Vào Nhầm Học Viện Thể Dục Nam Sinh

Chương 28: Anh làm thật à? (H)

Edit: Mây

Beta: Su

Tiếng “vợ nhỏ” này làm Ngụy Tây Tây hồi hộp ở trong lòng, anh đã phát hiện ra cái gì ư?

Giây tiếp theo, cô phát hiện bản thân đã đánh giá Hứa Thông quá cao.

Bởi vì anh vói ma trảo vào quần ngủ của cô, luồn theo bụng nhỏ của cô mò xuống dưới, trong miệng còn nhắc mãi: "Kỳ quái, “kê kê” của em đâu, anh tuốt cho em, đảm bảo thực thoải mái."

Ngụy Tây Tây đè tay anh lại xong thở dài một hơi thật sâu: "Sư huynh…"

"Sao vậy?"

Đôi mắt cô trong đêm tối tỏa sáng như lưu ly, Hứa Thông không nhịn được liền nhẹ nhàng hôn lên, bàn tay bị cô nắm lấy cũng không chịu dừng lại mà linh hoạt cởϊ qυầи ngủ của cô ra.

Quần ngủ to rộng dành cho nam được cởi đến mắt cá chân xong lại nhẹ nhàng kéo tuột xuống, đôi chân thon dài trần trụi hoàn toàn lộ ra.

Bàn tay anh di chuyển từng tấc từ mắt cá chân lên trên đùi, trong đầu chợt hiện lên cặp chân nhỏ trắng nõn nhẵn nhụi mình nhìn thấy ngày hôm đó, xúc cảm so với trong tưởng tượng của anh lại càng non mềm hơn. Di chuyển lên tí nữa chính là qυầи ɭóŧ tứ giác bảo thủ. Anh phủ tay lên, nhưng lại không sờ được phần nhô lên nào đó.

“Thình thịch” trong l*иg ngực, không phải chứ, có nhỏ có mềm như thế nào đi nữa thì cũng không đến mức sờ không thấy chứ.

Lại nghe thấy Ngụy Tây Tây run giọng nói: "Tôi... Tôi là nữ."

Hứa Thông nhất thời không kịp phản ứng, ngón tay từ bên mép quần chui vào trong nơi đó

"Em nói cái gì?"

"Tôi không phải Ngụy Trình Trình, không phải là con trai, cũng không phải là người chuyển giới, tôi là nữ."

Ngụy Tây Tây căng da đầu nói, ánh mắt sáng quắc nhìn về chàng trai vẫn còn phát ngốc trước mặt.

"Anh từng nói sẽ giúp tôi giữ bí mật, anh sẽ không đổi ý, đúng không?"

Câu trả lời của Hứa Thông là dùng hai ngón tay nhanh chóng vói vào qυầи ɭóŧ, hướng về giữa hai chân, không ngờ thực sự chạm vào nguồn nhiệt nóng hổi, như muốn hút ngón tay anh vào.

Ngón tay anh nhắm chặt vào khe hở đấy rồi nhẹ nhàng trêu chọc, hai mảnh thịt mềm dán ở đầu ngón tay anh lập tức run lên, vô cùng nhiệt tình.

Như này, như này là sao?

Cảm giác mừng như điên thổi quét Hứa Thông.

Đây là sự thật?

Mẹ nó, anh không cần làm gay!

Điều này giống như bụng mày đã đói meo, muốn ăn bữa cơm no, kết quả là người ta trực tiếp mang lên cho mày Mãn Hán toàn tịch(*)!

(*) Mãn Hán toàn tịch, tương truyền là đại tiệc lớn kết hợp các món ăn đặc sắc, sơn hào hải vị của người Mãn và người Hán.

"Không phải anh đang mơ đấy chứ, Tây Tây, em nhanh… nhanh véo anh một cái!"

Ngụy Tây Tây duỗi tay nắm lấy đại kê kê giơ cao của anh và dùng sức nhéo.

"Ngao ô ~ đừng đừng đừng, vợ nhỏ nhanh buông tay, em bóp hư của anh bây giờ… tê… ai ôi…"

Hứa Thông vội vàng đưa tay che chở kê kê, ngoài miệng không ngừng cầu xin khoan dung. Nhưng trong bụng lại chửi thầm mẹ nó nguy hiểm thật, nếu lại bắn ngay lúc này thì anh thật sự không còn mặt mũi cứng nổi nữa.

Nhưng Ngụy Tây Tây căn bản không buông tay, cô còn dùng thêm lực, vừa dùng sức rồi lại lạnh giọng uy hϊếp: "Nếu anh giữ bí mật cho tôi thì tôi liền cho anh làm, đồng ký hay không đồng ý? Nếu không đồng ý, tôi bóp gãy cái này của anh. Sao nào… Hứa sư huynh?"

Bảo bối lại bày trò gì vậy?! Rõ là câu nói hung tợn uy hϊếp, nhưng sao qua miệng cô lại mê người như vậy cơ chứ?!

