Xe vừa dừng lại trong gara biệt thự, Cảnh Thiên đã bắt đầu giở trò, áp sát ngực vào bên mũi Mục Nhiên, vươn tay cởi dây an toàn cho cậu, tùy thời phóng thích tin tức tố
"Giờ em muốn thử ở đây hay vào nhà?" Cảnh Thiên miết ngón tay dọc theo gò má cậu rồi trượt dần xuống cổ, nheo nheo khoé mắt, nụ cười dụ hoặc ẩn hiện trên khoé môi
"Thử luôn ở đây cũng được sao, rốt cuộc là cái gì vậy a?" Mục Nhiên nửa tò mò nửa hưng phấn nên cũng không hề nhận ra sự biến đổi sắc mặt, đôi con ngươi đang tối dần đi hay mùi tin tức tố càng lúc càng nồng đậm áp đảo ngập tràn trong khoang xe chật hẹp. Chỉ thấy tự nhiên tim đập càng lúc càng nhanh, mặt cũng nóng lên tay chân đều có chút run rẩy
"Vậy....một hiệp ở đây, một hiệp.... trong phòng khách" Cảnh Thiên bắt lấy cằm cậu, chuẩn xác hôn xuống, ngấu nghiến đôi môi hoa đào căng mọng đỏ hồng, tôi tay thuần thục giựt bỏ từng nút áo sơ mi của cậu, lần mò đến hai bên đầṳ ѵú mạnh tay nhéo vài cái
"Aaaa ưm Cảnh Thiên....anh làm gì vậy?" Mục Nhiên còn đang trong cơn mơ màng, không phải nói mua được món đồ thích hợp với cậu sao? Nói muốn cho cậu xem một chút khẳng định sẽ thích sao? Giờ sao lại thành ra như thế này?!
"Cho em thử món đồ kia!"
"Thử? Rốt cuộc là gì chứ, sao lại cởϊ áσ của em?"
"Không chỉ cởϊ áσ, anh sẽ cởi cả quần, lột sạch em, đè em ra, ȶᏂασ chết em" hắn móc ra cái bαo ©αo sυ mùi đào mới mua khi nãy ra, đưa lên miệng cắn một đường liền xé nó ra, quả nhiên là đồ tốt, vừa mới xé mùi đào đã tràn ra phảng phất mời gọi
"Đĩ nhỏ đeo nó vào cho tôi" hắn đưa cái bαo ©αo sυ cho cậu
Vừa lấy cái thứ kia ra, Mục Nhiên ngay lập tức bị những điểm tròn kích thước khác nhau gồ lên trên bề mặt cái bαo ©αo sυ tình thú này doạ cho phát sợ
"Cảnh Thiên......có có thể đừng dùng nó được không?" Tay cầm cái bαo ©αo sυ của cậu có chút run, cậu thật sợ, cảm giác mấy cái hạt gồ gề này bao lấy cây gậy thô to, tím đen doạ người đang cương phồng lên giữa háng hắn, cùng lúc đâm vào cọ sát bên trong nhất định sẽ chết mất, bị suy nghĩ của chính mình doạ hoảng, hốc mắt cậu đã thoáng chốc đỏ lên
"Không phải khi nãy còn rất hứng thú muốn biết sao?"
"Không cần sợ, đêm nay tôi nhất định đυ. em sướиɠ đến không muốn ngừng nữa, ngoan mang nó vào cho lão công nhanh nào" hắn nhẹ giọng dụ dỗ, ngón tay vẫn không ngừng xoa nắn hai đầṳ ѵú, tin tức tố chưa hề được thu về vẫn liên tục vờn bên cánh mũi cậu, làm cậu run rẩy mất khống chế
Đầu mũi Cảnh Thiên bắt đầu thấy được mùi đào ngọt ngào của cục cưng nhà hắn đang tràn ra, liền biết được mình dụ được sủng vật đến tay rồi, mùi đào trong không khí thanh thanh ngọt ngọt nhưng chỉ một chút nữa thôi hắn sẽ làm nó thành ngọt nị ướŧ áŧ. Vừa nghĩ tới nụ cười đã càng lúc càng sâu
Ngả ghế ra sau, Cảnh Thiên đè lên người cậu, lột phăng cái quần vướng víu vứt sang một bên, hai ngón tay thọc thẳng vào bé bướm vừa mới bị cᏂị©Ꮒ bạo đêm qua
"L*и nhỏ mới vắng tôi vài tiếng đã biết tự khít lại rồi, rất biết ngoan ngoãn, tôi ȶᏂασ lâu như vậy vẫn không hề rộng"
"Cảnh Thiên ahaaa" Mục Nhiên giật mình kêu lên
Chỉ qua vài phát cắm rút xung quanh đùi non đã đẫm nước da^ʍ, bím nhỏ đáng thương sưng đỏ béo mập hút lấy hai ngón tay khớp xương rõ ràng
Cái bαo ©αo sυ tình thú đã được đeo vào, Cảnh Thiên một đường thọc thẳng vào bên trong cái động thịt ấm áp, nước da^ʍ văng tung toé, bắn ra khắp xe, l*и da^ʍ co thắt kịch liệt tiếp nhận dị vật thô cứng gồ gề, Cảnh Thiên bị động da^ʍ siết sướиɠ đến lí trí cũng quăng, liên tục giã mạnh gậy gỗ kia vào cái ống thịt mềm mại.
