Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 15 - Thế giới thứ nhất: Ngược lão nam nhân hào môn ( 15 )

Chu Hòa Thiên từng gặp Lý Nhất Hàn, nhưng đều là nhìn thấy ở tạp chí cùng tin tức phỏng vấn.

Hắn cúi đầu khom lưng với Đoạn Ba, bởi vì Đoạn Ba là người thừa kế Đoạn gia, mà hiện tại, hắn chính mắt gặp được một vị gia chủ, so với người thừa kế thì lợi hại nhiều.

Chu Hòa Thiên lập tức không dám phản kháng, mồ hôi lạnh trên mặt không ngừng chảy xuống, lời nói ra không hề tràn ngập tức giận mà trở nên vô cùng thấp thỏm, “Lý, Lý tiên sinh, chúng ta có phải có gì hiểu lầm hay không?”

Hiểu lầm?

Hắn tận mắt nhìn thấy, cái gì gọi là hiểu lầm?!

Lãnh quang trong mắt Lý Nhất Hàn trầm xuống, sức lực dưới chân càng tăng dẫm Chu Hòa Thiên đến không thở nổi, Trì Chiếu cứng đờ nhìn một màn này, thấy Chu Hòa Thiên bắt đầu hít thở không thông giãy giụa, hệ thống giục cậu nhanh qua cứu người, nếu Chu Hòa Thiên xảy ra chuyện lúc này, ngoại trừ ảnh hưởng đến cốt truyện còn ảnh hưởng trực tiếp đến Lý Nhất Hàn. Chu Hòa Thiên cũng không phải tên vô danh tiểu tốt, nhà hắn vẫn coi như có tiền cùng thế lực, nếu hắn chết, Lý Nhất Hàn khẳng định sẽ chọc phải phiền phức một thời gian.

Trì Chiếu cảm thấy hệ thống nói có đạo lý, cậu đi qua hai bước, kéo kéo cánh tay Lý Nhất Hàn để hắn dừng lại, “Tiên sinh, tiếp tục dẫm nữa sẽ có án mạng. "

Nghe Trì Chiếu nói, Lý Nhất Hàn quay đầu, không biểu tình nhìn chằm chằm cậu, chạm mắt với Lý Nhất Hàn, Trì Chiếu theo bản năng cứng đờ chớp mắt một cái, lúc này đồng tử trong đôi mắt Lý Nhất Hàn giống hệt như đồng tử rắn độc, lạnh băng lại đáng sợ, trái tim Trì Chiếu bỗng dưng căng thẳng.

Cuối cùng, Lý Nhất Hàn vẫn buông Chu Hòa Thiên đã bị hắn tra tấn phát khϊếp, hắn chán ghét đá văng Chu Hoà Thiên, sau đó nắm tay Trì Chiếu đi.

Quần áo Trì Chiếu chưa thay, đồ chưa lấy đã bị kéo đi nơi nào đó không rõ, lòng cậu lo sợ bất an lại không dám hỏi nửa chữ, bởi vì Lý Nhất Hàn hiện tại thoạt nhìn quá khủng bố.

Lý Nhất Hàn mang theo cậu về phòng mình, tiêu chuẩn nơi này tốt hơn phòng Trì Chiếu nhiều, vừa lớn vừa sáng sủa, phòng cậu hai người ở chung không nói, nhà còn khá nhỏ, trong phòng chỉ có một cây quạt nhỏ, cậu thật ra rất muốn một căn phòng lớn, nhưng phần lớn người cùng nhau tới đây chơi đều còn là học sinh không có nhiều tiền, nếu cậu mà hành xử khác người thì sẽ có vẻ không hợp.

Hệ thống nghe được Trì Chiếu còn có tâm tình yên lặng đánh giá phòng Lý Nhất Hàn, kém chút nữa đã bị cậu làm cho tức chết ngay lập tức.

Ký chủ, chú ý vào trọng điểm một chút đi? Lập  tức cậu sẽ phải nghênh đón mưa rền gió dữ đến từ Lý Nhất Hàn đó!

“Hắn là ai.”

Căn phòng yên tĩnh đột ngột vang lên ba chữ, nháy mắt kéo lực chú ý của hệ thống cùng Trì Chiếu trở về, Trì Chiếu nhìn Lý Nhất Hàn, phản ứng hai giây, cậu nhanh chóng trả lời: “Bạn học trong ban.”

Lý Nhất Hàn sắc mặt vẫn lạnh như vậy, “Tôi hỏi  tên hắn.”

Tuy rằng không biết hắn hỏi tên để làm gì, nhưng Trì Chiếu vẫn ngoan ngoãn trả lời, “Chu Hòa Thiên.”

Lần duy nhất Lý Nhất Hàn giận dữ như vậy chính là khi lôi ra nội gián trong tập đoàn, ở phòng họp hắn đã rất cáu giận, lời nói lúc ấy đều xuyên thẳng vào trong lòng mỗi người khiến bọn họ đánh chết cũng không dám phản bội hắn. Về sau đã không còn ai dám chọc hắn, nếu trợ lý Triệu ở chỗ này, có lẽ còn sợ tới mức mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng.

