Vυ' của Lý Niệm khá lớn, chơi chắc chắn rất sảng khoái.
"Từ đâu mà con học được những thứ này..." Lý Niệm lẩm bẩm một tiếng, vốn định cự tuyệt, nhưng nhìn lên thấy khuôn mặt anh tuấn của Tống Trường Tĩnh bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà khó chịu căng cứng, liền mềm nhũn đồng ý.
Khi Lý Niệm ngồi xổm xuống, cô mới phát hiện côn ŧᏂịŧ của Tống Trường Tĩnh so với cô tưởng tượng còn lớn hơn, lớn như vậy, quả thực sắp đâm thẳng vào mặt cô.
Mặt Lý Niệm nóng bừng, không dám nhìn trực tiếp, cô chỉ nâng hai vυ', Tống Trường Tĩnh rất tự giác nắm côn ŧᏂịŧ đâm vào bên trong cặp ngực mềm mại.
Lý Niệm khống chế không tốt, côn ŧᏂịŧ lớn cứng rắn luôn từ giữa lệch ra hai bên, cô gấp gáp đến mức đổ đầy mồ hôi.
Nhưng động tác mới lạ như vậy, càng tăng thêm du͙© vọиɠ cho đàn ông.
Một bàn tay của Lý Niệm cầm lấy côn ŧᏂịŧ thô dài của hắn, như vậy côn ŧᏂịŧ càng đâm vào giữa hai vυ' của cô chính xác hơn, bởi vì khoảng cách quá gần, thậm chí cô còn nhìn thấy trên đầu côn ŧᏂịŧ không ngừng có dâʍ ɖị©ɧ trong suốt chảy ra bên ngoài, chỉ cọ cọ đơn giản vài cái, côn ŧᏂịŧ liền to hơn mấy phần, hoàn toàn là kích thước khác người, không thể tưởng tượng được côn ŧᏂịŧ thô to như vậy lại có thể đưa đẩy trong hoa huyệt nhỏ hẹp của cô.
Tống Trường Tĩnh ở bên cạnh dạy dỗ cô, "Mẹ nuôi, mẹ dùng cái miệng nhỏ ngậm một chút đi."
"Mẹ không..."
"Ngậm một chút thôi, dùng đầu lưỡi liếʍ một chút là được rồi?" Giọng điệu Tống Trường Tĩnh mềm mại, "Mẹ coi, côn ŧᏂịŧ của con đã cứng như vậy rồi, mẹ không cho cắm vào hoa huyệt, nghẹn lâu đối với thân thể không tốt."
Nghe được câu cuối cùng, Lý Niệm liền rối rắm, cô cũng cảm thấy nghẹn lâu đối với thân thể không tốt, nhưng mà khẩu giao cô chưa từng làm.
Cô tiến lên một chút, cho rằng sẽ ngửi thấy mùi khó chịu, nhưng không biết có phải vừa nãy Tống Trường Tĩnh đã tắm rồi hay không, mùi cũng không khó ngửi, thậm chí còn có hương sữa tắm nhàn nhạt.
Trong nháy mắt làm người ta cảm thấy không khó chấp nhận.
Nhiệt độ nóng bỏng phun trên mặt Lý Niệm, vừa nhìn thấy qυყ đầυ cực đại bóng loáng kia, giữa hai chân cô đã trào ra một dòng nước ấm, chỉ nhìn thoáng qua, đã ướt đẫm, lại còn tê tê dại dại, giống như đang khát vọng gì đó.
Cũng may bây giờ tất cả lực chú ý của Tống Trường Tĩnh đều đặt vào miệng của Lý Niệm, không thấy cô ướt như thế nào, cô cố gắng khép hai chân lại, không để cho hắn thấy mình quá phóng đãng, để cho Tống Trường Tĩnh biết cô không còn chút mặt mũi nào nữa.
Khi nắm lên côn ŧᏂịŧ trong tay, kích thước to lớn khác người làm người khác sợ hãi, trên đó là gân xanh dữ tợn, Lý Niệm thử vươn đầu lưỡi ra liếʍ một chút, côn ŧᏂịŧ lớn của Tống Trường Tĩnh còn kiêu ngạo nhảy nhảy, dọa Lý Niệm hoảng sợ.
"Đừng sợ, mẹ nuôi, nó rất thích bị mẹ liếʍ, quá hưng phấn."
Tống Trường Tĩnh nhẹ thở dài một hơi, đầu lưỡi của Lý Niệm vừa mới lướt qua đỉnh đầu, kɧoáı ©ảʍ của hắn tăng vọt trong nháy mắt, nếu không khống chế được, thật sự muốn đem côn ŧᏂịŧ cắm vào miệng nhỏ của Lý Niệm, hung hăng làm.
Lý Niệm nghe thấy Tống Trường Tĩnh nói thích bị liếʍ, mặt ửng đỏ, cô càng tập trung hơn nữa, muốn liếʍ côn ŧᏂịŧ của Tống Trường Tĩnh sạch sẽ, làm hắn bắn ra.
Cô điều chỉnh tư thế một chút, lại vươn đầu lưỡi ra lần nữa, liếʍ dưới đỉnh côn ŧᏂịŧ một chút, làm hắn thoải mái gầm nhẹ vài cái, Lý Niệm biết được những lúc như vậy, Tống Trường Tĩnh rất thoải mái, cô lặng lẽ nhớ, mở rộng miệng nhỏ, thật cẩn thận nuốt vào côn ŧᏂịŧ cực lớn.
Qυყ đầυ thật sự quá lớn, mới nuốt vào, đã lấp đầy miệng nhỏ của Lý Niệm, cô muốn cử động cũng không được, Lý Niệm cau mày phun côn ŧᏂịŧ của Tống Trường Tĩnh ra, sau đó lại nuốt vào, động tác này đối với cô vẫn còn mới lạ, hàm răng luôn va phải côn ŧᏂịŧ của hắn, ngay cả động tác phun ra nuốt vào cũng không lưu loát, nhưng Lý Niệm rất cẩn thận, giống như đang ăn kem ngon, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp, không buông tha bất kỳ chỗ nào.
Từ đỉnh nhọn mẫn cảm, đến thân gậy gân xanh dữ tợn, thậm chí là hai tinh hoàn phía dưới chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, tất cả Lý Niệm đều không buông tha, nước miếng của cô làm côn ŧᏂịŧ ướŧ áŧ, có khi còn phun côn ŧᏂịŧ trong miệng ra, sau đó vươn đầu lưỡi liếʍ ở phía trên, tay nhỏ nắm côn ŧᏂịŧ, còn đi xuống vuốt hai tinh hoàn, động tác mềm nhẹ, cẩn thận vuốt ve thưởng thức.
Từ một người mới tay nghề lạ lẫm, nháy mắt đã thăng cấp thành kỹ sư thành thạo, không thể không nói, Lý Niệm đối với chuyện này rất có thiên phú.
Tống Trường Tĩnh biết được cái miệng nhỏ của Lý Niệm liếʍ chắc chắn sẽ rất sảng khoái, nhưng không ngờ lại sướиɠ như vậy, mới liếʍ vài cái, hắn đã cảm giác được kɧoáı ©ảʍ từng đợt thổi quét đến, bao phủ cả người, hắn gầm nhẹ, không ngừng thở dốc.