Cuộc Sống Phun Nước Mỗi Ngày Của Vũ Nam Thoát Y

Chương 28: Ngoại truyện 3

Chính văn hố mới thử nghiệm: Thiếu niên thể thao dâʍ đãиɠ

Tiểu Lạc nhẹ nhàng đẩy cửa chính của phòng thể thao ra, cái đầu nhỏ kề vào nhìn xung quanh một lượt. Cậu vốn tưởng chỗ này hẳn là sẽ không có người, nào ngờ lại thấy một người đàn ông cao lớn anh tuấn đang tập luyện xà kép.

Người đàn ông phát hiện ra tầm mắt của cậu, Tiểu Lạc rụt rè bước vào đóng cửa lại: "Chào Huấn luyện viên ạ..."

Vốn dĩ Tiểu Lạc định thừa dịp không có ai mà len lén tự tới luyện tập một chút, không ngờ lại đυ.ng phải Huấn luyện viên... Khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Tiểu Lạc đỏ bừng bừng, hôm nay huấn luyện viên cũng thật quá đẹp trai lại còn uy mãnh...

Kể từ lúc nhập học Tiểu Lạc đã bắt đầu thầm mến Huấn luyện viên đẹp trai của mình, từ đó đến nay đã hơn một năm rồi.

Người đàn ông thấy cậu, bàn tay nắm xà kép nhẹ nhàng đặt nó xuống đất, hỏi: "Hôm nay là ngày nghỉ, Tiểu Lạc đến đây làm gì?"

Bị điểm danh tới, thiếu niên sợ hãi ngẩng đầu mạnh lên, trả lời: "Muốn, muốn luyện tập, độ mềm dẻo linh hoạt của Tiểu Lạc không được tốt ạ..."

Người đàn ông anh tuấn cao gần 1m9 vẻ mặt lạnh lùng, toàn thân đều là cơ bắp đầy đặn rắn chắc lại không quá khoa trương. Hắn nhìn chằm chằm từ trên xuống dưới bộ trang phục huấn luyện màu trắng bó sát của Tiểu Lạc vài giây, núʍ ѵú nộn trước ngực bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh lẽo nên đứng thẳng, chỉa lên bộ quần áo bó sát. Từ góc độ này của Huấn luyện viên gần như có thể nhìn thấy được cả quầng vυ' xung quanh hai núm.

Đứa bé dâʍ đãиɠ này...

Hô hấp người đàn ông trở nên dồn dập vài giây, rất nhanh đã được hắn che giấu. Trong lòng hắn yên lặng thầm nghĩ đợi lát nữa sẽ trêu chọc cậu nhóc nhỏ ngay cả thích cũng không thể che giấu này thật tốt.

"Vậy, vậy, Huấn luyện viên, em đi khởi động..." Giọng nói Tiểu Lạc nhẹ hệt như mèo con, cậu nói xong liền cúi đầu lịch bịch chạy đến cạnh xà đơn bắt đầu kéo duỗi thân thể. Cái chân thon dài thẳng tắp gác lên xà đơn, chân kia đứng thẳng, thân trên cúi ép người vào sườn thắt lưng, sau đó đổi chiều.

Huấn luyện viên không tiếp tục tự luyện tập, hắn thẳng thừng đứng bên cạnh mà nhìn. Ánh mắt có tính xâm lược trắng trợn, hắn cũng thích cậu nhóc nhỏ này từ rất lâu rồi. Chuyện Tiểu Lạc là người song tính hắn cũng sớm biết, bởi vì lớp vải bó sát quá chặt chẽ giữa hai chân cậu dán sát vào người, làm hiện rõ ra hình dạng cái bướm hình móng chân lạc đà (kiểu tam giác ngược múp múp ở giữa có cái khe sâu), theo động tác cúi người uốn dẻo của cậu mà bị đè ép biến dạng.

Người đàn ông to cao cảm thấy nơi bụng dưới có một trận lửa tà ác. Tiểu Lạc thấy Huấn luyện viên đang nhìn mình bằng vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, cho rằng mình làm không tốt chỗ nào nên rụt rè hỏi: "Huấn luyện viên... động tác của em không đúng sao?"

