Ninh Nguyệt Thiền vừa ăn điểm tâm vừa thoáng nhìn Cố Thanh Sơn.
Mỗi dĩa đồ ăn nàng đều ăn một đũa, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Nàng là thánh nữ tông môn, cũng có chút kiến thức về linh thực.
Những linh thực này trình độ đỉnh phong, so với Tần Tiểu Lâu không kém bao nhiêu.
Ninh Nguyệt Thiền không kìm được lặng lẽ truyền âm: “Không ngờ, tay nghề linh thực của ngươi tuyệt như vậy.”
Cố Thanh Sơn lập tức vểnh đuối: “Đương nhiên, tài nghệ nấu nướng của ta nổi tiếng ở rất nhiều thế giới, người bình thường không thể ăn được đâu.”
Ninh Nguyệt Thiền nhìn hắn, không kìm được cảm thán: “Đúng vậy, ai cưới ngươi người đó có lộc ăn rồi.”
“...”
Cố Thanh Sơn quyết tâm tìm một cơ hội dạy dỗ cô nàng này một chút.
Mười sáu bàn thức ăn, có cháo, có bột, nguyên liệu nấu ăn cũng đều là thượng đẳng.
Bữa ăn sáng thế này, tất cả mọi người ăn rất hài lòng.
Cố Thanh Sơn và Tình Nhu, Uyển Nhi cùng nhau thu dọn chén đũa, rót trà bưng lên cho mọi người.
"Không cần giữ trà lại cho ta, ta đi tu hành."
Tần Tiểu Lâu đứng lên, vỗ vỗ vai Cố Thanh Sơn nói.
Hắn ta ra khỏi Bách Hoa Điện, bay trở về bên trên con diều, ngồi ngay ngắn yên ổn, rất nhanh đi vào nhập định.
"Y đây là ——?"
Lãnh Thiên Tinh không hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn vội vàng đáp: "À, đây là một loại phương thức tu hành của tông phái bọn ta."
"Ngoại trừ tu hành ra, ngay cả nửa bước cũng không thể dời đi, tác phong của quý tông thật là khiến người ta bội phục." Lãnh Thiên Tinh bèn thở dài nói.
Cả đám đệ tử Bách Hoa Tông đều không có nói tiếp.
"Được rồi, bây giờ chúng ta nói chuyện chính đi." Bách Hoa Tiên Tử nói.
"Nói cho đúng hơn, Thanh Sơn, còn có Ninh Nguyệt Thiền và Lãnh Thiên Tinh —— là chuyện của ba người các con."
Bách Hoa Tiên Tử tiếp tục nói: "Ta và Bi Ngưỡng Đại Sư, Công Tôn tướng quân và chưởng môn các phái đã tiến hành bàn bạc, cuối cùng từ trong số những người tu hành trẻ tuổi, chọn ra ba người các con, làm người đại biểu mới cho thế giới chúng ta."
"Lãnh Thiên Tinh là Tướng quân Du Kích, trước khi đến chỗ của ta, tất cả bổng lộc và tiếp tế đều đã bổ sung xong cả rồi."
"Ninh Nguyệt Thiền là Tướng quân Định Viễn, xung phong đi đầu trong các hạng mục chiến đấu, chém gϊếŧ ở tuyến đầu, tích lũy công trạng thăng đến Tướng quân Vĩnh Trấn."
“Ninh Nguyệt Thiền, trước đây trong chiến đấu, Chiến giáp của con đã tổn hại hơn phân nửa, trước đó đã từng đưa ra yêu cầu xin thay đổi Chiến giáp, hiện giờ ta sẽ bổ sung giáp Tướng quân Vĩnh Trấn mới cho con."
Nói xong, Bách Hoa Tiên Tử bèn lấy ra một bộ giáp mới tinh, nhẹ nhàng đưa tới.
Chiến giáp lập tức bay đến trước người Ninh Nguyệt Thiền.
Ninh Nguyệt Thiền ôm quyền nói: "Đa tạ Thánh Nhân."
"Mặc vào thử một chút." Tạ Đạo Linh gật đầu cười nói.