Hứa Thông đỏ mắt, sau đó đột nhiên xé rách qυầи ɭóŧ cô: "Em yên tâm đi vợ nhỏ, bây giờ nếu em cho anh làm, đừng nói là giữ bí mật, mẹ nó chứ ngay cả mạng sống của anh, anh cũng đều cho em!"

Anh cũng không vội rút dươиɠ ѵậŧ ra mà là áp dụng mấy món thủ đoạn học được trêu chọc nụ hoa kiều nhược dưới thân, một tay dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy tiểu đậu đậu, một tay từ từ di chuyển xuống nghiền ép khe thịt của cô.

Năm ngón tay như ngọc vừa vặn nắm lấy côn ŧᏂịŧ anh, còn lòng bàn tay thô ráp của anh lại ma sát âm hạch và môi âʍ ɦộ của cô, qυყ đầυ thấm ướt phụn ra ngụm dịch nhầy, tiểu huyệt ấm nóng làm ướt bàn tay anh. Hai người âm thầm phân cao thấp, dưới kɧoáı ©ảʍ khôn kể này, luôn sẽ có kẻ bại trận trước.

Chờ đến khi chỗ kia nước dịch tràn lan ra từ tiểu huyệt cô, Hứa Thông liền hưng phấn mà vói một ngón tay vào, cắm ở huyệt khẩu xong nhẹ nhàng trêu chọc.

Chỉ cần đầu ngón tay cắm vào, thịt mềm ẩm ướt liền khó dằn nổi mà lập tức chào đón, quấn lên ngón tay anh, muốn hút sâu nó vào trong.

Hứa Thông tinh tế cảm thụ, đều tưởng tượng không ra hình ảnh kia sẽ tuyệt diệu đến thế nào, giờ phút này, anh đã thầm mắng thời gian tắt đèn trong trường học mấy chục lần.

Hàm răng cắn chặt môi dưới, Ngụy Tây Tây không chịu được mà rêи ɾỉ ra tiếng, nhưng tốc độ xoa âm hạch của anh càng lúc càng nhanh, dần dần, chỗ kia của cô dâng lên một cỗ buồn tiểu, cảm giác quen thuộc này khiến cô cực kỳ sợ hãi nên buông lỏng côn ŧᏂịŧ ở trong tay ra.

"A…"

Cô vừa buông ra thì “đại gia hỏa” kia bèn sinh long hoạt hổ đánh vào âm phụ cô,  đánh đến khiến cô không nhịn được mà ngâm khẽ.

"Vợ nhỏ, em kêu thật dễ nghe, lại kêu hai tiếng nữa."

Tiếng vang này, quả thực chính là sự khẳng định tốt nhất đối với anh, Hứa Thông càng nhiệt tình hầu hạ nơi riêng tư của cô, vận dụng 7 - 8 phần tri thức biết được mà học đi đôi với hành, phấn đấu vì cô mà thực hiện phần tiền diễn xuất sắc 10 điểm.

Ngụy Tây Tây cảm thấy bản thân sắp bị anh chơi đùa đến ra lửa, có lẽ ngay sau đó sẽ giống như lần trước không cảm thấy thẹn mà tè ra quần, cuối cùng không chịu nổi mà xin tha.

"Đừng xoa nữa, mau tiến vào đi." Cô nhẹ nhàng đẩy ngực anh.

Không biết người này là không hiểu thật hay là giả vờ không hiểu, côn ŧᏂịŧ thô cứng để ở huyệt khẩu cô mà còn vô tội hỏi một câu: "Hửm? Tiến vào chỗ nào cơ vợ nhỏ?"

Ngụy Tây Tây xấu hổ không mở miệng được, cô beng dứt khoát nâng mông, dùng huyệt khẩu đã ướt đẫm cọ cọ qυყ đầυ anh. Còn đặc biệt không sợ chết mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

"Mau cắm vào, chẳng lẽ hôm nay anh “không được” sao?"

Xát muối vào miệng vết thương!

Hứa Thông lập tức bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh nhắm thẳng cửa động của cô rồi hung dữ quát: "Anh đây mà không được sao? Lát nữa làm đến dũng mãnh, em đừng có mà khóc!"

Bộ dáng lời thề son sắt kia, đại khái đã quên hôm qua là ai đến 3 giây còn không kiên trì được

Ngụy Tây Tây nhịn không được chọt chọt anh: "Được, cá cược đi, tôi nhịn được 3 phút không khóc, trong vòng 3 phút, anh cũng đừng bắn khóc."

Đại khái đây là lần đầu tiên Ngụy Tây Tây lộ ra một mặt chân thật trước mặt anh, trẻ con, giảo hoạt, mạnh miệng không chịu thua.

Tươi sáng đáng yêu.

