Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 171: Cùng nhau đến công ty

Sau khi xem phim xong, hai người tay trong tay chậm rãi rời khỏi rạp chiếu phim.

Hít thở không khí bên ngoài một lát, suy nghĩ mới dần dần trở về với thực tại.

Nếu trên phim, Lam Tiểu Mạc vì tình yêu đều có thể dũng cảm trả giá hết thảy, chính mình vì lý do gì mà phải lùi bước chứ!

Cố Hề Hề chủ động khoác tay Doãn Tư Thần, vừa lúc anh đang cúi đầu nhìn xuống, Cố Hề Hề ngước mắt đón nhận, ánh mắt hai người nhanh chóng va chạm vào nhau.

Có một loại cảm xúc vô cùng ăn ý, hoà hợp chậm rãi nảy nở trong lòng mỗi người.

Doãn Tư Thần cứ như vậy rũ mắt nhìn Cố Hề Hề, giờ khắc này, giây phút này, anh cảm nhận được sự bình yên tĩnh lặng mà anh chưa bao giờ có được.

Những giao tranh khốc liệt nhiều năm trên thương trường đã hình thành một Doãn Tư Thần vô cùng khí phách, bá đạo nhưng cũng rất đơn độc. Trước nay anh chưa bao giờ nghĩ tới bên cạnh có một người tâm giao lại tốt đẹp đến như vậy…

Tình yêu đầu của những năm tháng tuổi trẻ đã dần dần phai nhạt.

Những khoảnh khắc cuồng nhiệt thời niên thiếu đã hoàn toàn bị anh để lại ở một góc trong sâu thẳm ký ức.

Vốn dĩ anh đối với mối tình đầu này vẫn còn giữ vài phần hồi ức tốt đẹp, nhưng sau khi Nhiễm Tịch Vi trở về, Doãn Tư Thần lại thấy ngày xưa mình thậm chí ngu không ai bằng!

Nếu Cố Hề Hề nhìn thấy Nhiễm Tịch Vi trở về mà liền khóc lóc rồi làm loạn, thì có lẽ hành động này sẽ vô tình khiến Doãn Tư Thần nghiêng về hướng Nhiễm Tịch Vi…

Nhưng cô không khóc, không náo loạn, không quấy rầy, mỗi ngày đều vô cùng an tĩnh làm việc của mình, thậm chí có những chuyện đều không muốn nói cho Doãn Tư Thần một tiếng!

Chính là bởi vì Cố Hề Hề vô cùng bình tĩnh thong dong, hoặc nói đúng hơn là cố tình xa cách, lại làm Nhiễm Tịch Vi suốt ngày khóc lóc sướt mướt, nhu nhược yếu đuối kia trở thành rất buồn cười, lố bịch.

Doãn Tư Thần đã rong ruổi thương trường nhiều năm như vậy, loại sự tình này anh đương nhiên liếc mắt một cái là rành mạch, hiểu rõ tường tận.

Anh tất nhiên biết tâm tư của Nhiễm Tịch Vi đối với mình, nhưng nhân cơ hội này anh cũng muốn hỏi chính trái tim mình rốt cuộc là muốn ai.

Hiện tại còn phải hỏi nữa sao?

Đáp án đã sớm rõ ràng!

Không tranh, tức là tranh!

Cố Hề Hề dùng sự thoái nhượng và lạnh nhạt của mình, cuối cùng lại nắm được trái tim của Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần đã nhạy bén nhận ra tình cảm của Cố Hề Hề, anh làm sao có thể làm ngơ chuyện phát sinh được chứ?

Hai người ở bên ngoài chơi cả ngày. Mặc dù Cố Hề Hề vẫn nói không cần mua nhưng cuối cùng vẫn mua một dãy các mô hình ôtô mini.

Sau đó Cố Hề Hề đem chiến lợi phẩm bày từng cái từng cái trên ghế sau. Doãn Tư Thần cũng không ngăn cản, ngầm đồng ý để cô tự do trang trí bên trong xe.

Nhờ sự nuông chiều này của anh, mà những mô hình ôtô giá trị thấp kia ngang nhiên bá đạo chiếm một không gian ngạo nghễ trong siêu xe thể thao trị giá gần bốn trăm triệu của Doãn Tư Thần.

