5.
Đứa nhỏ này nghĩ cái gì cũng đều viết cả lên mặt.
Karry ôn nhu sờ sờ đầu tóc mềm mại của cậu, biết Roy lại hiểu lầm rồi, liền nhẹ giọng nói: "Lại nghĩ đông tây cái gì vậy? Ta không thích có người khác vào phòng ta, đành ủy khuất em nằm phòng khác, ta gọi bác sĩ đến kiểm tra tình hình."
Roy lắp bắp kinh hãi tròn to mắt, hai cái tai mèo cũng bất giác vểnh lên, mặt đỏ hồng hồng đáp: "Không.. .Không cần. . ." Không phải chỉ là phát sốt thôi sao, chẳng đến mức nghiêm trọng. Đúng là nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột, trước kia cho dù có bệnh đến phát ngốc cậu cũng không đặt chân đến bệnh viện nửa bước, chi phí chữa trị cùng hàng loạt các kiểm tra tổng quát rất đặc sắc, một gia đình thú nhân miêu tộc không cách nào đảm đương nổi. Lúc này nghe thấy chủ nhân nói sẽ đưa bác sĩ tới, trong lòng vừa chua xót vừa ngọt ngào không nói nên lời.
Bất quá, chủ nhân nói không thích người ngoài vào phòng mình, vậy cậu không tính là người ngoài sao?
Roy thấp thỏm không yên nhìn chủ nhân, phát hiện đối phương thế nhưng vẫn luôn quan sát hành động của cậu, nhịn không được kéo chăn che mặt, ngượng ngùng cười trộm.
Karry nắm cổ tay cậu nhấc ra: "Có điều, em giải thích cho ta một chút, chuyện em thuận nước đẩy thuyền cùng Ceci là sao?"
"Không phải như vậy. . ." Roy nhỏ giọng oán thầm: "Ta, ta. . .ta là do bản năng thú nhân. . ."
"Nga? Việc này nói thế nào?"
"Mỗi, mỗi một thú nhân đều có kỳ động dục trong năm sau khi trưởng thành. . ." Cậu cắn cắn môi: "Hôm qua, hôm qua ta là lần đầu tiên. . ."
Đột nhiên rất sợ chủ nhân nghĩ mình đã từng thế này lại thế kia cùng kẻ khác.
"Ta cảm thấy em rất thuần thục mà?"
Roy cứng đờ, bị ghét bỏ rồi!
"Chủ nhân, ta, ta không phải. . .Không có, chính là. .. .Không đúng. .." Cậu gấp đến mức nói năng lộn xộn, từ trong chăn bật dậy quỳ gối trước mặt hắn, thân thể quang lõa đầy vết xanh tím bại lộ hoàn toàn, cộng thêm cái đuôi bán manh liên tục ngoe nguẩy xoắn xuýt, khiến Karry có chút miệng khô lưỡi khô.
Hắn nắm cái cằm nhỏ trơn bóng của tiểu miêu nô đè xuống hôn nồng nhiệt, khỏa lấp toàn bộ những lời cậu muốn nói, tay không an phận kéo kéo cái đuôi dài xù lông, một đường mơn trớn di động trên thắt lưng tinh mịn, trượt xuống nơi đêm qua làm hắn mất khống chế. Karry vươn đầu lưỡi sục sạo cuốn lấy lưỡi Roy, nước bọt môi lưỡi giao triền, tiểu miêu nô cũng bị hắn sờ đến ngứa ngáy tê dại, có chút trúc trắc ngây ngô đáp lại hắn.
Đây không phải là lần đầu tiên của cậu, nhưng khác với trước kia là hiện tại cậu vô cùng tỉnh táo, dĩ nhiên là tính đến thời điểm cậu vẫn chưa bị hôn đến mơ màng. Roy run rẩy siết chặt góc áo chủ nhân, mi mắt nhắm lại, nhu thuận ngoan ngoãn để chủ nhân áp mình xuống giường.
Đầu cậu vừa chạm tới gối, nụ hôn lãng mạn lập tức chuyển thành thô bạo cắи ʍút̼, động tác trên tay Karry cũng dần dần gấp gáp vội vàng, tay di chuyển xuống phía sau đã bắt đầu cho một ngón vào nới lỏng cúc huyệt.
