Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

Chương 23: Bước ngoặt của Đông Phương giáo chủ

Lúc này, trời đã tối khuya, tại ba ngôi mộ xuất hiện một người, đó chính là Đông Phương Bất Bại, nàng nhìn tấm bia mộ của Khúc Dương mà đau đớn:

– Không ngờ Khúc hữu sứ lại rơi vào kết cục như thế này. Xem ra võ lâm trung nguyên sắp xảy ra một trận gió tanh mưa máu rồi. Về Hắc Mộc Nhai thôi.

Đi được vài bước, nàng dẫm lên một vật gì đó mềm mềm, nhấc chân ra và nhặt nó lên, nàng phát hiện ra đó là một túi thơm, lau bụi đi Đông Phương ngạc nhiên vô cùng, những hoa văn thêu trên túi đó vô cùng quen thuộc đối với nàng. Nàng bần thần nhớ lại chuyện của nàng gần hai mươi năm về trước, biến cố đã làm thay đổi cả cuộc đời nàng…

Đông Phương lúc đó tên thật là Đông Phương Bạch, một cái nên vô cùng nữ tính và xinh đẹ y như con người của nàng vậy. Nàng cùng cha mẹ và em gái cùng với một cậu quý tử mới sinh sống hòa bình trong một ngôi nhà nhỏ, lúc đó nàng mới mười sáu tuổi. Triều đình dột nát, cướp bóc hành hoành một ngày, bọn cướp ập vào ngôi làng của nàng cướp bóc, chép gϊếŧ người ra và thanh niên, cưỡng bức phụ nữ, tất cả người dân trong nàng chạy đi tán loạn, cả nhà nàng cũng cuống cuồng đi chạy loạn, trong lúc sơ xuất, em gái nàng chạy đuổi theo một con thỏ đi ra khỏi xe, Đông Phương chạy theo để kéo nàng lại trong khi bọn cướp đã cận kề, cha mẹ nàng do sợ chết đã bỏ lại hai chị em nàng rồi quất ngựa chạy mất, Đông Phương quay lại nhìn thấy xe của họ đã mất hút nơi cuối con dường trông khi nàng đã bị bọn chúng nhìn thấy và đuổi theo, nàng dẫn em chạy vào một ngõ bí mật, giấu cô bé ở đó, trong một chiếc vại và dặn dò phải ở lại đây chờ nàng quay lại đón, còn đưa cho nàng một túi thơm là bùa hộ mệnh và không được chạy đi đâu, sau khi cô bé gật đầu, nàng đậy một cái nắp lại che cho nó rồi chạy ra đánh lạc hướng lũ cướp.

Vừa thấy bóng nàng, bọn chúng hô hoán nhau đuổi theo, Đông Phương dùng hết sức, chạy mãi về phía rừng, nhưng phận đàn bà con gái, sức vóc không thể bằng mấy tên cướp cạn, vào đến giữa rừng, cạnh một hang động thì nàng bị bọn chúng bắt kịp, bủa vây xung quanh. Bọn lố nhố có cả chục tên, vây kín quanh nàng, cả đời chúng chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái trẻ và đẹp như vậy, mặc dù chúng đã gặp và hãʍ Ꮒϊếp rất nhiều thôn nữ trong những ngôi làng mà chúng cướp bóc rồi.

Tên thủ lãnh khoái trá cười ha hả, hắn chạy đến bế thốc nàng lên mặc cho Đông Phương dãy nảy, chống cự, đánh thùm thụp vào lưng hắn, hắn đặt nàng vào một bãi cỏ trống ở ngay đó rồi hất hàm một cái, ngay lập tức, có bốn tên chạy tới giữ chặt tay chân nàng lại không cho dãy dụa, hắn không muốn con mồi của hắn sẽ chống cự làm hỏng cuộc vui mà hắn sắp hưởng, nhưng cũng không muốn điểm huyệt nàng vì nếu làʍ t̠ìиɦ với một người bất động thì không khác gì một xác chết, và hắn không thích điều đó. Sau khi khống chế nàng nằm ngửa hắn lừ lừ đứng dậy, nhìn Đông Phương vặn vẹo người trong vô vọng, hắn khoái trí vô cùng.