Lúc hai người về đến nhà đã là chín giờ tối.

Cố Hề Hề vừa xuống xe liền nhìn thấy Nhiễm Tịch Vi đứng ở cửa đang kiễng chân nghển cổ, bộ dáng vô cùng mong chờ, tức khắc không nhịn được mà cười nhẹ nhàng.

Doãn Tư Thần nắm tay kéo Cố Hề Hề, vui vẻ dẫn theo cô vào nhà.

Khi thấy hai người tới gần cửa, mắt Nhiễm Tịch Vi lập tức sáng ngời, nhìn Doãn Tư Thần nói: “Tư Thần, em có nấu cho anh chút cháo…”

“À, vậy em cứ dùng đi, chúng tôi ở bên ngoài đã ăn tối rồi.” Doãn Tư Thần không để tâm mà trả lời.

Thân thể Nhiễm Tịch Vi lập tức cứng đờ.

Bọn họ… cả ngày đều ở bên nhau?

Cảm xúc ghen ghét trong lòng Nhiễm Tịch Vi điên cuồng gào thét. Cô ta phải dùng sức lực kiềm chế cực lớn mới không có duỗi tay bóp chết Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề! Cố Hề Hề!

Cô vì cái gì mà lại muốn tranh với tôi?

Cô không phải đã có người đàn ông khác thích cô rồi sao?

Cô vì cái gì mà bây giờ lại muốn đoạt Tư Thần của tôi?

Thật không thể tha thứ!

Một giây trước Nhiễm Tịch Vi mang vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi, giây sau xoay người lại thì nét mặt vô cùng tươi cười.

“Thật đáng tiếc, em nấu suốt cả một buổi chiều. Nhiễm Tịch Vi cố ý dùng ánh mắt bất an né tránh nói: “Em nhớ trước đây anh thích cháo tổ yến… nên đã theo khẩu vị anh thích mà nấu…”

“Đó là trước kia, giờ tôi không dùng cháo tổ yến nữa.” Doãn Tư Thần ngắt lời Nhiễm Tịch Vi, ý cười sâu xa: “Khẩu vị hiện tại của tôi sẽ do Hề Hề làm chủ!”

Không biết có phải do hôm nay đã chân thành thổ lộ hết tình cảm, mà sau khi Cố Hề Hề nghe được Doãn Tư Thần nói những lời này thì liền cảm thấy vô cùng hả giận.

Anh cuối cùng cũng đã phân định rõ ràng tình yêu và tình bạn sao?

Lúc này Mộc Nhược Na từ trong phòng đi ra, chào hỏi Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần: “Hai người đã về! Nhìn xem căn phòng tôi bố trí thế nào, vừa lòng không? À, vừa rồi Mặc Tử Hân cho người đưa tới một đống văn kiện, tôi đã để vào phòng hai người. Thư phòng tạm thời chưa có sắp xếp gì, dù sao đó cũng là không gian riêng của Doãn Tư Thần, nên để trợ lý của anh an bài đi. Còn văn kiện tạm thời để trong phòng hai người, tôi đã khoá phòng lại bằng vân tay, tránh có người không chịu mở mắt, nửa đêm mộng du mà đi nhầm phòng!”

Mộc Nhược Na ra chiêu kẹp dao giấu kiếm, chỉ cây dâu mà mắng cây hoè, mặt Nhiễm Tịch Vi vẫn không đổi sắc.

Cố Hề Hề trong lòng vô cùng tán thưởng Mộc Nhược Na.

Vẫn là cậu ấy nghĩ chu đáo!

Doãn Tư Thần nhướng mày trả lời nói: “Tôi đã biết.”

Cố Hề Hề hướng về phía Mộc Nhược Na làm mặt quỷ, Mộc Nhược Na liền nhếch môi cười.

Đứng bên ngoài cửa phòng, Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần tự mình ấn vân tay, thiết lập mật mã xong lúc này mới vào phòng.

Quả nhiên bên trong phòng được sắp xếp vô cùng hợp ý mình, Cố Hề Hề hài lòng gật đầu.

Doãn Tư Thần cầm xấp văn kiện trên bàn xem qua, liền nói: “Xem ra ngày mai phải triệu tập hội nghị toàn thể rồi!”

