Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 16 - Thế giới thứ nhất: Ngược lão nam nhân hào môn ( 16 )

Khi nhận ra Lý Nhất Hàn định tách cánh môi mình luồn vào trong, Trì Chiếu đột nhiên mở mắt, đôi tay cậu đẩy vai Lý Nhất Hàn muốn ngăn cản hắn.

Thấy cậu có ý định phản kháng, Lý Nhất Hàn dùng sức thắt chặt tay lại, một bàn tay đè đầu Trì Chiếu, một bàn tay quấn quanh eo, khiến cậu không nhúc nhích được nửa phần.

Đầu lưỡi mềm mại ướŧ áŧ tàn sát bừa bãi trong khoang miệng Trì Chiếu, không khí bị đối phương bá đạo hút sạch, cậu chỉ có thể bị động thừa nhận, eo Trì Chiếu dần dần mềm nhũn, hiện tại đừng nói phản kháng, ngay cả sức lực giơ tay cậu cũng không có, giống như có dòng điện chảy ra từ trái tim, xỏ xuyên qua mỗi bộ phận trên cơ thể mỗi cậu, một chân tóc cũng không tha.

Đợi đến khi Lý Nhất Hàn cuối cùng cũng buông tha mình, cậu đã không thể nói thành lời, chỉ còn cách mềm như bông gục đầu xuống, trán cậu gác lên vai trái Lý Nhất Hàn, hơi hơi thở dốc.

Từ đầu đến cuối Lý Nhất Hàn vẫn ôm Trì Chiếu,  thấy cậu thở thành cái dạng này, tâm tình hắn càng tốt. Hắn nhẹ nhàng cười vài tiếng, Trì Chiếu cảm nhận được l*иg ngực hắn ong ong chấn động, cậu khó hiểu ngẩng đầu, “Tiên sinh, ngài cười cái gì?”

Đương nhiên là cười cậu không kinh nghiệm, Lý Nhất Hàn cũng là người không kinh nghiệm, lý luận suông nhiều năm đều không bằng thực chiến một phen, bị hắn hôn đến thở hồng hộc kiệt sức, có thể thấy được Thích Nguyên càng không có kinh nghiệm hơn so với hắn.

Nói cách khác, cậu chưa hôn môi cùng người khác.

Điều này nháy mắt cọ sạch lửa giận trong lòng Lý Nhất Hàn, hắn sờ sờ mặt Thích Nguyên hỏi sang vấn đề khác “Đói bụng không? Cần gọi đồ ăn cho em không? ”

Trì Chiếu lắc đầu, “Không cần, tôi ăn ở bên ngoài cùng bạn học rồi.”

Trì Chiếu trả lời, đột nhiên giống như ý thức được cái gì, cậu bỗng chốc nhìn về phía Lý Nhất Hàn, người kia mỉm cười nhìn cậu, Trì Chiếu không biết mình trong mắt hắn hiện tại trông có bao nhiêu mỹ lệ mê người, trên môi cậu còn sót lại vệt nước lấp lánh, cánh môi vốn dĩ hơi mỏng hiện tại chuyển thành sắc anh đào tươi đẹp, lẫn khóe mắt cũng hơi hơi đỏ lên.

Trì Chiếu ngẫm nghĩ, thử nói: “Tiên sinh, tôi về phòng trước……”

Không đợi cậu nói xong câu nói kế tiếp, Lý Nhất Hàn ngắt lời, “Hôm nay ngủ nơi này.”

Nói giỡn.

Hệ thống bảo trì sự im lặng.

Nếu hôm nay cậu ngủ ở đây mà hệ thống không kịp thời trở về, không phải cúc hoa cậu sẽ không giữ nổi sao!

Trì Chiếu lén lút dịch lại gần cửa một bước, nở. một nụ cười ngoan ngoãn, “Đồ đạc của tôi đều ở bên kia, hơn nữa bạn học cũng đang đợi tôi trở về, thật vất vả chúng tôi mới cùng đi một chuyến, tôi còn muốn ở cùng một chỗ với họ.”

Lý Nhất Hàn rũ mắt nhìn thoáng qua vị trí của cậu, sau đó lần thứ hai giương mắt, tia vui vẻ nơi đáy mắt hắn phai nhạt một ít, “Thích Nguyên, hôm nay em làm tôi tức giận.”

“Nếu muốn khiến tôi nguôi giận thì ở lại.”

Trì Chiếu ngơ ngác nhìn hắn, Lý Nhất Hàn đi về phía trước, lại vững chắc giam cậu trong ngực, thanh âm hắn rất trầm, “Hơn nữa, chẳng lẽ em không muốn cùng tôi nói một vài chuyện? "

Giọng Trì Chiếu lớn hơn tiếng muỗi không được bao nhiêu, “Nói…… Nói chuyện gì?”