Người đàn ông giương mắt, thu lại toàn bộ tìиɧ ɖu͙© vào nơi đáy mắt, đáp: "Cực kì sai, để tôi giúp em hoàn thiện động tác đó."

Tiểu Lạc nghe vậy cảm kích gật đầu, Huấn luyện viên cường tráng đi tới sát bên cậu. Hormone nam tính nồng nặc trên cơ thể hắn xâm nhập vào mũi, trong nháy mắt đầu óc Tiểu Lạc như bị say xe, tim đập gia tốc điên cuồng, cái bướm giữa hai chân loáng thoáng có cảm giác ươn ướt.

Mùi hương của Huấn luyện viên... Khuôn mặt Tiểu Lạc đỏ lên, cố ý hướng đến người Huấn luyện viên hít hít, muốn ngửi được mùi vị đó nhiều hơn nữa.

Hai tay người đàn ông đỡ eo nhỏ của Tiểu Lạc, "Đứng thẳng."

Tiểu Lạc nghe lời, lưng thẳng tắp, nghe theo hướng dẫn của hắn mà thay đổi động tác. Bàn tay to đang đặt trên thắt lưng cậu trượt lên xuống.

Ưʍ... Thật thoải mái...

Phần eo nhạy cảm của Tiểu Lạc được ve vuốt, hô hấp đã bắt đầu rối loạn tiết tấu. Người đàn ông đều nhìn ra được, hắn thu tay lại, đang lúc cậu giơ bắp đùi sang thành góc 90 độ, hắn đặt tay lên đùi trong câu, cố ý cọ lên cái bướm da^ʍ.

Bàn tay to thô ráp của hắn đẩy bắp đùi của cái chân đang đứng trụ, nghiêm túc nói: "Đứng không đủ độ rộng, lại dạng ra một chút nữa, đầu gối cong lại!"

Hắn cố ý đè tay lên bắp đùi trong mềm non, kéo chân cậu dạng ra ngoài. Sau đó hắn càng quá đáng hơn, hai tay đè lên thịt mềm phía ngoài mép l*и cậu, hung hăng bắt chúng tách ra: "Đúng, chính là như vậy, góc độ này có thể luyện tập dây chằng của em rất tốt."

"Ư ~". Tiểu Lạc co rúm lại một cái, ngón chân hơi cuộn lại.

Huấn luyện viên... Huấn luyện viên nhấn tay vào tận bên trong... mép bướm cũng bị banh ra luôn... đáng ghét....

Viền mắt Tiểu Lạc đỏ lên, khuôn mặt hiện lên thần sắc tìиɧ ɖu͙©, "Dạ... Em, em đã hiểu, Huấn luyện viên..."

Người đàn ông cao lớn cúi đầu xuống, cố ý thổi khí bên tai cậu thiếu niên e thẹn, "Tiếp tục, hạ thắt lưng."

Tiểu Lạc liền nghe lời hạ thắt lưng mình xuống. Hai bàn tay quá quắt của hắn vẫn còn vạch thịt l*и cậu ra, để chúng nó không thể nào kề sát lại với nhau được mà chỉ có thể banh ra tiếp xúc với không khí.

"Huấn, Huấn luyện viên ơi..." Tiểu Lạc mềm mại gọi người đàn ông, hy vọng hắn sẽ buông tay.

Ai ngờ hắn càng thêm quá đáng, ngón tay ấn vào l*и Tiểu Lạc, kéo vải vóc giữa hai chân cậu giật lên, cả cái l*и da^ʍ hồng hào nộn nộn đều lộ ra ngoài.

"Huấn luyện viên! !" Nhất thời Tiểu Lạc bị dọa đến ngừng hết động tác, cậu ngoảnh lại nhìn hắn. Người đàn ông vẫn là vẻ mặt lạnh lùng như trước, hết sức nghiêm nghị nói: "Tôi là đang kiểm tra khả năng tập trung của em, một chút quấy rầy nhỏ đã không chịu nổi thì em còn luyện thể thao làm gì?"

