Buổi tối, Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh ra khu nhà hàng của resort để ăn tối, nhà hàng giáp biển nên buổi tối trong rất đẹp mắt, ánh đèn lung linh từ những đoàn thuyền đánh cá ngoài khơi như đang chiếu sáng cả một vùng biển trời, gió đêm thổi vào mát mẻ vô tận làm cho con người ta cảm thấy rất dễ chịu.
"Không ngờ biển buổi tối lại đẹp như vậy" Kiều Hạ Linh cảm thán một câu.
Vũ Hoàng Huy liền ngẩng đầu lên nhìn cô rồi đáp: "Nếu thích thì sau này chúng ta sẽ thường xuyên đến đây du lịch".
"Không tồi hi hi"
Sau khi ăn tối xong, Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh quyết định đi dạo biển đêm, vì cả ngày hôm nay bọn họ không có đi ra ngoài dạo biển, cả ngày chỉ ở trong phòng ôm nhau và làʍ t̠ìиɦ.
Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh viện cớ vì không khí nóng bức bên ngoài, nhưng anh nghĩ thực ra trong thâm tâm bọn họ chỉ muốn ở trong phòng để ôm nhau và làʍ t̠ìиɦ..
Vũ Hoàng Huy nắm tay Kiều Hạ Linh đi dần xuống biển trong bóng đêm, tránh những bông cỏ dại mọc trên cát biển, và hướng theo tiếng sóng biển để đi lần xuống. Bãi biển cách phòng của bọn họ cũng chỉ khoảng độ 50m. Bóng tối vây quanh với tiếng sóng biển hòa lẫn vào tiếng gío rì rào từ hàng cây phi lao tào nên một cảnh vật thật hoang dại ảo huyền với âm điệu kỳ diệu trên biển đêm. Không có một ai trên bãi biển, chỉ có mỗi hai người bọn họ mất hút vào màn đêm.
Hai người đi một vòng dọc theo bờ biển tới tận ranh giới của khu resort kế cận khoảng độ 100m, vẫn không thấy một bóng người nào, có lẽ những khu resort này không có khách lưu trú, hoặc giả những người khách du lịch ở đây không có thú đi dạo biển đêm, vì bây giờ cũng đã hơn 9g tối. Bọn họ đi ngược trở lại, qua dãy phòng của mình một đọan thì gặp một đồi cát lớn chận bít đường. Kiều Hạ Linh không muốn lội chân xuống biển, nên cả hại đi vòng lại dãy phòng của khách sạn và ngồi xuống bãi cát.
Kiều Hạ Linh và Vũ Hoàng Huy ngồi xuống trên bãi cát biển hướng về phòng của mình.Cô ngồi bên anh, dựa đầu vào vai anh nhìn ra biển.
Vũ Hoàng Huy đưa tay qua ôm lấy bờ vai nhỏ của Kiều Hạ Linh, bọn họ ngồi im lặng bên nhau, nhìn ra biển để thưởng thức cái đẹp của biến về đêm. Những lớp lân tinh ban đêm phản chiếu trên mặt biển tạo nên những màu sắc lung linh óng ánh. Bầu trời đêm không có trăng, nhưng có rất nhiều những vì sao nhỏ thật đẹp. Hai người ngồi im lặng bên nhau thật lâu trên bãi biển.
Kiều Hạ Linh bỗng đưa tay qua ôm lấy lưng Vũ Hoàng Huy hôn lên trên má anh và nói: "Chú...con yêu chú".
Vũ Hoàng Huy quay mặt nhìn Kiều Hạ Linh dưới bóng tối của biển đêm anh vẫn thấy được đôi mắt long lanh đầy yêu thương của cô.
Vũ Hoàng Huy khẽ mỉm cười hạnh phúc nâng nhẹ khuôn mặt của Kiều Hạ Linh lên và trao cho cô một nụ hôn trên môi. Kiều Hạ Linh cũng ôm choàng lấy cổ Vũ Hoàng Huy đưa lưỡi cô ra nút lấy lưỡi của anh và quấn chặt lại. Anh ôm cô lên và đặt lên trên người mình xoay mặt lại. Hai người ngồi xếp bằng trên bãi cát biển ôm chặt nhau, nút lưỡi của nhau thật say sưa.
Trong lúc ôm nhau và nút lưỡi nhau được một chút thì Vũ Hoàng Huy bỗng phát hiện ©ôи ŧɧịt̠ mình đang cương cứng trong cái quần đùi bên dưới. Anh đưa bàn tay xuống cái qυầи ɭóŧ của Kiều Hạ Linh thì cảm thấy ẩm ướt.