Mọi người không khỏi cùng nhau nhìn về phía bộ giáp Tướng quân Vĩnh Trấn kia.
—— đó là một bộ giáp nữ bằng kim loại toàn thân trắng như tuyết, bên trên điêu khắc vô số ký hiệu phức tạp, mỗi một phụ kiện trên đó đều tinh tế tuyệt đẹp.
Lúc này Ninh Nguyệt Thiền đánh ra một chưởng, tầng tầng lớp lớp nện lên trên toàn bộ Chiến giáp.
Chiến giáp bị lăng không đánh tan, tất cả phụ kiện đều bay vòng quanh Ninh Nguyệt Thiền một vòng, nhanh chóng mặc lên người nàng.
Trường Đao sáng lạnh, Chiến Giáp trắng sáng.
Thoạt nhìn Ninh Nguyệt Thiền lộ ra khí tức uy nghiêm và tràn đầy vẻ đẹp nữ tính.
Nàng đi lại mấy bước, thỉnh thoảng hơi hoạt động một cái, cảm ứng Chiến giáp trên người mình.
Một lát sau, nàng lộ ra biểu cảm hài lòng.
Cố Thanh Sơn lại rơi vào suy tư, trầm ngâm nói: "Dạng Chiến giáp thế này, hình như trước kia chúng ta chưa bao giờ chế tạo ra."
Ninh Nguyệt Thiền nói: "Đương nhiên, sau khi lấy được Thế giới Thần Võ rồi, chúng ta học tập phương pháp luyện khí của thế giới này, sư tôn của huynh lại tìm thêm bí pháp luyện khí đỉnh cấp từ nội bộ Liên Minh Tu Hành, sau đó tiến hành dung hợp nó."
Lãnh Thiên Tinh cũng nói: "Phương pháp luyện chế binh khí và Chiến giáp của chúng ta lúc trước đã sớm siêu việt, nếu phải nói từ trình độ tiêu chuẩn tương đối, đã sớm khác nhau một trời một vực."
Cố Thanh Sơn gật đầu, trong lòng rất là an ủi.
Luyện khí là thứ đứng đầu lục nghệ, mà lục nghệ lại là cơ sở của văn minh Tu Hành.
Chỉ có lục nghệ càng mạnh, thì tất cả những lực lượng mà văn minh Tu Hành lộ ra mới có thể càng mạnh.
Lúc này Tạ Đạo Linh lại lấy ra một cái túi Trữ Vật, ném cho Ninh Nguyệt Thiền, nói:
"Ninh Nguyệt Thiền, Chiến giáp Tướng quân Vĩnh Trấn của con đã bổ sung đúng chỗ, còn những thứ tiếp tế khác đều bỏ hết vào trong túi Trữ Vật này đi, con từ từ mà thử nghiệm từng cái một."
"Lãnh Thiên Tinh, Ninh Nguyệt Thiền, hai người các con có cảm nhận được còn bỏ sót chỗ nào không?"
Lãnh Thiên Tinh và Ninh Nguyệt Thiền đồng loạt lắc đầu.
Trước khi đến, bọn họ đã được trưởng bối trong sư môn chuẩn bị vũ trang đến tận răng.
Đối với chuyện sau đó phải đi đối mặt, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng biết được sơ sơ, trong lòng đã có sự chuẩn bị.
Bách Hoa Tiên Tử lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Thanh Sơn, hiện giờ bắt đầu bàn về quân công của con."
"Con? Quân công?"
Cố Thanh Sơn chỉ vào cái mũi của mình, hơi không kịp phản ứng.
"Đúng vậy, trước đó Thế giới Thần Võ gặp phải tai họa ngập đầu, con đã thuyết phục Thiên Ma đến giúp đỡ, một chiêu gϊếŧ hết tu sĩ Thái Hư cảnh, cứu vớt toàn bộ Thế giới Tu Hành, còn bản thân lại bị truyền tống đến thế giới khác."
"Sau khi các phái chúng ta cùng bàn bạc, hơn nữa tiến hành suy tính đến cảnh giới tu hành hiện giờ của con, quân hàm của con cũng được nhận thăng lên tương ứng."