Tên thủ lãnh đứng trước thân hình của Đông Phương. Hắn là tên cao lớn, to con, mạnh khỏe, dữ dằn nhất trong đám. Hắn nhìn ngắm Đông Phương mà phải thầm công nhận nàng là một người con gái tươi trẻ, xinh đẹp, sắc sảo nhất mà hắn từng gặp từ trước tới giờ. Hắn đã từng làʍ t̠ìиɦ, hãʍ Ꮒϊếp không biết bao nhiêu đàn bà con gái trước đó rồi, nhưng bây giờ hằn mới nhận ra là lần này hắn sẽ có một cuộc giao hoan với một nàng con gái nhan sắc tuyệt vời có một không hai trên dương gian này. Chỉ nghĩ vậy thôi mà c̠ôи ŧɧịt̠ to lớn của hắn đã đổi lên to tướng như muốn nhảy ra khỏi quần rồi.

Hắn bước tới, nắp lấy vạt áo nàng, xé roẹt một cái, áo nàng bị rách ra hai bên, phơi bày ra một bộ ngực trắng toát, thật to, thật tròn, cơ thể nàng phát triển nhanh hơn hẳn so với độ tuổi 16 của nàng, nhất là bộ ngực, thật không khác gì bộ ngực của một người đàn bà mặn mà sắc sao đang ở độ tuổi hai bảy hai tám, thật không tin nổi nó lại là của một thiếu nữ mới mười sáu tuổi như nàng. Tên thủ lãnh thấy thế thì hắn há hốc miệng ra. Hắn dương cặp mắt thao láo, nhìn thẳng vào bộ ngực nõn nà của nàng mà không nói đươc một lời nào, như bị thôi miên vậy. – chưa bao giờ hắn thấy một bộ ngực đẹp đẽ, trắng phau, tròn quay, phồng lớn và khiêu gợi đến như vậy! và tất nhiên cả lũ lâu la bám xung quanh cũng không phải là ngoại lệ. Rồi như là không dằn được cơn nứиɠ truớc thân hình tuyệt mỹ đó nữa, hắn từ từ đưa tay xuống lần vào nếp áo. Tức thì quần áo hắn tuột ra khỏi người, rơi xuống dưới chân hắn. Tên thủ lãnh đứng ngạo nghễ, thân hình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, lực lưỡng to lớn, bắp thịt nổi lên cuồn cuộn. Côи ŧɧịt̠ dài ngoằng, to bự của hắn dương ra, nhổng lên trời, hùng dũng cương cứng trông đến khϊếp đảm. Đông Phương nằm vật dưới đất, không cục cựa được, khuôn mặt sắc sảo, xinh đẹp, nằm ngửa người hai tay dang ra, áo cánh bứt tung, hai vυ' nàng căng phồng, ngà ngọc, nổi bật, lung linh huyền ảo trông gợϊ ɖụ© đến độ không thể tưởng tượng cho được. Hắn nhếch cặp môi mà cười khì, dương mắt nhìn thân thể nàng chăm chăm. Côи ŧɧịt̠ của hắn đã cương cứng đến mức tối đa rồi. Hắn đưa bàn tay xuống mà nắm chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ, rồi từ từ khệnh khạng tiến tới chỗ Đông Phương đang nằm rũ, phơi ngực trần trắng bóc. Nàng nằm ngửa tênh hênh, lồ lộ, như thách thức, như mời mọc, như dâng hiến, như đón nhận. Tên thủ lãnh nhe răng cười một cách dâʍ ɖu͙©, khoái chí…

Đông Phương nhìn lên thân hình vừa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cao lớn, bóng lưỡng, vừa đô con, sừng sững của hắn đi tới mà cứng người… kinh hãi… Nàng chưa từng nhìn thấy cái đó của đàn ông bao giờ, lại nhìn thấy lần đầu tiên lại là ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ nên không khỏi kinh hãi ghê tởm. Tên thủ lãnh nhếch cặp môi cười khềnh khệch, cái mũi to lớn, thở lên phì phì. Hai cặp mắt hắn dương lên, dán cứng trên bộ ngực trắng toát, khiêu gợi đến mức khủng khϊếp của nàng. Những đồi núi nhấp nhô, hớ hênh nửa úp nửa mở trên thân thể Đông Phương như là một khối nam châm thu hút mãnh liệt, lôi kéo con người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, bắp thịt cuồn cuộn của hắn tới gần…

Đông Phương mở to cặp mắt lên… Nàng cảm thấy kinh sợ hãi hùng trước bất cứ một nghịch cảnh nào. Nàng đang sa vào tay một lũ “thú hoang” dơ dáng dạng hình và hắn sắp sửa dở trò nhục hình với nàng. Cái ghê gớm là nàng không biết hắn sẽ vần vò gì trên thân thể nàng và nàng có cam chịu được những hành động da^ʍ ô đó hay không.

