*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tòa thành này được xây từ thế kỷ trước, phòng bị nghiêm ngặt, nhìn ra ngoài đều là một màu đen từ đồ tây và kính râm của những tên vệ sĩ người nước ngoài.
Bên trong tòa thành, có mấy chục kiểu xe hơi sang trọng, xe thể thao và máy bay trực thăng nhỏ đủ kiểu dáng! Có hàng trăm cô hầu gái đang dọn dẹp vệ sinh cho lâu đài.
Đúng lúc này, trong sảnh lớn của tòa thành, một người phụ nữ cao gây duyên dáng, mặc áo gió dài, từ sau lưng nhìn lại, đường cong chữ S hoàn mỹ không chê vào đâu được! Lúc này, cô ta khoanh hai tay trước ngực, lưng đối diện với những vệ sĩ ưu tú phía sau, điện thoại di động không ngừng gõ nhẹ vào cánh tay non mịn của mình.
“Thu dọn sạch sẽ, không để lại dấu vết.”
Lạnh lùng nói, rồi trực tiếp đi giày cao gót rời đi.
Một người đàn ông trong sảnh cung kính đáp lại, sau đó lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số, lạnh lùng nói: “Thu dọn sạch sẽ, đừng để lại phiền phức!”
Thượng Hải, con đường vừa xảy ra sự cố.
Lúc này, trêи xe riêng hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó nói: ‘Kết thúc.”
Nhưng khi bọn họ chuẩn bị khởi động xe rời đi, cửa xe trực tiếp bị bên ngoài kéo mở ra, hai người đàn ông ngoại quốc cao lớn mặc áo khoác dài màu đen, đeo kính râm đứng ở hai bên cửa.
Hai người trong xe liếc nhìn hai người đột nhiên xuất hiện ngoài cửa, còn chưa hiểu chuyện gì thì thấy bọn họ đeo găng tay da màu đen, trêи tay rút súng giảm thanh.
Phụt! Hai âm thanh cực thấp! Hai người trêи xe một bị bắn trúng tim, một bị giữa trán, tử vong tại chỗi Sau đó, một người trong số họ ném một kíp nổ tự chế màu bạc vào xe rồi đóng cửa lại. ——————-