Tiểu Lạc bị nói cho sửng sốt, cậu lập tức xấu hổ, cúi người tiếp tục luyện tập khắc khổ. Mãnh nam đáng ghét đằng sau len lén cong khóe môi, ngón tay hắn buông lỏng, vải vóc đàn hồi lập tức bắn vào l*и một cái nặng nề!

"Á á!!" Tiểu Lạc bị kɧoáı ©ảʍ đột ngột làm bật ra tiếng kêu da^ʍ, cậu vội vã ngậm miệng, chân trái kéo duỗi xong lại đổi tới chân phải. Bàn tay người đàn ông mò vào trong đồ huấn luyện, nhẹ nhàng mềm mại vuốt ve, bóp bóp hai mép bướm non, để chúng nó được khép dính lại với nhau.

"Đúng rồi, Tiểu Lạc rất giỏi."

Tiểu Lạc cắn môi dưới, trong hốc mắt đầy những giọt lệ bị tìиɧ ɖu͙© hành hạ làm cho tràn ra. Người đàn ông lúc thì banh thịt l*и ra một cái, lúc sau lại ấn tay sát vào trong, nắm lớp vải bó sát kéo lên rồi lại cho nó bắn trở về, có khi vì quá trượt mà không nắm trúng lớp vải, cái bướm nhạy cảm của cậu cũng bị ngón tay mãnh nam hung hăng nắm kéo lên cách lớp vải bó sát rất nhiều lần.

"Huấn luyện viên... Huấn luyện viên..." Động tác luyện tập hai bên đùi đều đã làm xong. Tiểu Lạc đứng thẳng, thắt lưng hơi cong lên, hai đùi khép thật chặt, cậu ngẩng đầu nhìn Huấn luyện viên, đôi mắt to tròn lúc này đều là ánh nước: "Huấn luyện viên xin lỗi... Tiểu Lạc không thể làm lơ phiền nhiễu thật tốt được..."

"Phía dưới... phía dưới Tiểu Lạc chảy nước rồi... hu hu hu em xin lỗi..."

người đàn ông mặt lạnh nhìn đứa nhóc ngốc nghếch đang xin lỗi mình, cái mũi hồng hồng, suýt chút nữa là thân dưới hắn kiềm không nổi. Nhưng gương mặt tuấn tú vẫn rất nghiêm túc, nói: "Không sao, Tiểu Lạc đã rất giỏi rồi, tôi sẽ dạy em nhiều thêm chút, như vậy em sẽ tiến bộ hơn."

Tiểu Lạc cảm kích gật đầu, người đàn ông ra lệnh: "Bây giờ đến luyện vai, tới, hai tay đặt lên cột, hạ thấp thắt lưng, vểnh cái mông cao lên."

Tiểu Lạc nghe theo, tạo ra một tư thế mê người, hai tay đặt trên xà đơn, cái mông chổng lên thật cao, vòng eo mềm dẻo gợi cảm lõm xuống, núʍ ѵú nhỏ trước ngực hiện rõ hình dạng, cái bướm da^ʍ cũng có thể nhìn rất rõ ràng.

Mãnh nam lau lau máu mũi, một tay vỗ cái bốp lên bướm cậu, khiển trách: "Không đủ! Em làm vậy căn bản không thể luyện tập tới bắp thịt sâu bên trong!"

Tiểu Lạc bị đánh bướm suýt chút là đứng không vững. Cậu cắn môi dưới tiếp tục cố gắng hạ thấp thắt lưng xuống hơn nửa, cái mông càng vểnh càng cao. Mãnh nam nhìn chằm chằm quan sát cái bướm, nói: "Chúng ta tiếp tục làm huấn luyện chống bị phiền nhiễu ảnh hưởng!"

Tiểu Lạc khéo léo gật đầu. Huấn luyện viên cường tráng vươn hai tay một trái một phải nắm lấy hai cánh mông to, banh chúng ra hai bên bắt đầu nhào nặn bóp niết, cũng không quên chỉ đạo: "Đè vai xuống! Đè tới mức đàn hồi thích hợp!"

