Cháu Gái Thành Phố Và Người Chú Nông Thôn

Chương 19: Ba dạy Ŧìиɦ ᗪu͙ƈ trong giấc mộng xuân (1)

"A... Chú... Đừng mà... lỗ nhỏ của Hiểu Nhu bị chú đâm thủng mất!" Hiểu Nhu ôm lấy tấm lưng rộng của chú mình, tuy ngoài miệng nói không muốn nhưng thân thể lại thành thật mà quấn chặt lấy chú không buông, đong đưa theo từng cú thúc của chú cô.

"Cháu gái da^ʍ, ăn dươиɠ ѵậŧ của chú đi! Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy nhiều như vậy, có phải sướиɠ lắm không! Hả?" Chú cô ra sức vuốt ve hai vυ' của cô, phía dưới thì lại càng giã từng cú mạnh mẽ thọc sâu vào trong âʍ ɦộ, nước từ bên trong lỗ l*и chảy ra ào ạt không ngừng.

"A... Sướиɠ lắm! Chú chơi Hiểu Nhu sướиɠ lắm! L*и của Hiểu Nhu nát mất... Dươиɠ ѵậŧ lớn của chú vừa to vừa cứng, đâm cho Hiểu Nhu rất thoải mái! Chú, ȶᏂασ cháu đi! TᏂασ cháu mạnh lên đi!"

"Mẹ nó, da^ʍ phụ, hôm nay ông đây sẽ ȶᏂασ chết cưng! TᏂασ toét cái l*и da^ʍ của cưng!" Trần Nguy Nga bóp vòng eo nhỏ nhắn của Hiểu Nhu, hai túi trứng đập dồn dập lên bắp đùi thiếu nữ, tạo ra những bọt nước dính nhớp, sau khi thúc mấy chục cú mãnh liệt, chú cô gào lớn một tiếng "Hiểu Nhu, chú ra đây! Để chú bắn cho cháu nhé!"

"Chú, chú, to quá, dươиɠ ѵậŧ to quá... Bắn cho cháu đi, bắn đầy l*и Hiểu Nhu đi... A!!!"

Đột nhiên Hiểu Nhu mở hai mắt, trái tim đập "Thịch thịch thịch" kịch liệt.

A a a a a a!!! Cô không nhịn được mà che mặt mình lại rồi lăn lộn trên giường.

Sao cô lại mơ như thế chứ! Hơn nữa trong mơ cô còn nói những lời dâʍ đãиɠ như vậy nữa, còn bảo chú bắn vào trong, cô đúng là điên rồi.

Hiểu Nhu giật giật chân mình, cô biết, chắc chắn là âʍ ɦộ của cô lại ướt rồi.

Không biết đây đã là lần thứ mấy cô mơ như vậy.

Rõ ràng đã nói sẽ quên đi, nhưng theo thời gian trôi qua, dường như cô không hề quên gì cả mà còn ngày ngày cùng ôn chuyện cũ với chú mình ở trong mơ. Người ta vẫn nói giấc mơ phản ánh tiềm thức của con người, chẳng lẽ thật sự cô đã biến thành một người phụ nữ dâʍ ɖu͙© sao?

Thật sự thì cô không muốn thừa nhận chuyện này một chút nào.

Hiểu Nhu ở trên giường tự chán ghét bản thân xong, cuối cùng thở dài bò dậy.

Việc cần thiết trước mắt vẫn là thay cái qυầи ɭóŧ ướt đến kỳ cục này ra đã.

Hiểu Nhu ra khỏi phòng, đúng lúc trông thấy ba cô đi từ trong phòng ra.

"Ba, ba về rồi ạ?" Hiểu Nhu kinh ngạc. Cô nhìn đồng hồ treo trên tường, bây giờ mới là ba giờ chiều, với hiểu biết của cô đối với tính cuồng công tác của ba thì bình thường vào giờ này ông nhất định sẽ không về nhà.

Hôm nay mặt trời mọc hướng Tây hả?

