CHAP 443: SAI THÁNG TUỔI
Hạ Vũ lườm cô: "Thật không biết xấu hổ khi sử dụng một đứa trẻ để trói buộc anh Tử Hoành về phía cô. Trong toàn bộ làng giải trí chưa có ai như cô đấy. Sử dụng những phương tiện đê hèn như vậy để kết hôn trong một gia đình giàu có. Thật kinh tởm! "
"Vậy hãy nói với anh Tử Hoành của cô đừng kết hôn với tôi. Tôi sẽ rất biết ơn!" Những lời của Hạ Lăng rất chân thành. Cô ấy nghĩ ai cũng muốn cưới Bùi Tử Hoành sao? Nếu ai đó có thể thuyết phục Bùi Tử Hoành không kết hôn với cô, cô sẽ rất biết ơn người đó, dập đầu ba lần mỗi ngày để tỏ lòng.
Hạ Vũ nghĩ cô đang thể hiện "Cô thật kiêu ngạo vì miếng thịt đó trong bụng!!"
"Ừ, còn cô đến cả miếng thịt cũng không có." Hạ Lăng không bao giờ làm người thiệt thòi. Cô bình tĩnh vặn ngược lại Hạ Vũ. Biểu cảm của Hạ Vũ tối sầm lại, khiến Hạ Lăng có một cảm giác nhỏ về thành tích. Ngay cả sau khi chiếm thế thượng phong, Hạ Lăng vẫn cảm thấy như đang lãng phí thời gian. Tại sao cô ấy lãng phí lời nói của mình cho một người như vậy? Cô quay sang nhìn trợ lý của mình và nói: "Đi thôi."
Người trợ lý nhỏ kính cẩn với Hạ Vũ: "Cô Hạ Vũ, cô có thể vui lòng cho phép chúng tôi qua không?."
Hạ Vũ tiếp tục lườm Hạ Lăng, nhưng vẫn bước sang một bên để họ đi qua.
Người trợ lý cẩn thận bảo vệ Hạ Lăng đi qua.
Hạ Lăng đang tập trung hết sức vào đôi chân khi cô bước xuống cầu thang. Đột nhiên, cô cảm thấy một cú đẩy mạnh từ phía sau, lập tức ngã về phía trước. Trong cơn hoảng loạn, cô vô thức đặt hai tay lên bụng, rồi dần bất tỉnh.
"Cô Diệp!" Tiếng hét của trợ lý là điều cuối cùng cô nghe thấy.
Bóng tối, bóng tối vô tận ...
Bùi Tử Hoành đang có một cuộc họp trong phòng họp VIP.
Đột nhiên, có người đẩy lao vào: "Chủ tịch! Tin xấu! Có chuyện gì đó đã xảy ra!"
Biểu hiện của Bùi Tử Hoành tối sầm lại, chuẩn bị khiển trách người này vì đã tuỳ tiện xông vào đây. Nhưng trước khi anh nói gì, người đó đã tiếp tục, "Cô.. Cô Diệp gặp tai nạn rồi!!"
Bùi Tử Hoành đẩy bàn ra, lập tức đứng dậy: "Anh nói gì?!"
Hạ Lăng được đưa đến bệnh viện Hoa Ninh bằng xe cứu thương - bệnh viện gần Đế Hoàng nhất.
Bên ngoài phòng cấp cứu, Bùi Tử Hoành hồi hộp chờ đợi, vẻ mặt như băng..
Nhiều người cũng đứng xung quanh - Sở Sâm, thư ký của anh, trợ lý của Hạ Lăng, v.v. Tuy nhiên, không ai dám thở quá to, chứ đừng nói đến việc phát ra âm thanh.
"Chuyện gì đang xảy ra?!" Bùi Tử Hoành giận dữ trừng mắt nhìn trợ lý của Hạ Lăng, ánh mắt anh dường như xé nát cô thành mười nghìn mảnh. "Không phải tôi bảo hãy chăm sóc cho cô ấy sao?! Đây là cách mà mấy người chăm sóc sao? Nhìn mà xem đã xảy ra chuyện gì! "
"Cô, cô Diệp ..." Người trợ lý sợ đến nỗi không thể nói rõ ràng, "Tôi... đang giúp cô ấy đi xuống cầu thang thì.. sau đó cô ấy đột nhiên ngã xuống ... "
"Cô ấy luôn đi rất cẩn thận, lại mang giày chống trượt. Làm sao có thể ngã được?!" Bùi Tử Hoành biết Hạ Lăng đi đứng như thế nào. Kể từ khi mang bầu, mỗi lần đi xuống cầu thang, cô phải nhìn kỹ dưới chân, sợ rằng có bất cứ điều gì sẽ xảy ra.
Bùi Tử Hoành không tin rằng cô sẽ bất cẩn như vậy.
"Tôi, tôi không biết ..." trợ lý đã rơi nước mắt. Rõ ràng cô ấy đã giúp cô Diệp đi rất chậm, nhưng không biết tại sao cô ấy lại ngã. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra với đứa trẻ, có phải chủ tịch Bùi sẽ gϊếŧ cô không?!
"Còn camera giám sát thì sao? Cho tôi xem!" Bùi Tử Hoanhd tức giận.
Sở Sâm đã nghe điện thoại một thời gian rồi. Là một con chó trung thành, anh ta đã suy nghĩ về mọi khía cạnh khi biết có chuyện xảy ra, cũng đã kiểm tra trên các camera giám sát.
"Nơi mà cô Diệp ngã xuống tình cờ là một điểm mù." Sở Sâm nói.
Khuôn mặt của Bùi Tử Hoành thậm chí còn ảm đạm hơn.