"Aaaaaa ....em chết mất.. chậm thôi ư ư đừng mà nhanh quá aaaa" xúc cảm xa lạ kéo đến, từng hạt từng hạt massage tròn lớn nhỏ liên tục cọ cọ ma mị thịt với tốc độ như một cái máy còn có thể thấy ra ảo ảnh làm Mục Nhiên vừa đau vừa sướиɠ, thật sự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, động da^ʍ đã thích ứng hoàn toàn liên tục hút lấy dươиɠ ѵậŧ Cảnh Thiên
"Aa sướиɠ chết em...ư ư bên trong sâu quá aaa chọc hư em mất, Cảnh Thiên aaa chậm thôi em... aa rách mất" tìch dục ập đến cuốn đến một tia suy nghĩ cũng không còn, cậu nằm dưới thân Cảnh Thiên, cặp đùi bị hắn ép banh rộng, l*и nhỏ cật lực bú ʍúŧ dươиɠ ѵậŧ cương cứng, đầṳ ѵú bị ngắt nhéo sưng to, phóng đãng vặn vẹo cặp mông trắng tròn, lớn tiếng rêи ɾỉ
"Đĩ nhỏ, biết sướиɠ rồi" Cảnh Thiên nổi ác ý, tốc độ thúc hông chậm lại, qυყ đầυ to béo ở cửa tử ©υиɠ đè ép xoay tròn rút một chút lại chầm chậm ấn vào
"TᏂασ tử ©υиɠ em đi..... Cảnh Thiên ngứa quá mau mau đâm vào, ư hư ȶᏂασ mở em đi" cảm giác ngứa ngáy tột độ truyền đến cửa tử ©υиɠ, cậu muốn được mạnh mẽ nhồi đầy, mạnh mẽ xâm lấn, thúc vào thật sâu bên trong đυ. mở cậu, chữa ngứa cho cậu, tử ©υиɠ tham lam đã không chịu nổi dày vò hé miệng hút lấy qυყ đầυ to như trứng gà của hắn
"Da^ʍ đến nỗi tử ©υиɠ cũng tự há mồm đợi tôi ȶᏂασ" Cảnh Thiên ác liệt tát "bốp bốp" liên tục lên cánh bướm, nước bướm theo cú tát bắn ra nhây nhớp dính hết lên tay hắn" Da^ʍ phụ, thèm ©ôи ŧɧịt̠ đến nước dãi cũng chảy đầy"
"Ngoan ngoãn liếʍ sạch nước l*и của cưng đi" Cảnh Thiên đưa tay đến bên miệng cậu, Mục Nhiên bé ngoan đưa đầu lưỡi nho nhỏ đỏ hồng ra liếʍ sạch, rồi còn như chưa thoả mãn mà mυ'ŧ mυ'ŧ từng đầu ngón tay hắn
"Đĩ da^ʍ, nước l*и của chính mình mà cũng thèm khát như vậy, hay từ giờ ngày nào tôi cũng ȶᏂασ em, để l*и em lênh láng nước rồi hứng cho em uống được không, hửm?" Cảnh Thiên trầm giọng
"Ahaaa không... không muốn a....ưm, Cảnh Thiên ngứa quá, bên trong l*и nhỏ ngứa quá mau cᏂị©Ꮒ em ahaa gãi ngứa cho l*и nhỏ đii"
"Trên giường em nên gọi tôi là gì?"
"Aaa ân chủ nhân ư mau mau khai bao cho l*и da^ʍ của cɧó ©áϊ đi, thực ngứa quá ư ưm không chịu nổi nữa" Sâu bên trong tao động của cậu thật sự rất khó chịu, rất thèm khát, rất muốn vật nóng kia nhồi đầy tràn, đυ. thật sâu, giã nát cậu.
