Canh Cua Viên 2 [Khải Nguyên]

Chương 6: Miêu Nô [4]

4.

Đối với thú nhân mà nói, một năm ba trăm sáu mươi ngày thì có hết ba mươi ngày phát tình. Dùng từ hoa mỹ một chút, chính là cơ chế sinh sản sinh lý cơ thể đã đến thời gian cần sử dụng, bảo hành trùng tu các loại, nói huỵch toẹt ra, chính là động dục.

Miêu yêu nằm xụi lơ dưới thảm lông, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao, khắp người nóng bừng như nhiễm bệnh, thân thể trần trụi kiệt quệ không có chút sức lực. Lần đầu tiên phát tình lại ở trong tình trạng bất khả kháng thế này khiến cậu vừa sợ vừa lo, muốn cầu cứu chủ nhân lại sợ hắn chán ghét cậu.

Bọn họ chỉ mới quen biết nhau có ba ngày, chủ nhân sẽ vì vậy mà giúp cậu giải quyết hay sao? Không, nhất định chủ nhân sẽ ném cậu cho một người nào đó, để hắn dạy dỗ điều giáo cậu bằng những thứ dụng cụ lạnh lẽo ghê rợn kia, cho dù sau này cậu có động tình đi chăng nữa cũng sẽ kìm nén lại được và không khiến chủ nhân bất mãn. Roy cắn môi dưới đến phát đau, cứ nghĩ đến Karry không lưu tình mà vứt cậu đi là trong lòng khó chịu vô cùng, lẽ nào đây chính là bản năng thuần phục của SUB – vốn chỉ phục tùng một chủ nhân?

Khi Roy vẫn còn quay cuồng trong mớ suy nghĩ nhão như bùn, cánh cửa sổ phòng ‘Giam’ bật mở, bóng đen cao ngất uy vũ bước vào, vươn tay ôm cậu vào lòng.

Mùi nước hoa lạ lẫm khiến đầu óc Roy càng thêm tê liệt, cố gắng giữ mình tỉnh táo nâng mi mắt xem là người nào đang ôm mình. Ánh đèn trong phòng rất mờ nhạt nhưng cũng đủ giúp Roy nhận ra người nọ là ai, trái tim bang bang đập thình thịch nháy mắt lạnh tê phân nửa.

Ceci nghiêng đầu đánh giá tiểu miêu nô, bàn tay vuốt ve thắt lưng mảnh khảnh mềm mại cũng không kém phần dẻo dai của Roy, tầm mắt nóng rực rơi xuống đôi môi vì phát tình mà đỏ tươi, cần cổ trắng trẻo đến mức thấy cả động mạch sau làn da tái nhợt, cơ thể thiếu niên đầy sức sống mà dụ hoặc mê người hoàn toàn để mặc gã trêu chọc, làm cho Ceci dâng trào loại cảm giác điên cuồng muốn xâm chiếm người này.

Đây chỉ là đồ chơi của Karry.

Trước kia đã động một lần, thêm một lần nữa chắc cũng không hiếm lạ.

“Đừng. . .” Roy yếu ớt thở dốc, nỗ lực đẩy tên thân sĩ háo sắc ra khỏi người mình, lại không biết rằng hành động này trong mắt đối phương chính là dục cự hoàn nghênh e ấp ngại ngùng. Ceci nhanh chóng cảm giác được vật dưới thân đang cứng lên, dứt khoát đặt miêu nô xuống thảm bông hôn lên bả vai.

Lúc Karry đến, cảnh đầu tiên nhìn thấy là như vậy.

Gương mặt ôn hòa dễ gần, thỉnh thoảng bày ra vẻ lười biếng của hắn trở nên âm trầm hơn bao giờ hết. Hắn nhìn chằm chằm vào đầu lưỡi Ceci đang lướt trên vai Roy, thiếu niên miêu nô khổ sở rêи ɾỉ thành tiếng, không nói hai lời lập tức túm tóc Ceci quăng mạnh lên tường, mặc kệ tên kia sứt đầu mẻ trán bắn máu tung tóe như nào cũng không quan tâm, đùng đùng tức giận bế miêu nô lên đi thẳng vào phòng mình. Ceci ở phía sau mất gần một phút mới hồi phục tinh thần, đã thấy Sweden quy củ đứng chắp tay bên cạnh, cúi người ra chiều ‘đắc tội’ một cái rồi tung cước đấm gã thành đầu heo.

