Chương 1-1: Không cần tùy tiện nhặt nhi tử
Edit: MOE (Thiên Ngọc)Từ trước có hắc xà có chút đạo hạnh, ở dưới chân núi làm một nơi tu tiên, chính mình làm lão sư, một đám yêu ma quỷ quái thêm nhân loại kêu y sư tôn.
Một ngày, hắc xà mỹ nhân đi dạo bên hồ, thấy một thứ bị sét đánh như xà.
Thân là đại tiền bối xà tộc đương nhiên y cứu bạch xà một nhúm lông trên đầu bị sét đánh tiêu, vẻ mặt thương tiếc nói: Ai nha, đáng thương, đầu rắn không thể có lông, tiêu tan thì tiêu tan đi.
Đế quân tiểu bạch long cảm thấy vô pháp hô hấp: ……
Vậy ngươi không phát hiện phía dưới lông ta cháy đen còn có giác! (Sừng)
Hắc xà mỹ nhân đặt hắn vào yếm, mang về dưỡng thương.
Hắc xà lão sư suốt ngày nói hươu nói vượn dạy mọi người thành tiên.
Tiểu bạch long ở trong yếm, đối cách học thành đế quân cảm thấy phi thường chấn động.
Như thế nào sẽ có xà ngốc thành như vậy?
Chín trăm chín mươi tuổi, nói mỹ nhân đâu?
Kết quả hắc xà rất tốt với tiểu bạch long, một ngày vuốt “Thân rắn” tiểu bạch long trơn trượt nói: bằng không ngươi làm con nuôi ta đi. Ta làm cha ngươi.
Đế quân: ……
Hắc xà này còn bỏ hắn vào bùn đất để hắn bò chơi, rèn luyện thân thể.
Đế quân cảm thấy đặc biệt nóng.
Nhà hắn ở trong hồ, rèn luyện dựa bơi lội.
Hắc xà cuối cùng phát hiện long giác tiểu bạch long, Long ca đang chuẩn bị tiếp nhận xà quỳ lạy đâu, kết quả xà kinh ngạc nói: Nhi tử ngươi bị sét đánh biến dị a!
Đều nói xà tính vốn da^ʍ.
Hắc xà lão sư mỗi ngày đều giữ mình trong sạch, trồng hoa thảo trong sân, còn thường xuyên nhặt chút động vật bị thương về dưỡng.
Mà y thế nhưng là ăn chay.
Hắc xà mỹ nhân mặt vẻ mặt từ ái cầm quả táo, vuốt vuốt lông mi: Ăn đi ăn đi, thật đáng thương, ăn nhiều một chút mới có thể trưởng thành đại xà.
Đế quân mặt vặn vẹo, không để ý tới y.
Hắn muốn ăn thịt!
Sau ba năm, lão phụ thân hắc xà đều là như thế này cùng bạch long nói chuyện.
Nhanh lên trưởng thành đại xà đi!
Thẳng đến bạch long hóa hình, bộ dáng đứa trẻ năm sáu tuổi nghiêm túc hỏi xà: Trưởng thành đại xà, sau đó thế nào?
Hắc xà: Kiếm tiền cho nơi tu tiên.
Nơi hắc xà dạy tu tiên kỳ thật cũng không kiếm bao nhiêu tiền.
May y ăn chay, ăn thịt đại khái đã tròn khuyết không cân bằng.
Tiểu bạch long chưa khôi phục linh lực, vẫn luôn đi theo hắc xà. Xà sinh hoạt cực không thú vị, ngủ sớm dậy sớm thân thể tốt, sau khi ăn xong chạy bộ, trước khi ngủ thế nhưng còn uống sữa bò.
Đế quân cảm thấy vô pháp lý giải..
Hắn hỏi: Khi nào ngươi mới yêu đương?
Hắc xà ôn nhu từ ái: Oa, ngươi yên tâm, cha không tìm kế mẫu.
Nói xong sờ sờ đầu đế quân: Ngoan ngoãn nghe lời trưởng thành đại xà nga.
Đế quân: …………..
Đế quân năm tuổi năm ấy, hắc xà mang theo hắn đi bên hồ hái anh đào.
Đế quân chán chết đi theo, hấp dẫn hắn chỉ có hồ nước, hắn là long, vẫn luôn ở trong hồ.
Vì thế liền nhảy vào hồ, bơi sâu chút.
Kết quả ngây ngốc hắc xà cho rằng hắn trượt chân rơi xuống nước, vội vã nhảy vào hồ tìm hắn.
