Vào Nhầm Học Viện Thể Dục Nam Sinh

Chương 35: Cậu cũng cảm thấy hứng thú với nữ sinh này?

Edit: Mây

Beta: Su

Diệp Tỉ ấn chốt mở, hai ngón tay cầm trứng rung tiến sát bên tai nữ sinh. Trứng rung màu đỏ vang lên ong ong, nữ sinh hiện vẻ chán ghét quay đầu đi, trứng rung chấn động vừa khéo cọ qua vành tai xinh xắn của cô.

Phát ra tiếng "Chi---"

Thân thể nữ sinh run lên, hoa tâm ào một tiếng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Khóe môi Diệp Tỉ nở nụ cười nghiền ngẫm, cầm khiêu đản vuốt ve động mạch chủ nơi cổ cô trong chốc lát, sau đó một đường đi xuống, lướt qua xương quai xanh tinh xảo, hướng tới đầṳ ѵú bên trái, ngón cái dùng sức, ấn mạnh trứng rung vào.

"Ách... a...."

Nữ sinh kêu lên tiếng, vẻ mặt vô cùng thống khổ.

"Đau không? Bên phải có muốn không?"

Nữ sinh hoảng hốt lắc đầu: "Đừng.... A!!!"

Đầṳ ѵú đáng thương bên phải cũng không thể may mắn thoát khỏi. Không chỉ như thế, anh còn chỉnh cao tốc độ của trứng rung. Trước ngực chấn động mãnh liệt khiến nữ sinh hét chói tai, bóng lưng gầy yếu cong lên ngả về phía sau: "Mau... lấy... lấy ra..."

"Không thoải mái ư?"

Mắt anh chứa ý cười, nhưng lại khiến người khác phát lạnh: "Nhưng cái miệng nhỏ phía dưới lại nói với tôi, rằng... nó rất thích?"

"Chỉ cần nuốt thứ này vào, vừa thoải mái vừa có được thuốc tránh thai, không phải thực có lời ư?"

Trước đầṳ ѵú còn ong ong chấn động, sau khi cơn đau ban đầu đi qua thì chậm rãi chuyển thành tê ngứa, dần dần lại sinh ra một cỗ kɧoáı ©ảʍ khác thường.

Hoa huyệt bị ép mở ra không khống chế được mà ào ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠, chảy qua cửa cúc huyệt rồi tụ lại nơi tiếp giáp giữa bắp đùi cô và ga trải giường.

Ướŧ áŧ dính nhớp.

Ánh mắt nữ sinh tan rã, đôi môi run rẩy, một chữ cũng không nói ra được. Miệng nhỏ khẽ nhếch giống như cá thiếu nước, cố hết sức thở dốc.

Diệp Tỉ quẹt lấy dâʍ ɖị©ɧ tuôn ra từ huyện khẩu ướt đẫm của Ngụy Tây Tây rồi xâm nhập vào miệng cô, sau đó ma sát từng chút vào đầu lưỡi cô.

"Phía dưới của em đã sung sướиɠ đến rối tinh rối mù, sớm đã "thủy mạn Kim Sơn"(*) rồi, em có cảm nhận được không?"

(*)Thủy mạn Kim Sơn: Thành ngữ Trung Quốc, nghĩa là "nước chảy đầy núi Kim Sơn", một ngọn núi tại Trấn Giang, tỉnh Giang Tô. Câu này bắt nguồn từ truyền thuyết dân gian Bạch Xà truyện. Trong một tình tiết, Bạch nương tử sử dụng pháp thuật có tên này.

"Ngô ... ngô..."

Cuối cùng trứng rung cũng rời khỏi đầṳ ѵú nữ sinh, tiếp theo lướt qua bụng cô, từ từ lưu luyến ở bụng nhỏ, sau đó một đường đi xuống, không nghiêng không lệch ấn lên viên đậu đỏ...

Nữ sinh đột nhiên hai mắt trợn trắng, lắc đầu bất lực nhìn anh.

Nước mắt rào rào tuôn rơi.

Cô yếu thế xin tha.

Diệp Tỉ nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô: "Đồng ý?"

Nữ sinh khóc lóc gật đầu.