Karry không có tâm trạng xem xét hậu quả hành hung đánh người trong pháo đài của hắn, trong mắt hắn hiện giờ chỉ còn lại miêu nô đang giãy dụa phản kháng, lửa giận trong người càng tăng vọt.

Khi hắn bước vào phòng ‘Giam’, thấy cậu cam tâm tình nguyện nằm dưới thân tên Ceci, hắn chỉ muốn hung hăng trói cậu lại quất thêm vài roi, rõ ràng đã giáo huấn rất kỹ càng, không có mệnh lệnh của chủ nhân thì tuyệt đối không được tùy tiện sao? Hư hỏng như vậy? Da^ʍ tao như vậy? Dưới mí mắt của chủ nhân dám cùng kẻ khác thông đồng làm bậy?

“Chủ nhân. . .chủ nhân. . .” Roy mở to hai mắt mù sương, rốt cuộc xác định người vừa đặt mình lên giường thực sự là chủ nhân thì vui vẻ vươn tay ôm hắn, cọ loạn một trận, đuôi mèo cũng hưng phấn cuốn lung tung, quấn chặt chủ nhân của cậu, mà không nghĩ tới, Karry tưởng cậu đang mơ đến Ceci.

Ngài DOM xuất sắc trong giới Bɖʂʍ lần đầu tiên mất khống chế mà kéo nô ɭệ xềnh xệch vào phòng tắm, ào ào xả nước lạnh cốt ý làm cậu tỉnh lại. Nhưng thú nhân động tình không phải là chuyện cân đường hộp sữa, dùng nước lạnh căn bản không thể dập tắt dục hỏa trong người Roy mà còn khiến cậu mờ mịt ủy khuất, nước mắt mẹ nước mắt con thi nhau lăn lăn trên gò má ướt sũng.

“Chủ nhân. . .” Roy đáng thương nỉ non kêu, thân người bám dính trên người Karry, không còn nhớ rõ thân phận DOM và SUB gì gì đó, chỉ biết tuân theo bản năng cầu hoan đối với người mình có cảm giác an toàn nhất, da thịt xích͙ ɭõa mềm mại cứ như vậy ngang dọc cọ xát vào Karry, bộ dáng vừa tội nghiệp vừa phóng đãng khiến Karry nghiến răng siết cậu lại.

“Em tỉnh táo chưa?”

“Chủ nhân. . .A. . .”

“Chết tiệt, ta hỏi em tỉnh táo chưa?!”

“Chủ nhân. . .~”

Miêu nô mỏng manh rên lên, sau đó bị chủ nhân nổi bão ôm về giường, đè xuống bắt đầu cắn cắn liếʍ liếʍ.

Vốn dĩ không muốn ăn tiểu nô ɭệ này nhanh như vậy, nhưng lúc này hắn không nhịn được.

“Ưʍ.  ..A. . .a . . .Chủ nhân,. . um, hm. . .”

“Em rốt cuộc là muốn cái gì?”

“Chủ nhân. . .cầu ngài, cầu ngài mau vào bên trong ta. . .” Roy hổn hển thở dốc, phía trước đã cứng lợi hại, phá sau không ngừng co rút tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, cảm giác ngứa ngáy tê tái từ sâu tại nơi bí mật liên tục truyền ra khắp nơi, làm cậu vừa bủn rủn vô lực vừa ngứa ngáy khó nhịn, không ngừng nâng chân ma sát thắt lưng Karry, cái đuôi trắng dài đập lung tung trên giường, khiến hiện trường nhăn nhúm loạn xạ cả lên.

Karry lật người cậu lại, tách mông cánh hoa xinh đẹp sang hai bên, vỗ nhẹ: “Vểnh cao lên, mông của em.”

“Ưʍ. . .” Roy cố gắng làm theo lời hắn, dùng hai chân chống đỡ cơ thể nâng lên tiểu pp sáng bóng dính đầy nước, tiểu huyệt đỏ au ở giữa không ngừng mấp máy phun ra dâʍ ɖị©ɧ nhớp nháp, đói khát mà co rút mị thịt mềm nhũn lấp lánh. Hai mắt Karry tối sầm, chầm chậm bước ra ngoài, sau khi trở lại đã cầm theo một hộp gỗ tinh xảo, bên trong chứa đầy những món đồ đặc biệt cho chức nghiệp của hắn.

