Thuần Huyết Huyết Tộc

Chương 89

Hô hấp của Vô Phong dần trở lên dồn dập hơn, cũng nhanh chóng thoát y phục bản thân ra, hai cổ thân thể một lạnh một nóng dính sát vào nhau, không ngừng trao đổi nhiệt lượng qua lại mang theo cảm giác sảng khoái vô cùng.

Kề đôi môi lạnh lẽo vào đỉnh ngực nóng hổi bị xuân dược tác động đang sinh nhiệt của Long Tử Nguyệt mà mυ'ŧ lấy nơi hồng hồng đáng yêu đang nhô cao mời gọi kia, tay trái thì vân vê bên còn lại, tay phải của Vô Phong cũng không có nhàn rỗi lần mò xuống tiểu huyệt ướt đẫm nọ, mà vuốt ve chà xát mang theo vô số đường chỉ bạc khiến người khác mặt đỏ tim đập.

Khóe mắt Vô Phong liếc nhìn biểu cảm hưởng thụ của Long Tử Nguyệt, ánh mắt mơ màng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra âm thanh rêи ɾỉ, cùng có chút cảm thấy vẫn chưa đủ... Đỉnh ngực Long Tử Nguyệt bỗng bị Vô Phong cắn mạnh một cái đau điếng, khiến Long Tử Nguyệt thất thanh kêu lên ra sức lắc lư thân thể hòng tránh khỏi cái đau nọ, hô hấp nàng có chút ngừng lại nhưng lại ngay sau đó cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột cùng khiến Long Tử Nguyệt lại nỉ non đòi hỏi nhiều hơn.

Nhìn bộ dạng dâʍ đãиɠ này của Long Tử Nguyệt ngọc hành của Vô Phong cũng sưng to có chút trướng đau rồi, không quản nhiều nữa, ngồi dậy nhắm thẳng ngọc hành ngay miệng tiểu huyệt ra sức đẩy mạnh một phát vào sâu tận bên trong lút cán, trực tiếp xuyên qua cái màng mỏng manh.

Long Tử Nguyệt bị đau đến tưởng như hạ thân bị xé ra làm hai, lý trí bừng tỉnh hai mắt có lại tiêu cự trong chốc lát liền nhìn thẳng vào khuôn mặt Vô Phong, âm thầm đem nổi đau cùng khuất nhục này ghi nhớ kỹ lưỡng.

Không cách gì ngăn cản nổi sự xâm chiếm thô bạo của Vô Phong, hắn dừng sức rút ra đâm vào cực nhanh cùng cực mạnh, lần nào cũng sâu ngập tận gốc rễ của ngọc hành, nếu không có dây xích trói tứ chi của Long Tử Nguyệt lại có lẽ nàng thật sự bị Vô Phong đυ.ng cho bay xuống giường rồi.

Cự vật của Vô Phong cũng không nhỏ, vừa thô to lại dài, tiểu huyệt của Long Tử Nguyệt gần như bị hắn xé ra làm hai, cảm giác đau đớn liên tục đánh thẳng vào tâm trí của nàng.

Không ngừng ra vào trong tiểu huyệt mang theo tia máu xử nữ chảy dọc theo ngọc hành mà thoát ra ngoài, tầm mắt Vô Phong vẫn dán chặt vào nơi giao nhau đầy mê người nọ, tốc độ cũng không hề giảm bớt lại càng lúc càng nhanh.

Long Tử Nguyệt dần dần chuyển tiếng gào thét đau đớn thành từng tiếng rêи ɾỉ vụn vặt nhỏ, cảm giác lâng lâng lan truyền từ tiểu huyệt đến toàn bộ thân thể nàng, vô cùng thư thái, thoải mái cùng sung sướиɠ.

Vô Phong cũng là lần đầu phát tiết du͙© vọиɠ trên thân thể của muội muội này, cảm giác tiểu huyệt của nàng không ngừng thít chặt lấy ngọc hành của hắn, tựa như có vô số cái miệng nhỏ nhắn cùng nhau gặm cắn ngọc hành, cổ họng Vô Phong cũng không kiềm chế được hừ nhẹ vài tiếng.

Long Tử Nguyệt lúc ban đầu cảm giác đau đớn kinh khủng ập tới khiến nàng choáng váng đầu óc, sau lại dần cảm thấy thật thích nha, thật dễ chịu cùng tiểu huyệt không ngừng tuôn ra mật dịch càng khiến cho quá trình càng lúc càng trơn tru hơn, âm thanh phát ra lúc bị Vô Phong vận động vang lên tiếng "bành bạch" đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Xuân dược dường như làm cho Long Tử Nguyệt trở nên điên cuồng hơn, không ngừng đòi lấy kɧoáı ©ảʍ từ Vô Phong mang lại cho nàng.