Xà kia sẽ không bơi lội, bị nước sặc hiện nguyên hình hôn mê bất tỉnh.
Đế quân bộ dáng hài đồng trảo một cái đã bắt được thảo xà màu đen, ném lên bờ.
Xà tỉnh, còn khẩn trương phun lưỡi.
Hắc xà: Tê tê tê ~ (tiếng của rắn phun lưỡi)
Đế quân: Đừng tê tê.
Hắc xà muốn hung (dữ, ý mắng~) tiểu hài tử, giáo dục tiểu hài tử không cần tùy tiện xuống nước bơi lội, vẫn luôn tê tê tê ~
Đế quân bất đắc dĩ: Đừng tê, một chút đều không hung.
Xà khác tê tê ăn thịt, ngươi tê tê ăn quả táo.
Hắc xà phun ra một ngụm nước hóa thành người: Sao ngươi như vậy với cha như vậy đâu?! Ngươi nhìn xem ngươi đứa nhỏ này…
Đế quân kỳ thật có điểm cảm động.
Hắn nghe xong hắc xà lải nhải nửa ngày, mới nói: Ngươi một thân khí phách da rắn màu đen. Ai. Thật không cho ta bớt lo.
……
Ngày tháng trôi nhanh, bạch long nhanh chóng lớn.
Hắc xà dựa vào trước cửa sổ thở dài, ưu thương nói: Ai, sao ngươi phản nghịch như vậy? Cha muốn nghe ngươi kêu một câu cha, ngươi kêu ta sao.
Chồn đồng học phụ họa: Đúng vậy đúng vậy, sư tôn đối đãi ngươi như thân nhi tử, ngươi kêu đi ~
Đế quân trầm mặc.
Kêu cha không có khả năng.
Vĩnh viễn không có khả năng.
Hắn là thần long đã tồn tại từ khai thiên tích địa, sao có thể kêu một thảo xà là cha?
Nhưng hắc xà ngốc hắn không chán ghét, hắc xà cười rộ lên thực đẹp mắt, không thích hợp làm cha, nhưng thật ra rất thích hợp làm lão bà. =)))
Ân… Xà nói chuyện âm cuối còn rất giống làm nũng…
Nấu cơm ăn rất ngon.
Thấy tiểu long không hé răng, hắc xà và chồn hai lão phụ thân đàm luận nói đứa nhỏ này sao không thích nói chuyện, không phải là tự bế đi?! Lại nói đứa nhỏ này có phải lớn lên quá chậm, hài tử hươu cao cổ cách vách đều cao cao (người ta vốn dĩ đã cao……)
Đế quân mở miệng: Đến lúc ta tự nhiên trưởng thành.
Hắc xà muốn duỗi tay ôm hắn một cái, bị đế quân cao lãnh né tránh, hắc xà chỉ phải buồn bã mất mát cắn môi, thương tâm muốn chết mà nói: Ngươi không thích cha?
Đế quân nhìn y cái dạng này, không đành lòng, huống chi hắc xà cũng coi như cứu hắn. Vì thế thò lại gần bị hắc xà ôm.
Cái kia thân rắn vẫn luôn có mộc hương nhàn nhạt, đế quân bị y ôm, tay nhỏ hài đồng còn trên eo hắc xà, phát giác eo thật đúng là… Thân hình như rắn nước.
Hắc xà từ ái: “Oa, ngươi cần phải nhanh trưởng thành đại xà.”
Đế quân: “Trưởng thành đại xà làm gì?”
Hắc xà: “Cưới vợ.”
Đế quân: “Vậy ngươi đã là đại xà, sao ngươi không cưới vợ?”
Hắc xà đột nhiên thực thẹn thùng, nói: “Bởi vì cha là đoạn tụ… Trong lòng cha có người.”
Đế quân khó chịu: “… Là người phương nào?”
Hắc xà ngượng ngùng xoắn xít nửa ngày, không nói.
Đế quân nhìn xà đã gặm ba quả táo, cũng yên lặng uống lên chén nước. Nghĩ thầm phỏng chừng hỏi không ra.
Lúc này hắc xà nhỏ giọng nói: “Ta thích Bạch Nghị đế quân, có phải rất kỳ lạ không?”
Bạch Nghị đế quân phun một ngụm nước rất xa, ho khan: “Vì sao?”
Hắc xà lại vẻ mặt ngượng ngùng: “Khi ta là một con rắn nhỏ ăn phải độc thảo hơi thở thoi thóp, đế quân đi ngang qua cứu ta, ta vốn là thảo xà bình thường, có linh nhưng chưa đắc đạo, bởi vì dính tiên khí đế quân, ta liền hóa hình.”
