Long Đế Quân Bị Xà Nuôi!

Chương 2

Chương 1-2: Không cần tùy tiện nhặt nhi tử
Edit: MOE

Hắc xà cơm nước xong liền rửa chén, hiền huệ vô cùng.

Nhìn đến nhi tử ánh mắt sáng ngời, nói: Oa, ngươi ăn trái cây, cha rửa chén.

Sau đó còn vẻ mặt từ ái dạy tiểu bạch long viết chữ.

Tiểu long nhìn tự y viết còn khá xinh đẹp, nói: Ngươi viết tên của mình cho ta xem.

Hắc xà liền viết ba chữ Cố Tư Miểu.

Tiểu long: Đều kêu Tư Miểu, ngươi còn không bơi.

Hắc xà mặt đỏ hồng: A đó là vì truyền thuyết đế quân ở tại trong hồ, ta ta ta a…… Tư tư tư……

Tiểu long: … Bao lớn xà… Không được tê tê tê

Hắc xà: Nhưng ta là tư tưởng đế quân nga ~

Hắc xà thần kỳ luyến ái kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới đế quân ba ngàn năm không luyến ái.

Nhưng ba ngày sau Tiên Quân chưởng quản thiên lôi hạ phàm xin lỗi lão long, nói: Đế quân, xin lỗi, ngày đó đánh sai rồi!

Bạch long: …… Ta có thể gϊếŧ ngươi lại nói gϊếŧ sai rồi sao.

Tiên Quân: Ngài đến cùng ta xoay chuyển trời đất một chuyến, xin bớt giận, ta có thể giúp đế quân khôi phục ~

Bạch long xa xa nhìn thoáng qua ngốc xà sờ tiểu miêu, nghĩ thầm cũng tốt, hắn cứ như vậy 300 năm mới có thể lớn lên, không bằng trước về Tiên giới dưỡng dưỡng, khôi phục diện mạo vốn có, anh tuấn tiêu sái lại đến tìm ngốc xà.

Ba ngày sau yêu vật trong núi đều biết hắc xà mất nhi tử, hắc xà tìm khắp nơi, gần ba tháng cũng không tìm được.

Hắc xà thương tâm muốn chết, đối cái gì đều mất hứng thú.

Y thực lo lắng an nguy của nhi tử.

Hắc xà trên núi tìm không thấy, xuống núi tới nhân gian tìm, sợ nhi tử bị làm thành thịt xà.

Kết quả nhi tử không tìm được, gặp được Mao Sơn đạo sĩ, đạo sĩ đuổi theo y muốn thu phục, hắc xà dùng ra tuyệt kỹ —— chạy như điên.

Đạo sĩ đuổi không kịp y, thở phì phò hét lớn: Yêu nghiệt! Ngươi sắp thiên tuế, có thiên kiếp!

Hắc xà run bần bật, thân rắn vòng quanh thân cây, mắt to ngơ ngác nhìn đạo sĩ, nghĩ thầm thiên kiếp qua có phải có thể thành tiên không?

Thành tiên, là có thể gặp đế quân sao?

Vậy… Đế quân có thể giúp y tìm được nhi tử sao?

Ầm ầm ầm ——

Nhi tử không tìm được, trên đường về nhà một đạo thiên lôi thật sự đánh xuống.

Hắc xà ăn sét, ngã trên mặt đất, biến thành một tiểu hắc xà bình thường, hơi thở thoi thóp.

Hắc xà bất đắc dĩ nhắm mắt.

Tỉnh lại, y nghe được có người thở dài: Cố Tư Miểu sắp biến thành xà nướng.

Hắc xà: ……

Người nọ nói: Ngươi cũng quá ngốc, sẽ không trốn trốn sao.

Hắc xà lã chã chực khóc, vì thân thể mình hèn mọn mà rũ đầu, lưỡi cũng không duỗi ra.

Người nọ làm cho y cái ổ nhỏ mềm mại, thả quả táo cắt xong ở trước mặt hắc xà, vỗ vỗ đầu xà nói: Táo, ngươi thích ăn nhất.

Ngửi được tiên khí thuần hậu trên người người nọ, mắt xà sáng lên.

Này là hương vị đế quân nha!

Đế quân một thân bạch y, tướng mạo anh tuấn, quả thật là tam giới đệ nhất mỹ nam.

Ngón tay thon dài sờ sờ đầu hắc xà, đối y nhẹ nhàng câu môi cười.

Hắc xà được thỏa mãn, tê tê tê phun lưỡi nói: Đế quân cầu xin ngươi giúp ta tìm xem nhi tử được không?

Đế quân: Lại tê tê cái gì đâu.

Hắc xà: shwhbfhgkxahb (kiểu nói nhảm bla bla)

Đế quân đoán: Ngươi sẽ không kêu ta giúp ngươi tìm ngươi nhi tử đi.

Hắc xà gật gật đầu.

Đế quân trầm mặc không lên tiếng, nghĩ thầm Cố Tư Miểu xà này luôn miệng nói yêu hắn ngưỡng mộ hắn, thấy hắn liền vội vã tìm nhi tử!

