Chương 317: Tiến về phía trước
Đường Hồng gật đầu: “Trong cửa hàng của chúng tôi cũng có người thông đồng với bọn họ. Đổng gia cung cấp hàng giả, người nội gián này có trách nhiệm thay đổi hàng thật thành hàng giả. Sau khi hoàn thành xong việc này, liền có người đến kiểm tra phát hiện sai phạm nên đã niêm phong cửa hàng chúng tôi, những chuyện này đều nằm trong kế hoạch của họ.”
Diễm Hồng gật đầu, mọi chuyện đều rất logic, không có sai sót. “Vậy kẻ nào là kẻ thông đồng với họ đây? Tôi muốn tìm đến anh ta để thăm dò chút tình hình. Dù sao các ông cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần đi, Đổng gia là một gia tộc lớn, sẽ không dễ dàng bị lật đổ như vậy đâu.”
Đường Hồng gật đầu, chỉ dựa vào chuyện này thì không thể kết tội bọn họ, bởi vì không có chứng cứ xác thực, lời chứng minh của phụ nữ kia không phải là bằng chứng trực tiếp nhất, cho nên hoàn toàn không thể gây ra một tổn thất nào cho họ.
“Tôi biết rồi, tôi chỉ muốn cửa hàng của tôi được rửa sạch tội danh, những chuyện khác đều không quan trọng.” Đường Hồng biết thực lực của mình, cũng biết tự lượng sức mình.
Theo lời kể của người phụ nữ và kẻ thông đồng, cửa hàng của Đường Hồng cuối cùng đã giải được oan, sau khi có được lời chúc mừng của Diễm Hồng, thì cửa hàng cuối cùng cũng được mở cửa trở lại.
Đường Hồng lập tức báo tin vui này cho Dương Hiên, nhưng anh cũng không vui vẻ lắm, sau khi suy nghĩ một lát rồi mới nói: “Trong khoảng thời gian tới đây Đổng gia nhất định sẽ rất thành thật, cho nên ông phải nắm bắt cơ hội này để phát triển thị trường, chiếm thị trường của bọn họ, hãy phấn đấu vượt qua họ trong vòng một tuần.”
Đường Hồng nghe xong những lời này liền sửng sốt, “Chuyện này không thể nào. Một tuần quá ngắn, một tháng cũng chưa chắc đã đủ.”
Dương Hiên thở dài, thời gian không còn nhiều, trong vòng một tuần phải rời đi, thời gian để giúp ông ta cũng chỉ còn có một tuần: “Ông phải làm nhanh nhất có thể, nếu như trong vòng một tuần mà không thể hoàn thành, thì sau này tôi cũng không còn cách nào để có thể giúp ông được nữa.”
Đường Hồng cảm thấy rất áp lực, vội vàng tập hợp lãnh đạo của một số cửa hàng lại với nhau để chuẩn bị họp.
Lúc này Dương Hiên rời khỏi đó trở về nơi ở của ông lão, anh còn có một việc rất quan trọng chưa làm, chính là sắp xếp một số việc cho Phương gia.
Anh chưa từng gặp người của Phương gia, chỉ là anh đưa mệnh lệnh cho bọn họ, nội dung của mệnh lệnh này chính là thay đổi hoàn toàn hướng đi của Phương gia trong tương lai.
Trong một tuần lễ, Đường Hồng không tìm anh, anh cũng không đi ra ngoài, chỉ yên lặng ở trong phòng, cùng ông lão thảo luận cách nâng cao thực lực.
Anh không nâng cao bằng cách thông qua sức mạnh của mình, mà là thông qua các chiêu thức, để cải thiện kỹ năng chiến đấu và khả năng thích ứng của mình.
Kinh nghiệm của ông lão rất phong phú, hơn nữa thực lực của Dương Hiên cũng rất mạnh, vừa chỉ bảo liền có thể làm được ngay, không hề tốn nhiều sức lực.
Bảy ngày trôi qua, Dương Hiên bí mật gọi Đường Hồng đến nơi ở của mình, nghiêm túc nói: “Ngày mai mấy người chúng tôi xuất phát, việc còn lại đều phải dựa vào ông rồi.”
Đường Hồng gật đầu, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
“Tôi biết một mình ông thực sự sẽ rất khó khăn, tôi sẽ đưa cho ông phương thức liên lạc, nếu ông muốn biết thông tin gì, thì có thể gọi điện cho anh ta, nếu như bọn họ biết, bọn họ nhất định sẽ nói với ông.” Dương Hiên đưa phương thức liên hệ với người phụ trách của tổ chức bí mật cho Đường Hồng.
“Hãy nhớ rằng, số điện thoại này chỉ có thể được gọi khi có chuyện rất quan trọng.”
