Chào Em Đối Tượng Xem Mắt

Chương 13 (H)

Chương 13: (H)

"A ..."

Phía dưới cô gái chấn kinh, huyệt nhỏ kịch liệt co rút, đồng thời chảy ra không ít mật dịch.

"Chà chà, nhiều nước như vậy. Thật da^ʍ. Xem ra một ngón tay không thỏa mãn được em."

Nói xong, hắn lại nhét vào thêm một ngón tay nữa.

"A ..."

Huyệt nhỏ cực kỳ trướng, cô gái cao giọng thét lên, cơ thể trần trụi vặn vẹo như rắn.

"Thoải mái không?"

Hắn nhanh chóng rút ra cắm vào, cẩn thận quan sát nét mặt của cô gái.

Cô gái cắn môi, không mở miệng, không muốn để cho người đàn ông như nguyện.

Người đàn ông híp mắt. Hắn nhét thêm một ngón tay vào nữa, chặn lại mật dịch từ cái miệng huyệt kia.

Ba ngón tay cùng cắm vào trong huyệt nhỏ của cô gái, dò xét xung quanh.

Khi ngón tay của hắn đè xuống một chỗ thì cả người cô gái run lên như bị điện giật, không nhịn được bật ra tiếng rêи ɾỉ.

Hắn biết, chính là chỗ này.

Lại đè xuống một cái, rồi nhanh chóng ra vào.

"A ... Không được ... A ..."

Cô gái bị ngón tay hắn chơi đùa đến lệ rơi đầy mặt. Cơ thể càng không ngừng run rẩy, giống như con thuyền lung lay trong cơn cuồng phong vậy.

“Cho em một cơ hội nữa, thoải mái hay không thoải mái? Có muốn côn ŧᏂịŧ lớn đâm vào hay không?"

"Không ..."

"Hửm?"

"A ... Muốn .... Muốn cắm vào ..."

Cô thực sự không chịu nổi nữa rồi, cô muốn tiểu, muốn từ bỏ chống cự.

"Như vậy mới đúng."

Nói xong, bỗng ngón tay hắn cố sức nhắm ngay chỗ đó không ngừng ấn vào.

"A a a a a a ..."

Cô gái thất thanh hét lớn, cả người co quắp lại đạt cao trào.

Mà lúc cô gái đạt cao trào, người đàn ông nhanh chóng lấy côn ŧᏂịŧ của mình ra, mạnh mẽ tiến vào mị huyệt của cô gái.

huyệt nhỏ của cô gái sớm đã ướŧ áŧ, mềm mại cực kỳ, hắn dễ dàng tiến vào, xâm nhập vào bên trong.

Bạch bạch bạch, tiếng côn ŧᏂịŧ thúc mạnh vào bên trong, xương mu của hắn đυ.ng chạm vào các khớp xương của cô gái, hai túi tinh cũng đánh vào chân của cô. Côn ŧᏂịŧ thô to dài của hắn chôn sâu vào trong huyệt nhỏ của cô gái.

"A ..."

Cô gái vừa mới cao trào lại bị hắn thao nhanh như vậy, trong nháy mắt cả người run rẩy sung sướиɠ.

Côn ŧᏂịŧ của người đàn ông thô to đến dọa người. Cây côn ŧᏂịŧ cứng ngắc ra ra vào vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© mềm mại của cô gái. Cô gái cúi đầu liếc mắt nhìn bỗng có cảm giác mình sẽ bị làm hư mất.

"Ư ... Chậm một chút ... Á ..."

Cô khẩn cầu hắn nhưng đổi lấy là hắn cúi người xuống, đem trọng lượng toàn thân đặt trên người cô, há miệng ngậm lấy mυ'ŧ vυ' lớn của cô.

"A ... Ư ..."

Bị ngậm vυ', huyệt nhỏ bị thao, dần dần, cả người cô gái bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho ngứa ngáy, cô rêи ɾỉ khóc lớn:

"A ... Tôi không được ..."

Nghe vậy, người đàn ông ôm cô, thay đổi tư thế thành một quỳ một nằm sấp. Hắn tách cái mông cô ra, côn ŧᏂịŧ lần thứ hai đâm vào huyệt nhỏ ướŧ áŧ của cô.

"A ..."

Cô gái bị cắm đến thắt lưng mềm nhũn, suýt chút nữa tê liệt ngã xuống.

"Nằm sấp cho đàng hoàng."

Người đàn ông ra lệnh.

Tư thế quỳ nằm sấp, hai tay lại bị trói, tất cả đều tạo nên cảnh da^ʍ mị đánh mạnh vào thị giác.

Người đàn ông không nhịn được vung tay lên vỗ mạnh vào mông cô gái.

"A ..."

Cô gái bị đánh khiến huyệt nhỏ co rút lại làm cả người hắn tê rần đến thoải mái.

"Bốp."

Hắn lại đánh thêm một cái nữa.

"A ..."

Cứ như vậy, sau khi bị cắm mấy chục lần, huyệt nhỏ của cô gái ngày càng hút chặt, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy càng ngày càng nhiều, thậm chí cô gái còn khàn giọng rêи ɾỉ.

Mà người đàn ông cũng nhẫn nhịn đến mức tận cùng. Hắn quỳ sau lưng cô gái, một tay với tới đằng trước tìm âm hạch, đồng thời bắt đầu chạy nước rút.

"A … Ư ..."

Dưới hai sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô gái kêu càng lớn tiếng hơn.

"Cùng nhau cao trào nào."