“Nói về chuyện chúng ta vừa mới làm, nói chuyện em to gan lớn mật thích tôi, nói xem tôi nên làm thế nào để không để ý tới.” Lý Nhất Hàn rũ mắt nhìn cậu, giờ này khắc này trong mắt hắn chỉ có một người là Trì Chiếu.

Không khí thật sự quá ái muội, Trì Chiếu muốn tránh, nhưng lại không chỗ nào có thể trốn, cậu nói lắp nửa ngày, cuối cùng mới nói ra một câu hoàn chỉnh, “Tiên, tiên sinh, quá, quá, quá nhanh……”

Lý Nhất Hàn sửng sốt, phải hai giây sau, hắn đột nhiên cười một tiếng, “Thích Nguyên, trong đầu em đang nghĩ cái gì?”

Trì Chiếu câm lặng, cậu đang nghĩ hệ thống rác rưởi kia sao còn chưa trở lại.

“Yên tâm, tôi sẽ không làm gì em” Lý Nhất Hàn mỉm cười, “Dù sao chúng ta cũng chỉ vừa mới bắt đầu, cứ làm theo trình tự yêu đương thông thường là được, không phải sao?”

Đầu Trì Chiếu ngây ra, vừa nghe lời này liền nghiêm túc phản bác, “Không nhất định, mỗi người tình huống khác nhau, có vài người thích đốt cháy giai.... ”

Nhìn Lý Nhất Hàn hơi nhướng đôi mày kiếm, cậu cười gượng hai tiếng, “Làm từng bước khá tốt, tiên sinh, tôi ngủ phòng nào?”

Lý Nhất Hàn nâng cằm chếch về hướng khác, “Bên trong có một phòng ngủ nhỏ, em ngủ gian bên trong, tôi ngủ gian bên ngoài này.”

Trì Chiếu an tâm, cúc hoa được bảo vệ.

……

Thấy Thích Nguyên dần dần thả lỏng không hề có ý cảnh giác, Lý Nhất Hàn lại quan sát cậu trong chốc lát, phát hiện cậu hoàn toàn bình tĩnh, cũng không phản đối lời hắn vừa nói.

Hắn vừa mới dùng hai chữ “Yêu đương” .

Con ngươi Lý Nhất Hàn trầm thêm một ít, hắn lui về phía sau hai bước để Thích Nguyên có thể nhìn thẳng chính mình.

Trì Chiếu nhìn động tác của hắn, ánh mắt rất nhanh liền dõi theo, đôi tay Lý Nhất Hàn cắm trong túi quần, thong thả ung dung hỏi cậu, “Biết chuyện gì mới xảy ra không?”

Đơ một chút, Trì Chiếu đỏ mặt, cậu gật gật đầu.

“Nói xem.”

Trì Chiếu nhấp môi, có chút nói không nên lời, nhưng nơi này cũng chỉ có cậu cùng Lý Nhất Hàn, cũng không sợ bị người khác nghe thấy, Trì Chiếu ngập ngừng trong chốc lát, đặc biệt nhỏ giọng trả lời: “Tôi với tiên sinh…… Hôn môi.”

“Biết đây là chuyện chỉ ai mới có thể làm không?”

Vấn đề này dễ trả lời hơn cái trước, nhưng Trì Chiếu lại cảm thấy càng khó mở miệng, lại ngập ngừng trong chốc lát, cậu tiếp tục trả lời: “Người yêu hoặc vợ chồng.”

“Vậy...” Lý Nhất Hàn vươn tay nắm lấy Trì Chiếu, dùng sức kéo cậu vào l*иg ngực mình, Trì Chiếu kinh hoảng ngẩng đầu, đôi mắt mở cực lớn, Lý Nhất Hàn hơi hơi cúi đầu, trong mắt đong đầy sự ôn nhu như nước, “Biết chuyện này có ý nghĩa gì không? "

Trì Chiếu nhẹ nhàng chớp động đôi mắt, ba giây sau, cậu nghiêm túc gật gật đầu.

Trong lòng Lý Nhất Hàn giống như có pháo hoa nổ tung, mặc kệ Thích Nguyên có thật sự thích hắn không, ít nhất giờ khắc này Thích Nguyên đã chút cảm giác, hơn nữa loại cảm giác này hoàn toàn dành cho hắn, vốn dĩ hắn không nghĩ lại tiếp tục ép hỏi, bởi vì làm vậy có lẽ sẽ khiến cậu nhóc trong lòng nghi ngại, nhưng nhìn bộ dáng nghe lời của Thích Nguyên, hắn lại nhịn không được.