Đem kẹp nhũ gắn lên hai tiểu đầṳ ѵú hồng hồng, lại dùng xích sắt buộc chặt tính khí không cho phép bắn tinh, cuối cùng đẩy một cây gậy chấn rung với tần số cao, một đường lún thẳng vào hậu huyệt mở rộng, đâm sâu đến tận cùng.

“A.. .” Roy ngửa đầu sung sướиɠ rêи ɾỉ, cậu hiện giờ không biết mình là ai cũng không rõ mình đang ở đâu, dục hỏa đốt người vừa có cơ hội đẩy lùi liền phối hợp với động tác của Karry, tham lam hút chặt gậy rung phía sau để nó đâm vào chỗ sâu nhất. Tiểu miêu nô vì đeo mang dụng cụ tình thú mà trở nên kí©ɧ ŧìиɧ lắc lư vặn vẹo liên tục, cái đuôi mềm vung vẩy cuốn lấy gậy rung đem nó đẩy vào mạnh hơn, khiến kɧoáı ©ảʍ như điện giật tê tái dấy lên từng đợt sóng mạnh mẽ xâm chiếm trí óc, làm cho cậu trong thời khắc buông thả chính mình lại càng thêm hưng phấn, điên cuồng lắc mông đồng thời vươn tay muốn cởi bỏ xích sắt bên dưới. Karry nào để cho cậu đạt được mục đích, dễ dàng chụp lấy tay cậu trói ngược ra sau, Roy không có điểm chống đỡ liền ngã úp sấp xuống giường, cổ họng nức nở hét lên một tiếng.

“Chủ nhân, chủ nhân, cầu ngài cho ta bắn. . .cho ta bắn. . .” Vật phía sau liên tục xoáy mạnh vào điểm mẫn cảm, khiến kɧoáı ©ảʍ ùn ùn dập cậu nhuyễn thành nước, kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội đến cực hạn nhưng chủ nhân không cho phép cậu phát tiết làm Roy uất ức vùng vẫy, tìиɧ ɖu͙© kịch liệt ma quái tà ác cắn nuốt từng mảnh linh hồn cậu, không ngừng lôi kéo vùi cậu vào bể dục không lối thoát. Roy bị hành hạ khóc lóc nỉ non, càng về sau bắp đùi càng co rút khó nhịn, cậu sắp điên mất rồi.

“Chủ nhân.. .a. . .a. . .ahh. . .” Gậy rung đột ngột bị rút ra kéo theo mị thịt mềm nhũn ướt đẫm, Roy cong người cứng ngắc một chút, xích khóa vừa được cởi ra, hai quả cầu nhỏ bên dưới lập tức run lên, đầu nấm màu hồng phấn đáng yêu ‘phụt’ một tiếng phun ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầu tiên trong đời, đậm đặc sền sệt mang theo mùi vị kí©ɧ ŧìиɧ nghiêm trọng. Roy co giật bắn thẳng ra ngoài, phía sau tiết ra nước lỏng càng nhiều, khiến hạ thể của cậu đều ướt thành một mảng hỗn độn, cúc huyệt trải qua yêu thương sưng đỏ lên vô cùng hương diễm.

“A ưʍ.. .Ô a chủ nhân, chủ nhân. . .A!” Vừa nếm được mùi vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ của tìиɧ ɖu͙© đơn thuần, cúc huyệt mẫn cảm của tiểu miêu nô lập tức nhận về thêm một thứ đồ mới. Côn ŧᏂịŧ tím đỏ hàng thật giá thật như cự long xuyên xỏ thẳng vào tiểu huyệt, tốc độ cùng cường độ đâm vào quá nhanh khiến nhục tràng thoắt cái bị đẩy thụt vào, nếp uốn bị kéo căng cực độ, tiếng nước dính dấp nhóp nhép lại vang lên càng lớn. Nhiệt độ nóng rực truyền tới từ vật phía sau không hiểu sao lại làm Roy phấn khích cương lên, xoay người bám lên chủ nhân bắt đầu liếʍ láp.