Bàn tay to của người đàn ông bao lấy cặp mông thịt, nhào nặn nắm bóp thịt mông non mềm thành đủ hình dạng. Hắn còn túm vải giữa mông cậu lại thành một bó, lớp vải vóc che đậy l*и da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα lập tức trở thành một cuộn, đặt chính giữa các nếp nhăn c̠úc̠ Ꮒσα và hai mép l*и.

"Hộc ưʍ... ưm a...." Ánh mắt Tiểu Lạc lúc này toàn sương mù.

Người đàn ông túm lấy bó vải kia bắt đầu đung đưa kéo sang trái phải, ma sát lên âm đế được mép l*и giấu kín, chà mài lên lớp thịt hồng hào bên ngoài c̠úc̠ Ꮒσα. "Tiểu Lạc đang rất sướиɠ sao? Định lực của em đâu?"

"Huhu..." Tiểu Lạc phát ra ra tiếng khóc, cố gắng chống chọi lại sướиɠ khoái. Huấn luyện viên trực tiếp kéo cao bó vải vóc lên, dùng lòng bàn tay banh hai mép l*и ra, kẹp bó vải cho nó vùi vào trong, sau đó bắt đầu tỉ mỉ kéo kéo ma sát hộŧ ɭε cậu. Ngay lập tức Tiểu Lạc không cách nào có thể tiến hành tiếp động tác, người cậu ngồi phịch xuống xà đơn, hai bắp đùi run rẩy kẹp lấy bàn tay Huấn luyện viên.

"Đừng mà... Huấn luyện viên chỗ đó không được đâu huhu..." Cậu dâʍ ɭσạи dùng hộŧ ɭε truy tìm theo lòng bàn tay lớn thô ráp của người đàn ông. Hắn đưa một tay giơ bắp đùi cậu lên, cưỡng bức cái bướm da^ʍ phải banh rộng ra. Hắn thở hổn hển, bàn tay đang xoa nắn âm đế đột nhiên tăng vận tốc lên thật nhanh, âm đế bị lòng bàn tay chà lên hung hăng ma sát!

"Á á á á á ~~!!! Huấn luyện viên! ! ! Huấn luyện viên a a a a a ~~~~ ư a! ! Ưm a a a a! ! ! !"

Tiểu Lạc ngửa cổ mất khống chế thét lên thật to, đạt tới cực khoái. Cái bướm bị bàn tay to của người đàn ông mài ra từng luồng nước thật nhiều, thịt bướm rộng mở, âm đế bị chà xát liên tục đến biến dạng, nước da^ʍ bị bàn tay hắn chà vẩy ra bốn phía, ướt cả một mảnh nhỏ dưới sàn nhà.

Người đàn ông rút lại bàn tay đã sũng nước ướt dầm dề, ngay lập tức thiếu niên khép đùi lại quỳ xuống, nằm sấp trên sàn nhà mà co giật, thịt l*и co rụt co rụt từng cái thật nhanh.

"Hu hu hu!!! Huấn luyện viên... hức Huấn luyện viên... huhuhu..."

"Tiểu Lạc, em vẫn quá kém, chỉ một chút quấy rầy mà đã không chịu đựng nổi rồi."

Tiểu Lạc quỳ trên mặt đất khóc thút thít nấc nghẹn, bướm da^ʍ vẫn còn đang không nhịn nổi mà giật giật. Cậu thút tha thút thít ngưỡng mộ người đàn ông: "Dạ, em xin lỗi... Xin lỗi... Huấn luyện viên... Tay Huấn luyện viên chà xát em rất sướиɠ... huhu Tiểu Lạc không thể chịu nổi..."

Người đàn ông nghiêng đầu, lạnh lùng nói: "Nếu tới bước huấn luyện tiếp theo em vẫn không nhịn nổi thì tôi sẽ đi, không huấn luyện đặc biệt cho em nữa."

Tiểu Lạc nặng nề gật đầu, khóc như hoa lê ướt mưa làm trong lòng hắn cũng thít lại một cái.

"Tới, lại đây, làm động tác xoạc ngang."

Nói xong, Huấn luyện viên nằm xuống trên mặt đất. Tiểu Lạc không biết làm sao, cậu nhìn Huấn luyện viên khó hiểu.

"Xoạc... xoạc ở đâu ạ?"