Bạch Nghị đế quân: “…… Vậy ngươi đã vài năm không gặp hắn đi.”
“Đúng vậy nha, oa. Ta thậm chí không nhìn thấy mặt đế quân đâu ~”
Hắc xà tiếp tục nói, coi nhi tử như một thính giả, “Bởi vì ta vô duyên hóa hình, là dính tiên khí đế quân mới hóa hình, cho nên ta hiện tại toàn thân đều là hương vị đế quân, hơn nữa…”
Đế quân: “… Ngươi mặt đỏ cái gì? Vạn nhất đế quân xú vô cùng đâu?”
Hắc xà có chút chờ mong nói: “Đế quân cái dạng gì đều không sao cả, ta vẫn ngưỡng mộ hắn. Hơn nữa, nghe nói ta vì nhiễm linh khí đế quân, diện mạo theo đế quân yêu thích. Ta vẫn luôn thực nỗ lực tu hành, không dám xa cầu quá nhiều, nhưng hy vọng tương lai…”
“Hy vọng đế quân thấy ta, không cảm thấy ta là yêu quái chán ghét là được rồi.”
Hắc xà tóc dài rối tung dưới ánh sáng bóng loáng như tơ lụa, hắn ngồi dậy bên người tiểu hài tử, biểu tình vi diệu đi ra nội thất.
Đế quân nghĩ thầm trách không được hắn nhìn xà này thuận mắt.
Phía sau ngốc xà còn kêu: Buổi tối trở về ăn cơm sớm một chút nga.
……
Đế quân đúng giờ trở về ăn cơm, hắn tuy là bộ dáng tiểu hài nhi năm tuổi, cũng đã có khí chất cao lãnh cấm dục. Đặc biệt là lúc trầm mặt, quanh thân giống như đóng băng ba thước, chồn cữu cữu cũng không dám tới gần hắn.
Dù sao cũng là long không phải yêu, đế quân mặc dù bị sét đánh cũng có tiên khí, hắc xà loại đại yêu gần ngàn năm sắp đắc đạo thành tiên còn ổn, tiểu yêu quái thấy con nuôi sư tôn, phần lớn cất bước liền chạy.
Nhưng hắc xà trong lòng chính mình là tốt nhất, tương lai lớn lên so Bạch Tố Trinh* còn đại, hắn vẫn luôn ý cười doanh doanh cùng đế quân nói chuyện, giọng mềm như bông, cái gì ngoan nhi… Ngoan bảo… Ngoan tiểu tử… Ý đồ bồi dưỡng bạo long thành thanh niên xà ba tốt.
(*Bạch Xà trong truyền thuyết Thanh Xà Bạch Xà)
Đế quân trong lòng vô ngữ cảm khái: Này thật là xà yêu sao, không phải là cá chạch đi!
Hắc xà: Oa, ta đi làm cơm cho ngươi. Cha cố ý làm thịt cho ngươi, ngươi ăn nhiều một chút.
Tiểu bạch long nhạt như nước ốc ăn hai khối thịt lão gà sống mới bị làm thành thức ăn, hạ chén đũa nói: Ngươi có nghĩ tới, đế quân nếu nhìn ngươi mang hài tử, hỏi ngươi ta từ đâu ra làm sao bây giờ?
Hắc xà sửng sốt, kẹp đùi gà vào trong chén tiểu bạch long, nói: Ngươi là trong trứng tới nha! Xà đều là trong trứng tới.
Tiểu bạch long: ……
Kỳ thật long cũng là trong trứng tới.
Nhưng trọng điểm không ở chỗ này!
Tiểu bạch long cau mày nhìn “Cha” mình, nghĩ thầm, quên đi!
Xà ngốc này hắn cũng không phải ngày đầu tiên biết!
Nếu xuẩn xà thích bản đế quân, vậy, bổn đế quân cao quý lãnh đạm tuyệt thế vô song miễn cưỡng… Miễn cưỡng nhìn y nhiều vài lần.
Miễn cưỡng ở bên người y nhiều mấy năm, ngốc như vậy vạn nhất bị đạo sĩ thu phục làm sao bây giờ?
Miễn cưỡng nhìn y có thành thân hay không, ngốc như vậy vạn nhất bị quan lão gia thu làm tiểu thϊếp làm sao bây giờ?
Nếu lại qua mấy năm, xà còn không có đối tượng…