Không chần chờ gì nữa, hắn liền dùng bàn tay mà sờ xoạng, vần vũ ngay trên bầu ngực của nàng. Bàn tay to lớn của hắn đã bao trùm hoàn toàn cả bầu vυ' nàng rồi dù vυ' của nàng cũng không phải nhỏ bé gì. Bàn tay đen đủi của một tên cướp tương phản rõ ràng với cái vυ' trắng muốt của nàng, trông đến rợn người. Khi cái vυ' thơm đó đã nằm gọn trong bàn tay của hắn rồi thì hắn liền co năm đầu ngón tay lại, bóp mạnh vào. Ngay lập tức, hắn cảm nhận ra ngay cái dai cứng, đàn hồi của khối thịt no tròn khiến hắn ngạc nhiên sung sướиɠ đến độ không ngờ, hắn tiếp tục đưa tay luân phiên xoa bóp hai gò vυ' nàng, hết vυ' này sang vυ' kia, rồi trở lại vυ' này. Cứ như vậy, không ngừng.

Bị bóρ ѵú liên hồi, Đông Phương hoảng sợ thực sự, nhìn xuống bàn tay đen thui đang nhào nặn đôi vυ' trắng mịn của mình mà điếng người. Còn hắn thì đã điếu quá, như để gia tăng luồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn đưa luôn hay tay ra mà nắm lấy hai vυ' nàng, hắn tha hồ vần bóp cặρ √υ' của Đông Phương một hồi. Hai vυ' nàng căng cứng như vậy nên hắn ra sức mà bóp, càng bóp càng mạnh, khiến hai vυ' nàng đỏ hồng lên.

Sau một lúc dùng hai tay xoa bóp đã đời trên ngực Đông Phương, tên thủ lãnh liền cúi xuống dúi cả khuôn mặt của hắn vào giữa hai gò vυ' trắng phau của nàng. Hắn day dưa, dấm dúi mặt hắn giữa hai khối thịt to lớn, thơm tho đó là liếʍ láp, bú ʍúŧ. Nghe hắn thở phì phò phập phồng giữa hai vυ' mình, Đông Phương nhắm nghiền hai mắt lại. Đúng là hành động của một con thú đang lên cơn. Điều đó khiến nàng càng sợ hãi hơn nữa.

Dấm dúi khuôn mặt vào ngực Đông Phương một hồi, tên mọi rợ liền há miệng ra chụp lên đầṳ ѵú nàng. Khi đôi môi dầy cộm của hắn bao phủ lên cái núm đỏ tươi thì hắn mυ'ŧ mạnh ngay vào miệng. Đông Phương cứng lưỡi lại. Hằn bú √υ' nàng mạnh quá khiến nàng cảm thấy đau đớn, đầṳ ѵú như bị ép chặt trong miệng hắn, rát buốt quá chừng. Sau đó, tên thủ lãnh lại đưa miệng qua cái vυ' bên kia của nàng mà tái diễn màn bú ʍúŧ loạn cuồng. Vành môi của hắn bao chụp, quấn hút lên đầṳ ѵú trắng hồng của nàng, không nhả. Cứ như thế, hết vυ' này tới vυ' kia, khiến hai bầu vυ' nàng đỏ thẫm lên vì sức bú ʍúŧ tàn bạo của hắn. Lũ lâu la, cả bốn tên đang giữ chặt nàng và những tên còn lại nước dãi chảy ra ừng ực, thèm thuồng.