Trần Tuấn Sinh liếc mắt nhìn dáng người lả lướt trước lồi sau vểnh của con gái, ông ho nhẹ rồi nói "Mấy ngày tới ba tương đối bận nên sẽ ở lại công ty, con ở nhà nhớ chú ý an toàn, trong tủ lạnh có bánh kem con nhớ ăn đấy, ba đi đây."

Hiểu Nhu hơi ngẩn người gật gật đầu, cho đến khi bóng dáng của ba cô đã biến mất hoàn toàn cũng chưa tỉnh táo lại được.

Thế rốt cuộc ba về làm gì vậy? Chắc không phải là cố ý về chỉ để nói mấy ngày tới sẽ không về nhà đơn giản như vậy đâu đúng không? Chuyện đấy thì chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là được mà.

Hiểu Nhu khó hiểu sờ sờ đầu.

Từ sau ngày Trần Tuấn Sinh lén lút sờ vυ' của con gái trong lúc cô nhóc ngủ trưa, còn dùng qυầи ɭóŧ của con gái thủ da^ʍ, ông liền rơi vào trong đống suy nghĩ hỗn loạn.

Một mặt ông hối hận vì mình vậy mà lại nảy sinh ham muốn tìиɧ ɖu͙© với con gái, làm ra loại hành vi vi phạm luân lý, ông không dám đối mặt với con gái, trốn tránh con gái; một mặt ông lại cầm đi chiếc qυầи ɭóŧ của con, ngày ngày thủ da^ʍ, nhớ lại bầu vυ' trắng nõn kia của con gái, còn cả dòng nước da^ʍ ngọt ngào kia, rồi hương thơm của con gái, càng khiến dươиɠ ѵậŧ hưng phấn mà dựng đứng cả lên.

Đã lâu lắm rồi ông không cứng như vậy.

Trước đây Trần Tuấn Sinh không chịu đựng được sự cám dỗ mà quan hệ với thư ký của mình, rồi lại càng không thiếu những lúc gặp dịp thì chơi. Bạch Lị là người cao ngạo, sau khi biết chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ thì dù thế nào cũng không ngủ với ông nữa, hơn nữa còn ăn miếng trả miếng, có tình nhân ở bên ngoài, cũng tương tự mà cắm sừng Trần Tuấn Sinh.

Nhưng mà trong xương cốt Trần Tuấn Sinh vẫn là người theo chủ nghĩa đàn ông, với hành vi phản bội của vợ mình không thể chịu đựng được.

Quan hệ vợ chồng cứ như vậy mà hoàn toàn tan vỡ.

Có lẽ là báo ứng.

Hàng năm đều bận bịu việc xã giao, bị đủ các loại tửu sắc ăn mòn, năng lực chơi phụ nữ của Trần Tuấn Sinh đã xuống dốc từ lâu. Ông có thể chân thực mà cảm nhận sự tàn khốc của năm tháng, mất đi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ và nhiệt tình đối với chuyện tìиɧ ɖu͙©.

Chỉ là ông không ngờ, một lần ngoài ý muốn với con gái mình vậy mà lại khiến ông được trải nghiệm cảm giác hăng hái của năm đó một lần nữa.

Nói thật, Trần Tuấn Sinh quyến luyến cái loại cảm giác này. Mỗi lần cầm qυầи ɭóŧ của con gái để thủ da^ʍ, Trần Tuấn Sinh đều sẽ ảo tưởng là cái âʍ ɦộ ấm áp của con gái đang ngậm lấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, chỉ tưởng tượng như vậy thôi đã đủ làm máu nóng trong người ông dâng cao, dươиɠ ѵậŧ dựng đứng ngẩng cao đầu, căng cứng đến mức như muốn bật máu.

Giây phút ấy, tựa như ông về lại thời thanh xuân niên thiếu, vẫn là một thằng nhóc, có nhiệt tình và tinh lực vô hạn.