Nhưng mặc kệ Lý Nhất Hàn giận bao nhiêu, biểu tình Trì Chiếu làm ra vẻ không có liên can, giống như chuyện này cùng cậu không quan hệ thật.

Chính là biểu tình cùng phản ứng như vậy.

Lý Nhất Hàn trầm mặc nhìn cậu.

Hành động của Thích Nguyên giống như cực kỳ quan tâm hắn, nhưng ở một vài chi tiết cùng thời khắc mấu chốt, cậu lại luôn là cái dạng này, giống hệt như không quan tâm gì, nếu thật sự thích hắn, lúc phát hiện hắn tức giận chẳng lẽ không nên sốt ruột sao?

Lý Nhất Hàn càng thêm chắc chắn sự thật Thích Nguyên cũng không phải thật lòng thích hắn, rồi lại cảm thấy có chút chua xót, Thích Nguyên không thích hắn, nhưng hắn thích Thích Nguyên, đây vốn là tình đơn phương, hiện tại cán cân phía trên hướng về phía Thích Nguyên, mà tình cảnh của hắn và cả trái tim đều ở vị trí cán cân phía dưới.

“Cậu thích hắn.”

Nghe thấy thế Thích Nguyên đột nhiên trợn to hai mắt, cậu liên tục lắc đầu, vẻ mặt thập phần vô tội, “Đương nhiên không! Người tôi thích chính là ngài. "

Lý Nhất Hàn rũ mắt, không để Thích Nguyên nhìn ra sự lạnh băng trong ánh mắt, hắn chua xót lại hờ hững cười một tiếng, sau đó nâng mắt tiếp tục hỏi cậu, “Vậy tại sao để hắn chạm vào.”

Buổi sáng Lý Nhất Hàn tìm được đáp án chính xác từ Đường Tư Tắc, nghĩ tới nghĩ lui nửa ngày, hắn cảm thấy Đường Tư Tắc nói đúng, vì thế buổi chiều liền tới khách sạn Thích Nguyên đã đặt, nếu muốn khiến Thích Nguyên thích hắn, bọn họ đương nhiên phải chung đυ.ng nhiều hơn mới được.

Đợi mãi không thấy Thích Nguyên trở về, thủ hạ của Lý Nhất Hàn vẫn luôn đi theo Thích Nguyên tiến vào thông báo rằng thấy Thích Nguyên đang ở cùng bạn học cùng lớp, lúc hắn đi tới đó định đón Thích Nguyên về nhà lại gặp qua hai ba bạn học của Thích Nguyên, nhìn thấy trong đó một  nữ sinh, hắn đi qua dò hỏi, đối phương lại ấp úng, mặt còn có chút hồng.

Lý Nhất Hàn đi theo hướng nữ sinh chỉ, tự nhiên lại thấy được một màn làm hắn lửa giận công tâm.

Từ góc độ của hắn nhìn qua, Thích Nguyên giống như đang cùng nam sinh kia hôn môi, sau khi đi qua lại phát hiện Thích Nguyên không hôn môi cùng tên kia, nhưng hai người đυ.ng chạm nhau đã rõ rành rành, hơn nữa Thích Nguyên thoạt nhìn rất bình tĩnh giống như không xa lạ với điều này.

Đây mới chân chính là mồi lửa khiến sự tức giận của Lý Nhất Hàn phát tác.

Lý Nhất Hàn gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Thích Nguyên, kiên nhẫn chờ đợi đáp án của cậu.

Thích Nguyên ngẩn người, “Tôi không để hắn chạm vào người, vốn tôi đang bảo hắn buông ra, bằng không tôi sẽ không khách khí.”

Lý Nhất Hàn không dễ bị lừa gạt, “Vì sao không trực tiếp phản kháng, hắn căn bản không phải đối thủ của cậu, thời điểm hắn vừa chạm vào người, cậu đã có thể đánh hắn ngã trên mặt đất. "

Trì Chiếu mắc kẹt, không phản kháng, đương nhiên là bởi vì tương lai hắn sẽ là tình nhân của cậu, hiện tại đánh nhân tình tàn phế, về sau cậu tìm ai giúp đội nón xanh?

Thấy cậu trầm mặc, Lý Nhất Hàn cảm thấy nội tạng đều đang quay cuồng, hắn cố gắng áp xuống cảm xúc không ngừng dâng lên, lần thứ hai mở miệng hỏi: “Cậu thích hắn chạm vào cậu? "

Trì Chiếu kinh ngạc, mạch não Lý Nhất Hàn làm bằng cái gì vậy, lại còn có thể sinh ra ý nghĩ khủng bố như thế!

Cậu lập tức lắc đầu, “Không thích.” Không những không thích, lại còn thực ghê tởm!

