Vợ Mướn

Chương 13

Hắn nhìn cô, miệng hắn cười một cách đểu giả, hắn chẳng phải là tiểu thụ sao? Tiểu thụ sao lại muốn làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ, hắn bị cái gì vậy chứ

Cô la lên

“Này, anh đừng dọa tôi, tôi không sợ đâu, anh là tiểu thụ, anh không làm gì được tôi đâu!”

Hắn tháo cái thắt lưng ra, vừa quăng xuống đã nghe cô nói vậy, hắn dừng lại rồi chống hai tay lên giường, ánh mắt lơ đãng nhìn cặp chân của cô, bị hắn xốc vác thế nào mà bây giờ cái váy cô nằm tận trên đùi, hở cặp chân dài ra, hắn nghiêng đầu hỏi cô

“Tiểu thụ? Thì sao hả? Tôi là con trai, quan hệ tìиɧ ɖu͙© với phụ nữ là chuyện rất bình thường! Chỉ là… Tôi thích hay không thích mà thôi!”

“Anh…anh suy nghĩ kĩ đi, anh làm vậy có lỗi với Lê Hải lắm, anh suy nghĩ lại đi, Lê Hải mà biết là không tốt lắm đâu?”

Hắn cúi đầu mỉm cười, cô ta bị cái gì không biết nữa, không kháng cự được lại giở trò đánh tâm lý, hắn kéo chân lại, cô giật mình la lên

“Hứa Văn… Tôi lạy anh mà, anh đừng như vậy có được không? Tôi… Tôi…”

Cô cắn cắn môi lấp bấp không thành câu, hắn giờ leo lên giường, đã nằm cạnh cô rồi, hắn nói

“Đừng kháng cự nữa, chỉ có làm cô đau hơn thôi, yên thì cả hai cùng vui, sao phải làʍ t̠ìиɦ làm tội nhau làm gì hả?”

“Tôi nói anh nghe, tôi không thể, là không thể đâu, tôi…”

Cô hết cách rồi, cô đành liều mà nói xạo, chỉ mong thoát cái kiếp nạn này

“Anh chắc có lẽ chưa biết một sự thật về tôi đâu, tôi bị bệnh truyền nhiễm đó, anh mà không xài bαo ©αo sυ thì anh chết chắc, tôi nói thật”

Cô cố gắng nói với giọng thật nhất có thể, cô nhìn hắn trừng trừng xem biểu cảm của hắn như thế nào, chắc là hắn sẽ tin, cô thấy hắn trầm ngâm một hồi, cô chắc mẩm trong bụng là hắn tin lời cô nói rồi, hắn im lặng một hồi lại ngẩng mặt lên phì cười một cái

“Cô tưởng tôi là đồ ngốc à, mẹ tôi sẽ không để một đứa con gái bị bệnh truyền nhiễm đi theo tôi đâu, chắc chắn là cô nói xạo”

Cô thở dài một cái, hắn thông minh quá, cô không lừa được, nhưng nói thật là hôm nay không thể, chắc chắn là không thể, hắn cứ đòi như vậy chắc cô chết, cô vừa ngước mặt lên giải thích thì đã bị nắm lại

Hắn…hắn hôn cô, một cái dứt khoát, môi hắn áp môi cô, lần này hắn hôn có vẻ thuần thục hơn lần trước, cái cảm giác này lại đến, cái cảm giác ngứa ngáy toàn thân, lại còn rất nóng nữa, có một sự thật không bao giờ sai ở bọn đàn ông, đó là khi hôn tay họ không bao giờ để không, chắc chắn sẽ tìm và nắm hoặc vuốt một cái gì đó, và Hứa Văn vuốt tóc cô, môi hắn cắи ʍút̼ môi cô, giờ cô có muốn chống cự cũng không nổi, cô như bị cuốn vào du͙© vọиɠ ướŧ áŧ hắn gieo vào lòng cô

Hôn lát hắn lại lần tìm đưa lưỡi vào miệng cô, cô cũng không chối từ hắn làm gì, bây giờ đầu óc của cô đã mê mẩn không biết trời trăng mây nước gì nữa rồi

Cứ thế cả hai quấn lấy nhau, tay hắn dời xuống cổ cô, kéo cái dây áo vướng víu kia xuống, cái xương quai xanh của cô phải nói là rất quyến rũ, vừa trắng vừa thơm, hắn cúi đầu xuống hôn, cô cắn răng mà nhắm mắt, cọ quậy tý, hắn kéo luôn cái áo xuống, chúi vào ngực cô hôn, cái bản năng cơ bản của đàn ông trên giường luôn là vậy, đã hôn là sẽ sờ, sờ thì lại muốn hôn

Cô chịu không nổi nữa mới giãy nảy

“Đừng mà, xin anh đó”

“Xin cái gì?”