"Con mẫn cảm quá rồi đó".
"Chỉ với chú thôi".
Vũ Hoàng Huy di chuyển bàn tay vào trong cái qυầи ɭóŧ của Kiều Hạ Linh để thám hiểm, thì thấy quả thật l*и cô đang rịn nước. Anh không thể tưởng tượng mới buổi chiều nay, sau lần làʍ t̠ìиɦ trong phòng tắm, hai đứa anh thân xác rã rời, không còn một chút sức lực sinh khí nào cả, mà bây giờ thì ©ôи ŧɧịt̠ mình đang cương cứng , và l*и cô thì đang ra nước.
Vũ Hoàng Huy vén cái qυầи ɭóŧ của Kiều Hạ Linh qua một bên và dùng bàn tay xoa bóp cái mu l*и của cô, anh dùng ngón tay rà nhẹ vào hai mép l*и cô, khẻ banh mép l*и cô ra và thọc ngón tay giưa vào trong lỗ l*и cô. Nước l*и cô đang chảy ra khá nhiều. Cô cũng đưa tay xuống kéo ©ôи ŧɧịt̠ anh ra khỏi quần đùi, ve vuốt ©ôи ŧɧịt̠ anh và sụt ©ôи ŧɧịt̠ anh lên xuống.
Vũ Hoàng Huy cảm thấy thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Kiều Hạ Linh cũng không chịu nổi nữa, nên ngồi xổm dậy, vén cái quần slip qua một bên, đút ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh vào trong l*и cô, và ngồi dập mạnh xuống.
"Ót" một phát, ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh đã nằm sâu vào trong l*и cô. Cô bắt đầu ôm cứng lấy anh và đυ. nắc ©ôи ŧɧịt̠ anh dữ dội trên bãi cát trong tư thế ngồi xếp bằng. Đây là lần đầu tiên bọn họ đυ. nhau trong lúc vẫn còn mặc quần áo trên người. Có lẽ hai người quá cẩn thận vì không ở trong phòng kín, hai người đang làʍ t̠ìиɦ ngoài trời rộng, trên bãi biển vắng. Mặc dù biển đêm không có người, nhưng làm sao biết được, một người nào đó có thể đi tới và thấy bọn họ đang đυ. nhau thì chắc chỉ có nước độn thổ. Đυ. được một chút thì hai người cảm thấy không được thoải mái, vì vướng víu hai cái qυầи ɭóŧ.
Kiều Hạ Linh đứng dậy cởi chiếc qυầи ɭóŧ ra khỏi người ném xuống bãi cát, Vũ Hoàng Huy cũng vội kéo cái quần đùi ra khỏi người và đặt kế bên qυầи ɭóŧ của cô.
Kiều Hạ Linh ngồi xuống và đút ©ôи ŧɧịt̠ bự của Vũ Hoàng Huy vào lại trong l*и cô và dập mạnh xuống. Nước l*и của cô bây giờ đã ra khá nhiều nên ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh ra vào l*и cô dễ dàng hơn lúc trước.
Bây giờ thì hai người đυ. nhau thoải mái hơn, chiếc áo thun dài rộng của anh mà cô đang mặc thật tiện lợi trong lúc này, vì nó phủ xuống che dấu những gì cả hai đang làm, mà thiên hạ có thể cho là "xúc phạm thuần phong mỹ tục".
Một người nào đó có đi qua, và nếu thấy hai người thì chỉ nghĩ là hai người đang ôm nhau âu yếm trên bãi cát, chớ sẽ không biết là đang đυ. nhau.
Kiều Hạ Linh vẫn ngồi trên người Vũ Hoàng Huy và đυ. anh trong tư thế hai đứa ngồi xếp bằng trên bãi cát. Anh đưa hai tay ra sau ôm lấy cái mông đít cô để trợ lực hưởng ứng với cô, khi cô ưỡn người ra phía sau và đẩy l*и cô vào ©ôи ŧɧịt̠ anh, thì anh cũng kéo cái mông đít của cô theo nhịp nắc để giúp cái l*и cô vào sát ©ôи ŧɧịt̠ anh cho thật khít khao. Đυ. với nhau trong tư thế ngồi xếp bằng được một chút nữa, thì anh không chịu nổi vì quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Anh đẩy cô nằm ngửa ra trên mặt cát biển và nằm lên người cô để đυ. xuống. Anh bây giờ bất chấp nếu có một người nào đó đi qua và thấy hai người đang làʍ t̠ìиɦ với nhau trên mặt cát biển.Anh chưa bao giờ có được một cảm giác tuyệt vời như vậy, có lẽ vì cảm giác hồi hộp đang làʍ t̠ìиɦ với cô ngoài khung trời rộng, một bên là biển, một bên là sông, ở phía trên có bầu trời cao với những vì sao nhỏ, dưới đất là mặt cát biển với những hạt cát biển đang xôn xao, rộn ràng dưới thân thể nồng nàn bốc cháy của cả hai.
