Dụ Bắt

Chương 76: Bị Ꮯưỡиɠ Ꮆiαи ở trong xe(2)

Bùi Ngọc cảm thấy bên trong xoắn chặt cản trở, rút khỏi vài phân, sau đó nắm lấy cặp mông tròn vểnh lên của cô một lần nữa hung hăng tiến vào trong huyệt nhỏ tràn đầy mật nước, chỉ còn lại lý trí cũng hoàn toàn sụp đổ khi nước mắt cô trào ra —— cô biết rõ là hắn còn khóc đến thương tâm như vậy, là bởi vì trong lòng cô nghĩ đến chồng của mình cho nên không muốn bị người đàn ông khác thao? Khi cô chia tay với hắn cũng không khóc lóc thế này!

Bùi Ngọc càng nghĩ càng giận, mông thịt trắng nõn mềm mại bị sức lực ở bàn tay dần dần gia tăng của hắn nặn ra từng dấu màu đỏ, không để đường lui va chạm hết lần này đến lần khác tạo ra trận sóng thịt, trứng dái căng phồng theo động tác của hắn vỗ mạnh vào âm phụ có lông tóc dày đặc của cô, hắn dùng tay đánh vào mông thịt run rẩy của cô, nghe cô phát ra tiếng “ Ô ô” càng thêm uất ức, trong lòng lại không cảm thấy thống khoái chút nào.

Hắn đưa tay qua, kéo đai an toàn trong váy xuống theo cổ áo của cô, ngón tay ở trong nịt ngực ngựa quen đường cũ gẩy đầṳ ѵú của cô ra tùy ý đùa bỡn, cô mẫn cảm dựng thẳng thân trên, bả vai căng cứng, trong lòng hắn chấn động lúc nhìn đường cong tuyệt đẹp ở phần cổ của cô, hắn xoa vυ' cô và nâng nửa người trên của cô lên ôm chặt trong ngực, vừa ép chặt mông thịt đầy đặn, săn chắc của cô để thọc vào rút ra vừa mυ'ŧ tấm tắc cái cổ thon dài của cô.

Mùi hương cơ thể quen thuộc của cô khiến hắn vô thức siết chặt cơ bắp, khó mà khống chế liên tục mượn mông thịt co dãn nhanh chóng thao lộng. Mạc Tiệp đồng thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở ba nơi mẫn cảm quen thuộc nhất, giữa lúc dục tiên dục tử bỗng nhiên cảm nhận được nụ hôn của hắn, nỗi nhớ nhung mãnh liệt bị kiềm nén suốt sáu năm bỗng dâng trào phá vỡ tất cả gông cùm xiềng xích, một vị trí nào đó trong l*иg ngực trống rỗng đã lâu dường như bị lấp đầy một lần nữa, toàn thân dễ chịu như tiên, hoàn toàn quên mất bản thân mình đang ở đâu, giống như đang đong đưa đánh đu trước sau ở trên bàn đu dây, lại giống như rơi vào trong biển cả chìm nổi.

Bùi Ngọc vốn dĩ muốn đè cô lại thao một tiếng đồng hồ, cũng không uổng công hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến loại địa phương này, nhưng khi cô sắp cao trào mị thịt trong cơ thể co rút và xoắn chặt một hồi, giống như vô số cái lưỡi mềm mại liếʍ láp toàn bộ côn ŧᏂịŧ của hắn. Đã sáu năm hắn chưa làm chuyện này, dươиɠ ѵậŧ mẫn cảm giống như xử nam, rất nhanh đã bị huyệt nhỏ hút đến mức sắp bắn.

Mạc Tiệp là người nắm tay dạy hắn phải loát ra sao, làʍ t̠ìиɦ thế nào, tự nhiên hiểu rõ phản ứng cơ thể của hắn, lập tức nức nở và lắc mông muốn né tránh hắn.

Bùi Ngọc nhíu mày, trong lòng bị ý muốn né tránh của cô đâm xuyên qua, đôi chân mạnh mẽ chống đỡ và kéo bắp đùi của cô ra, dươиɠ ѵậŧ đi theo cắm vào sâu hơn, thao đến tái sinh mãnh liệt, đột nhiên cảm thấy hai chân cô căng chặt và run rẩy, trong huyệt nhỏ co giật dữ dội, hắn thỏa mãn, cơ bắp rắn chắc ở bụng dưới đè chặt cặp mông run rẩy của cô làm cho cô không có chỗ trốn, thao lộng kịch liệt vài cái liền cắm vào chỗ sâu và bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, kɧoáı ©ảʍ lâu ngày không gặp làm hắn không nhịn được hừ nhẹ, ôm cô không ngừng cắи ʍút̼.