Hắn nói, sau đó kịch liệt ra vào. Bỗng dưng rút côn ŧᏂịŧ ra, xoay người cô gái lại, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên trên bầu ngực của cô gái.

Làm xong, cả hai người đều có chút mệt mỏi.

Người đàn ông cởi trói hai tay cho cô gái, đè cổ tay của cô gái xuống, nhẹ nhàng vuốt ve.

"Em lúc nãy làm anh sướиɠ muốn chết."

"Cảnh sát Thang, anh thật sự là công dân tốt tích cực phối hợp với cảnh sát."

Một giờ trước.

Từ cửa tiểu khu cho đến lúc vào nhà, chỉ một đoạn đường ngắn ngủn, Thang Nguyên không biết đã bị Chúc Già hôn bao nhiêu lần.

Ngay dưới bóng cây trong tiểu khu, nơi ít người qua lại, anh đè cô ra hôn lấy hôn để, hai tay của anh thậm chí còn với vào trong áo, vuốt ve hai bầu ngực tuyết trắng của cô.

Thang Nguyên bị hôn đến hai chân nhũn cả ra. Thật vất vả lắm mới duy trì tỉnh tảo, mở cửa bước vào nhà. Còn chưa kịp đổi giày lại bị người đàn ông từ phía sau ôm lấy, bắt đầu liếʍ lộng vành tai của cô.

"Ư ... Tắm trước cái đã."

Thang Nguyên bị anh giày vò, run rẩy nói.

"Làm xong lại tắm."

Chúc Già nói xong, hai tay nhanh chóng xâm nhập vào trong áo, dọc theo thắt lưng mềm mại, cách áo ngực chà xát hai vυ' của cô.

"Ưm ..."

Hai chân mềm nhũn không đứng được, cơ thể Thang Nguyên bắt đầu trượt xuống.

Vừa xuống một chút, liền bị anh giữ chặt lại, cả người cô dựa sát vào anh, không nghĩ tới đυ.ng phải côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng bỏng của anh.

"Thì ra Nguyên Nguyên thích tư thế này."

Chúc Già cười khẽ, vừa nói vừa ác ý đẩy côn ŧᏂịŧ vào đưa đẩy giữa bắp đùi cô.

"Không có."

Cô thề thốt phủ nhận.

"Anh không tin, anh muốn đích thân nghiệm chứng."

Nói xong, tay của anh luồn vào trong quần jean của cô. Trước tiên bóp mông cô một cái, sau đó mới luồn tay ra phía trước sờ mó hoa huyệt và âm đế của cô.

"A, đã ướt như vậy. Cảnh sát Thang, cảnh sát nhân dân không thể tùy tiện gạt người nha."

"A ..."

Thang Nguyên há miệng thở dốc.

Ngực và nơi tư mật của cô đều bị anh nắm giữ trong tay.

Ngay tại huyền quang* trong nhà bị xâm phạm, lại thêm ngôn ngữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nếu anh không phải là bạn trai của cô thì càng giống tội phạm đột nhập vào nhà gây án.

(*Huyền quang: Trong phong thủy học, không gian tính từ cửa ra vào đến phòng khách được gọi là huyền quan. Đây là nơi ngăn chặn sát khí, làm giảm những xung đột từ bên ngoài vào trong nhà và cũng là nơi bảo vệ sinh khí, không cho vượng khí, tài khí bên trong ngôi nhà lọt ra ngoài.)

Tội phạm?

Bỗng nhiên hai mắt Thang Nguyên khẽ động, đè tay người sau lưng lại.

"Làm lại."

"Hửm?"

Thang Nguyên xoay người, ánh mắt kích động nhìn Chúc Già.

"Em nói, trước tiên anh đi ra ngoài, sau đó gõ cửa, chúng ta làm lại một lần nữa."

Nghe vậy Chúc Già hơi nhướng mày.

"Em muốn làm gì?"

"Em cũng không biết. Nói chung, bây giờ anh giả vờ làm tội phạm nửa đêm xâm nhập vào cưỡиɠ ɠiαи, em đóng vai cô gái trẻ tuổi ở nhà một mình."

Chúc Già hiểu ý:

"Em muốn tái diễn vụ án, muốn bản thân làm người bị hại?"

Thực sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lần thứ hai của bọn họ mà muốn chơi lớn như vậy.

Mắt thấy cổ tay của cô không bị gì, Chúc Già tách hai chân cô ra, kiểm tra hoa huyệt của cô.

Vừa nhìn liền hỏi:

"Thang thần thám, có phát hiện gì không?"

"Ba điểm. Thứ nhất, ba nạn nhân nữ đều bị gϊếŧ hại ở tại tiểu khu tương đối cũ kỹ, hiệu quả cách âm không tốt. Lúc anh tiến vào, chỉ cần em kịp hét lớn, có lẽ sẽ gây nên một ít động tĩnh, nhà sát vách đều có thể nghe được."

Chúc Già nghe vậy gật đầu, nhẹ nhàng xoa miệng huyệt của cô, hỏi:

"Thứ hai thì sao?"

"Thứ hai, nếu hàng xóm không nghe được động tĩnh, tức là trước khi chết, nạn nhân đã bị khống chế nhưng trên người lại không hề có vết thương tương tự, trong dạ dày cũng không phát hiện thấy vật khả nghi nào. Như vậy chỉ có một loại khả năng ..."

Giọng điệu của cô có chút ngưng trọng:

"Đó chính là nạn nhân và nghi phạm quen biết nhau từ trước. Bọn họ cam tâm tình nguyện cùng hắn phát sinh quan hệ."