"Con vốn là tướng quân Du Kích, nhưng bởi vì phần đại công này, chúng ta nhất trí cho rằng con rất xứng đáng với cái tên Thần Uy."
Cố Thanh Sơn hơi sững lại, thình lình không kịp phản ứng.
"Sư tôn, đây có phải là khoảng cách quá lớn rồi không." Hắn lẩm bẩm nói.
Quân chức trong Thế giới Tu Hành, thấp thì thôi xem như không nói, chỉ nói riêng về cấp bậc Tướng quân, có thể chia làm bốn cấp bậc.
Bốn cấp bậc này phân chia từ thấp tới cao, theo thứ tự là: Du Kích, Định Viễn, Vĩnh Trấn, Thần Uy.
Cố Thanh Sơn lập tức từ Tướng quân Du Kích, thăng đến bậc Tướng quân Thần Uy cao nhất.
Ninh Nguyệt Thiền đi tới, cười nói: "Chúc mừng huynh, đây là huynh đáng được.”
Lãnh Thiên Tinh cũng nói: "Đúng là huynh đáng được."
Tú Tú vui vẻ cười nói: "Sư huynh, huynh là Tướng quân Thần Uy!"
Tình Nhu hỏi Uyển Nhi: "Thần Uy là đẳng cấp tướng quân cao nhất hả?"
"Ừ, ta nhớ là bọn họ phân chia vậy đấy." Uyển Nhi đáp.
Tình Nhu bèn hướng về phía Cố Thanh Sơn nói: "Sư huynh, huynh tuyệt đối xứng đáng."
Uyển Nhi không ngừng gật đầu.
—— những chuyện mà huynh ấy đã làm, đều không ai có thể làm được.
Nếu như nhân vật như huynh ấy còn không thể làm Tướng quân Thần Uy, vậy còn ai có thể nữa?
Tạ Đạo Linh mỉm cười nói: "Đồ vật của con, chúng ta đã sớm chuẩn bị sẵn cho con rồi, có điều về vấn đề phân phối binh khí, ta nghĩ đến kiếm trong tay con nhất định không phải vật phàm, căn cứ nguyên tắc thà thiếu không ẩu, nhân chưa chuẩn bị phân phối trang bị cho con.”
"Không có binh khí, vậy dùng thứ gì bồi thường cho sư huynh vậy ạ?” Tú Tú nhanh miệng hỏi.
"Ta đã vận dụng rất nhiều tài nguyên bổn giới, đổi cho con một bản Bí Kiếm Thuật." Bách Hoa Tiên Tử nói.
Cố Thanh Sơn không khỏi giật mình hiểu ra.
Thì ra là thế, quả nhiên vẫn là sư tôn suy tính chu đáo.
"Vậy Chiến giáp thì sao ạ?" Tình Nhu lo lắng hỏi.
"Chiến giáp là vật hộ thân quan trọng và cần thiết nhất của kiếm tu, ta đương nhiên phải chuẩn bị cho nó một bộ giáp Tướng quân Thần Uy mới chứ." Bách Hoa Tiên Tử mang theo ý cười nói, "Mười hai vị đại sư luyện khí phải toàn lực chế tạo gấp gáp lắm mới hoàn thành —— bộ Chiến giáp này cũng coi như thành tựu luyện khí cao nhất của bổn giới.”
Bà ném một cái túi Trữ Vật cho Cố Thanh Sơn.
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào Cố Thanh Sơn, muốn nhìn một chút xem hình dạng của bộ Chiến giáp này.
Cố Thanh Sơn lại không vội vã mở túi Trữ Vật ra, ngược lại hỏi trước: "Bọn con phải làm gì ạ? Phải đến khu Tranh Bá?"
Bách Hoa Tiên Tử trả lời: "Không phải, khu Tranh Bá Khu là nơi vạn tộc tranh bá, tuy thường xuyên xuất hiện tình huống chiến tử trên diện rộng, nhưng chỉ cần có thể sống sót, thì sẽ có thể nhanh chóng gia tăng thực lực lên —— cho nên người bình thường muốn vào đó là vô cùng khó khăn."