Chương 25: Triều xuy phun lên mặt lão sư
"A~ thật thoải mái" cô gian nan đáp lời, ánh mắt tan rã, mất tiêu cự, ngửa đầu, cần cổ thon dài giống thiên nga tạo nên một đường cong duyên dáng, ánh mắt dại ra nhìn chăm chú lên trần nhà.
Hắn biết âm đế của cô không thể chịu thêm nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa, hắn hơi lui ra, khuôn mặt rời ra nơi riêng tư của cô, thần hồn của cô tranh thủ được gọi về.
" Lão sư…" cô hơi thở gấp, cô có cảm giác như mình đang ở giữa biển lớn mênh mông không bơi vào được bờ " Chúng ta không thể như vậy…"
Cô mới gặp hắn có hai lần mà thôi, hơn nữa, bọn họ vẫn là quan hệ thầy trò, sao có thể làm ra quan ngược lại với luân thường đạo lý như vậy.
" Nhưng, ta muốn làm như vậy, muốn đã rất lâu rồi" hắn nói giống như muốn làm nghiên cứu khoa học, nghiêm túc tinh tế tách hai cánh hoa huyệt ra quan sát tiểu huyệt của cô.
Hoa huyệt đỏ tươi ướt đẫm đầy dâʍ ŧᏂủy̠, huyệt khẩu khẩn trí khép mở, phun ra chất lỏng da^ʍ mĩ.
Hắn càng nhìn càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, giống như người đi lạc trong sa mạc nhiều ngày, được nếm nước cam lộ thanh ngọt mát lịm.
" Lão sư giúp Nhã Nhã đem toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ trong tao huyệt của Nhã Nhã uống hết được không?"
Hắn liếʍ liếʍ khoé miệng, trên khoé miệng còn dính chút dâʍ ŧᏂủy̠ óng ánh, khiến cho hắn thực tủy biết vị.
" Nơi đó thật bẩn…" cô ngượng ngùng mà liếc hắn một cái, phát hiện khí chất vương giả ngạo nghễ của hắn sớm đã không còn sót lại chút gì
Trong mắt hắn nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©, nhìn cô giống như nhìn một con mồi yếu đuối không thể nào thoát khỏi móng vuốt của hắn
Trên cằm hắn có chút bóng loáng, cô biết đấy chính là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô
" Nhã Nhã không cho lão sư liếʍ, chả nhẽ muốn lão sư thao đi vào hoa huyệt của ngươi? Ân" hắn tà tứ cười, nụ cười khiến xương cốt cô đều mềm đi.
Tiếng cười của hắn nghe thật giống với tiếng cười của S tiên sinh.
" Không thể…" cô sợ hãi
Tô Mạch Tề đương nhiên hiểu rõ là hiện tại không thể " thao", chính vì vậy lại lần nữa vùi đầu vào chốn đào nguyên.
Đầu lưỡi hắn như một con mãng xà linh hoạt, túy đâm chọc xâm phạm hoa kính, vừa liếʍ vừa mυ'ŧ khiến cho thiếu nữ dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
Dâʍ ɖị©ɧ lan tràn, hạ thể khó nhịn căng cứng co rút, đầu lưỡi hắn liếʍ mυ'ŧ hoa huyệt phát ra từng đợt âm thanh " chậc chậc", nghe thấy da^ʍ thanh kia thế nhưng lại khiến trong lòng cô càng thêm thoải mái, còn có thêm một kɧoáı ©ảʍ khó miêu tả thành lời… kɧoáı ©ảʍ Chinh phục.
" Nhã nhã thích lão sư liếʍ mυ'ŧ da^ʍ huyệt ngươi như vậy sao?" Hắn ngẩng đầu hỏi cô, trên chóp mũi, khoé môi đều dính hoa dịch của cô, hoa dịch chưa kịp nuốt xuống theo khoé môi chảy xuống theo kẽ mông tới hậu huyệt, thoạt nhìn da^ʍ mỹ bất kham.
" A..~ thích …. Nhã Nhã thích …" cô quên mình mà rêи ɾỉ, hạ thể bị liếʍ láp quá thoải mái, tuy nhiên vẫn cảm giác thiếu mất cái gì đó.
Tay cô từ từ len qua kẽ hở của áo mở ra nút khoá nội y, đôi tay bắt đầu xoa nắn cặp ngực nặng trĩu.
" Nhã nhã đã chờ không kịp tự mình chơi đùa vυ' sao?"
Hắn lại đang cười, cô cũng vũ mị mà liếc hắn một cái, thúc giục nói: " Lão sư, mau liếʍ cho nhân gia ~a, người ta muốn được lão sư liếʍ đến cao trào ~a"
Tô Mạch Tề nhịn không được mà bật cười, khát vọng muốn hắn thao làm rõ ràng như vậy vậy mà vừa nãy lại nói với hắn không thể.
Đầu lưỡi mềm ướt của hắn bắt chước động tác giao hợp, đầu lưỡi có kỹ xảo quy luật mà thọc vào rút ra, quát lộng, liếʍ mυ'ŧ nhục bích mềm mại, mang đến cho cô cực hạn trải nghiệm.
" Ân ~ a lão sư, quá nhanh" vòng eo của cô nhịn không được vặn vẹo, đôi tay đang xoa nắn cặp nhũ tuyết ngày càng tăng thêm sức lực.
Nghe giọng cô rêи ɾỉ, hắn hút mạnh một cái, ừng ực nuốt tất cả dâʍ ɖị©ɧ của cô vào trong bụng.
" A không chịu nổi~ ta muốn đi tiểu" cô thét chói tai, cao trào ập đến khiến tiểu huyệt không ngừng run rẩy.
Bụng nhỏ đột nhiên trào ra cảm giác muốn đi tiểu, cô bật nhanh ngồi dậy muốn đem hắn đẩy ra.
Tuy nhiên vẫn chậm một bước, triều xuy âm tinh bắn đầy trên mặt hắn.