Đông Phương bị xốc ngửa người, ưỡn ngực đưa vυ' cho hắn bú mà không thể nào làm được một hành động nào do hai tay của nàng vẫn đang bị khống chế. Nỗi sợ hãi trong đầu vẫn còn đó, cơn đau buốt trên ngực vẫn còn đây, vậy mà không hiểu tại sao hai đầṳ ѵú nàng đã từ từ săn cứng lại trong miệng hắn. Kì lạ hơn nữa là hai bầu vυ' nàng tự dưng nở lớn thêm ra, ngược lại với ý muốn lúc đó của nàng. Cảm giác nhột nhạt trên đầṳ ѵú, mơn man trên ngực trần làm Đông Phương hoang mang, bất định… Như vậy là sao? Trí óc nàng không thể tự chủ được con người nàng. Trong cơn sợ hãi, nàng cảm thấy rõ cảm giác tê dại trên ngực không còn nhiều nữa, và đôi vυ' nàng tự dưng vun lớn ra, đầṳ ѵú nàng se nhỏ lại. Đông Phương bặm môi, nhắm nghiền mắt lại. Nàng cố thở những hơi dài cầu mong sao cho thân thể mình trở về trạng thái bình thường nhưng ôi chao, ở dưới l*иg ngực đang bị bú ʍúŧ đó, con tim nàng đập mạnh hơn như đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột cùng. Một cảm giác khác lạ đã bắt đầu nhú lên rồi.

Tên thũ lãnh sành sỏi đương nhiên cũng thấy rõ ràng sự thay đổi đó. Hắn liền nhả vυ' nàng ra rồi chúm cặp môi mà luân phiên mυ'ŧ hai đầṳ ѵú xinh tươi, đỏ hồng của nàng. Trong miệng hắn, cái núʍ ѵú càng săn lại, cứng thêm. Rõ ràng là người con gái xinh đẹp vυ' căng trong tay hắn đã bắt đầu hưởng ứng trước những hàng động xoa bóp, bú ʍúŧ trên ngực nàng ta rồi. Ý nghĩ đó khiến cho hắn nổi cơn da^ʍ nhức nhối, chỉ muốn cầm ©ôи ŧɧịt̠ to dài của hắn mà dộng đút vào trong người nàng ngay tức thì. Rồi như hiểu được ý nàng, hắn ra hiệu cho bốn tên kia buông nàng ra, quả nhiên, Đông Phương nhũn người, không còn sức mà kháng cự nữa, nàng phó mặc thân thể cho hắn, tên thủ lãnh nhấc bổng nàng lên, ôm nàng ghì sát vào thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn. Hắn to lớn lực lưỡng thế kia mà nàng thì nhỏ bé thon gọn như vậy cho nên khi bị hắn ôm xiết, con người trắng bóc của nàng đã nằm gọn lõn trong thân người đen nhám của hắn rồi.

Bú ʍúŧ say sưa thân thể nàng, hắn lại đặt nàng xuống bên cạnh, xung quanh là nhau nhau một lũ cướp đứng ngồi xem màn hϊếp da^ʍ của đại ca chúng. Nhìn nàng nằm rũ, đưa cặρ √υ' to tròn ra quá sức hấp dẫn, hắn liền tuột áo nàng ra rồi hắn lột luôn quần của nàng nữa. Bây giờ nàng đã hoàn toàn khỏa thân, không một tấc vải che người. Trong đời nàng, chưa bao giờ nàng bị đối xử một cách thô bạo như vậy. Đông Phương đưa mắt nhìn lên, thấy tên thủ lãnh đứng sừng sững, phơi bày trước mặt mình một c̠ôи ŧɧịt̠ y hệt như một thanh củi trước mặt nàng cứng ngắc, to lớn, mập mạp, dài thườn thượt, thì nàng đỏ mặt lên. Căm tức hay kinh hãi? Không biết nữa. Nàng chỉ cảm thấy tim mình đập mạnh lên, hơi thở gấp rút.