Cố Hề Hề cũng thuận miệng hỏi: “Hả? Thế chẳng phải anh sẽ rất bận sao? Có cần tôi hỗ trợ gì không?”

Doãn Tư Thần ngước mắt nhìn Cố Hề Hề, tươi cười thuần tuý nói: “Tôi đang chờ em tự nói đây.”

Cố Hề Hề cùng Doãn Tư Thần nhìn nhau cười.

Đêm nay cả hai người đều ngủ không ngon.

Bởi vì dù Doãn Tư Thần đã rất kiềm chế, nhưng anh vẫn không nhịn được mà muốn Hề Hề một lần, rồi lại một lần nữa…

Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, Doãn Tư Thần nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề nhập nhèm mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ đang phóng đại sát ngay mặt cô, nhịn không được lẩm bẩm một tiếng: “Còn sớm mà…”

“Chào buổi sáng!” Doãn Tư Thần cười tủm tỉm đáp lại: “Rời giường thôi nào! Hôm nay chúng ta phải đến công ty mở cuộc họp. Đây là hội nghị đầu tiên tại thành phố K nên không thể đến muộn.”

Cố Hề Hề lập tức nhớ lại tối qua mình đã nhận lời đi hỗ trợ cho anh.

A, mình có thể rút lại câu nói đó không? Mình muốn ngủ nướng…!

“Đừng lười nữa, em mà không đi thì không ai làm thư ký hội nghị cho tôi đâu! Tôi lần này tới đây mang theo rất ít người, người chuyên môn để ghi chép biên bản hội nghị cũng không có mấy người.” Doãn Tư Thần cố ý nói.

Kỳ thật nếu anh muốn tìm người làm thư ký ghi chép biên bản cuộc họp thì vô cùng dễ dàng. Biết bao nhiêu người đều mong ước được làm việc tại tập đoàn Doãn thị chứ?

Chính là Doãn Tư Thần muốn mang Cố Hề Hề theo sát bên cạnh, đặt cô trong tầm mắt của mình. Như thế anh mới an tâm được!

Cố Hề Hề nghe thấy không có ai làm thư ký hội nghị, cô lập tức mở mắt rời giường.

Haizzz, mình không thể làm chậm trễ việc của Tư Thần, mau chóng đứng lên thôi.

Thấy Cố Hề Hề thật sự rời giường, khoé mắt Doãn Tư Thần không giấu được ý cười tràn ngập vui mừng.

Tới khi hai người ngồi xuống bàn ăn dùng điểm tâm, ý cười này vẫn chưa hề tắt.

Hình ảnh này thiếu chút nữa thì chọc mù mắt của Nhiễm Tịch Vi!

Nét mặt Cố Hề Hề toả sáng rạng rỡ, không cần đoán cũng biết tối qua họ đã làm chuyện gì.

Mộc Nhược Na lúc này cũng cười vô cùng sảng khoái và vui vẻ.

Còn Nhiễm Tịch Vi không vui? À, ai quan tâm?

Dùng xong bữa sáng, Mộc Nhược Na kéo tay Cố Hề Hề hỏi thăm: “Thế nào? Tại sao cậu cũng tới công ty?”

Cố Hề Hề đỏ mặt nói: “Phải đi chứ!”

Mộc Nhược Na tiếp tục nháy mắt hỏi: “Ai da, kể tôi nghe đi, rốt cuộc tối qua đã có chuyện gì?”

Có thể làm Cố Hề Hề thay đổi quyết định thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó vô cùng lớn!

Gương mặt Cố Hề Hề vẫn bao phủ một tầng mây hồng: “Hôm qua chúng tôi giống như hai người bình thường đi hẹn hò, dạo phố, mua sắm, ăn cơm rồi đi xem phim nữa. Sau đó còn mua mấy món đồ chơi, nhét đầy cả xe của Tư Thần. Sau đó… sau đó… ở trong rạp chiếu phim, anh ấy… thổ lộ với tôi… Tuy không nói rõ ràng nhưng tôi có thể cảm nhận được ý tứ của anh ấy…”

“Tôi không phải tự ảo tưởng đâu nha!” Cố Hề Hề chọc chọc tay vào người Mộc Nhược Na.

