alpha, không muốn cự vật lui ra lần nữa, liền kẹp chặt lấy nó không buông, mị thịt như cánh hoa mở ra rồi khép lại như muốn đem côn ŧᏂịŧ sắc bén nuốt trọn vào trong, nhồi đầy cả huyệt động trống toác của mình.

“A.  .A! Ưm, ư. . .Lão công, giỏi quá. . .” Y phóng đãng da^ʍ kêu, bộ dạng khiếm thao như rắn không xương dụ dỗ Alpha, phân bố ra Omega dẫn dụ trói chặt Alpha vào người mình. Côn ŧᏂịŧ ở bên trong hùng hục tiến công, chà xát điểm G mẫn cảm, làm cho tiểu Omega rơi vào trạng thái cuồng loạn cầu hoan, triệt để mở ra kỳ phát tình đầu tiên. Hạ Trường An hì hục đâm rút, làm côn ŧᏂịŧ chính mình dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của tiểu Omega, hài lòng đem côn ŧᏂịŧ đỉnh nhập trừu sáp một lần lại một lần như muốn thao hỏng cúc huyệt, nhanh chóng cảm nhận được Omega sản đạo vừa nhỏ vừa hẹp bên trong.

Tùy Ngọc bị hắn không ngừng đυ.ng chạm vào điểm G, ngọc trụ đã cứng lên lần nữa, lỗ nhỏ rỉ ra nước trong suốt rồi phụt bắn ra ngoài, dính cả lên bụng Hạ Trường An.

Nhân lúc tiểu Omega đang cao trào, Hạ Trường An lặng lẽ xuyên xỏ vào trong, chạm đến Omega sản đạo.

Tùy Ngọc bỗng nhiên run lên, sau đó khóc nấc, lung tung bắt lấy vai hắn cắn lên: “Không. . .đau quá. . .lui ra, lui ra ngoài. . .”

“Đừng sợ, sẽ không lâu đâu, đừng sợ. . .”

“Ngươi gạt người, Hạ Trường An. . .”

Omega sản đạo vốn rất khó mở ra, đặc biệt là khi Tùy Ngọc còn cưỡng chế mở ra kỳ phát tình đầu tiên nên con đường này nhỏ bé vô cùng. Qυყ đầυ của Alpha quá mức trướng, căn bản không thể nhét được vào Omega sản đạo của y, đành phải để linh khẩu chạm đến miệng khe hẹp rồi phun mạnh tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, may ra còn có thể khiến Omega thụ thai. Alpha kết chậm rãi hình thành, đợi một ngày thai nghén ta một tiểu Omega hoặc Alpha mang dòng máu cả hai người.

Tùy Ngọc chỉ cảm nhận được một cỗ dịch lưu tống thẳng vào người mình, vừa nóng rát vừa nhiều, bắn rất lâu vẫn chưa hết, vô lực nằm trên giường thở dốc, tay chân buông thõng như mất hết sức lực.

Hạ Trường An vừa kéo côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ như suối tuôn ra từ miệng nhỏ, hắn mơ màng nhìn tinh hoa của chính mình chảy ra từ cúc huyệt dâʍ đãиɠ mê đắm, màu trắng đυ.c như độc dược nhấn sâu vào thị giác, uốn lượn theo mép cong rỉ ra khỏi hậu đình. Tiểu huyệt không thể ngậm hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ để nó trào ra ngoài, vừa da^ʍ mỹ vừa câu nhân như thể chính nơi mật ngọt chết người này đang bắn tinh, hết lần này đến lần khác khiến người ta phát điên. Alpha siết chặt nắm tay, vật giữa hai chân lại ngạnh lên cứng cáp, một lần nữa cắm vào da^ʍ động không biết hổ thẹn.

Tiểu Omega si mê tách chân ra, cúc huyệt ướt không ra hình dạng vẫn như cũ siết chặt côn ŧᏂịŧ, mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn bên trong bị ép chảy ra ngoài làm hạ thể hai người càng thêm chật vật nhưng không ai để ý. Alpha mân mê cuồng loạn đâm vào rút ra liên tục, vật bên trong dễ dàng trướng to gấp đôi, được tràng huyệt mềm mại trơn nhầy nuốt lấy, bên trên phủ đầy chất lỏng trắng trong đan xen, phát ra tiếng xì xì phun tung tóe ra xung quanh. Hai bóng người không ngừng quấn vào nhau thở dốc hoan lạc, dùng cơ thể chính mình bày tỏ sự mưu cầu lẫn nhau, ngày ngày đêm đêm trao cho nhau nồng nhiệt và vui vẻ chưa từng trải qua.