Hắn liếʍ mυ'ŧ đôi môi đỏ tươi xong, thuận thế để lại dấu vết mới trên cổ nhỏ, day cắn xương quai xanh tinh tế cùng làn da trắng trẻo trước ngực Roy, sau đó ngậm lấy tiểu đầṳ ѵú bên phải nhiệt tình mυ'ŧ mát. Lưỡi hắn đảo qua quầng vυ' sẫm màu, răng nanh ma sát cọ loạn trên núm tròn nho nhỏ, khiến nó từ an phận nhanh chóng cứng lên, xung quanh cũng bị mυ'ŧ đến biến sắc, sưng lên thành một cái bánh bao nhỏ.
"Ư. . .chủ nhân. . .!" Tao đầṳ ѵú được tỉ mỉ chăm sóc khiến Roy thụ kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhẹ, ẩm ướt cùng nóng ấm, hơn nữa đối phương lại là chủ nhân cậu phục tùng, Roy liền sinh ra cảm giác bị chinh phục nghiêm trọng. Ngón tay phía sau như có lửa mà gảy gảy mị thịt, kɧıêυ ҡɧí©ɧ lôi kéo từng nếp uốn trên huyệt khẩu non mềm, khiến cho tao động đêm qua bị yêu thương quá độ một lần nữa rùng rùng hưng phấn, nhanh chóng mở rộng nuốt lấy ngón tay thon dài hữu lực.
"A . .A~ Chủ nhân. . .Quá nóng. . .quá nóng.. ." Thời điểm côn ŧᏂịŧ hung mãnh tiến vào, tiểu miêu nô chỉ biết ngẩng đầu kêu lớn, song song hai chân lại không tự chủ kẹp chặt, khiến cho côn ŧᏂịŧ vừa chui lọt qυყ đầυ liền cứ như vậy kẹt lại. Karry vỗ nhẹ mông cậu, tiếp tục cắи ʍút̼ đầṳ ѵú ý đồ làm cậu thả lỏng đi, đợi Roy thích nghi hoàn toàn mới đẩy thắt lưng đem côn ŧᏂịŧ chôn sâu vào tận cùng. Roy ưm a vài tiếng, lộ nguyên hình là một tiểu miêu nô đang thời kỳ mẫn cảm, vừa e ngại vừa sung sướиɠ nâng cao cái mông vểnh lên, phơi bày hoàn toàn cảnh đẹp ý vui. Bởi vì cơ thể vốn dĩ vẫn còn rất cơ khát, gậy thịt đi vào như vậy lập tức khiến cậu hưng phấn, vẫn chưa thỏa mãn mà vặn vẹo cái eo, làm cho côn ŧᏂịŧ đẩy vào góc độ càng sâu, phát ra nhiệt độ bừng bừng nóng bỏng, Roy tưởng như đã thiêu cháy cả nửa người dưới của cậu.
Cúc huyệt điên cuồng phân bố dâʍ ɖị©ɧ phụ trợ luật động, niêm mạc cùng mị thịt gắt gao cắn chặt cự vật to lớn, tao huyệt xinh đẹp bị nhồi đầy căng phồng no đủ, không hề cố kỵ mà ra sức nuốt côn ŧᏂịŧ, đồng thời phun ra càng nhiều chất lỏng trong suốt.
Đầu nấm hừng hực khí phách cọ đến điểm gồ ra trong mật huyệt, thành công kí©ɧ ŧɧí©ɧ bản tính cầu hoan thần phục của miêu yêu.
Roy động tình hoàn toàn rơi vào trạng thái phát cuồng, chỉ biết kịch liệt bám lấy người bên trên đang ôm mình, nỗ lực nhích đến gần đối phương hơn, hai mắt mờ sương không phân rõ hư thực. Cảm giác bị xâm phạm này mang đến cho cậu kɧoáı ©ảʍ liên tục, khiến cậu không thể điều khiển chính mình, một mực hướng về phía chủ nhân thở dốc, thân trên như có như không cọ xát vào người hắn, hai cánh tay xinh xắn quấn quít trên người hắn.