"Tuy nhiên..." Sở Sâm dừng lại, lựa chọn từ ngữ của mình một cách cẩn thận. "Trước tai nạn của cô Diệp xảy ra, có người thấy cô ấy cãi nhau với cô Hạ Vũ." Không may là nhân viên đó ở quá xa và không chứng kiến
toàn bộ sự cố.
Nghe vậy, Bùi Tử Hoành quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cô trợ lý: "Hạ Vũ cũng ở đó?" Anh ta chưa bao giờ nhắc đến Hạ Vũ với giọng điệu lạnh lùng như vậy, hoàn toàn không để ý đến mối quan hệ mà anh có với cô trong nhiều năm kể từ khi anh nhận nuôi cô.
Người trợ lý nhỏ sợ hãi hơn: "Vâng ... vâng."
"Hạ Lăng và Hạ Vũ đã cãi nhau về vấn đề gì??"
"Cô Hạ Vũ mắng cô Diệp ... rằng cô ấy đã nhận được sự ưu ái của anh chỉ vì đứa trẻ. Sau đó, cô Diệp nói vài lời với cô ấy và bảo tôi đi thôi. Tôi đang giúp cô Diệp xuống cầu thang thì bị ngã. Tôi cũng không biết đó có phải là cô Hạ Vũ không... "Cô thực sự không biết, cô không có con mắt nào ở phía sau. Vì vậy mới không dám nói
Bùi Tử Hoành giống như một con thú dữ, nói với Sở Sâm: "Đưa Hạ Vũ qua cho tôi!"
Sở Sâm cúi đầu: "Vâng." Anh thở dài trong lòng, lần này Hạ Vũ xong thật rồi. Nếu là cô ta đẩy Diệp Tinh Lăng từ phía sau, Bùi Tử Hoành chắc chắn sẽ xé toạc cô ta ra. Ngay cả khi không đẩy Diệp Tinh Lăng. Dựa trên sự hiểu biết của Sở Sâm về Bùi Tử Hoành, Bùi Tử Hoành chắc chắn sẽ đổ lỗi cho Hạ Vũ vì khiến cô ấy mất tập trung.
Nếu cô ấy không cãi nhau với Hạ Vũ, tại sao Hạ Lăng có thể ở trong tâm trạng tồi tệ?
Nếu không phải vì tâm trạng tồi tệ, sao Hạ Lăng có thể ngã xuống?
Dù sao, Hạ Vũ sẽ phải chịu hết cho vụ việc này.
Bùi tử Hoành vẫn đang giận dữ. Anh quay sang Sở Sâm và nói: "Cô ta không phải rất thích quấy rối Tiểu Lăng à? Kiếm nơi nào cao chút rồi để cô ta trải nghiệm cảm giác đó đi"
Sở Sâm sững người, cẩn trọng gật đầu.
Bùi Tử Hoành nổi tiếng như ngày hôm nay không phải vì anh luôn đi theo luật pháp. Với người khác, nếu gây ra tổn thương thể xác nào trên đối phương sẽ bị bắt ngay lập tức, nhưng Bùi Tử Hoành thì khác, anh có nhiều cách và phương tiện để trừng phạt một người mà không bị định tội gì cả.
Bây giờ, anh ấy vẫn sử dụng cách riêng của mình để cho Hạ Vũ nếm trải nỗi đau mà Hạ Lăng phải chịu, đây có lẽ chỉ là bước đầu tiên. Hạ Lăng vẫn đang ở trong phòng cấp cứu, nếu có bất cứ điều gì xảy ra với cô ấy hoặc đứa trẻ, Bùi Tử Hoành sẽ không bỏ qua cho Hạ Vũ.
Sở Sâm đang suy nghĩ xem tra tấn Hạ Vũ như thế nào để làm hài lòng ông chủ của mình.
Đèn trong phòng cấp cứu tắt, Hạ Lăng được đẩy ra ngoài.
"Tiểu Lăng!" Bùi Tử Hoành bước tới, trái tim anh siết chặt lại khi thấy cô nằm bất tỉnh và khuôn mặt trở nên nhợt nhạt như thế.
"Bác sĩ, cô Diệp thế nào rồi?" Sở Sâm hỏi.
Bác sĩ nói: "Đã kịp thời giải cứu, không có nguy hiểm. Mẹ và thai nhi vẫn an toàn."
Bùi Tử Hoành cảm thấy trái tim mình được thư giãn ra một chút.
"Tuy nhiên," bác sĩ nói, "Cô ấy rất yếu và sẽ phải ở lại bệnh viện một lúc để theo dõi. Đứa trẻ cũng không ổn định. Cô đã mang thai hơn ba tháng, đứa trẻ đang không được khỏe. Có nguy cơ cô ấy sẽ sảy thai bất cứ lúc nào.."
Hơn ba tháng?
Bùi Tử Hoành nhìn bác sĩ: "Anh có nhầm không? Đứa bé trong bụng rõ ràng mới hơn hai tháng tuổi."
Bác sĩ ngạc nhiên nhìn anh: "Anh không biết gì sao? Có nhiều dấu hiệu cho thấy trẻ đã hơn ba tháng tuổi. Có rất nhiều sự phát triển mỗi tuần trong khi mang thai, đứa trẻ mà cô ấy đang mang có thể tự mυ'ŧ ngón tay. Không thể chỉ hai tháng. "
Bùi Tử Hoành nhìn chằm chằm vào bác sĩ, trở nên vô cảm.
Sở Sâm cũng bị sét đánh trong tim. Anh biết rất rõ rằng hơn ba tháng trước, Diệp Tinh Lăng vẫn ở bên Lệ Lôi. Nếu tháng của đứa trẻ là sai, thì rất có thể, đứa trẻ này hoàn toàn không phải là của Bùi Tử Hoành!
--------------------------
20-2-2020
--------------------------