Hắn vẫn hôn ngay ngực cô mà trả lời, nhìn lên mặt cô đã đỏ cả rồi, hai chân lại khép chặt lại với nhau, nhìn có chút vui vui

Hắn hôn lên cổ cô, liếʍ cái cổ trắng của cô, lưỡi hắn ướŧ áŧ lại nóng nóng, cô rụt cổ lại nhăn mặt, cảm giác không khó chịu, ngược lại còn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng tình cảnh bây giờ làm sao mà làm chuyện này được

Hai tay cô bị trói ngược ở phía sau, nằm như vậy đau lắm, cô cựa quậy rồi la đau

Hắn lại hỏi

“Tôi có làm gì đâu mà em đau?”

Sau lại nhìn sau lưng cô, tay cô đã đỏ cả lên, hắn nhíu mày

“Định gạt tôi cởi trói cho à, đừng có mơ nhé”

“Không, Hứa Văn à…tôi nói thật là không được mà, tôi nói thật, anh tin tôi đi!”

Hắn không bận tâm, lấy cái gối kê vào cái tay cô cho cô không đau. Chứ nhất quyết không chịu cởi trói, hắn lùi xuống dưới chân cô, cặp chân dài này rốt cuộc đã làm mê đắm bao nhiêu đàn ông rồi, quả là rất đẹp, quyến rũ không chịu nổi, hắn hôn từ mu bàn chân cô, hôn đến đâu lại khiến cô rùng mình đến đó, hắn hôn lên, dọc cái chân cô, cái tên này không phải là đang làm bước dạo đầu đấy chứ? Là muốn quan hệ thật hay sao?

Hắn hôn lên đến cái đùi cô, cô đã khép chân lại, hắn đang lâng lâng vì sướиɠ thì cô lại làm đứt dây đàn, hắn ngẩng mặt lên rồi gắt

“Mở cái chân ra xem, muốn tôi bạo lực với em à?”

“Văn à tôi xin mà, đừng mà, nếu anh muốn hôm khác tôi bù cho anh có được không, hôm nay thật sự không được đâu!”

“Tại sao không được? Tôi muốn bây giờ!”

Hắn mạnh tay kéo hai cái chân cô ra, hắn muốn thì cô có thể cản sao, hắn mạnh hơn cô, chuyện này vốn dĩ là chuyện nhỏ, chỉ là cô tự nguyện có lẽ là có hứng thú hơn tý,

Vừa kéo cái chân ra, hắn kéo cái qυầи ɭóŧ của cô, cô đã hét lên bất lực

“Hứa Văn, anh có ngon thì cởi thử xem, anh là đồ khốn nạn, anh bị ngu hay sao, hôm nay tôi nói không được là không được, tôi đến ngày đèn đỏ đó đồ ngu, anh mà cởi là chết tôi đấy!”

Cô hét lên mà muốn rát cả cổ, cô nói xong cũng coi như nhẹ lòng, cô chúi mặt vào gối mà ngượng chết, nói mấy cái lời này thật không dễ dàng gì. Hắn liếʍ môi một cái rồi nhíu mày, khó chịu đến nỗi chửi thề luôn

“Con mẹ nó thật chứ, sao lại là hôm nay hả, mất hứng thật đó!”

Cô vẫn chúi mặt vào gối không dám ngẩn lên, cô cũng có muốn đâu, chỉ là đến ngày thì nó đến thôi mà, cô cũng muốn gần gũi với hắn tý vậy, nhưng mà

Hắn không bỏ ý định này, cái bộ phận nam giới kia đã ngóc đầu lên từ lâu, bây giờ mà nghỉ chắc tức chết luôn, hắn nhìn vào gương mặt đang trốn tránh kia, hắn tiến lại gần, khẽ kêu vào tai cô

“Này, tôi không tha cho cô đâu, trốn làm gì hả?”