Hừ!

Đế quân: Chính mình ghen ghét chính mình có phải quá kỳ quái.

Hắc xà vội vã đi tìm nhi tử, bò hình chữ Z trên sàn nhà muốn chuồn ra.

Xung quanh nổi lên gió to, không biết thần tiên nào hạ phàm lịch kiếp, thổi hắc xà thiếu chút nữa biến thành dây thừng ngã xuống.

Đế quân bắt y về đặt trong ổ: Ngươi trước thành thật đợi ở chỗ này dưỡng thương đi nướng xà.

Hắc xà: Tê tê tê tê!

Đế quân: Ngươi ủy khuất cái gì?

Hắc xà: Tê tê tê tê!

Đế quân bất đắc dĩ, đẩy ra cửa trang trí đám mây, xách theo rắn nhỏ đi xuống nhìn thoáng qua.

Hắn nói: Nha, hiện tại không thành thật, ngã xuống đi, thịt nát nướng xà.

Hắc xà: Tê………

Đế quân nhìn tiểu hắc xà mắt to ướŧ áŧ, đột nhiên cười ra tiếng.

Phong tình kia thật sự là phong nhã vô song, tam giới vạn vật toàn vì nam thần này thần hồn điên đảo a.

Hắc xà lại ủy khuất cực kỳ, bi phẫn quay đầu một ngụm nuốt ba khối táo.

Sau đó bị nghẹn táo!

Đế quân: ………… Xuẩn xà!

Đế quân nhéo miệng xà lấy táo ra, lại ở trước mặt xà đặt chén sữa, tức giận nói: Ngươi uống sữa cho ta!

Hắc xà ủ rũ cụp đuôi, ghé vào cái đệm lông nhung bất động.

Đợi ban đêm mới trộm chuồn ra, bò giường đế quân rình coi đế quân ngủ.

Tình tiết ảo tưởng lại xuất hiện, hắc xà si ngốc nhìn đế quân, nghĩ thầm đế quân cũng thật đẹp.

Trước khi đi nhìn một cái cuối cùng!

Đế quân nhắm hai mắt, hết thảy đều biết, duỗi tay ấn xà trong lòng ngực nói: Đêm nay ngươi ngủ ở đây, lớn lên mau.

Tiểu hắc xà ở trong ngực đế quân xoắn đến xoắn đi, đế quân không buông tay, y tránh thoát không được liền mơ mơ màng màng ngủ. Tỉnh lại quả thực như đế quân nói, hút linh khí, biến thành bộ dáng hài tử năm tuổi.

Đế quân ngồi ở một bên luyện tự, cao quý lãnh diễm, là bộ dáng thần tiên nên có.

Mở miệng lại nói: Chúc mừng Tư Miểu Tiên Quân, tiểu thảo xà dốc lòng rốt cuộc thành tiên. Nơi tu tiên sang năm chiêu sinh ổn rồi.

Tiểu mỹ nhân xà đứng lên nhìn xem thân thể của mình: … Đế quân, ta có thể đi rồi sao?

Đế quân bất đắc dĩ: Đi tìm nhi tử? Ngươi như bây giờ sợ là phải trở thành nhi tử đi? Đi đâu tìm? Lâu như vậy tìm được sao?

Hắc xà: Kia……

Đế quân thở dài: Như thế nào?

Hắc xà uể oải: Ta đi tra Sổ Sinh Tử, xem hắn áo tiến vào luân hồi không.

Đế quân: …… Ta thay ngươi tra xét, hắn sống tốt lắm, hiện tại làm con một phú hộ, một bữa cơm có ba chén thịt ăn, không cần gặm quả táo.

Hắc xà đầu tiên là yên tâm, lát sau có chút thương tâm thở dài.

Bộ dáng đau thương làm tâm đế quân mạc danh bị nhéo.

Đế quân trầm mặc, đi đến sờ sờ tóc dài hắc xà, ôn nhu nói: Đợi ngươi trưởng thành thanh niên, cho ngươi hạ phàm đi xem hắn, được không?

Hắc xà đôi mắt lại sáng, liên tục nói tốt.

Mười lăm năm sau, y lại chạm đất lại giặt quần áo nấu cơm, khiến cung đế quân không nhiễm một hạt bụi hoa khí mười phần.

Phượng hoàng ngẫu nhiên đến xem Long ca, kinh ngạc: Đế quân, vị xà Tiên Quân là ngươi…… Tức phụ nuôi từ bé sao?

Long ca a một tiếng nói: Y đều hơn một ngàn tuổi, lão đồng?

Hắc xà đã cao vóc, trưởng thành thiếu niên thanh tuấn.

Dung mạo là bộ dáng nhân loại mười lăm sáu tuổi, tiên linh 1015.9 tuổi.

Cười rộ lên có lúm đồng tiền, nói chuyện vẫn như cũ như làm nũng.

Đế quân tuy rằng nói không nhiều lắm, lại thường xuyên nói y ngốc, nhưng đối y rất tốt.