Khoé môi hắn gợi lên, thấp giọng hỏi: “Ý nghĩa là gì?”

Trì Chiếu trả lời rất dứt khoát, “Nghĩa là từ hôm nay trở đi, tôi không còn là con nuôi tiên sinh  mà là bạn trai tiên sinh, chúc mừng nha, tiên sinh, ngài có bạn trai.”

Lý Nhất Hàn: “……” Lời nói là không sai, nhưng nghe thật kì quái.

Áp xuống cảm giác quỷ dị trong lòng, Lý Nhất Hàn lần đầu cùng bạn trai nhỏ ở chung một đêm, tuy rằng hai người mỗi người một giường.

Bên ngoài Lý Nhất Hàn lăn qua lộn lại không ngủ được, trong lòng đều đang nghĩ về hình ảnh hai tiếng trước ấn chặt Thích Nguyên trong ngực, dùng sức hôn cậu, càng nghĩ hắn càng phát hiện mình đang hưng phấn.

……

Lão đàn ông độc thân ba mươi năm trong một đêm cổ thụ nở hoa |Cổ thụ nở hoa: Ý nói những người lớn tuổi bỗng chốt có người yêu| lại càng thêm coi trọng tiến trình yêu đương hơn người bình thường, nói cách khác, hắn vô cùng chú trọng chất lượng tình yêu của mình, quyết không thể qua loa tiến hành, mỗi một bước đều phải tỉ mỉ quy hoạch, như vậy mới có thể lưu lại kí ức đẹp nhất của mình với Thích Nguyên.

Chờ sau khi bọn họ già rồi, không chơi được, không lãng mạn được, tới thời điểm chỉ nói chuyện với đối phương thôi cũng đã lao lực, thì điều bọn họ duy nhất có thể làm chính là chậm rãi hồi tưởng những hồi ức lãng mạn này.

Từ góc độ nào đó mà nói, đàn ông già và thiếu nữ mới trưởng thành cũng là cùng một loại sinh vật.

Lý Nhất Hàn ở bên ngoài không ngủ được, Trì Chiếu nằm ở bên trong cũng không ngủ, cậu đang kịch liệt công kích hệ thống.

“Nhà mi nói dối, dám bỏ kí chủ lại ngây ngốc một mình. Gì mà nâng cấp chứ, rõ ràng là tìm cớ.”

【 Oan quá…… Tôi thật sự có nâng cấp. 】

“Vậy mi đổi mới cái gì, hoàn thiện chức năng báo cáo trải nghiệm để ta tiện khiếu nại? "

【…… Tôi sai rồi. 】

Trì Chiếu hừ lạnh một tiếng, “Biết sai là tốt, mau đem một viên thuốc một đêm xuân tiêu ra, với tình hình Lý Nhất Hàn thế này, nói không chừng ngày nào đó ta trinh tiết khó giữ, phải thời thời khắc khắc chuẩn bị, lo trước khỏi hoạ.”

【Ờmmmm……】

Trì Chiếu: “Mi lại muốn giả ngốc đi!”

【 Không có không có, trong vòng một ngày không thể lấy cùng một cái cớ được. 】

Nhưng mà...

Sao?

Trì Chiếu hồ nghi hỏi: “Có ý gì, mi rõ ràng muốn giả ngốc, có phải làm sai chuyện gì rồi không?”

Ký chủ quá thông minh cũng không phải chuyện tốt gì, hệ thống cuối cùng cũng biết vì sao lúc nó chuẩn bị lên đường thì chủ hệ thống lại cho nó lời khuyên, đáng lẽ ra nó nên nghe lời  chủ hệ thống, không nên tìm một ký chủ thông minh như vậy.

Nhưng mà hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, nó đã cùng Trì Chiếu trói định.

Trầm mặc một lát, hệ thống lần thứ hai lên tiếng.

【 Cậu xem, thuốc nước một đêm xuân tiêu của chúng ta có dược hiệu rất mạnh, nhưng nó có cái bug là chỉ có tác dụng với những nhân vật râu ria, nếu gặp phải nhân vật chủ chốt cũng chính là vai chính thì đều vô dụng, bởi vì vai chính miễn dịch với tất cả các lực lượng ngoại lai. 】

Thanh âm nó có thập phần cẩn thận.

【 Cho nên, ký chủ……】

Trì Chiếu trầm mặc ngồi ở trên giường.

Trì Chiếu trầm mặc ngẩng đầu nhìn trời.

Trì Chiếu trầm mặc đi đến bên cạnh cửa sổ, mở cửa sổ ra, tự hỏi tỉ lệ tử vong khi nhảy từ trên này xuống lớn bao nhiêu.

Hệ thống: “……!!!”