"Đυ. nhau như vậy có thích Hạ Linh?".
Kiều Hạ Linh mím môi: "A...a...a...rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ....nhưng...ưʍ...ưʍ...ưm hồi hộp quá chú ơi".
"Hồi hộp cái gì?".
"Con sợ có người đi qua nhìn thấy".
"Thì kệ họ đi".
Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh đang làʍ t̠ìиɦ mặt cát biển với một cảm giác tuyệt vời chưa bao giờ có được trên cõi đời này. Cô ôm chặt lấy anh rên rĩ sung sướиɠ. Ở phía trên, môi miệng của cả hai đang khóa chặt vào nhau, hai cái lưỡi quấn cuộn lại nhau không rời, và bên dưới thì cái l*и nhỏ đầy nước của cô đang ôm xiết chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh bên trong. Thật tuyệt vời hạnh phúc !!!
Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh ôm nhau, đυ. nhau lăn lộn trên mặt cát biển. L*и cô đang ra nước thật nhiều, nên mỗi lần anh đẩy ©ôи ŧɧịt̠ bự vào trong l*и cô nó đã tạo nên những tiếng động bì bỏm. Tiếng động từ cái l*и đầy nước của cô hòa lẫn với tiếng sóng biển đã tạo thành một âm điệu thật kỳ diệu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Anh lấy hai tay đưa ra phía sau lưng cô và ôm lấy đôi bờ vai nhỏ của cô kéo giật lại mỗi lúc anh nhấn mạnh ©ôи ŧɧịt̠ bự vào sâu trong l*и cô. Cô rên rĩ dãy dụa và nước l*и cô tuôn tràn xuống đầy mặt cát biển. L*и cô bắt đầu co thắt dữ dội. Cô bỗng rướn người lên ôm anh thật chạt và thầm thì trong tai anh
"Con ra rồi chú ơi. Chú ra đi...bắn khí vào l*и con đi chú...á...á...á...".
Vũ Hoàng Huy quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ vì những dãy dụa rên siết của Kiều Hạ Linh, anh dùng hai tay nâng cái mông đít của cô lên sát vào ©ôи ŧɧịt̠ anh và dập mạnh xuống. Côи ŧɧịt̠ anh giật mạnh cương cứng và bắn ào ạt những dòng tinh khí nóng vào sâu trong l*и cô. Cô nẩy l*и lên và ôm chặt anh để đón nhận những làn tinh khí nóng hổi đang bắn sâu vào trong l*и cô. Anh nằm ngã gục lên thân xác của cô trên bãi cát biển. Anh ra khí thật nhiều, khoảng hơn 5 phút sau đó mà tinh khí từ ©ôи ŧɧịt̠ anh vẫn còn tiếp tục bắn ra trong l*и cô.
Anh không tưởng tượng được là anh có thể đυ. cô tới tận cùng tuyệt đỉnh ở buổi tối hôm đó trên biển như đêm nay. Anh cũng không biết tại sao mà anh có thể ra thật nhiều tinh khí như vậy. Tinh khí mà anh vừa bắn vào trong l*и cô nhiều hơn cả số lượng tinh khí mà anh đã ra trong những lần đυ. mấy hiệp liên hồi trước đó. Có lẽ nào cảm giác hồi hộp đang làʍ t̠ìиɦ ngoài trời, trên biển là yếu tố đã giúp anh tăng thêm phần kích động, và tăng năng lực sinh khí trong anh? Anh không thể nào giải thích được hiện tượng này. Nếu dựa trên căn bản cơ thể sinh lý học, thì không thể nào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh có thể sản xuất tiết chế thật nhiều số lượng tinh khí như vậy. Anh không biết phải giải thích như thế nào, và cũng không tin được những điều vừa xảy ra.