Câu sau Trì Chiếu chưa nói, bởi không phù hợp với thiết lập của Thích Nguyên, Lý Nhất Hàn lẳng lặng nhìn cậu, giúp cậu hoàn thiện nửa câu sau.

Không thích, nhưng cũng không chán ghét.

Cho nên cậu mới không phản kháng, có lẽ thời điểm người kia vuốt ve, trong lòng cậu còn cảm thấy tò mò, muốn bị đυ.ng vào càng nhiều hơn. Đây là một đứa nhóc, mà đứa nhóc nào cũng tò mò với cảm giác mới lạ.

Trì Chiếu đột nhiên cảm thấy không quá thích hợp, cậu túng túng gọi hệ thống, “Hệ thống, thống ca! Vì sao Lý Nhất Hàn dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, hắn muốn làm gì?”

Hệ thống nhìn bộ dáng liếc mắt của Lý Nhất Hàn, hắn nhìn chăm chú vào Thích Nguyên, giống như báo rừng nhìn chăm chú con mồi của nó, con mồi này không an phận, dám sinh ra ý nghĩ muốn chạy thoát, không thợ săn nào cho phép loại tình huống này phát sinh, cho nên hắn phải làm gì đó, để cho con mồi nhỏ trước mắt biết cậu là của hắn, không thể chạy thoát.

【E hèm…… Nhắc nhở! Vì để mang đến trải nghiệm phụ càng tốt hơn cho ký chủ, hệ thống chuẩn bị bảo trì một tiếng, đã khiến ký chủ gặp khó khăn, thật sự rất xin lỗi, mong ký chủ thông cảm. 】

Mẹ nó.

Trì Chiếu ngốc.

Thời khắc quan trọng như vậy, hệ thống cư nhiên đi bảo trì?! Rác rưởi hệ thống!!

……

Không có hệ thống, Trì Chiếu chỉ có thể căng da đầu tự mình đón ánh mắt Lý Nhất Hàn, Trì Chiếu lui về phía sau một bước, lại lui về phía sau một bước, cuối cùng lui không thể lui, phía sau lưng đã chạm vào tường.

Từ từ, một màn này có chút quen mắt.

Không đợi Trì Chiếu nhớ tới vì sao lại quen mắt, Lý Nhất Hàn đã lấn tới, một bàn tay đặt ở vòng eo cậu, một tay khác mơn man trên cằm.

……Chỉ trong vòng một giờ, lần thứ hai cậu bị người ta áp tường.

Không hổ là thiết lập tra thụ, không cần làm gì tự nhiên đã có thể hấp dẫn nhiều người cậu muốn công lược tới như vậy!

Trì Chiếu có một tật xấu là tình huống càng khẩn trương thì càng dễ thất thần, nhìn con ngươi Lý Nhất Hàn mười phần xâm lược, trong lòng cậu còn đang nghĩ xem trong 5 năm này cậu có thể bị bao nhiêu người áp tường nữa, đến lúc đó cậu còn có thể bình chọn một chút, tỷ như tư thế tốt nhất, bầu không khí tốt nhất, trông đẹp nhất vân vân.

Trước mắt thì, về mọi mặt Lý Nhất Hàn đều thắng tuyệt đối Chu Hòa Thiên.

Lý Nhất Hàn cao hơn cậu nửa cái đầu, cánh vòng lại tay tạo ra một không gian vừa chật chội vừa kín kẽ, hô hấp quấn lấy nhau, mùi hương duy nhất Trì Chiếu có thể ngửi được đều là mùi hương của Lý Nhất Hàn. Hương vị rất dễ chịu này là hương tuyết tùng nhàn nhạt.

Cậu còn đang đắm chìm trong hương thơm lại đột nhiên nghe thấy một thanh âm tràn ngập từ tính vang lên trên đỉnh đầu, “Thích Nguyên, thích tôi không?”

Lúc nói lời này, hắn nhẹ nhàng dùng sức, Trì Chiếu bị bắt ngẩng đầu nhìn hắn, khoảng cách hai người cùng lắm là hai centimet, Trì Chiếu thậm chí còn có thể đếm số lượng lông mi Lý Nhất Hàn, dung nhan tuấn mỹ gần trong gang tấc, trong nháy mắt, Trì Chiếu vì sắc say mê.

Cậu hoảng hốt trả lời: “…… Thích.”

Khoé môi Lý Nhất Hàn gợi lên, chậm rãi cúi đầu, quá trình bị hắn cố tình kéo dài ra đủ để cho Thích Nguyên biết được hắn muốn làm gì, mãi đến khi đôi môi chạm vào nhau, Thích Nguyên cũng không phản kháng, Lý Nhất Hàn  khép hờ đôi mắt thâm trầm, đưa đầu lưỡi cưỡng bách Trì Chiếu hé miệng, trong nháy mắt không khí còn sót lại đều bị Lý Nhất Hàn đoạt lấy.

—— nếu đã nói thích thì không cho phép đổi ý, tôi sẽ không cho em bất kỳ cơ hội đổi ý nào nữa.