Khoái Xuyên Chi Mị Sắc

TG3 - Chương 8: (cao H)

Edit: Nhọ

Mị Sắc xấu hổ đến ô ô khóc lên, rồi lại tìm không ra lời nói phản bác lại, thân thể mềm mại khẽ run rẩy, dấu hôn hồng hồng tinh tế trên cổ làm ánh mắt Chu Dật Dương càng sâu.

Khép lại ngón giữa cùng ngón áp út, thử tham nhập vào trong đường đi hai lần, cảm thấy đã đủ ươn ướt, vội vã mà kéo khoá quần ra, phóng xuất côn sắt đã sưng to đến phát đau, nhẹ bẻ ra huyệt động nhỏ bé đến mức mắt thường cơ hồ nhìn không thấy, thẳng tắp đi vào đến đáy, nguyên cây côn ŧᏂịŧ lớn đều nhét vào miệng nhỏ tham ăn kia, không chừa một chút khe hở.

"Úc.... Thật con mẹ nó sướиɠ...", Nam hài không tự chủ được mà ngửa đầu, phát ra gầm nhẹ khuây khoả, cảm giác hoàn toàn khác với ngày hôm ấy uống say mơ hồ ấn tượng, lần này đây là chân chính kết hợp thân thể linh hồn tương giao.

Ướt hoạt ấm áp, căng chặt bức người, phảng phất như có ngàn vạn tay nhỏ rậm rạp bốn phương tám hướng vọt tới, kɧoáı ©ảʍ sảng khoái ở vỏ đại não vỡ ra, cơ hồ không khống chế được du͙© vọиɠ muốn bắn tinh.

Chu Dật Dương bị sự không có tiền đồ của mình làm hoảng sợ, sợ mất mặt trước Mị Sắc, vội vàng thay đổi tư thế, tách hai đùi ngọc cô gái bế lên, quấn lên bên hông mình, đi đến phòng ngủ mạnh mẽ thao làm.

Cả người Mị Sắc không chạm đến mặt đất, toàn bộ trọng lượng đều đặt trên côn ŧᏂịŧ lớn của Chu Dật Dương, qυყ đầυ lớn như trứng ngỗng gắng sức đâm vào, đầu nấm giống như lại đẩy vào trong tử ©υиɠ vài phân, cảm giác quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô gái nhỏ sợ mình ngã xuống, cao giọng thét chói tai, vội vàng giống như dây dằng gắt gao cuốn lấy thân thể chàng trai.

Hai luồng cao ngất trước ngực không chút xấu hổ dính sát vào trước ngực rắn chắc chàng trai, theo động tác đi lại, đầṳ ѵú nhỏ nhô lên thường xuyên cọ xát hai viên thù du nam hài.

Chu Dật Dương yêu thương hôn hôn cô gái nhỏ bởi vì sợ hãi mà gắt gao nhắm chặt hai tròng mắt, lại tách cô ra một chút, hoa huyệt nho nhỏ tựa hồ chịu ảnh hưởng của chủ nhân nó, nhanh chóng mấp máy co rút lại, xoắn chặt dị vật xâm phạm, không biết là muốn đẩy ra hay là tiến vào.

Chu Dật Dương vốn muốn tách hai đùi đẹp ra để hoa huyệt căng ra lớn chút, không nghĩ tới chẳng những không có tác dụng khuếch trương, ngược lại càng thêm dùng sức liếʍ mυ'ŧ, chỗ sâu trong hoa huyệt nổi lên một khối thịt non ỷ lại dính ở chỗ mã mắt, vừa nuốt vừa phun giống như muốn hút cả linh hồn nhỏ bé của hắn đi.

Chu Dật Dương cố nén xúc động muốn bắn tinh, không dám lại dùng tư thế như vậy tiếp tục làm nữa, mồ hôi lớn theo gương mặt chảy xuống, rơi trên hai luồng tròn đầy của cô gái, bắn ra thành vài cánh nước. Hắn bước nhanh vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô gái nhỏ trên giường, rút ra côn ŧᏂịŧ bản thân.

Thịt mềm trong hoa huyệt cực kỳ không tha, cường lực giữ lại, một tầng lại một tầng mị thịt trong cơ thể vòng lấy côn ŧᏂịŧ, giãy giụa không cho nó rời đi.

Chu Dật Dương phá vỡ trở ngại lớn ấy, lúc này mới gian nan rút cây gậy ra, phát ra một tiếng "ba" vang lớn như khi mở bình rượu, chàng trai bị sự giữ lại ấy lấy lòng, cúi người hôn lên cánh môi đỏ bừng của cô gái nhỏ.

Bàn tay to nhanh chóng cởi ra vật cản trên người mình, côn ŧᏂịŧ lớn thẳng tắp hướng về phía hoa huyệt, qυầи ɭóŧ còn chưa cởi xuống hết, Chu Dật Dương dứt khoát dùng sức xé qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ lớn rốt cuộc cũng có thể uy phong lẫm lẫm bày ra dáng vẻ dữ tợn đáng sợ.

Mị Sắc thẹn thùng mà quay đầu về hương bên kia, không dám nhìn tới đồ vật xấu xí chỉ thuộc về thiếu niên kia, Chu Dật Dương nhếch miệng cười, cũng không ép cô, sớm muộn gì cũng phải nhìn, cũng không so đo với cô lúc này, khó nhịn được đè lên người cô gái, không cho cô phản kháng mà đỡ lấy thân gậy, lại một lần nữa thọc vào nơi mất hồn ấy.