"Được lắm, cɧó ©áϊ rất biết nghe lời, vậy chủ nhân liền ȶᏂασ cưng thành toàn cho cưng" vừa dứt lời hắn liền xoay nghiêng người cậu nắm cổ chân cậu gác lên vai, động háng cuồng bạo thúc vào, không chút lưu tình cắm vào toàn bộ cả cây hàng dài hơn 20cm, kích thước khủng bố, gân xanh nổi cộm quấn quanh, cho dù có cách một lớp bao cậu vẫn cảm nhận được sự co giật rõ ràng của từng đường gân chằng chịt kia và cả nhiệt độ bỏng rát đó nữa.
Hàng chục cú thúc tàn bạo dọng xuống, lực đạo cùng tốc độ kinh người chỉ thiếu điều muốn nhét luôn hai trái trứng chim vào trong bướm nhỏ cùng chơi đùa, "ba ba ba" tiếng da thịt va chạm chen cùng tiếng nước nhớp nháp làm Mục Nhiên xấu hổ cực độ, nhưng lí trí đã sớm tiêu biến, trong thân thể chỉ còn động lại từng cơn khát tình mãnh liệt: "Ứ aaa....bị ȶᏂασ nát mất thôi ô ô chủ nhân ư ư đυ. cɧó ©áϊ thật sướиɠ, chết mất.... l*и da^ʍ lại muốn phun nước aa"
"Da^ʍ hàng, hôm nay tôi không ȶᏂασ phế cái l*и này của cưng, làm cưng đến đến tên mình là gì cũng quên mất thì tên tôi liền viết ngược lại!" Hắn đưa tay tát "bốp bốp bốp" lên cặp mông căng vểnh, cảm nhận sau mỗi cú tát lực đạo không hề nhẹ kia cái ống thịt mềm xốp lại siết hắn một cái, co bóp liên hồi có quy luật làm hắn phê đến tê dại, hắn biết người yêu hắn có chút máu M, lâu lâu sẽ muốn chơi một chút bạo da^ʍ, đương nhiên hắn vẫn sẽ bảo đảm không tổn thương đến cậu, hai ngón tay móc vào trong miệng cậu khuấy đảo, quấn lấy đầu lưỡi đỏ hồng mà chơi đùa, miệng bị ép không ngậm lại được, từng chuỗi tiếng rêи ɾỉ đẫm sắc dục tràn ra, nước bọt theo đó cũng không giữ lại được mà chảy ra dọc theo khoé môi sang hai bên má, muốn bao nhiêu da^ʍ dật liền có bấy nhiêu
Cảnh Thiên nhìn người yêu mình không khác gì con búp bê tìиɧ ɖu͙© bị chơi hỏng, tay chân rệu rã, mái tóc ướt mồ hôi bết lại trước trán áp vào hai bên má hỗn độn nước bọt liên tục chảy ra, miệng không ngừng rêи ɾỉ, cái bướm sưng tấy bị đυ. ác liệt thành cái lỗ tròn vẫn chặt chẽ mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ hắn, đón nhận những cú thúc háng như vũ bão của hắn, thịt non xung quanh cũng bị căng ra mỏng dính, đối với cảnh tượng người yêu chật vật giữa ranh giới vừa đau vừa sướиɠ này hắn rất thoả mãn
Thị giác được thoả mãn tột độ, người yêu của hắn khóc đến đáng thương hốc mắt cũng đều đỏ, nước mắt liên tục tràn ra nhưng hình như vật nhỏ này không biết, trên giường nước mắt chính là thuốc kí©ɧ ɖụ© hiệu quả nhất, là cực độ công kích với bản năng chiếm hữu muốn khai phá của một alpha
Hắn liền một nhịp mà dọng thẳng ©ôи ŧɧịt̠ trướng lớn tím đen kia vào, vừa nhìn ngắm cậu ánh mắt cũng đầy ôn nhu mà động tác bên dưới vẫn vô cũng tàn bạo, chạy nước rút liên tục hơn trăm phát cuối cùng hắn cũng dừng lại, gim sâu qυყ đầυ to béo vào trong cậu ưỡn hông bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ được bαo ©αo sυ giữ lại nhưng tiếp xúc vẫn rất nóng rất bỏng rát
"Aaaaaaa chủ nhân......cho cɧó ©áϊ uống ting dịch đi, thật khát quá ahaaa" cậu bị hắn giữ hông găm chặt bướm nhỏ với chim bự của hắn, sự nóng bỏng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên trong trực tiếp làm cậu triều xuy dòng nước da^ʍ xối mạnh ra ngoài
Hắn mạnh bạo rút bao ra, vứt thẳng nó vào thùng rác, ngay sau đó lại đẩy dươиɠ ѵậŧ trần trụi còn dính chút tinh trắng đυ.c vào l*и non đã bị cᏂị©Ꮒ bạo sưng đỏ "Sẽ không phải để em uống tinh thừa trong bao, muốn uống chủ nhân thừa sức bắn cho em đầy một miệng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng, chơi thêm một hiệp nữa, thế nào, hửm?"