Ngón tay người đàn ông chỉ mặt mình, lạnh lùng nói: "Chỗ này, lấy miệng tôi làm điểm tựa để xoạc ra."

!

Ngay lập tức cả người Tiểu Lạc đều xấu hổ muốn cháy mất, sao, sao có thể được!

Nhưng mà cậu càng sợ Huấn luyện viên sẽ thất vọng hơn. Tiểu Lạc không xoắn xuýt quá lâu, liền dứt khoát kiên định đi đến người đàn ông đang nằm dưới đất, hai đùi cậu tách ra hai bên đầu hắn, đôi chân run run kéo rộng ra. Cậu đè tay lên sàn chống đỡ cơ thể, cái l*и da^ʍ bị trang phục huấn luyện bó sát bao bọc chặt khít tiến gần tới môi hắn từng chút từng chút.

"Huấn, Huấn luyện viên..." Tiểu Lạc khẩn trương gọi.

"Hộc..." Huấn luyện viên dưới người phát ra tiếng thở dốc hưởng thụ.

Cái l*и múp míp mềm mại cuối cùng cũng dán chặt lên môi người đàn ông dưới thân. Tiểu Lạc khẩn trương gọi Huấn luyện viên không ngừng, hai đùi dang thật rộng sang hai bên cơ thể, lấy miệng hắn làm trọng tâm để tựa.

Đây quả là ngày hạnh phúc nhất trong sự nghiệp làm Huấn luyện viên thể thao của hắn mà...

Trong miệng, trong mũi mãnh nam đều tràn đầy hơi thở thanh xuân từ cái bướm thiếu niên tỏa ra. Chồi non của thiếu niên đã sớm dựng thẳng, chim và trứng dái bị trang phục bó sát siết trên bụng, hiện rõ hình dáng đáng yêu của chúng. Toàn bộ miệng Huấn luyện viên được đút cho một ngụm đầy tràn thịt l*и, hai tay hắn nâng thắt lưng của cậu thiếu niên vô cùng nhẹ bẫng đối với hắn.

"Ưʍ..." Thiếu niên bị nhấc lên nhưng vẫn ngoan cường duy trì tư thế xoạc chân, Huấn luyện viên bị tìиɧ ɖu͙© làm cho phát điên hung tợn ra lệnh: "Tự mình túm vải ở hạ bộ giật lên."

Cậu bé phát ra tiếng nức nở nhỏ nhỏ, bàn tay run run túm lấy lớp vải bao quanh cái bướm và c̠úc̠ Ꮒσα thành một bó, kéo sang bên cạnh mép l*и, ngay lập tức hạ thể cậu tô hô ra không chút che đậy. Người đàn ông nhanh chóng buông thắt lưng cậu xuống, cái l*и không bị ngăn cách lập tức rơi vào trong miệng mãnh nam!

"Hộc á á!!!!"

Hắn vô cùng gấp rút mà đút đầu lưỡi vào trong l*и, hàm răng không quên cắn âm đế, nhay nhay, gặm mυ'ŧ. Thiếu niên trong tư thế xoạc ngang đang run rẩy sắp ngã, cậu khóc rên muốn nhấc mông mình lên lại bị hai tay hắn nhấn vòng eo thon thật chặt, làm cậu muốn động đậy cũng không thể!

"Ư a ~~ huấn luyện viên! ! Huấn luyện viên, không cần ăn chỗ đó của em huhuhu ~~ Chỗ đó của Tiểu Lạc không ăn được đâu, đừng ăn bướm nhỏ của Tiểu Lạc mà huhuhu... Huấn luyện viên, ưm a a a~~~!!"

Sộp soạt rột rột!!!

người đàn ông bị mùi vị trong cái l*и làm cho mê hoặc, hắn dồn dập hút lấy thịt mềm non bên trong, cái miệng rộng há to ngậm lấy toàn bộ hai mép l*и và cả âm đế vào miệng điên cuồng nhai nhai liếʍ liếʍ. Tiểu Lạc hỗn loạn xoay lắc thắt lưng trên miệng hắn, hai chân đang xoạc rộng cũng quên thu hồi lại, chỉ có thể mở ra thật lớn, nơi vô cùng riêng tư giữa hai chân bị người mình thầm mến chà đạp.