Ánh mắt hắn bỗng ôn hòa hơn, vừa ấm áp vừa dịu dàng, cô nhìn mà lỗi cả một nhịp tim, hắn như vậy làm cô mê mẩn, hắn đẹp trai cô bị từ lâu rồi, nhưng bây giờ hắn còn đẹp hơn gấp chục lần hắn nhoẻn miệng cười, lần đầu tiên cô thấy hắn cười, lộ mấy cái răng trắng trắng và cái vành môi mỏng kia, hắn như một liều thuốc độc, gϊếŧ chết đầu óc cô, hắn nhìn cô cười như vậy là có ý đồ cả, hắn nhìn vào cái miệng nhỏ của cô, nó vừa nhỏ vừa xinh, hắn đưa ngón tay lên sờ lên vành môi của cô

Đưa ngón tay cái vào và bảo

“Mυ'ŧ đi!”

Cô như một người máy, chỉ cần hắn ra lệnh cô lập tức làm theo, như một điều không thể khán cự lại được, cô nhìn vào mắt hắn, ánh mắt cô đê mê, vừa như hư ảo vừa như kɧıêυ ҡɧí©ɧ, cô mυ'ŧ ngón tay hắn nhẹ nhàng, ướŧ áŧ và mềm mại, ngực cô lấp ló trong cái váy mỏng manh kia, hắn từ trên nhìn xuống thấy hết tất cả, hắn đè cô ngồi sát vào giường, lấy ngón tay ra khỏi miệng cô, hắn sờ lên gò má cô, mịn màng và mát mẻ, hắn cởi cái quần ra trước mặt cô, cô không rời mắt khỏi cái vật đàn ông kia của hắn, cô biết bây giờ bản thân là vô liêm sỉ, nhưng thật sự không thể rời mắt được, cô đỏ mặt, nhìn lên hắn

Hắn nhìn cô như vậy lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà khẽ cắn môi, cười một cái, cô thật sự gục ngã trước nụ cười đầy sát thương kia, cô chịu không nổi nữa, hắn luồn tay qua gáy cô, kéo nhẹ đầu cô về phía vật đó, nó đã cứng đến độ chỉ chờ lúc xuất binh, cô biết hắn muốn gì, nhưng cô ngại quá, chưa làm vậy cho ai cả, cô nhíu mày rồi cúi đầu xuống

Hắn hơi hụt hẫng rồi lại đưa tay sang kéo cằm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô, chọt cái lưỡi hư hỏng của mình vào ghẹo cái lưỡi của cô, cô lắc đầu lia lịa, hắn nói trên môi cô

“Mυ'ŧ nó đi! Khó chịu quá, mυ'ŧ đi…”

Lời hắn tỉ tê trên môi cô tay cởi cái dây sau lưng cô, chưa cởi hắn đã rùng mình, cô đã ngậm cái vật kia vào miệng, hắn há mồm ra, cái cảm giác này trước giờ chưa bao giờ hắn trải qua, bây giờ thử quả là không tệ, cô ngồi bệt xuống giường còn hắn lại quỳ trên giường, cô liếʍ rồi mυ'ŧ, hắn cúi đầu kéo cái đầu cô sát vào, lại thêm cái ngực cô cứ đẫy đà trước mặt hắn, hắn giơ tay còn lại bóp ngực cô, mềm mềm lại tròn tròn, càng lúc càng sướиɠ, hắn không chịu nổi rên lên nhẹ nhẹ

“A…a…nhẹ thôi em! Nhẹ tý!”

Cô kiềm chế du͙© vọиɠ bản thân lại rồi nhả ra, liếʍ nhẹ nhàng, ánh mắt lơ đãng, liếʍ môi một cái hỏi nhỏ

“Sao rồi?”

Hắn trả lời lại nhưng hơi ngượng

“Hình như sắp ra rồi!”

Cô nói tiếp

“Vậy ra đi, kiềm chế làm gì?”

Cô lại liếʍ nhẹ nó, sau một hồi hắn nhăn nhó hết các bộ dạng, hắn bắn thẳng vào miệng cô. Cô ngước mặt lên, hắn ngạc nhiên hỏi

“Nuốt hết rồi hả?”

Còn sờ sờ cái miệng cô kiểm tra nữa, cô gật đầu, còn nhoẻn miệng cười

“Tôi nuốt cả rồi, nó hơi tanh nhỉ?”

“Trời ạ, lại còn hơi tanh? Khùng thật chứ!”

Hắn kéo quần lên, quay lại cởi trói cho cô rồi ôm luôn vào lòng

Cô rút vào người hắn mệt mỏi hỏi

“Cảm giác thế nào?”

“Sướиɠ!”

Hắn lười biếng trả lời, nhắm mắt lại ngủ