Chương 3: Thật lớn, muốn liếʍ nó
Thanh âm cô gái mềm mại như bông mới chỉ nghe hắn đã cảm thấy như có một dòng điện lưu chạy toàn thân.
" Ngươi đã cởi hết quần áo chưa?"
Tuy có chút xấu hổ, Hàn Thiên Nhã vẫn thẳng thắn " Ân, vừa tắm xong nằm trên giường xem AV tự an ủi không có mặc".
Nói như vậy, có phải hay không nàng thực dâʍ đãиɠ. Bất quá, thời điểm nói ra đáy lòng dấy lên chút thẹn thùng lại khiến nàng có chút hưng phấn.
" Dâʍ đãиɠ vậy sao? Trước kia không phát hiện ra ngươi chính là một da^ʍ phụ dâʍ đãиɠ từ xương cốt, tiểu da^ʍ phụ".
Thanh âm của hắn ôn nhu sủng nịch, ba chữ cuối cùng nàng không cảm thấy nhã mà ngược lại lại cảm thấy như một cái danh xưng thân mật.
" Hừ, ngươi không phải cũng muốn ta cùng ngươi làʍ t̠ìиɦ qua điện thoại sao? Chính ngươi cũng thực dâʍ đãиɠ".
" Ta cùng ngươi không giống nhau, ta không coi trọng du͙© vọиɠ". Hắn rất ít xem AV cũng ít khi tự an ủi.
Trong hơn hai mươi năm cuộc đời, trừ bỏ nàng hắn cũng không có động tình qua với ai, đến nay hắn vẫn là xử nam chân chính.
" Hừ ~ nói đường hoàng như thế thì tại sao còn muốn bồi ta cao trào?" Giấu đầu lòi đuôi.
" Chỉ là, ngươi vừa vặn hợp với khẩu vị của ta, khiến khẩu vị của ta tăng lên nhiều, đặc biệt dễ nổi thú tính". Nghe thấy giọng nàng trong lòng hắn như có con Nai chạy qua, tim đập thình thịch.
" Miệng lưỡi trơn chu!" Nàng hờn dỗi, vì lời nói của hắn, hoa huyệt ngứa ngáy co rút như có con kiến bò qua.
Hắn lại lười biếng cười một tiếng, nghe tiếng hoa huyệt nàng lại động tình chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
" Bước đầu tương đối tốt.." Hắn tự lẩm bẩm mang theo tiếng thở dốc.
Nàng nghe thấy tiếng đai lưng bị cởi bỏ, tiếng khoá quần từ từ kéo ra ở đầu bên kia. Hàn Thiên Nhã nuốt nướng miếng, có chút chờ mong.
"Ngươi đang cương cứng sao?" Miệng lưỡi hồn nhiên hỏi.
" Đúng vậy, côn ŧᏂịŧ lớn như con rắn Hổ mang đang tức giận đứng sừng sững ở đây" Hắn nhìn côn ŧᏂịŧ thô to đỏ thẫm của mình, tinh tế miêu tả cho cô gái ở bên kia điện thoại.
" Nó thô to như cánh tay trẻ em, qυყ đầυ lớn như quả trứng gà, dài mà kiều diễm, tựa như có sinh mệnh thỉnh thoảng lại nảy lên một cái."
Hàn Thiên Nhã nghe được tao huyệt căng ra " Thật lớn~ ta nghĩ sờ nó, thật lớn~ a, dùng đầu lưỡi liếʍ nó".
Tô Mạch Tề nuốt nước miếng, tây phải nắm lấy dươиɠ ѵậŧ thô to, cổ họng tràn ra một trận thô suyễn.
" Nó thật to" nàng vừa nói vừa đưa hai ngón tay vào hoa huyệt " Ta muốn há mồm, dùng đầu lưỡi liếʍ đại dươиɠ ѵậŧ của ngươi"
Dứt lời nàng đem ngón tay trong hoa huyệt rút ra đưa lên miệng ngậm lấy, lười nhỏ liếʍ láp hai ngón tay, phát ra tiếng nước chậc chậc.
Tô Mạch Tề không nặng không nhẹ vuốt ve côn ŧᏂịŧ thô to, đầu qυყ đầυ chảy ra dịch trắng như chất bôi trơn.
Hắn nhắm mắt tưởng tượng cô dùng miệng hàm chứa côn ŧᏂịŧ của hắn, lưỡi nhỏ linh hoạt liếʍ đến cán côn ŧᏂịŧ, thỉnh thoảng còn mυ'ŧ mυ'ŧ ở đỉnh qυყ đầυ.
" Đem qυყ đầυ của ta nuốt vào" thanh âm thô suyễn mang theo xuân sắc giống như xuân dược dụ dỗ nàng.
"Ngô" tay nàng vô tình trượt sâu vào, khiến cho cổ họng sinh ra một cỗ ghê tởm " quá lớn, hàm không được…"
" Ngậm lấy" giọng nói mang mệnh lệnh vang lên " không được cắn, dùng sức hút, giống tiểu hài tử bú sữa giống nhau, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ ta hút ra."