Lấy Thân Nuôi Sói

Chương 15

Ham muốn tìиɧ ɖu͙© của Tống Trường Tĩnh quá mạnh mẽ, buổi chiều lúc xem TV, côn ŧᏂịŧ lại cứng, liền lôi kéo Lý Niệm muốn làm, nhưng vừa thấy hai cánh hoa huyệt của Lý Niệm vừa hồng vừa sưng, liền cảm thấy đau lòng, thả Lý Niệm một lần, để cho cô nghỉ ngơi mấy ngày.

Lý Niệm lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm, nhưng Tống Trường Tĩnh luôn có những biện pháp đùa bỡn cô, buổi tối chen vào phòng tắm tắm chung cùng với Lý Niệm.

Lý Niệm còn chưa thoải mái, hơn nữa lại lo lắng một lát Tống Trường Tĩnh lại đem côn ŧᏂịŧ cứng rắn, cắm vào hoa huyệt của cô, liền cầm lấy cổ áo không cho hắn cởi, "Trường Tĩnh, con còn phải thi đại học, bây giờ nên đem sự chú ý tập trung lên việc học, không thể bởi vì loại chuyện này mà bỏ bê việc học."

Cô thật sự rất lo lắng.

Từ nhỏ đến lớn Trường Tĩnh chưa từng làm người ta lo lắng, thành tích xếp hạng luôn là học sinh xuất sắc, bây giờ phải chuẩn bị thi đại học, càng không thể lơi lỏng.

Nếu thật sự bởi vì cô mà ảnh hưởng tới thành tích thi đại học lần này, Lý Niệm thực sự không có cách nào đối mặt với cha mẹ ruột của Trường Tĩnh.

"Tự con có chừng mực." Tống Trường Tĩnh chậm rãi kéo đôi tay đang che trước ngực của Lý Niệm xuống, giọng hắn rất êm tai, hơn nữa còn ẩn chứa lực thuyết phục.

Cuối cùng Lý Niệm vẫn không thể lay chuyển được hắn.

Lý Niệm muốn tự mình cởi đồ, nhưng Tống Trường Tĩnh một hai phải chủ động giúp cô, vừa cởi bỏ cúc áo, vừa nhéo vυ' cô, làm Lý Niệm rất hoài nghi sự tự chủ của Tống Trường Tĩnh, tiếp tục chơi như vậy, côn ŧᏂịŧ sẽ cứng rắn, chắc chắn lại muốn cắm vào tiểu huyệt của cô.

Nếu hắn nhịn không được, Lý Niệm sẽ không dễ dàng để hắn làm, rõ ràng chính hắn đã đồng ý rồi.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lý Niệm liếc mắt nhìn chỗ phồng lên giữa hai chân Trường Tĩnh, tiểu huyệt liền nhịn không được trào ra một dòng nước ấm.

Tống Trường Tĩnh cởi xong quần áo của Lý Niệm, liền thong thả ung dung cởϊ qυầи áo trên người mình, nhìn cơ bắp rắn chắc vừa đường cong trên người thiếu niên dọc theo động tác run rẩy giữa hai chân, tim Lý Niệm đập nhanh hơn, Tống Trường Tĩnh chắc chắn cố ý, không biết lát nữa Tống Trường Tĩnh có thể nhịn xuống hay không, nhưng Lý Niệm muốn kiềm chế mình cũng là một vấn đề lớn rồi.

"Mẹ nuôi sao lại nhìn chằm chằm vào côn ŧᏂịŧ lớn của con vậy?"

Lý Niệm vội vàng dời ánh mắt đi, lảng tránh nói: "Trường Tĩnh, con thật sự càng ngày càng tự luyến."

Tống Trường Tĩnh dùng tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ còn chưa hoàn toàn cứng rắn giữa hai chân, thậm chí còn đùa giỡn mà lắc hông, "Mẹ nuôi toàn là miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo, mẹ coi côn ŧᏂịŧ của con lớn như vậy, phụ nữ chắc chắn sẽ rất thích."

Vừa nghe thấy những lời này, Lý Niệm liền có chút tò mò, nhưng cô lại không trực tiếp nói ra nghi vấn mà chỉ bóng gió hỏi: "Có rất nhiều nữ sinh thích con hả?"

Tống Trường Tĩnh ngước mắt nhìn về phía cô, Lý Niệm liền chột dạ không dám nhìn thẳng, nhưng Tống Trường Tĩnh giống như đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, hắn đi đến, ôm Lý Niệm vào trong ngực, phía sau lưng của cô dính vào ngực hắn, thậm chí còn cảm nhận được nhịp tim đập của đối phương.

Thình thịch.

"Côn ŧᏂịŧ lớn của con chỉ làm tiểu huyệt của mẹ nuôi, đổi thành những người khác, cầu xin con, con cũng không làm."

Mặt Lý Niệm đỏ bừng, "Con lại nói những lời này..."

"Từ trước đây, hiện tại hay tương lai của Tống Trường Tĩnh, chỉ có một người phụ nữ là mẹ nuôi mà thôi." Sau khi Tống Trường Tĩnh trả lời Lý Niệm, sau đó hôn lên mặt cô.

Lý Niệm không nói gì, nhưng trong lòng rất ngọt ngào.

Cô biết đối với Tống Trường Tĩnh, cô không nên sinh ra loại cảm xúc này, nhưng lại không thể khống chế được.

Tống Trường Tĩnh đem sữa tắm xoa lên tay mình, sau đó bôi trên người Lý Niệm, hắn tự mình giúp Lý Niệm tắm, thậm chí không buông tha bất kỳ chỗ nào, hắn đặc biệt thích cặp ngực kia, bàn tay luôn xoa nắn qua lại trên đó, trên da thịt trắng nõn tràn đầy bọt biển, làm tăng thêm xúc cảm trơn trượt, rất thoải mái, làm người ta sung sướиɠ hưởng thụ.

Mới xoa trong chốc lát, Lý Niệm đã phát hiện sau lưng có một cây gậy thô to cường tráng chống vào mông cô, rất rõ ràng là Tống Trường Tĩnh có phản ứng, côn ŧᏂịŧ kia đã cứng rắn, thậm chí cô còn cảm nhận được gân xanh nổi lên trên côn ŧᏂịŧ.

"Con đừng làm nữa, mẹ tự mình làm." Lý Niệm tránh ra một chút.

Côn ŧᏂịŧ cọ xát giữa hai chân cô, cọ cọ, hai người đều không muốn dừng lại, tiếp tục như vậy không được...

Lý Niệm còn lại một chút lý trí, "Con vừa mới nói sẽ không cắm vào ..."

Tống Trường Tĩnh thở hổn hển, khớp hàm căng chặt, quả thực muốn làm thời gian quay ngược lại, thu hồi lại câu hỏi lúc nãy, nhưng bây giờ đã quá muộn.

Tuy rằng Lý Niệm tính tình dễ chịu, nhưng cũng có giới hạn, hắn không muốn cô không vui.

Hoa huyệt ướt dầm dề, còn có cặρ √υ' mềm mại, mặc kệ là cái nào, Tống Trường Tĩnh cũng không muốn buông tha.

"Mẹ nuôi, hay là mẹ ngồi xổm xuống, dùng vυ' kẹp côn ŧᏂịŧ của con một chút, được không?"