"A. . ." Karry đỉnh mạnh vòng eo, tiểu miêu nô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hét lên, cứng ngắc một chút rồi điên cuồng vặn eo lắc mông, ngâm nga rêи ɾỉ càng lúc càng lớn.
Côn ŧᏂịŧ đâm chọc mạnh mẽ vào cúc huyệt, bề ngoài bị phủ một tầng dâʍ ŧᏂủy̠ bóng loáng, lúc cắm vào bên trong càng thêm ướt sũng nhớp nháp. Qυყ đầυ to lớn không ngừng kéo ra đâm vào khiến mị thịt cũng bị lôi đến lôi đi, phát ra tiếng nhóp nhép dính dấp kèm theo âm thanh bành bạch không ngừng. Dâʍ ɖị©ɧ phun ra tung tóe, dâng trào không có điểm dừng, càng khiến tiểu miêu nô phấn khích da^ʍ kêu, đã sớm quên mất chủ nhân nô ɭệ gì đó rồi.
"Chủ nhân. . .chủ nhân. . ." Roy nỉ non kêu lên, vui mừng đong đưa cái mông, cố gắng bày ra tư thế mị hoặc mê người, phóng đãng rêи ɾỉ: "Chủ nhân, cầu ngài hung hăng thao ta. . .chủ nhân. . .chủ nhân, mau lên. . ."
Karry cười nhẹ một tiếng, đem cậu áp đứng lên tường, banh hai cánh mông ra hai bên, nhấc bổng cậu lên cao sau đó hùng hục hạ xuống, nhất thời côn ŧᏂịŧ xuyên xỏ đâm chọc vào chỗ sâu nhất. Roy khóc lóc nức nở, cả người chỉ có duy nhất nơi kết hợp giữa hai người chống đỡ thể trọng của cậu, lúc này bị người ta cường liệt đâm rút như vậy có chút co rút, đầu ngón chân quắp lại, cái đuôi cũng dựng đứng lên tê dại. Có điều cảm giác này tuyệt vời đến mức nuốt chửng cậu, làm cậu ngoài rêи ɾỉ chỉ có thể rêи ɾỉ, cúc huyệt được mãnh thao lại ăn côn ŧᏂịŧ cực phẩm, sung sướиɠ bắn nước xì xì.
Roy chịu kɧoáı ©ảʍ lan tràn khắp tứ chi, chẳng bao lâu sau liền cứng lên bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c dính khắp người Karry, cậu lại không có tâm trạng ý thức điều đó. Chủ nhân thả cậu xuống thảm trải sàn, côn ŧᏂịŧ uy vũ không cẩn thận rút ra ngoài. Phía sau trống rỗng ngứa ngáy đến đòi mạng, cậu chịu không nổi lật người ngồi dậy, dang rộng hai chân bày ra bộ dạng khiếm thao mãnh liệt. Tiểu miêu nô phơi bày nơi tư mật cho chủ nhân xem, ngọc hành vừa phát tiết xong nhuyễn nhuyễn lại đứng lên lần nữa, giữa hai chân đều là dâʍ ŧᏂủy̠ ướŧ áŧ, mà cúc huyệt mê loạn phủ một tầng chất lỏng lấp lánh, mấp máy co khép yếu ớt đòi ăn.
Roy đưa ngón tay nhu niết huyệt khẩu của chính mình, vừa mở rộng hậu huyệt vừa đào ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, gò má ửng hồng, hai mắt phiếm đầy thủy quang cùng mị lực sát thương, ủy khuất van nài: "Chủ nhân, đừng đi mà. . .~ Chủ nhân, mau đến hưởng dụng ta đi. . .chủ nhân. . ."
Karry không nói gì mà im lặng nhìn cậu, kéo tiểu miêu nô đến hung hăng cắm cự vật vào bên trong, nước văng lung tung ra ngoài.
"A~ Chủ nhân. . .chủ nhân, sướиɠ. . .thoải mái, thoải mái. . ."
