Sổ Tay Tương Tác Ba Chiều

Chương 3: Cho nhau thấy đối phương tự an ủi đến cao trào

Chu Dao chọc cả ngón trỏ vào, dần động ngón tay trong huyệt thịt căng chặt, huyệt thịt gắt gao bọc lấy tay cô.

Trình Nghị nhìn cô bôi toàn bộ dâʍ ɖị©ɧ rỉ ra vào âʍ ɦộ mịn màng, đã nhắn tin cho cô, một lát sau thấy người phụ nữ kia cho toàn bộ ngón trỏ vào lỗ nhỏ hồng đang chảy nước, toàn bộ tinh thần nhìn chăm chú xem tay cô cắm vào như thế nào, động tác trên tay cũng không ngừng, xoa bóp côn th*t từ trên xuống dưới.

”Nâng mông cao lên một chút.”

Chu Dao hoạt động mông, gác cả hai chân lên bàn, hai chân mở rộng ra, huyệt nhỏ càng thêm bại lộ, đến huyệt sau cất giấu bên trong cũng lộ ra ngoài, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra từ huyệt nhỏ của cô theo khe thịt chảy tới huyệt sau, làm đóa cúc vàng nhạt kia trở nên bóng bẩy trơn trượt.

Trình Nghị cảm thấy huyệt nhỏ non nớt kia sắp tiến đến bên miệng anh, liếʍ đôi môi khô khốc, yết hầu không khỏi trượt lên xuống: ”Động ngón tay đi.”

Người phụ nữ kia nghe lời đem ngón tay rút ngón tay đến bên miệng huyệt lại chọc toàn bộ vào, dâʍ ɖị©ɧ róc rách trào ra bị cô đâm vào đến mức vẩy ra, đến âm mao (lông) cũng dính, chảy hết xuống cúc hoa dưới huyệt nhỏ.

Đóa hoa trắng nõn bị che kín bởi dâʍ ɖị©ɧ không khống chế được mà co rút lại, óng ánh đáng yêu, Trình Nghị thầm mắng fu*k một tiếng, sao đến chỗ đại tiện của người phụ nữ này mà ông đây cũng muốn liếʍ.

Trình Nghị cắn chặt hàm răng, đè du͙© vọиɠ đang cuồn cuộn xuống, không khỏi nghĩ trên giường người phụ nữ này sẽ kêu như nào: “Bật giọng nói.”

Không biết cô có thể nghe lời anh mà để anh nghe tiếng thở gấp của mình không, nhìn thấy cô gửi lại “Tai nghe hỏng rồi.” Lập tức tâm tình mất mát, không nghe được giọng cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó, nhưng cũng không hề rối rắm.

Chu Dao nhìn côn th*t không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ qua tay người đàn ông qua màn hình, hoảng hốt cảm thấy huyệt nhỏ của mình bị dương v*t lớn của anh đâm, đáy lòng dâng lên cơn tê dại, không nhịn được nghĩ nếu thật sự bị côn th*t to lớn của anh đâm, cô sẽ sướиɠ đến điên mất.

Hẳn là tư vị này rất mỹ diệu, rốt cuộc dương v*t này như thế nào mà khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Hé miệng vươn đầu lưỡi liếʍ côn th*t đỏ tím cách không xa, ngón tay ra vào huyệt nhỏ thật mạnh, tiếng rêи ɾỉ trong miệng không ngừng, “Ừm a…… dương v*t ăn thật ngon…… Thật thích…… côn th*t lớn đâm vào thật thích……”

Bởi vì không có người nghe được, không khỏi phóng đãng hơn, nói không xấu hổ mà thốt lên những từ ngữ dâʍ đãиɠ.

Trình Nghị thấy ngón tay người phụ nữ kia nhanh chóng ra vào, dâʍ ɖị©ɧ bị cắm đến mức vẩy ra, hai mảnh hoa nhỏ lật tới lật lui, bên trong huyệt thịt phấn hồng mềm mại thường lộ ra chút một quyến rũ anh.

Mặt trên của âm hạch đỏ tươi ướŧ áŧ, run run rẩy rẩy ở phía trên: “Xoa xoa viên đậu đỏ nhỏ kia.”

Chu Dao nghe lời dùng ngón tay xoa nắn âm hạch, ”Ừm a……” Âm hạch sưng đỏ sung huyết vô cùng mẫn cảm, ngón tay hơi lạnh của cô mới vừa đυ.ng vào đã không nhịn được mà run rẩy.

Thân dưới không nhịn được mà phát run, đôi chân thon dài không khỏi vặn vẹo, muốn tách ra lại cũng muốn kẹp chặt.