Cởi hết quần áo Đông Phương ra xong, hắn ôm nàng chặt cứng vào người. Thân hình trắng muốt, nhỏ nhắn của nàng dính cứng vào thân hình đen nhám, lực lưỡng của hắn. Nàng nhận ra ngay c̠ôи ŧɧịt̠ to lớn kinh khủng của hắn đang cọ sát, vùng vẫy giữa hai bắp đùi của nàng. Khi hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính xát vào nhau thì hắn rên lên một cách sung sướиɠ, thân thể nàng mát rượi, thơm tho và sạch sẽ vô cùng. Người hắn hơn người nàng rất nhiều nên khi bị hắn ôm xiết vào người, mặt nàng úp chặt ngay vào l*иg ngực nở nang của hắn làm nàng thở không nổi. Hắn còn ra sức xiết chặt thân thể thơm tho, hấp dẫn của nàng hơn nữa. Sự cọ sát của hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khiến hắn đê mê, rạo rực vô cùng. Nhất là bầu ngực to lớn, vung tròn của nàng bị ghì sát vào l*иg ngực rắn chắc, vặm vỡ của hắn, đem đến cho hắn một cảm giác êm ái, ấm áp đến mê hồn. Vừa nằm đè lên người nàng chặt cứng, hắn vừa đưa chân ra khều cho hai chân nàng dạng rộng ra. Rồi hắn đưa một tay xuống cầm ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng của hắn mà đặt vào cửa l*и nàng. Xong, hắn vận sức vào mông mà nhấn mạnh khúc củi đó vào lỗ l*и nàng.

Đông Phương rú lên một tiếng vang khắp rừng, nàng đau và thốn kinh khủng, âʍ ɦộ của nàng chưa bao giờ phải chịu đựng một sức công phá lơn đến như vậy, màиɠ ŧяiиɧ nàng bị rách toạc ra, kèm theo đó là một dòng máu tươi chảy ra bám dọc vào cu hắn. Thật không ngờ, người đàn ông đầu tiên trong đời nàng lại là một tên cướp hôi hám và bẩn thỉu.

Tên thủ lãnh nhấp một vài lần là hắn nhận ra ngay là lỗ l*и của Đông Phương rất là chật hẹp, tất nhiên, vì nàng là một trinh nữ mà, nhận ra được phá trinh một thiếu nữ xinh đẹp như nàng, hắn sung sướиɠ rú lên liên hồi, rồi cố sức nhấp lia lịa vào l*и nàng nhưng hắn ủi một vài cái mà không sao đút được c̠ôи ŧɧịt̠ dài ngoằng vào sâu trong l*и nàng cho được. Nó chỉ đâm vào tới nửa c̠ôи ŧɧịt̠ rồi mắc nghẽn ở đó luôn. Hắn vận sức dập thêm một vài lần nữa. Nhưng l*и của Đông Phương vẫn thắt chặt lại, bít kín, như muốn đẩy c̠ôи ŧɧịt̠ của hắn ra ngoài, khiến hắn cảm thấy nhức nhối nơi đầu cu. Hắn liền nghiến răng, ôm chặt lấy thân hình của nàng thêm nữa, rồi dùng hết sức mình mà dộng ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng. Dần dần đã có hiệu quả, ©ôи ŧɧịt̠ dài ngoằng của hắn đã bắt đầu chui sâu từ từ vào lỗ. Đông Phương nhắm nghiền mắt lại… Rát quá!

Cái hang động đào nguyên giữa hai chân nàng đã có bao giờ bị công phá bởi bất cứ một vật gì đâu, lần đầu tiên trong đời l*и nàng bị một ©ôи ŧɧịt̠ đút vào. Mà ©ôи ŧɧịt̠ của tên thủ lãnh thì quá to lớn nên khi hắn cứ dập nắc vào l*и nàng thì l*и nàng càng siết chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, trì kéo, sự kì cọ mạnh mẽ đầy ma sát khiến cả hai người đều cảm thấy rát bỏng cả phần hạ bộ. Đông Phương nằm bẹp ở dưới con người lực lưỡng củ hắn mà thở không ra hơi. Nửa thân người trên của nàng thì bị vòng tay đen thui với bắp thịt nổi lên cuồn cuộn ôm cứng lấy ngực, làm nàng nhức nhối, khó chịu, vυ' nàng dính sát vào người hắn, hai bầu vυ' căng cứng to tròn bây giờ bẹp dí. Nửa thân người dưới của nàng thì bị ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng như một khúc củi dài đâm thọc không ngừng vào l*и, làm nàng rát bỏng, bứt rứt, âʍ đa͙σ bao phủ lông tơ măng mịn bây giờ bị dầy xéo, bầm dập, cơn đau rát dưới âʍ đa͙σ cứ tăng lên dần dần. Và tên thủ lãnh thì cứ dập nắc không ngừng.