Đầu óc của Mạc Tiệp trống rỗng bởi vì cao trào kéo dài, không còn sức để cử động, đành phải mặc cho hắn ôm, thân thể thả lỏng thoải mái, nội tâm lại vô cùng khẩn trương: Là kỳ nguy hiểm…… Vạn nhất lại mang thai……

Cô nghĩ ngợi lung tung, khi định thần lại đã là một thân một mình nằm sấp ở trên xe, cô di chuyển hai tay, phát hiện trói buộc đã được tháo ra, cổ tay run lẩy bẩy, ngay sau đó nhanh chóng mở trói cho mình, rút găng tay bị nhét ở trong miệng ra, sau đó sửa sang lại quần áo, dùng mái tóc dài che khuất vết hôn ở cổ, rút khăn giấy lau chùi huyệt nhỏ lầy lội không chịu nổi của mình……

Huyệt nhỏ rất lâu chưa bị thương yêu dấy lên từng trận tê dại khi bị cô chạm vào, miệng âʍ đa͙σ dần dần chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c dày đặc, cô lau thế nào cũng không hết, không khỏi tức giận, nghĩ thầm nếu lúc này cô có đầy đủ chứng cứ để báo cảnh sát, hắn cường bạo mà không chút sợ hãi như thế chẳng qua là ỷ vào việc cô không đành lòng và không bỏ được!

……

Sau khi về đến nhà cô vào tắm rửa, nằm ở trên giường lướt điện thoại, càng nhớ lại chuyện xảy ra vào buổi tối càng bực bội, làm sao cũng muốn liên lạc với Bùi Ngọc để nói cho rõ ràng, nhưng lại nghĩ đến mình không có số điện thoại mới của hắn, WeChat cũng bị hắn kéo đen từ lâu rồi……

Cô vẫn không xóa bạn tốt trên WeChat của hắn, thỉnh thoảng không nhịn được xem hắn có đổi ảnh đại diện mới không, nhưng sáu năm qua hắn chưa từng đổi ảnh đại diện, vẫn là hình của Morty trong bộ phim hoạt hình 《Rick and Morty》, cô cảm thấy có lẽ hắn đã bỏ dùng WeChat.

Lúc này cô không có chỗ phát tiết, chỉ có thể căm giận dùng sức click vào avatar của hắn, mở hộp thoại với hắn ra, nhanh chóng gõ một câu “Anh là cái đồ lưu manh, biếи ŧɦái, cặn bã” rồi nhấn gửi.

Ngực cô phập phồng, giận dữ suy nghĩ những từ ngữ độc ác khác để mắng chửi người, tiếc rằng loại người văn minh đến 800 năm không oán giận người khác như cô thì lượng từ ngữ thật sự thiếu thốn, vắt hết óc cũng không nghĩ ra từ ngữ mắng chửi người thích hợp và chính xác hơn, bỗng nhiên lại cảm thấy bất thường ở chỗ nào đó, sửng sốt vài giây mới phản ứng được tin nhắn này cũng không nhắc nhở “Tin nhắn của bạn đã bị đối phương từ chối” —— cô lại có thể gửi đi thành công……

Cô vội vàng thu hồi tin nhắn, trái tim nháy mắt nhảy đến lợi hại —— hắn kéo cô từ trong danh sách đen ra? Chuyện đó xảy ra khi nào?

Cô bối rối, đang không biết phải làm sao thì một tin nhắn xuất hiện trong hộp thoại.

Bùi Ngọc:?

Mạc Tiệp: Tôi xin lỗi vì đã gửi nhầm.

Phút chốc Mạc Tiệp bị một dấu chấm hỏi làm kinh sợ, rốt cuộc cô cũng không thấy mặt, cho dù khả năng này cực thấp nhưng…… Vạn nhất không phải hắn thì sao? Cũng không thể gửi tin nhắn hỏi loại câu hỏi ngớ ngẩn như: “Tối nay có phải anh là người cưỡиɠ ɠiαи tôi không?”.

Bùi Ngọc không trả lời lại.

Mạc Tiệp không nhịn được lại gửi một tin: Bây giờ anh đang ở đâu?

Bùi Ngọc: Ở nhà.

Mạc Tiệp: Tôi muốn hỏi là ở thành phố nào.

Bùi Ngọc lại không trả lời.

Mạc Tiệp thấp thỏm và bất an chờ rất lâu, cơn tức giận vừa mới nhịn xuống lại bị thái độ lạnh nhạt của hắn kích phát, vừa tức giận ngực lại không nhịn được chua xót mà nhìn chằm chằm ảnh đại diện của hắn ở trên màn hình, trái tim dường như bị cắt thành miệng vết thương, nỗi nhớ nhung ào ạt trào ra, lại làm miệng vết thương mở lớn hơn, càng không thể khống chế.

Cô dùng toàn bộ tự chủ quyết định tắt máy đi ngủ, nghĩ thầm cứ quên chuyện đêm nay đi…… Dù sao đã làm với hắn nhiều lần như vậy, cũng không kém lần này.

Cô vừa định thoát khỏi giao diện, liền nhận được một tin nhắn mới.

Bùi Ngọc: Vừa mới đi tắm rửa, tôi đang nghỉ phép, về nước, có việc gì sao?