Ông biết rõ như vậy là không đúng, nhưng lại luôn không kiềm chế được mà tưởng tượng âʍ ɦộ của con gái ấm áp chặt chẽ như thế nào, nếu nhét dươиɠ ѵậŧ của mình vào thì sẽ mất hồn ra sao.

Đã nhiều ngày, Trần Tuấn Sinh tiến hành một cuộc đấu tranh kịch liệt ở trong lòng.

Một bên là lý trí đạo đức, một bên là sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của tìиɧ ɖu͙©, chiếc cân trong đầu Trần Tuấn Sinh lắc lư không ngừng.

Nhưng vào một lần Trần Tuấn Sinh không cẩn thận click mở một trang web người lớn, sau khi xem xong một câu chuyện sεメ lσạи ɭυâи cha con thì chiếc cân bắt đầu từ từ nghiêng dần về phía tìиɧ ɖu͙©.

Sau đó, ma xui quỷ khiến thế nào mà Trần Tuấn Sinh lại sưu tầm một đống tiểu thuyết cùng loại, thậm chí cả AV, dần dần ông bắt đầu không còn bình thường, bắt đầu tơ tưởng đến lỗ l*и của con gái ngày ngày đêm đêm, cứ thế tích lũy du͙© vọиɠ theo tháng ngày, vào một buổi tối đã bùng nổ trong giấc mơ của Trần Tuấn Sinh.

Đêm đó Trần Tuấn Sinh ngủ tại phòng nghỉ ở công ty, sau khi xử lý công việc cả ngày, ông lại mở một bộ tiểu thuyết lσạи ɭυâи ra, đọc một lúc thì ngủ mất.

Trong mơ, ông và con gái trở thành nhân vật chính của câu chuyện.

Ông mơ thấy mình về nhà, trong phòng con gái phát ra một vài âm thanh mờ ám. Ông lặng lẽ mở cửa phòng con gái ra, phát hiện con gái đang che mắt lại, qua khe hở ngón tay lén nhìn màn hình máy tính đang chiếu một bộ phim sεメ của Mỹ.

Trong bộ phim, nữ chính để trần hai bầu ngực, dưới sự chuyển động của người đàn ông nằm trên thì đong đưa tạo thành sóng nhũ, miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ cao vυ't, khiến người nghe cảm thấy kích động.

"Con đang làm gì vậy!" Trần Tuấn Sinh đứng phía sau con gái nói bằng giọng bình tĩnh, Hiểu Nhu nghe thấy thì sợ tới mức mặt mày trắng bệch, hoảng loạn tắt video, không dám ngẩng đầu nhìn ba mình.

"Sao con có thể xem mấy thứ này chứ?" Trần Tuấn Sinh lên tiếng khiển trách.

"Con, con chỉ tò mò thôi..." Hiểu Nhu cúi đầu lo lắng vò vò một góc váy ngủ của mình. Cô không ngờ ba sẽ về đột xuất như vậy.

Trần Tuấn Sinh cúi đầu nhìn con gái, có chút hoảng hốt.

Trong giấc mơ, con gái vẫn còn một chút nét ngây thơ trên gương mặt, nhìn qua có vẻ cũng còn cả tính tình trẻ con, so với hiện tại thì càng giống bộ dáng khi cô mới vào cấp ba. Ông đánh giá cô con gái còn đang hai mắt mờ mịt hơi nước, khuy váy ngủ không cài hết, có thể nhìn thấy cần cổ trắng trẻo mịn màng, Trần Tuấn Sinh không nhịn được mà nuốt nước bọt một cái.

Ông dịu dàng ôm con gái vào trong lòng, xoa lưng cô rồi nói "Ba hiểu ở độ tuổi này các con sẽ tò mò đối với những việc thế này, không sao, ba không giận."

"Thật ạ?" Hiểu Nhu ngước đôi mắt hồng hồng của mình lên hỏi.