Hai người nhìn đối phương tự an ủi bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, cuối cùng Chu Dao mê loạn đẩy nhanh tốc độ xoa nắn viên đậu nhỏ kia, ngón tay cắm ở huyệt nhỏ cũng đẩy nhanh tốc độ, cơ thể căng cứng đạt tới cao trào, dùng sức ngồi thẳng ngay sau đó mềm mại ngã xuống tựa lưng vào ghế ngồi, bụng nhỏ không ngừng phập phồng, huyệt nhỏ vừa kéo vừa kéo phun ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ, thấm ướt cả đệm mềm dưới ghế.

Thân dưới vô lực mở rộng ra, một lần nữa hai mảnh trai thịt thật dày dán sát, dấu cái động dâʍ đãиɠ đi, mật dịch óng ánh chảy xuống rí rách.

Trình Nghị cắn chặt răng gầm nhẹ: “Ông đây đâm chết em đứa nhỏ dâʍ đãиɠ này.” Bàn tay to nhanh chóng vuốt ve côn th*t, eo tê rần, bắn nhanh ra màn hình máy tính, camera cũng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh phun ra dán lên.

Giọng nói khàn khàn mang theo tìиɧ ɖu͙©: “Đều bắn cho em người phụ nữ dâʍ đãиɠ này.” Tay không ngừng xoa nắn côn th*t, phun ra một đống dịch nồng.

Chu Dao tinh tế thở phì phò, vô lực tựa lưng vào ghế ngồi xem bắp đùi người đàn ông căng cứng, đường cong bụng cơ cũng càng ngày càng rõ ràng, dương v*t trong tay càng lúc càng lớn, đột nhiên mắt ngựa phun dịch ra, bắn thẳng tới camera, đầu óc Chu Dao hỗn loạn, hoảng hốt cảm thấy là bắn cho cô, giương cái miệng nhỏ định hấp thu đống dịch đặc sệt kia.

Híp đôi mắt quyến rũ lại vươn đầu lưỡi ra, đợi hồi lâu cũng chưa uống được đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng kia, mất mát chu môi, không khỏi tưởng tượng hương vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙ là như thế nào? Nhẹ mấp máy môi, thật muốn nếm thử hương vị của nó.

Trình Nghị dùng tay lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào camera, thấy người phụ nữ kia đang sờ huyệt nhỏ của mình, nhẹ kêu, “Dâʍ đãиɠ.”

Chu Dao thấy sau khi dương v*t của anh bắn vẫn còn đứng thẳng, trong lòng hơi ngạc nhiên, đánh một chữ gửi cho anh, tò mò hỏi, “Vì sao bắn rồi vẫn lớn như vậy?”

Trình Nghị thấy cô ngây ngốc hỏi, l*иg ngực tràn ra cảm giác buồn cười, cảm thấy người con gái này ngây ngốc đáng yêu, quả thật là gà con, không nhịn được trêu cô: “Bởi vì còn muốn làʍ t̠ìиɦ với em.”

Trên mặt Chu Dao hồng đến sắp cháy, xấu hổ đến mức không muốn để ý đến anh: “Tôi đi ngủ đây, hẹn gặp lại.” Trốn tránh nhanh chóng đánh mấy chữ rồi định tắt trang web đi.

Trình Nghị thầm nghĩ, fu*k, đùa quá trớn rồi, vội vàng nhắn lại cho cô, “Lần sau nhớ mua tai nghe.”

Tin nhắn gửi đi hai người đều sửng sốt, lần sau ý là tiếp tục loại quan hệ này sao?

Không biết vì cái gì hai người đều hơi mang theo chờ mong, bởi vì rất vừa lòng với việc làʍ t̠ìиɦ lõα ɭồ với đối phương, đối với người cũng rất vừa lòng, đối với nơi riêng tư thì càng vừa lòng hơn.

”Ừm.” Chu Dao che khuôn mặt hồng hồng lại gõ trả lời một chữ, tỏ vẻ đáp ứng lời mời lần sau.

Sau khi tắt máy tính Chu Dao nằm lỳ trên giường, cắn môi che khuôn mặt đang bị thiêu cháy lại, dư vị về dáng người cường tráng của người đàn ông kia, còn có dương v*t thô to, không nhịn được cười hì hì thành tiếng, cuốn chăn quay cuồng.

Thì ra tư vị làʍ t̠ìиɦ qua mạng lại mĩ diệu như thế, kɧoáı ©ảʍ cao trào càng mãnh liệt hơn một mình tự an ủi, cũng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

Hơn nữa người đàn ông kia cũng rất hợp khẩu vị.

Lần sau, là khi nào đây, lại làm người ta chờ mong như thế, rõ ràng mới thấy xong.