"Ưm a a a a!!! Sướиɠ quá!! Huấn luyện viên liếʍ Tiểu Lạc sướиɠ quá đi thôi ưm a a a!!! Em thích anh ~~~ Tiểu Lạc thích Huấn luyện viên a a a ~~~"

Thiếu niên bị kɧoáı ©ảʍ làm cho ý thức hỗn loạn nghẹn cổ họng kêu da^ʍ. người đàn ông dưới người thô bạo hút mấy ngụm nước bướm chảy ra, ôm lấy thiếu niên đang khóc, hôn lên gò má cậu trấn an.

"Huhu... huhuhu..." Nước mắt Tiểu Lạc giống như không thể dừng lại, cậu cúi đầu, tự mình vươn tay lau nước mắt. Cậu mới làm gì cơ chứ, cậu vậy mà lại đi tỏ tình, Huấn luyện viên chắc chắn ghê tởm cậu muốn chết, nếu hắn không bao giờ muốn nhìn thấy cậu nữa thì biết sao đây...

"Tiểu Lạc ngoan nào, không khóc, tôi cũng thích em, nín khóc nào." người đàn ông dịu dàng hôn cậu, bàn tay to vỗ từ cái từng cái sau gáy, sau lưng thiếu niên an ủi.

Tiểu Lạc lập tức quên luôn cả khóc, ngây ngốc nhìn người đàn ông trước mặt, không dám tin mà hỏi lại: "Anh, anh nói gì...?"

"Anh cũng thích em, ngốc nghếch." người đàn ông bất đắc dĩ lau nước mắt cho cậu, "Em không biết cách che giấu, anh đã biết em thích anh lâu rồi."

Khuôn mặt Tiểu Lạc lập tức đỏ ửng đến tận mang tai, cậu thẹn thùng vùi đầu trốn vào ngực hắn, một lúc lâu sau mới rụt rè nói:

"Thật, thật vậy sao...?" Cậu nắm áo hắn, "Huấn luyện viên, Huấn luyện viên cũng thích em?"

Đôi mắt người đàn ông nheo lại nguy hiểm: "Muốn anh chứng minh cho em thấy sao?"

Tiểu Lạc bị đặt lên mặt đất, Huấn luyện viên cường tráng đứng lên, kéo rèm cửa sổ lại, khóa cửa phòng, cầm lấy hai cái ghế thấp, bước chân trầm ổn đi về chỗ Tiểu Lạc.

Tiểu Lạc nuốt nước miếng một cái, cảm giác như có gì nguy hiểm sắp tới.

người đàn ông đặt ghế ở hai bên cơ thể Tiểu Lạc ở mức độ cậu có thể xoạc chân ra tới, hắn ra lệnh: "Đến đây, đặt chân lên, bắt đầu kéo dây chằng."

Tiểu Lạc không biết hắn đang muốn làm gì, cậu dạng hai đùi đặt lên hai ghế, bộ phận ở giữa treo lơ lửng, ép người xuống từng chút từng chút một. Khả năng mềm dẻo của cậu rất tốt, chỉ có bản thân cậu là vẫn chưa đủ hài lòng với chính mình thôi.

Đến thời điểm cái bướm đã bị ép xuống chỉ còn cách mặt đất một chút, Tiểu Lạc cầu xin tha: "Tiểu Lạc... Tiểu Lạc không xuống được nữa..."

người đàn ông cúi đầu hôn cậu một cái làm Tiểu Lạc quên mất đang xin tha, sau đó Huấn luyện viên mãnh nam đưa tay nắm trang phục huấn luyện của cậu, rẹt rẹt một cái, bộ đồ bị người đàn ông thô bạo xé rách thành mấy mảnh! Toàn cơ thể đẹp đẽ của thiếu niên lập tức không còn che đậy!

"Huấn luyện viên! !" Thiếu niên ngượng ngùng muốn thu chân lại.

người đàn ông cường ngạch giữ chặt bả vai không cho cậu nhúc nhích: "Giữ vững tư thế này, không được cử động!"

