Xuyên Nhanh: Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 271: Tác giả cao lãnh cấm dục & lưu manh công

Bùi Tịch đuổi theo, dùng sức nắm lấy tay Diệp Mộ Sanh, buộc cậu phải dừng lại: "Diệp Mộ Sanh, cậu đang tức giận sao?"

“Tôi tại sao lại phải tức giận?” Diệp Mộ Sanh quay đầu nhìn Bùi Tịch, trên mặt không có một chút tức giận nào, bình tĩnh lãnh đạm như giếng cổ không chút gợn sóng.

Mặc dù Diệp Mộ Sanh lạnh lùng, nhưng ít nhất cậu ấy không lộ ra biểu tình chán ghét, điều này khiến Bùi Tịch thầm thở phào nhẹ nhõm.

“... Bởi vì tôi nói cậu là vợ của tôi! Nhưng hiện tại tôi lại cảm thấy cậu không phải tức giận mà là đang thẹn thùng.” Đối mặt với ánh mắt của Diệp Mộ Sanh, Bùi Tịch nhướng mày, hài hước nói.

"Tôi và cậu không có quan hệ, tôi ngày hôm qua mới vừa nói não bổ là bệnh, xem ra bệnh của cậu đã nguy kịch rồi.

Bùi Tịch lại không biết xấu hổ cúi người về phía trước, hai tay ôm lấy vai Diệp Mộ Sanh, trên môi mang theo nụ cười nói: "Bộ dạng này của cậu rõ ràng là giận dỗi. Cậu có phải cho rằng tôi đang đùa giỡn cậu không?"

Đôi chân dài tiến lên một bước, Bùi Tịch đứng trước mặt Diệp Mộ Sanh hai tay đặt lên vai cậu.

Đối mặt với đôi mắt bình tĩnh đó, trên mặt Bùi Tịch đầy ý cười cùng sự tự tin, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, đôi mắt phượng hẹp và dài quyến rũ động lòng người.

"Diệp Mộ Sanh, hãy nghe tôi nói, tôi, Bùi Tịch, đối với cậu là nghiêm túc. Mặc dù ngay từ đầu tôi đã muốn làm anh em với cậu, nhưng bây giờ tôi chỉ muốn lật ngược chiếc thuyền tình bạn của chúng ta, để cùng cậu rơi vào bể tình! Vì vậy, cậu sẽ ở bên tôi được không?" Vừa dứt lời, Bùi Tịch đã nắm chặt lấy vai Diệp Mộ Sanh, trái tim hắn bắt đầu đập loạn nhịp.

Liệu Diệp Mộ Sanh có đồng ý không?

Dù sao, Diệp Mộ Sanh cũng thích giọng nói của hắn, thích giọng hát của hắn, ngày thường cũng không từ chối những hành vi thân mật của hắn.

Nhưng phản ứng của Diệp Mộ Sanh quá bình tĩnh!

Diệp Mộ Sanh không hề bị những lời tỏ tình của Bùi Tịch lay động, cậu không có lập tức lên tiếng, ánh mắt quét qua khuôn mặt tươi cười của Bùi Tịch, cậu khẽ cau mày.

Bùi Tịch đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, khuôn mặt của Diệp Mộ Sanh trở nên lạnh lùng hơn, trái tim hắn lập tức nhảy lên tận cổ họng!

Diệp Mộ Sanh, đây là biểu cảm gì, tại sao cậu lại cau mày?!

Bùi Tịch lo lắng nói: "Cậu định từ chối tôi à? Đây là lần đầu tiên tôi tỏ tình, đừng…"

Bùi Tịch còn chưa nói xong đã bị Diệp Mộ Sanh cắt ngang.

"Cậu nói cậu nghiêm túc, nhưng tôi không phát hiện trên mặt cậu có chút nghiêm túc nào." Diệp Mộ Sinh nói xong, liền đẩy Bùi Tịch ra, rời đi.

Khi Bùi Tịch vừa mới thổ lộ tình cảm của mình, hắn có chút cợt nhả, thái độ của hắn không tốt chút nào, căn bản hắn không nghiêm túc với mối quan hệ của họ chút nào.

Bùi Tịch cho cậu cảm giác giống như là đang tùy tiện chơi đùa, nhưng điều cậu muốn chính là ở bên nhau cho đến già.

Vì vậy, hiện tại cự tuyệt Bùi Tịch, đả kích một chút tự tin của Bùi Tịch, khiến Bùi Tịch coi trọng mối quan hệ này. Đây là lựa chọn tốt nhất.

"Nghiêm túc" nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Mộ Sanh, Bùi Tịch trầm mặc suy nghĩ một chút, ngước mắt nhướng mày hô: "Tôi không nghiêm túc sao?Vậy thế nào mới là nghiêm túc?"

Không nhận được câu trả lời từ Diệp Mộ Sanh, Bùi Tịch không nản lòng, nhanh chóng tăng tốc để đuổi kịp.

"Diệp Mộ Sanh, tôi không biết cậu cảm thấy như thế nào mới là nghiêm túc. Nhưng tôi biết rằng tôi thực sự thích cậu, thực sự muốn cùng cậu ở bên nhau! Bất kể trên mạng hay ngoài đời thực, cậu là người duy nhất tôi thừa nhận là vợ!" Bùi Tịch bước đi và nói với người bên cạnh.

Khóe mắt liếc nhìn Bùi Hi, thấy nụ cười trên mặt hắn tiêu tán một chút, giữa hai lông mày hiện lên một tia nghiêm túc, Diệp Mộ Sanh không khỏi âm thầm gật đầu, đứa trẻ này vẫn có thể dạy được.

Tuy nhiên, miệng Diệp Mộ Sanh vẫn trước sau như một, tàn nhẫn nói: “Nhưng tôi không muốn cùng cậu ở bên nhau.”