"Ư aa cho cɧó ©áϊ uống, cɧó ©áϊ muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙" cậu chủ động ưỡn háng dâng l*и cầu cᏂị©Ꮒ, hắn chịu nổi mời gọi này mới là lạ, trực tiếp bế cậu lên mở cửa xe, đi vào phòng khách, tuy không rõ vì sao hôm nay người yêu nhỏ của hắn lại cơ khát thèm cᏂị©Ꮒ như vậy, đêm qua rõ ràng đã tha cho cậu chỉ chơi qua loa 2 lần vậy mà hôm nay đã nứиɠ đến khó chịu rồi sao.
"Một hiệp trong xe, một trong phòng khách" hắn liếʍ cần cổ cậu nhắc lại, nhiệt khí nóng bỏng phả ra làm cậu run rẩy co người lại
"Cɧó ©áϊ da^ʍ loàn, quỳ xuống sàn, banh l*и ra" Cảnh Thiên ra lệnh
Cậu không chút kháng cự liền quỳ xuống, chân dạng rộng tự banh nơi tư mật ra, sàn trải thảm dày nên đầu gối cũng không đau, cậu rất tự nhiên lúc lắc mông như mời gọi, Cảnh Thiên ngồi trên sopha cười gằn, ánh mắt thâm trầm, hắn vừa nghĩ ra một trò rất thú vị
"Hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ cưng muốn ra đi"
Mục Nhiên cúi người mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ yêu quý, thứ kia rất thô to khuôn miệng nhỏ nhắn của cậu không thể ngậm hết được, cậu đành đưa lưỡi ra liếʍ, từng chút một từ gốc lên đến đỉnh, nhấp nhấp một chút trên qυყ đầυ trơn bóng, ngây ngô khẩu giao cho hắn, hai năm vẫn như lần đầu tiên
Một chân Cảnh Thiên nhẹ nhàng chen vào giữa hai đùi mở rộng của cậu, bàn chân hắn đặt ngay dưới bướm nộn đang bị banh ra, ngón chân cái liền không chút lưu tình ấn vào lỗ l*и, như một cái nút bần mà bịt kín lỗ nhỏ không cho rỉ nước, bàn chân bên ngoài còn liên tục cọ sát mép bướm, âm hạch sưng to bị gãi qua nhiều lần đã căng muốn nứt
"Aa ứ aaa đừng gãi nơi đó nữa ưhư rát quá aaaaa bên trong ngứa lắm, còn rất a a trướng chủ nhân lấy chân ra đi" cậu rêи ɾỉ ngọ nguậy van xin
"Nước da^ʍ mới tích một lúc l*и đã trướng, đúng là đĩ thõa, tôi bịt l*и cho cưng để nước không chảy dơ thảm, không phải nên nói cảm ơn tôi sao?" Hắn đẩy ngập ngón chân cái vào l*и cậu liên tục lên xuống gập khớp chân
Cậu lập tức bị vật lạ chơi đến sướиɠ ngửa cổ rên la: "ô ưm chủ nhân chơi kiểu nào cũng sướиɠ quá á aaaa chết mất aaa l*и nhỏ sướиɠ chết mất "
Hắn nhìn biểu hiện của cậu liền rất vừa lòng, từ đêm qua đến nay đã chơi cậu quá bạo, bé bướm bị sử dụng quá độ đã sưng phồng,
miệng bướm đã muốn trầy da, hắn cũng không lỡ mạnh bạo thêm
"Xoay người lại, khụy tay xuống, chổng mông lên" Cảnh Thiên trầm giọng
Mục Nhiên bé ngoan, ngừng liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ bự, xoay lưng lại với hắn, hai khủy tay chống xuống sàn, cặp mông căng vểnh in đầy dấu ngón tay diễm tình chổng cao, bao nhiêu phong cảnh đều theo đó lộ ra, khe mông sâu hoắm, lỗ hậu hồng hồng nhiễm đầy nước da^ʍ chảy từ nữ huyệt xuống, từng nếp uốn khẽ co rút hút chất lỏng thơm ngọt kia vào sâu bên trong.