Tiểu Lạc theo bản năng không dám di chuyển, một tay người đàn ông ấn bả vai cậu, tay kia trượt vào trong cái bướm bắt đầu vạch ra dùng tốc độ thật nhanh chà xát nó!

"Á a a a!!!! A a a a a huấn luyện viên! ! ! ! Huấn luyện viên đừng mà a a a a a ~~~! ! !"

Hai gót chân thiếu niên chống trên ghế thấp ở hai phía, hơn nửa bộ phận cặp đùi lơ lửng ở giữa. Bả vai cậu bị người đàn ông đè lại ép xuống không thể giãy giụa được mà chỉ có thế xoạc chân xòe bướm cho hắn tùy tiện dùng bàn tay to chà đạp nơi riêng tư, mài mài đến phun nước cực khoái!

"Ư a a a a ~~~ ưm a Huấn luyện viên!!! Huấn luyện viên ư a a a a! ! ! ! !"

Nước từ trong bướm thiếu niên phụt phụt văng tứ tung ra ngoài. Mãnh nam đang trong lúc mù quáng cởϊ qυầи mình ra, ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn bốc hơi nóng lập tức lộ ra trước mắt cậu. Hắn xoa nước da^ʍ trên tay lên ©ôи ŧɧịt̠ bự, xoa đều toàn bộ, không đủ lại đút tay vào bướm thiếu niên móc một cái liền moi ra được một tay đầy nước, moi móc đào bới làm cho thiếu niên thở gấp rên da^ʍ.

"Huấn luyện viên..." Tiểu Lạc biết người đàn ông muốn làm cái gì, cậu có chút khẩn trương.

"Tiểu Lạc bé ngoan, không phải em không tin anh thích em sao? Vậy em nhìn xem, cái dươиɠ ѵậŧ này cương cứng ngắt dựng lên đều là vì em." Hắn giống như đang mài đao bôi nước l*и làm thuốc bôi trơn lên hung khí của bản thân. "Tiểu Lạc, trở thành người của anh nhé?"

Tiểu Lạc chưa bao giờ trải qua việc này nhưng nhìn ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của người đàn ông cậu lại thấy vô cùng đói khát, cái bướm cũng giật giật lên. Cậu bẽn lẽn gật đầu: "Huấn luyện viên làm gì Tiểu Lạc cũng được ạ..."

Người đàn ông cúi người cùng cậu triền miên hôn môi. Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau chơi đùa, nước miếng chảy xuống từ khóe môi Tiểu Lạc, tách ra, kéo thành một đống tơ bạc. người đàn ông ngồi xuống phía dưới bướm da^ʍ của cậu, ©ôи ŧɧịt̠ bự dựng đứng lực lưỡng tráng kiện dán lên cái bướm, chỉ cần húc một cái là có thể đâm ọt vào chỗ sâu nhất.

"Chỗ này đã từng bị người khác làm chưa?" Hắn hỏi.

Tiểu Lạc ngượng ngùng lắc đầu, "Không có ạ..."

Người đàn ông dịu dàng hôn bụng cậu, thành kính liếʍ liếʍ núʍ ѵú, rì rầm nói: "anh quả là người đàn ông may mắn..."

"Huấn luyện viên..." Tiểu Lạc bất an nhúc nhích thân dưới, hắn sờ sờ bắp đùi cậu trấn an: "Ngoan, chỉ đau có một chút sau đó lập tức sung sướиɠ."

Côи ŧɧịt̠ bự vào vị trí, bé l*и non hồng hào bị chọt mở ra cái miệng nhỏ. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ lớn đút vào từng chút từng chút. Tiểu Lạc cắn chặt hàm răng chờ đợi đau đớn, nhưng hắn quả thật rất dịu dàng nên cậu chỉ cảm thấy đau một chút xíu, cảm giác nhiều hơn là nhiệt độ ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi và độ cứng.

"Huấn luyện viên..." Tiểu Lạc ôm lấy cổ người đàn ông, khó nhịn thở dốc bên tai hắn: "Huấn luyện viên anh bự quá... Thật thô... Bên trong Tiểu Lạc... Đầy tràn..."