Xà Tiên Quân biết, đế quân tuy là một long nói năng chua ngoa, lại có nội tâm phi thường ôn nhu. (Với xà cưng thôi)

Xà Tiên Quân ảo tưởng tình tiết dần dần nghiêm trọng, bay lên một tầng cao mới.

Ngày ấy phượng hoàng vừa mới rời đi, đình viện đế quân có tường vân kim sắc.

Đế quân một thân bạch y trắng tuyết, mang kính ngồi trong viện lật xem thư tịch, hơi hơi ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên cách đó không xa ngắm hoa.

Mở miệng là: Tiểu xuẩn xà.

Hắc xà: …… Tiên Quân không nói lời nào giống một bức họa.

Đế quân nhìn xà Tiên Quân dung mạo ngày càng tú lệ, nhàn nhạt mở miệng: Ngươi sắp sinh thần đi? Đưa ngươi lễ vật.

Hắc xà: …… Lễ vật?

Đế quân: Ngươi không phải muốn nhìn nhi tử sao.

Hắc xà kích động: Không biết hắn có cưới tiểu mẫu xà sinh trứng khôn, hắn hẳn là trưởng thành đại xà to bằng miệng chén! Thật nhớ hắn!

Đế quân cười cười, tay áo vung lên, mang xuẩn xà đến nhân gian mười sáu năm chưa từng đặt chân.

Hồ vẫn là bàn long hồ.

Sơn vẫn là sơn hắc xà.

Mọi người thường xuyên nói hồ kia có long lui tới.

Sơn kia có yêu thành tiên.

Nói không sai!

Hồ kia là phủ đệ đế quân ở nhân gian, sơn đúng là nhà Xà Quân nha.

Hắc xà khẩn trương ngồi bên hồ chờ, nhìn trời chiều ngã về tây, ngư dân câu cá về nhà.

Đế quân nói nhi tử sẽ qua nơi này!

Bóng đêm ám xuống, y sắp ngủ rồi, nhi tử chưa xuất hiện.

Nhưng y vừa mới ngủ, lại nghe được động tĩnh, chậm rãi mở mắt, là một tiểu bạch long đang ở đầu ngón tay y bay vòng.

Kim quang lấp lánh, anh khí mười phần, nghịch ngợm lại đáng yêu.

Cẩn thận nhìn một cái, đúng là năm đó bị sét đánh bay long… Tiểu bạch xà.

“A……”

Hắc xà bừng tỉnh đại ngộ, thì ra nhi tử nhặt được là con rồng!

Có giác long nha……

Trước mắt tiểu long đột nhiên hóa thành một vị tiểu nam hài năm tuổi, nhíu mày nói: Xuẩn xà, ngươi phản xạ cũng nhanh.

Hắc xà ủy khuất: Tiểu tử, ta vốn dĩ rất nhanh, ta là xà nha.

Tiểu long nhân hừ một tiếng, hóa thành một bạch lân đại long, gầm rống trên không.

Khí thế hạo nhiên.

Hắc xà bị dọa, lúc này mới phản ứng lại đây, thì ra mình nhặt được chính là đế quân, lại nuôi như con…

Mưa to tầm tã, bạch y đế quân lạnh mặt bung dù mà đến.

Nhướng mày đối với hắc xà vươn tay: Yên tâm đi.

Hắc xà không biết nói gì, cúi đầu nửa ngày mới nói: Nhưng… Nhi tử không có…

Đế quân ha hả một tiếng, yên lặng dắt tay hắc xà nói: Vậy ngươi tự sinh một cái trứng đi.

Hắc xà: A?

Đế quân bất đắc dĩ nói: Ngươi ngốc như vậy, ta không yên tâm guao ngươi cho bất luận kẻ nào, đành phải miễn cưỡng thu ngươi, ai.

Hắc xà trên mặt phiếm hồng, nói: Ngài ngài ngài ngài có ý tứ gì a đế quân…

Đế quân vô ngữ quay đầu lại nhìn y: Không phải ngươi nói thích ta sao?

Hắc xà bừng tỉnh đại ngộ, khẩn trương mà tê tê tê.

Y theo đế quân về thiên đình, sau đó không lâu có một cái tiểu kim trứng, quá trình ấp trứng làm hắn hiểu ra.

Đế quân nhìn y ấp trứng, cả giận nói: … Xuẩn xà, trứng rồng là lấy linh khí thiên địa, không cần ấp!

Hắc xà phi thường ngượng ngùng rời đi trứng, trước khi đi còn duỗi tay sờ sờ vỏ trứng, thập phần không nỡ.

Đế quân đem trứng nhét trở lại trong ngực hắc xà, nói: Ngươi thích thì ôm đi.

Hắc xà cười hiện lúm đồng tiền, vui vẻ cong mắt.

Đế quân xoa nhẹ đầu tóc hắc xà, ôm chặt hắc xà trong lòng, cười khẽ: Cố Tư Miểu xà tuy xuẩn chút, nhưng vẫn thực đáng yêu.

Hắc xà mặt đỏ ôm trứng, bị đế quân hôn một cái.