Hình ảnh kế tiếp quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Hoa huyệt của nữ sinh phóng đại trước màn hình, trứng rung màu đỏ đùa nghịch âm hạch đến đỏ lên. Thậm chí bọn họ có thể thấy rõ từng cử động run rẩy của âm hạch trước trứng rung, còn có lỗ nhở ướt đẫm khi mở khi đóng. Nếu nó biết nói ngôn ngữ nhân loại thì chắc đang muốn nói: "Cắm tôi đi, cắm vào tôi đi."

Vô tình xem phải hình ảnh da^ʍ mĩ này, Phó Tranh duỗi tay muốn khép laptop nhưng Huyền Thương Minh lại đột nhiên đè tay Phó Tranh lại.

Phó Tranh hơi kinh ngạc: "Cậu cũng cảm thấy hứng thú với nữ sinh này?"

"Đây là phòng y tế ở trường chúng ta phải không, Diệp Tỉ sao lại ở đấy?"

Huyền Thương Minh hỏi một đằng trả lời một nẻo.

"À, anh tôi trước kia có nói, tên bại hoại này vứt bỏ công ty tới trường học chúng ta làm bác sĩ phòng y tế. Tôi còn đang suy đoán anh ta có ý đồ gì, hóa ra là vì chuyện này."

Ông ngoại Phó Tranh từng nói, nếu tên Diệp Tỉ kia dùng phần tâm địa gian xảo này tập trung sang việc nghiên cứu khoa học thì chỉ sợ bây giờ đã là tinh anh khoa học quốc gia.

Nhưng người này, đều đã hai mươi mấy mà vẫn không quản được nửa thân dưới.

"Không ngờ trong trường học của chúng ta lại xuất hiện một nữ sinh." Huyền Thương Minh than thở.

Phó Tranh mắt nhìn màn hình, gật đầu: "Hơn nữa, dáng vẻ này, chắc không phải chỉ mình Diệp Tỉ thành công đoạt tới tay."

Nếu là dòng dõi của tên hồ ly này thì há có chuyện cậu ta lại cho người ta thuốc tránh thai?

A.

Trước màn hình, cuối cùng thì viên màu đỏ kia cũng tới trước miệng huyệt của nữ sinh, đang từng chút từng chút xâm nhập vào bên trong.

"Tắt đi... Ân a... Quá sâu... Quá sâu... Nó còn đang động... Nga... Cầu xin anh tắt đi......""

Cùng với tiếng rêи ɾỉ xen lẫn khóc lóc của nữ sinh, viên trứng rung bị đẩy mạnh vào sâu bên trong...

Màn hình không thể chuyển tiếp hình ảnh bên ngoài cơ thể cô mà chỉ truyền ra tiếng ong ong yếu ớt, cùng với tiếng chất lỏng chậm rãi chảy qua...

Phó Tranh thấy Huyền Thương Minh xem nghiêm túc, bèn nói: "Nếu cậu thực sự thích, con chip này có thể truy tung được vị trí cụ thể của cô ta, đợi sau khi cậu trở về nước là có thể tìm được."

Huyền Thương Minh không có ý kiến gì, xua xua tay rời phòng sách.

Nhưng sau khi ra khỏi phòng sách, Phó Tranh rõ ràng thấy Huyền Thương Minh đi vào phòng tắm.

Đúng là trăm năm khó gặp.

Bông hoa cao lãnh của nhà họ Huyền không ngờ lại cùng tên bại hoại không biết xấu hổ Diệp Tỉ, đều coi trọng một nữ sinh.

Loại hình này, Phó Tranh anh đến nhìn thôi cũng ngại bẩn.

Anh thiết lập lại chương trình máy tính, thế giới cuối cùng cũng thanh tịnh.

——————

Tiểu kịch trường:

Thật lâu về sau...

Huyền Thương Minh: Thật trùng hợp nhỉ, A Tranh cũng thích.

Diệp Tỉ: Em trai, mặt đau không?

Phó Tranh: Các người nên biết rõ, là cô ấy quyến rũ tôi trước!

Bành Kiêu, Hứa Thông, Diệp Tỉ, Huyền Thương Minh, Thang Hiển Tông: Mẹ nó!

Không đau phải không? Đánh một trận cho cậu đau!

(╯>д