*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dọc theo đường đi, Gia Cát Thanh Phong không có cách nào bình ổn được tâm trạng kích động của mình.
Anh ta hưng phấn siết chặt vô lăng, chỉ hận không thể trực tiếp bay tới Vân Châu. Lúc này ở Vân Châu cũng không được yên bình cho lắm. Người của gia tộc Đông Phương cũng biết chuyện cậu chủ của gia tộc Gia Cát sẽ tới thăm hỏi.
Nhưng trên gương mặt của bọn họ lại không hề có một chút cảm xúc vui vẻ nào, mà là tràn đầy sự lo lắng. “Ba năm rồi...
vậy mà vẫn bị tìm tới cửa sao?”
“Chúng ta đã làm nhiều chuyện bí mật như vậy, không có khả năng sẽ bị người phát hiện ra rồi đấy chứ?”
“Tại sao Gia Cát...”
Đám trưởng lão của gia tộc Đông Phương đều tập trung trong một phòng, bàn bạc về chuyện này rất nghiêm túc. Những chuyện đã xảy ra trong những năm này, hiện ra rõ rành rành trước mặt bọn họ, không một người nào có thể quên được. “Chúng ta tạm thời không đề cập đến chuyện này nữa, đợi người của nhà họ Gia Cát tới rồi lại nói sau.”