Cảnh Thiên đưa hai bàn tay chụp lấy cặp mông kiều diễm kia nắn bóp, da thịt trơn nhẵn mềm dẻo như một cái bánh mochi, xúc cảm chưa bao giờ tệ, mông rất tròn lại căng mẩy tay hắn cũng bao không hết, bóp rất thư giãn, hắn khẽ cúi đầu kề mũi bên khe mông ngửi ngửi, nước da^ʍ tanh ngọt quyện với tin tức tố mùi đào của người yêu nhỏ toả ra rất nồng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn thoả mãn khứu giác.
"Khẹp chặt mông cưng lại, dùng khe mông cọ sát tôi" Cảnh Thiên nhẹ nhàng vỗ vỗ mông cậu
Mục Nhiên khẽ nhích người lại gần khẹp chặt lấy đại nhục bổng kia, cọ cọ ma sát lên xuống
Cảnh Thiên rất rất hài lòng, thị giác, khứu giác hay cả xúc giác lẫn thính giác đều được tận tình thoả mãn, vừa mới phát tiết một lần nên bây giờ hắn cũng không vội vã mà từ từ thưởng thức cảnh xuân trước mắt, mông tròn da mềm mùi thơm rêи ɾỉ rất gợϊ ȶìиᏂ, đây rõ ràng là dâʍ ѵậŧ trời sinh. Giơ tay tát "bốp" lên quả mông da^ʍ dật nước lôi lập tức phun ra nhiễu ướt cả thảm sàn
"Nằm ra sàn, banh đùi ra, tự móc l*и cho tôi xem, làm tốt một chút liền đút cưng uống no tϊиɧ ɖϊ©h͙"
"Ư hức Cảnh Thiên đừng mà...... như vậy rất kì quái" Mục Nhiên lắc đầu nguầy nguậy xin tha
"Nhanh một chút, tôi không nói hai lời"
Mục Nhiên biết hắn đã muốn như thế nào liền ra lệnh thế đó, nói 1 là 1 mà 2 là 2, liền im lặng nằm ra sàn, mở rộng đùi non, để lộ bướm hỗn độn nước da^ʍ, đưa tay móc vào, cả khuôn mặt đỏ nựng thật sự không dám nhìn hắn.
"Da^ʍ lắm" Cảnh Thiên tay đưa xuống tuốt lộng người anh em nhỏ, mắt vẫn nhìn chằm chằm Mục Nhiên, hắn duỗi chân, ác liệt chà sát lên hai cánh bướm, đến khi lòng bàn chân nhầy nhụa nước da^ʍ liền bôi lên đầṳ ѵú người yêu, tuốt được một hồi chân cũng chà l*и nhỏ làm cậu lêи đỉиɦ mấy lần
"Đến đây, tôi đút em tϊиɧ ɖϊ©h͙ em thích" hắn đã có chút muốn phóng thích
Mục Nhiên ngồi dậy lại vùi mặt vào háng hắn, ngậm lấy qυყ đầυ, lưỡi chà sát mã nhãn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn bắn tinh, lại liếʍ mυ'ŧ một hồi
"Hờ...." Cậu vừa nghe hắn thở dài một hơi liền bị dòng tinh nóng bỏng phun thắng vào cổ họng, theo bản năng liền lùi lại đẩy hắn ra, Cảnh Thiên thấy bé đào tươi định chạy liền luồn tay vào tóc cậu, ấn đầu cậu lại ép cậu nuốt xuống tinh hoa của mình.
"Khụ khụ.... Cảnh Thiên khụ anh là đồ lưu manh" sau khi nuốt xuống toàn bộ cậu bị sặc, cật lực dùng chút sức lực còn lại vừa ho khan vừa mắng chửi tên đại lưu manh kia
Tuy là mắng chửi nhưng không đủ sức lại nghe như oán trách nũng nịu, Cảnh Thiên ôn nhu đem người ôm vào lòng vỗ vỗ lưng cho cậu
"Vợ nói gì cũng đúng cả, anh đều nghe vợ, anh sai, anh là đại lưu manh, anh tồi tệ, được chưa nào, ngoan đừng tức giận anh bế em đi tắm, tắm xong chồng nấu cơm cho em ăn, nào bảo bối em muốn ăn gì?" tận lực dỗ dành, lại khẽ hôn lên trán mướt mồ hôi của cậu, nhẹ nhàng bế người lên ôm vào phòng tắm
________________
Bối: vì 1 cái bcs mà ta viết hơn 3000 từ, dùng cạn kiệt vốn từ phụ khoa mà ta học được trong suốt 16 năm qua, ôi não của ta ಥ‿ಥ, hãy vote cho tấm chân tình này của ta (◍•ᴗ•◍)❤