Lúc này đây không hề khách khí, khởi động vòng eo bắt đầu một hồi thao làm, tay tách ra cầm một bên ngực sữa, hai luồng no đủ của thiếu nữ trẻ tuổi không có chút nào bị rủ xuống, mặc dù là nằm cũng co dãn mười phần cao chót vót.

" Ân ... Thật chặt... Nga... Bảo bối thật chặt... Đừng kẹp, ông xã không vào được..."

"Chu...Chu Dật Dương! Anh... Không được..Ách... Anh không được nói bậy... Mới không phải... Mới không phải cái gì đó.... Ông xã..." Hai chữ cuối cùng nhỏ như muỗi kêu, xấu hổ đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, một câu hoàn chỉnh nói ra lại bị va chạm thành rêи ɾỉ đứt quãng.

Chu Dật Dương thấy gian kế thực hiện được, cười xấu xa chọc cô, "Chính là ông xã, không phải ông xã sao lại có khả năng thao em? Đúng không? Em dám cho người không phải ông xã em làm? Hả?"

Cô gái nhỏ không nói chuyện nữa, chỉ là thường thường từ trong miệng nhỏ thốt ra rêи ɾỉ yêu kiều đứt quãng, tiếng thở dốc giống như là loại thuốc kí©ɧ ɖụ© tốt nhất, Chu Dật Dương nhìn nơi hai người giao hợp, thuận thế trở mình cho cô gái nhỏ, làm cô quỳ ghé vào trước người mình.

"Tiểu mẫu cẩu cho anh làm, còn nói không phải là ông xã? Hả? Có phải là ông xã hay không? Nói! Có phải hay không?!" Mông nhỏ bởi vì tư thế quỳ bò hoàn toàn bại lộ trước mặt nam hài, côn ŧᏂịŧ thật lớn ra ra vào vào giữa hai cánh mông trắng tinh, tiểu cúc huyệt phấn nộn phía trên theo côn ŧᏂịŧ va chạm mà lúc đóng lúc mở, hết sức mê người.

Nước mắt khuất nhục theo khoé mắt cô gái chảy xuống, Mị Sắc gắt gao cắn môi dưới không chịu trả lời vấn đề của Chu Dật Dương, khuôn mặt nhỏ uỷ uỷ khuất khuất thật đáng thương.

Chu Dật Dương có tâm dạy dỗ cô, côn ŧᏂịŧ lớn bất động trước chỗ thịt non mềm nhất hoa huyệt, rất có tư thế nếu cô không nói lời nào liền không cho cô sung sướиɠ.

Nơi mẫn cảm nhất kia có thể cảm nhận được nhiệt khí từ mã mắt, ngứa ngáy bốc lên trong cơ thể Mị Sắc, cảm giác nửa vời hư không khó nhịn bức điên Mị Sắc, lý trí cuối cùng cũng bị tìиɧ ɖu͙© thiêu đốt, cô gái không màng tất cả khóc hô lên.

"Ô ô ô... Là ông xã... Là ông xã..."

Chu Dật Dương hài lòng, chậm rãi động lên, không sâu không cạn va chạm điểm mẫn cảm, "Ai là ông xã? Thích anh sao? Thích anh làm cái gì? Nói!"

Mềm nhẹ đỉnh lộng còn khó chịu hơn so với khi ngừng, thật muốn bị hung hăng mạnh mẽ xỏ xuyên qua, tiểu huyệt ê ẩm, đùi đẹp run run chống đỡ không được, thân mình nhỏ hoàn toàn nằm sấp xuống, chỉ để lại mông nhỏ cao vểnh chu lên, ở giữa có một cây gậy thịt tím đen thong thả ra vào.

Mị Sắc không thắng nổi tra tấn, khuôn mặt nhỏ chôn trong gối đầu, thanh âm rầu rĩ kiều nhuyễn truyền đến, "Chu... Chu Dật Dương là.... là ông xã... Em... Thích bị... bị... bắt nạt...", từ "thao" kia vô luận như thế nào cô gái nhỏ cũng không nói nên lời được.

Chu Dật Dương lúc này mới miễn cưỡng vừa lòng, bắt lấy kiều mông trong tay, càng thêm dán sát vào xương hông mình thuận tiện thao lộng, góc độ như vậy càng xâm nhập được sâu, đâm một cái về phía trước liền có thể phá vỡ miệng tử ©υиɠ mềm mại, Chu Dật Dương phóng túng động tác tuỳ ý rong đuổi, mông hẹp rắn chắc giống như chạy bằng môtơ điện thọc vào rút ra.

Nếu không phải được hắn dùng tay nắm lấy mông đẹp, đầu nhỏ Mị Sắc sẽ bị đυ.ng vào đầu giường, Chu Dật Dương nhiều lần thọc toàn bộ đầu nấm lớn vào tử ©υиɠ kiều nộn, "Nga... Hút thật mạnh... Kẹp chặt quá... Tiểu lẳиɠ ɭơ... Tiểu lẳиɠ ɭơ của ông xã... Làm chết em!"

Chu Dật Dương đẩy nhanh tốc độ tới đỉnh điểm, đang muốn rút ra bắn tinh, không nghĩ tới miệng nhỏ bao vây côn ŧᏂịŧ đột nhiên hung hăng chặt lại, miệng nhỏ chỗ sâu đồng thời thít lại, Chu Dật Dương sống chết không rút gậy hộc mình ra được, nhịn không nổi phun trào tinh hoa nồng đậm, mông run rẩy bắn ra từng đợt chất lỏng.

Cầu ấn ⭐️~