Đường Hồng lại gật đầu, cẩn thận cất đi thông tin liên lạc.
“Mục đích tiếp theo của ông là…” Dương Hiên và Đường Hồng thảo luận hồi lâu, mới nói ra mục đích cuối cùng cho Đường Hồng, để trong lòng ông ta có tính toán từ sớm.
Đường Hồng không phải kẻ ngốc, ông ta biết tính nghiêm trọng của chuyện này.
“Từ hôm nay, một mình ông phải chiến đấu, trở thành vận con rồng hay sâu bọ đều do bản thân ông tự mình làm chủ. Nếu thật sự gặp chuyện không giải quyết được, ông có thể liên lạc với tôi, nhưng ông nên nhớ rằng, khả năng tôi có thể giúp được rất ít, bởi vì lúc đó tôi nhất định không có ở đây.”
Đường Hồng gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
“Vậy ông đi đi.” Dương Hiên yên lặng quay đầu, trong lòng cảm thấy thương xót.
Đường Hồng không đành lòng, vừa định rời đi liền bị lời nói của Dương Hiên giữ chân lại.
“Hãy nhớ kĩ, nếu như thực sự không được nữa thì có thể bỏ cuộc, ông phải nhớ rõ một chuyện rằng, tính mạng của ông quan trọng hơn những thứ khác.”
Đường Hồng trịnh trọng gật đầu, xoay người rời khỏi đó.
Ngày hôm sau, Dương Hiên đưa ông lão và Mị Nương lên đường ra nước ngoài, thân phận của anh đã bị gia tộc Nam Cung phát hiện, nếu như còn ở lại nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Sau khi họ trở lại Đồ Lâm, câu đầu tiên mà Lâm Toàn nói là: “Việc khai thác mạch khoáng sản xảy ra chuyện, người của gia tộc Tư Tháp Khắc gây rối ở đó, không đồng ý cho chúng ta khai thác.”
Vẻ mặt Dương Hiên trở nên lạnh lùng, chậm rãi nói: “Chuyện này anh đã sớm nghĩ đến rồi, gia tộc Tư Tháp Khắc là một gia tộc lớn của nước M. Chuyện Đa Thuẫn chết, gia tộc bọn họ nhất định không thể bình tĩnh được, chúng ta có thể ra tay từ hướng đó, giành lại quyền khai thác mạch khoáng sản.”
Mặc dù cuộc chiến săn bắn đã xác định quyền sở hữu của mạch khoáng sản, nhưng cuộc săn bắn đó không thể giúp một gia tộc có được mạch khoáng sản.
“Ý của anh là gì?” Mặc dù nghĩ theo cách này thì đó chính là một cơ hội tốt, nhưng không dễ thực hiện, Lâm Toàn hỏi lại.
“Em giao chuyện này cho Tưởng Vân, dùng đội đầu tư của anh ta để tìm cách gây áp lực về mặt tài chính cho gia tộc Tư Tháp Khắc. Anh sẽ lại nghĩ thêm cách giáng cho họ một cú đánh từ phương diện khác, để họ không còn suy nghĩ đến mạch khoáng sản nữa.”
Lâm Toàn nghe xong, cô lập tức bắt đầu liên hệ với bên Tưởng Vân.
Dương Hiên nghĩ một lát sau đó lại nói: “Bọn anh phải đi đến nước M một chuyến, những chuyện ở đây vẫn phải nhờ em xử lý rồi.”
Lâm Toàn nghe đến đây liền thấy không đành lòng, vừa mới gặp nhau có vài phút, lại phải rời đi ngay, khiến cô hơi khó chịu.
Lâm Toàn cũng bất lực, sự việc trước mắt, bắt buộc bọn họ phải giành hết thời gian sẵn có để thực hiện.
Lúc này Lâm Toàn phát hiện ra sự tồn tại của Mị Nương, cô lập tức nói: “Người phụ nữ phía sau anh là ai, sao trước đây em chưa bao giờ gặp.”
Mị Nương nhìn thấy biểu cảm của Lâm Toàn, vội vàng nói với Dương Hiên: “Cô ấy vô cùng lo lắng cho anh, đồng thời cũng khá tức giận, quan trọng nhất là trong lòng cảm thấy hơi buồn phiền.”
Dương Hiên vội vàng nói: “Đây là bạn của anh, lần này tới đây cũng chỉ để giúp đỡ anh, không hề có một chút quan hệ nào hết, em không cần lo lắng như vậy.”
Lâm Toàn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: “Anh tốt nhất là nên thành thật một chút, nếu không mấy chị em chúng em sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
Dương Hiên vội vàng gật đầu, đồng thời ánh mắt không ngừng nhìn ra bên ngoài, muốn rời đi càng sớm càng tốt.
————————-