Hứa Nguyệt Hy khóc đến cạn nước mắt, đã quen với côn ŧᏂịŧ cắm bên trong lại ngứa ngáy.
"Chú nhỏ... ..động, động một chút...thật ngứa a...khó chịu quá...."
Mông Hứa Nguyệt Hy không yên phận động đậy, tiểu huyệt co bóp tiết ra chất dịch nhầy nhậy, sâu bên trong như mυ'ŧ chặt lấy qυყ đầυ.
Hứa Vĩ Quân cắn răng nhịn nhục đã đời, lại nghe cô nói mất hết lí trí, dồn sức đưa qυყ đầυ vào thật sâu bên trong, rút ra rồi lại cắm vào, mỗi lần tiến vào thật mạnh, thật sâu như muốn đâm hỏng tử ©υиɠ nàng.
"Nhẹ...nhẹ chút...ân..chú nhỏ....ah..." Mông cô bị hắn thúc mạnh, cả người tưởng chừng như bị đẩy bay đi mất, hoa huyệt nhỏ bé lại co thắt thật chặt nhưng không ngăn được qυყ đầυ to lớn đang không ngừng tiến vào, tàn phá hoàn toàn tiểu huyệt.
Mỗi một cú nhấp lại mang đến cho Hứa Nguyệt Hy kɧoáı ©ảʍ như thủy triều.
Bỗng côn ŧᏂịŧ lại rút ra, Hứa Vĩ Quân lật người Hứa Nguyệt Hy lại ôm lấy cơ thể nữ nhân mềm mại vuốt ve, đặt lên môi cô một nụ hôn triền miên ướŧ áŧ.
Mắt cô mơ màng phủ một tầng sương, khóe mắt long lanh gợϊ ȶìиᏂ, miệng nhỏ hé mở thở dốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ đàn ông của hắn.
Đại qυყ đầυ lại tìm đến hai cánh hoa ướŧ áŧ, tách ra đâm sâu vào bên trong.
" Ưmn...chú ý..ưʍ...đừng a..."
"Đừng? Hy nhi muốn anh dừng lại sao?"
Hắn cố ý cọ cọ vào mũi Hứa Nguyệt Hy, đầu lưỡi lướt xuống cổ trắng ngần đặt thêm vài ấn kí, dừng lại nơi xương quai xanh quyến rũ liếʍ mυ'ŧ.
" Anh...?! Chú nhỏ... Người "
Giữa du͙© vọиɠ mắt Hứa Nguyệt Hy tròn lại nhìn chăm chăm người đàn ông đang rong ruổi trên người mình. Hắn xưng hô với cô là gì?! " Anh " sao?! Nhìn thấy được vẻ kinh ngạc của nữ nhân dưới thân, Hứa Vĩ Quân cười ma mị ghé sát bên tai Hứa Nguyệt Hy thổi khí.
" Đúng!! Em có biết anh chờ đợi giây là này bao lâu rồi không? "
" ... "
" Ngay khi đón em về Hứa gia, anh đã chờ đợi một ngày biến em thành người của anh! "
Lời nói Hứa Vĩ Quân như bùa mê khiến Hứa Nguyệt Hy càng nghe càng trầm luân, càng lún sâu vào cái gọi là quan hệ cấm kỵ. Nhận ra được cô nhóc đang phân tâm, Hứa Vĩ Quân thúc mạnh thắt lưng, kéo lí trí cô gái nhỏ trở về thực tại. Lần nửa bị dẫn dắt vào cao triều tính dục, Hứa Nguyệt Hy khó nhịn rêи ɾỉ từng thanh âm nức nở... " Chú nhỏ...không được...ah...thật khó chịu...ưmn..."
"Vậy Hy nhi muốn anhtiếp tục hay ngừng lại đây? Hy nhi không nói anh thật sự không hiểu a."
"Tiếp...tiếp tục a...thật ngứa..chú nhỏ....ư...người lại bắt nạt con.. Ưʍ...."
"Anh bắt nạt em như thế nào? Hy nhi không thích anh bắt nạt em sao?"
Môi mỏng kề sát tai, tuy không nhìn thấy nhưng Hứa Nguyệt Hy có thể tưởng tượng ra điệu cười xấu xa của Hứa Vĩ Quân.
Đại qυყ đầυ lại rút ra rồi đâm mạnh vào, cứ như vậy thêm một lúc, Hứa Nguyệt Hy cảm thấy một cỗ nóng ấm trong cơ thể không ngừng tuôn trào.
"Chú nhỏ ..đừng a...đừng động nữa...ân...."
Dâʍ ŧᏂủy̠ nóng ẩm không ngừng chảy ra làm ướt hết côn ŧᏂịŧ cứng rắn của hắn. Tiểu huyệt vừa mới cao trào, mềm nhũng co bóp như muốn ép qυყ đầυ bắn vào bên trong.
Hứa Vĩ Quân bị kɧoáı ©ảʍ chinh phục, đẩy mạnh nhục bổng ma sát hai vách thịt.
Hứa Nguyệt Hy không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, vặn vẹo cơ thể nhỏ nhắn, một lúc sau cũng hòa theo tiết tấu của tiểu thúc.
Bụng nhỏ Hứa Nguyệt Hy mơ hồ nổi lên hình dáng cây gậy to lớn, hai cánh hoa căn trướng khó khăn chứa đựng cự vật bên trong.
"Ưʍ...không cần...chú nhỏ ...con lại sắp...ưʍ...ah..."
"Hy nhi, nhịn một chút anh và em cùng ra"
Hứa Vĩ Quân lại càng đẩy nhanh tốc độ, cự vật như muốn đâm xuyên tử ©υиɠ, chạm đến nơi mẫn cảm nhất của Hứa Nguyệt Hy.
Cơ thể nữ nhân run run co giật, rất nhanh đã bị côn ŧᏂịŧ đâm đến cao trào lần thứ hai.
Hứa Nguyệt Hy bấu víu lấy cánh ta săn chắc của hắn, kɧoáı ©ảʍ lớn đến mức khiến cô vừa sung sướиɠ vừa thống khổ, cong người nhận hết tất cả tinh hoa của Hứa Vĩ bắn ở bên trong cơ thể.
Hắn như bị mê hoặc nhìn cô chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙©, phân thân bên dưới không có cách nào hạ xuống.
Nhưng Hứa Nguyệt Hy vừa mới cao trào đã lập tức ngất xỉu. Hắn thực không nỡ khiến cô lao lực quá độ đành rút nhục bổng ướt đẫm mật dịch cùng dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn còn căng trướng khỏi khe huyệt.
Vốn là sinh nhật cô mà cô lại phải trao cho hắn thứ quan trong nhất.