"Chủ nhân. . .Ưm, a. . .a. . .ah. . . Quá sâu, nơi đó. . .nơi đó, lại cọ. . .ưʍ. . .a!"
Miêu nô cực kỳ dâʍ đãиɠ uốn éo qua lại, sung sướиɠ cầu nam nhân chơi mình, phía sau sưng tấy càng thao càng đói khát, y hệt tiểu yêu tinh chuyên hút dương khí nhân loại. Karry bị cậu dụ dỗ có chút mất khống chế, đem cậu đè xuống đâm chọc liên tục, trong lòng luôn có một âm thanh thời thời khắc khắc thúc giục hắn.
Đem em ấy thao ngất đi, làm em ấy đến hôn mê, để em ấy không cách nào phóng túng trước mặt mình như vậy nữa!
Nói là gọi bác sĩ, rốt cuộc bác sĩ tới nửa ngày mà đôi chủ tớ kia vẫn còn quần quật miệt mài trên phòng.
Sweden tao nhã đứng một bên, mặc kệ ánh mắt u oán của bác sĩ Mathew, vẫn quy củ cung kính làm một quản gia đúng chức trách. Đến khi Karry thoát ra khỏi mê hoặc của tiểu miêu nô mới nhớ ra mình vẫn còn một việc quan trọng, đã là giữa trưa.
Sờ sờ tóc miêu nô đang cuộn tròn trong chăn ngủ say, hắn bước xuống phòng khách, gật đầu với Mathew.
"Gọi tôi đến đây chắc không đơn thuần là chữa bệnh đâu hả?" Làm bạn chí cốt với tên DOM này nhiều năm, Mathew vẫn không chịu được cái tính cách đối lập tưởng phản của Karry, lúc thì ôn nhu như nước, lúc lại tàn nhẫn lạnh lùng. Kẻ này đeo mang trên mình hầm bà lằng các loại mặt nạ, có khi đã sớm quên mình vốn như thế nào rồi.
Karry nhướng mày, trầm mặc một lúc mới thốt ra: "Làm thế nào để một kẻ "không lên được"?"
Mathew suýt chút phun toẹt nước vừa rót vào miệng, trợn mắt kinh hồn táng đảm nhìn hắn: "Ê đồng chí, chẳng lẽ cậu. . .?"
"Cậu còn lo sống không đủ khổ sao?"
"Không có không có! Tuyệt đối không có! Tôi không nghi ngờ khả năng của cậu đâu ha ha!" Mathew vuốt mồ hôi lạnh:" Thế lần này là vị nào trêu chọc quý ngài đây?"
Karry phất tay một cái, Sweden lập tức chìa ra Ipad bên trong chứa ảnh một. . .con heo bị đánh đến mức cha mẹ cũng nhìn không ra.
"Ceci?" Mathew nheo mắt, dường như cũng chả ngạc nhiên lắm: "Tên này lại nẫng tay trên cậu một SUB à?"
"Ừm."
"Bị trừng phạt như vậy có hơi quá đó nha. . ."
Karry liếc một cái: "SUB lần trước chạy mất là do cậu ta nguyện ý, nhưng SUB hiện giờ một - chút - cũng - không - được - động."
Mathew khϊếp sợ há hốc miệng: "My God, đối phương là cực phẩm SUB hay có kỹ năng gì đặc biệt trên giường mà cậu quyết tâm như vậy a?"
". . ."
"Được rồi, tôi đây đành lý giải là cậu trúng tiếng sét ái tình vậy."
". . ."
"Thần linh của tôi, cậu thực sự biết yêu sao? Mẹ nó đây là tin giật gân nhất trong ngày, không đúng, trong năm!!!"
". . ." Karry lười nói với tên này rồi.
Mathew chống cằm làm ra vẻ ý vị sâu xa: "Tốt lắm, vì tình yêu đích thực của bạn thân, Karry quý ngài thân ái, tôi sẽ dốc toàn lực giúp cậu đánh đuổi tên tiểu tam cường hào ác bá lại không có tiết tháo kia!"
". . .Hành động đi đừng nói nữa."
". . . . .Lão tử vừa mới quyết tâm đó. . ."