Hắn phát ra tiếng gầm giận đã được kiềm nén đến mức tận cùng, nguyên ©ôи ŧɧịt̠ thọc vào lút cán!

"Á a a a a! ! ! ! !"

Tiểu Lạc chưa bao giờ trải qua kɧoáı ©ảʍ như vậy. Cả người bị ghim lại bởi một ©ôи ŧɧịt̠ hừng hực xỏ xuyên qua. Bắp đùi cậu co quắp lại, một tia màu đỏ chảy xuống dọc thân ©ôи ŧɧịt̠. người đàn ông đợi hơn mười giây, thắt lưng lên xuống bắt đầu nắc điên cuồng!

"Ư a a a a ~ hưm a!!! Á a a a a a!!!"

Thiếu niên nằm trong phòng tập sướиɠ đến mức tận cùng, kêu thành từng tiếng da^ʍ lãng. Hai đùi cậu banh rộng hai bên không có chút lực phản kháng nào. Côи ŧɧịt̠ to khủng dập từng cú từng cú mang theo sức mạnh kinh người vào chỗ sâu nhất trong lỗ l*и. Huấn luyện viên mãnh nam cảm thấy như vậy chưa đủ sướиɠ, hắn lui ra, tai của thiếu niên với ra sau chống ở đầu gối hắn, nửa người trên của Huấn luyện viên ngã xuống mặt đất, hai tay chống sàn. Côи ŧɧịt̠ lớn ở thân dưới thô bạo cắm xuống phầm phập phầm phập vào cái bướm đang phun nước liên tục.

"Ư a a a ~~~ Sâu quá!!! Huấn luyện viên đυ. tới tận cùng bên trong rồi ưm a a a~~~~"

"Bé cưng! Kêu ông xã!"

"Hộc... ư ư ~~~ ông xã ~~~ ông xã đυ. Tiểu Lạc thật sướиɠ ưm a a a a~~~!!! A a a a a ông xã! ! ! !"

Cái bướm nộn bị ©ôи ŧɧịt̠ bự cuồng mãnh thọc rút đυ. đến phun trào. Nước da^ʍ từng luồng từng luồng lớn tưới lên thân ©ôи ŧɧịt̠ người đàn ông làm hắn vô cùng sảng khoái. Hắn không hề ngừng nghỉ chút nào mà liên tục dập nắc cắm rút bên trong con bướm đang trong cơn cực khoái, đυ. banh mở thịt

l*и đang giật giật co rút không cho hai mép thịt dán lại với nhau. Cặp mông tròn béo của thiếu niên bị đυ. đến run run lắc lắc thành từng đợt sóng thịt.

"Á a a a! ! ! ! Hộc.... a a a ~~~ ông xã! !! Ông xã ©ôи ŧɧịt̠ lớn ưm a a a ~~! !"

"Bà xã nứиɠ!! Côи ŧɧịt̠ lớn đυ. em có sướиɠ hay không!!"

Phạch phạch phạch phạch phạch phạch phạch phạch!!!

"Dạ sướиɠ ưm a a a a!! Thật là sướиɠ quá, sâu quá rồi ư a a a a!!!!!"

Thiếu niên bị mãnh nam ôm siết nắc đυ., bị đυ. đến mức khóc la gọi ba ba ©ôи ŧɧịt̠ bự, anh trai ©ôи ŧɧịt̠ to. Đυ. một lát hắn nhấn cậu lên mặt kích lớn trên tường, hai đùi dán chân kính xoạc ngang, ©ôи ŧɧịt̠ bự hung hãn dập nắc thọc rút bên trong, đυ. cho cái bướm nộn dâʍ đãиɠ phun nước phụt phụt đầy mặt kính.

Phòng luyện tập thể thao đã trở thành thiên đường tìиɧ ɖu͙© của hai người. Buổi chiều hôm đó, thiếu niên bị đè trên xà đơn, hạ thấp thắt lưng xuống bị đυ. phầm phập, hoặc bị trói hai tay, cưỡi ngồi lên ©ôи ŧɧịt̠ bự của mãnh nam dập xuống từng cái làm nước phun đầy sàn.

Trong phòng tập xuân sắc vô biên.