Hứa Thông nâng hai chân thon dài của cô lên vòng lấy eo mình, cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô mà hạ thẳng người xuống, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ của anh cũng trầm xuống, đâm thật sâu vào trong cơ thể cô.

Hành lang cực nóng gắt gao bao lấy côn ŧᏂịŧ thô tráng, kín kẽ không chút kẽ hở, tầng tầng nếp uốn giống như bị căng tràn trong nháy mắt.

Hai người đều nhịn không được phát ra một tiếng thở gấp.

Ngụy Tây Tây giương đôi mắt to mờ mịt, có chút hối hận vừa rồi bản thân nhất lời miệng nhanh hơn não, trong chớp mắt khi thứ này cắm vào, cô bị đau đến sắp khóc.

Trên thực tế Hứa Thông cũng sắp chảy nước mắt, hạnh phúc đến khóc, thật muốn để “tiểu huynh đệ” an cư lạc nghiệp ở trong này mãi không ra, anh hôn lên khóe môi Ngụy Tây Tây rồi thỏa mãn than thở: "Vợ nhỏ, em biết không, anh thật muốn đóng cọc dươиɠ ѵậŧ ở trong người em, sau đó ngày ngày 24 giờ để em đều ngồi trên dươиɠ ѵậŧ anh, mãi mãi không rời."

"Đừng… Đừng nói nữa…"

Anh nói càng lúc càng tao, Ngụy Tây Tây không ngăn được miệng lưỡi anh nên chỉ có thể giận dỗi mà đột nhiên dùng phía dưới xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ anh.

Nhưng ai ngờ anh lại càng hăng hái.

"Nga ~~ vợ nhỏ cắn thật chặt, là chờ không kịp ư, muốn anh đây làm cưng đến vậy sao?"

Vừa nói vừa dùng lực mà thọc vào rút ra, bụng dưới liên tục hoạt động, đánh vào mông thịt cô, phát ra âm thanh va chạm bành bạch.

Ký túc xác Thịnh Kinh thiết kế giường đơn rất chắc chắn, nhưng cũng bị anh lăn lộn đến phát ra tiếng kêu.

Một đêm này, Hứa Thông quyết rửa mối nhục xưa, anh giống như kim thương không ngã, uy phong lẫm lẫm lăn qua lộn lại mà làm cô.

Cuối cùng, bên trong căn phòng ngủ nhiệt độ không khí không ngừng tăng cao ấy chỉ còn lại tiếng cầu xin mềm mại của Ngụy Tây Tây: "Đừng đâm nơi đó, cầu xin anh, a a… Nơi đó không cần! A… A a a!"

Qυყ đầυ bỗng nhiên bị cột nước đánh trúng, Hứa Thông sướиɠ đến da đầu tê dại: "Oa~ vợ nhỏ, không ngờ em lại triều phun, quá lợi hại, nga ~ em kêu thật dâʍ đãиɠ, vợ nhỏ~”

"Anh cũng muốn tới, bắn đầy em nào~  a…"

Điểm mẫn cảm của cô bị đâm thọc ngày càng cấp, cuối cùng Hứa Thông cũng bắn ra lần đầu tiên, chất lỏng nóng bỏng tưới đầy chỗ sâu trong của cô, Ngụy Tây Tây mềm nhũn nằm trên người anh, đã không còn chút sức lực nhúc nhích, ngay cả chuyện bị anh bắn vào bên trong cô cũng không còn sức lực so đo.

Nhưng trong giây lát… Dươиɠ ѵậŧ nửa mềm trong thân thể lại lần nữa lên tinh thần phấn chấn.

Ngụy Tây Tây hoảng sợ mà kêu lên:" Anh… sao anh lại cứng nữa?!"

"Ai bảo em chê cười nó “không được” chứ, nó chính là một tiểu huynh đệ phi thường có nghị lực, nhất định sẽ chứng minh cho em thấy nó rốt cuộc có được việc hay không." Hứa Thông cười vô lại rồi một lần nữa ôm lấy eo cô mà thọc sâu vào hoa tâm.

Sau đó, Ngụy Tây Tây thật sự khóc.

"Huhu… Đừng làm nữa, eo tôi đau muốn đứt, mau rút ra đi, anh mau rút ra!”

"Đừng nhéo nơi đó, thật là khó chịu, anh thật phiền, đừng động… Ách a…"

"Sao anh có thể xấu xa như thế, ô…, tôi sắp hỏng rồi…"

"A! Đừng cắn đầṳ ѵú tôi, anh là chó ư, sao anh còn cắn người?!"

Hứa Thông liếʍ liếʍ môi, nhịn không được cũng cắn một ngụm bên vυ' phải cô rồi thỏa mãn mà phát ra một tiếng: "Gâu!"

---------------

Tinh: mấy chị nữa chính ban đầu cứ mạnh mồm chê mấy anh xong sau khóc ròng..... Còn mấy anh thì vứt cả liêm sỉ để mần thịt mấy chị=))