Đầu lưỡi non mềm của tiểu miêu nô liếʍ đến đâu người Karry càng ngứa ngáy đến đó, hắn dứt khoát ôm cậu ngồi thẳng dậy, côn ŧᏂịŧ bên trong chọc đến chỗ mẫn cảm mê người, tiểu miêu nô lập tức bại trận mặc hắn bày bố, còn chủ động nâng mông lên hướng bàn tay hắn biểu thị cầu sờ soạng bóp nắn, vẻ mặt hưởng thụ say mê cực kỳ da^ʍ mỹ. Karry nhịn không được cúi đầu ngậm lấy đôi môi vẫn luôn thốt ra những âm thanh khiến hắn lâm vào bất kham kia, hút hết mật dịch trong cái miệng nhỏ nhắn dụ nhân, muốn một hơi đem người này nuốt sạch.

Hai người suồng sã đói khát vuốt ve nhau, tiếng nước bọt giao hòa hôn môi chùn chụt vang lên đầy phòng, tiểu miêu nô bày ra tư thế mềm mại da^ʍ tao nhúc nhích cái mông nuốt lấy xúc xích, lấy lòng nam nhân mà ưm ưm a a rêи ɾỉ liên tục, chủ động mở rộng hai chân cầu chủ nhân làm, quả thật khiến người ta không chặn được máu mũi.

“Chủ nhân, chủ nhân, ta lại bắn. . .Ô a a a !!”

“Cùng nhau.”

Roy ngửa đầu cắn môi, một cỗ dịch lưu nóng rẫy phóng thẳng vào tràng bích của cậu, nóng đến mức tưởng chừng như thiêu cháy bản thân cậu. Song song đâu đó trong tiềm thức trở nên vui sướиɠ hơn bao giờ hết, cậu cũng không hiểu cảm giác đó là gì nữa.

Chủ nhân DOM đem SUB của mình ra ăn sạch sẽ một hơi, ép cậu thuận theo mình làm những tư thế kỳ quái, rốt cuộc sau sáu tiếng đồng hồ cũng tạm tha cho Roy, nhưng không mang cậu về phòng ‘Giam’.

Nghe nói, không chỉ riêng SUB trước đây, mà ngay cả người trong nhà đều chưa từng được chủ nhân cho phép đặt chân đến phòng riêng của hắn, những người cố ý bày trò tò mò lẻn vào đều đã bị Karry đuổi đi. Roy nằm trên giường lớn trắng muốt như mây, cuộn người thành con sâu lông thở dài, ấm ức cắn cắn chăn, có lẽ sau khi phát hiện mình dâʍ đãиɠ như vậy chủ nhân sẽ chán ghét mình đi? Mình còn ở trước mặt chủ nhân biểu hiện cơ khát thèm thuồng, chắc chắn vô cùng xấu xí. . .

“Đã tỉnh?”

Âm thanh trầm khàn rót vào tai dị thường ấm áp, Roy không kìm được nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng nhớ đến chủ nhân luôn luôn ôn nhu với mọi người, liền lén lút nhìn hắn, sợ hắn mất hứng thì một câu thôi cũng đủ tống cậu ra khỏi chỗ này.

Karry không tiếp thu được ánh mắt của cậu, chậm rãi nói: “Hôm qua chuyện Ceci đến phòng ‘Giam’ là sơ suất của vệ sĩ. . .”

“Ta. . .ta không thích người đó. . .” Roy mếu mếu: “Ta sợ. . .”

“A? Em sợ?”

“. . .” Cậu im lặng vùi mặt vào chăn, cảm giác khi bị tên đó đυ.ng chạm vô cùng đáng sợ!

Bàn tay to lớn của Karry tiến tới, Roy vội nhắm tịt mắt trân mình chịu đựng, nào ngờ không có cái tát nào xảy ra, ngược lại bàn tay kia chỉ chạm tới trán cậu: “Em phát sốt.”

“. . .Chủ. . .”

“Xem ra không thể để em ở lại đây được.”

Miêu nô ngẩng đầu tròn mắt, vẻ kinh ngạc bi thương lóe lên một chút rồi tắt hẳn, ánh mai trong mắt cũng dần lụi tàn.