Cứ mỗi lần hắn rên một tiếng là hắn dộng mạnh c̠ôи ŧɧịt̠ dài to lớn, dài thườn thượt của hắn vào trong cái l*и nhỏ bé, khít khao của nàng. Vũ bão, ào ào, liên miên, không dứt. Côи ŧɧịt̠ của hắn dần dần đã mất hút trong l*и nàng. Một lát sau, hình như là chịu không nổi với sự co thắt, bóp chặt quá sức của âʍ đa͙σ Đông Phương trên dươиɠ ѵậŧ của hắn, tên thủ lãnh rên lên một tiếng rồi phóng đầy tinh khí vào l*и nàng. Vừa phóng tinh, hắn vừa đâm mạnh ©ôи ŧɧịt̠ hắn vào l*и nàng làm như là hắn muốn chẻ háng nàng ra làm đôi vậy. Đồng thời hắn cũng ghì xiết thân thể nàng như muốn nghiến nát người nàng ra thành bột. Hắn vừa ôm, vừa đυ., vừa bắn tinh, liên tục, không ngớt. Trong lúc tên thủ lãnh sung sướиɠ tột đỉnh trên chín tầng mây thì Đông Phương đau đớn khôn cùng như lọt vào địa ngục.

Biết là hắn đang lên cơn tuyệt đỉnh, Đông Phương cắn răng cố chịu đựng, chỉ mong cho cơn cực hình mau chấm dứt, cho cơn nhục nhã chóng tan đi. Sau màn xuất tinh đầy da^ʍ bạo, tên thủ lãnh rút cu ra khỏi người nàng, nằm vật ra bên cạnh mà thở phì phì. Đông Phương cố nín thở, chỉ dám nhè nhẹ thở ra… Thế là xong một trận hϊếp da^ʍ đau đớn, kinh hoàng.

Tên thủ lạnh vừa ra khỏi người nàng thì một tên khác áp vào nàng liền, có lẽ hắn là kẻ đứng thứ hai của lũ cướp sau tên vừa rồi, Tên này đã cởϊ qυầи áo ra từ lâu, cũng xục ©ôи ŧɧịt̠ liên hồi khi chứng kiến đại ca của hắn làʍ t̠ìиɦ trên cơ thể nàng nãy giờ, nên ngay khi tên thủ lãnh nằm vật ra thở dốc thì hắn đã nhao tới, gạt tên kia ra mà thế chỗ vào đó rồi, Đông Phương hoảng hồn nhìn lên hắn, ©ôи ŧɧịt̠ hắn không kém gì của tên kia, mà có phần còn to hơn thì phải, đang bần thần thì hắn nhao tới hôn hít liếʍ láp khắp cơ thể nàng mặc dù nó nhiễu diệu nước miếng của tên kia nhưng hắn mặc kệ, hắn liếʍ lắp khắp khuôn mặt nàng trông y như là một con chó liếʍ mặt chủ vậy, bàn tay hắn cầm cu, khéo léo chỉnh vào l*и nàng rồi nhấp mạnh một cái, c̠ôи ŧɧịt̠ hắn từ từ chui tọt vào trong. Đông Phương nhắm mắt chịu đựng, tiếp tục trận thứ hai và ©ôи ŧɧịt̠ thứ hai trong đời nàng. Nàng cảm nhận cu hắn chật nát, nong rộng l*и nàng ra, Đông Phương cắn răng, mím môi, nhắm ghiền mắt lại. Nàng đành phải nằm im, chịu trận, cố gắng tiếp tục chịu đựng cơn vùi dập, bão bùng thứ hai trong đời nàng. Nhưng trái lại với tên trước, lần này ©ôи ŧɧịt̠ to lớn, dài thườn thượt của tên này lại ra vô một cách suông sẻ, không bị cản trở một tí nào. Hóa ra chất tinh khí mà tên thủ lãnh bắn ra đầy ngập l*и nàng lúc trước bây giờ tạo thành một chất nhờn khiến c̠ôи ŧɧịt̠ của tên này đâm vào, thụt ra một cách trơn lu, mau lẹ. Dần dần, Đông Phương không còn cảm thấy buốt rát nữa. Nàng chỉ cảm thấy l*и nàng tự dưng bóp chặt lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của hắn, mà không còn thấy đau, sự cọ sát giữa vách l*и và thân cu tạo nên một cảm giác tê tái, dễ chịu.