“Không thể tin được!” Mộc Nhược Na thở dài một tiếng, nói: “Có thể làm cho cục đá này thông suốt quả thật không dễ dàng! Xem ra đúng là Doãn Tư Thần có tình cảm với cậu rồi. Cũng tốt, cậu cuối cùng cũng không phải phỏng đoán tâm tư của anh ta nữa!”

Cố Hề Hề ngọt ngào gật đầu.

Hai người vừa thì thầm xong thì Doãn Tư Thần mang theo Tiểu A đi tới.

Nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của Cố Hề Hề, Doãn Tư Thần không hỏi thì cũng biết được hai người vừa nói chuyện gì.

Anh rất thích thú nhìn ngắm chuột đồng nhỏ thêm mấy lần nữa. Chuột đồng nhỏ của anh lúc xấu hổ thật là vô cùng xinh đẹp…

“Đi thôi, chúng ta tới công ty.” Chi nhánh của tập đoàn Doãn thị tại thành phố K là do Doãn Tư Thần thành lập chỉ trong vòng một ngày. Nhưng đừng nghĩ một ngày thì không hiệu quả! Chỉ một ngày mà các thành viên tổ chức từ các chi nhánh và công ty con khác đều được thông báo, sau nửa ngày đã tập hợp có mặt đầy đủ.

Tập đoàn Doãn thị có nguồn tài nguyên nhân lực vô cùng dồi dào, dù ở bất kỳ địa phương nào, bất luận thời gian nào đều có thể mau chóng tập hợp lại thành một đội ngũ tinh nhuệ. Hơn nữa, dù là nhân sự tới từ công ty con hay trụ sở chính, chỉ nháy mắt là có thể phối hợp với nhau điều phối công việc vô cùng ăn ý.

Đó chính là chỗ đáng sợ của tập đoàn Doãn thị!

Một tập đoàn từ trên xuống dưới đều là nhân tài tinh anh, đến cả nhân viên quét rác trước sảnh cũng có bằng đại học.

Mỗi người là long phượng cùng lứa, tuyển chọn cực kỳ kỹ lưỡng. Không chỉ vậy, tất cả nhân viên đều hăng say làm việc, hừng hực cống hiến cho công ty, cố gắng biểu hiện tốt hơn nữa để có thể thăng tiến.

Mỗi một cấp bậc trong tập đoàn Doãn thị tiền lương rất là chênh lệch nha, chính vì thế nên cơ hội lần này phải nắm thật chắc, biểu hiện cho xuất sắc trước mặt Doãn tổng!

Cố Hề Hề vừa đến công ty thì thấy một cảnh tượng vô cùng hãi hùng. Tất cả mọi người đều ăn mặc giống nhau, mang chung một vẻ mặt, cung kính đứng chờ tại đại sảnh công ty.

Cố Hề Hề bỗng nhiên cảm thấy không khoẻ.

Chỉ mới một ngày!

Mà một ngày vị Doãn tổng cao cao tại thượng này còn bận đi xem phim dạo phố với cô!

Vậy mà tất cả nhân viên đã tức tốc hoàn thành việc chuẩn bị cho chi nhánh đi vào hoạt động, an bài vô cùng thoả đáng!

Hiệu suất làm việc thật đáng sợ!

“Chào buổi sáng tổng giám đốc, thiếu phu nhân!” Tất cả mọi người cung kính đồng thanh.

Cố Hề Hề lại hoảng sợ lần nữa.

Cái gì vậy?!

Trời ơi, họ biết thân phận của mình!

Đang có chuyện gì xảy ra ở đây?

“Từ hôm nay, Hề Hề sẽ là trưởng bộ phận trợ lý, quản lý hết các hoạt động hành chính hậu cần của tôi. Các báo cáo của chi nhánh này cũng như tổng công ty đều phải được Hề Hề xét duyệt trước khi trình lên.” Doãn Tư Thần hùng hồn tuyên bố mệnh lệnh, hoàn toàn không cảm thấy để vợ của anh làm những việc này có gì không tốt.

Tập đoàn này là của Doãn Tư Thần tôi, tôi muốn cho ai ngồi vào vị trí nào thì ngồi!

Edited by Thanh Bông

Beta by Airy