"Đương nhiên là thật." Trần Tuấn Sinh vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của con gái, "Con là cục cưng của ba, sao ba có thể giận con chứ? Không phải con tò mò sao, ba sẽ dạy con..." Nói rồi Trần Tuấn Sinh cúi đầu, hôn lên hai cánh môi đáng yêu của con gái.

"Ô..." Ba cô bất chợt hôn xuống khiến Hiểu Nhu giây trước còn đang lo lắng sẽ bị mắng không hề phòng bị, chỉ một chút đã để cho ba xâm nhập vào trong khoang miệng thành công, ba cô đưa lưỡi vào bên trong, đảo loạn tùy ý.

Hiểu Nhu muốn đẩy cái hôn của ba mình ra nhưng ba cô lại không hề động đậy chút nào, mà ngược lại còn lấy tay giữ sau gáy cô, hôn càng sâu hơn. Lưỡi của ba cô rất linh hoạt, quét bên này rồi lại liếʍ bên kia, thỉnh thoảng còn mυ'ŧ một cái, Hiểu Nhu cảm thấy không khí trong ngực mình đều bị ba hút đi rồi, cô chỉ có thể nhắm hai mắt, nắm lấy vai áo của ba, tiếp nhận sự dạy dỗ của ba.

Ba cô hôn được một lúc thì bàn tay từ sau gáy đã chuyển tới trước ngực con gái, nắm được hai chiếc bánh bao nhỏ mềm mại của con gái, xúc cảm mềm mại kia làm Trần Tuấn Sinh không kìm chế được mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ từ cổ họng.

Trần Tuấn Sinh cứ như vậy mà xoa nắn hai quả cầu thịt chưa phát dục hoàn toàn của con gái qua lớp váy ngủ, bên trong váy ngủ thiếu nữ không mặc áσ ɭóŧ, Trần Tuấn Sinh sờ soạng một lúc thì đã cảm nhận được đầṳ ѵú của con gái khẽ dựng lên, dưới lớp vải bông nhô lên thành hai điểm nhỏ, Trần Tuấn Sinh lấy hai ngón tay kẹp lại, ngay lập tức Hiểu Nhu bị làm cho cả người mềm nhũn như bông, suýt nữa không đứng được mà ngã xuống, Trần Tuấn Sinh đón được, để cô thở hổn hển mà dựa vào trong ngực mình.

"Hiểu Nhu, ba làm cho con cảm thấy dễ chịu chứ?" Trần Tuấn Sinh không thu tay lại mà tiếp tục dâʍ ɭσạи bầu ngực của con gái, hai mắt Hiểu Nhu vốn đang mê man, nghe thấy những lời này của Trần Tuấn Sinh thì lại tỉnh táo được một chút, cô duỗi tay muốn kéo vuốt sói của ba xuống.

"Ba, chúng ta làm như vậy là không đúng!"

"Không đúng chỗ nào?"

"Chúng ta là cha con, ba không thể... Không thể làm loại chuyện không đứng đắn này với con!" Hiểu Nhu đỏ mặt, nghiêm trang giải thích.

"Chuyện không đứng đắn, con nói là loại chuyện này hả?" Trần Tuấn Sinh nâng toàn bộ bầu vυ' của con gái lên, bàn tay to rộng bao lấy từ từ xoa tròn, Hiểu Nhu bị ba sờ mó mà không thể nói nên lời, chỉ có thể nhắm hai mắt gật mạnh đầu.

"Nhưng mà ba chỉ đang dạy con học thôi mà, con xem trong bộ phim vừa rồi có phải bọn họ cũng làm như vậy không?"

Hiểu Nhu nhớ lại, gật gật đầu.

"Con xem, đây là điều cần phải học." Trần Tuấn Sinh dỗ dành.

"Nhưng mà để ba dạy thì thật kỳ quái á." Hiểu Nhu bị bàn tay của ba mình nhào nặn vυ', nhào đến mức đầu óc hỗn loạn thành tương hồ, nhưng vẫn kiên trì thanh tỉnh để phản bác.

"Vậy con muốn ai dạy, thầy giáo trong trường hả?"

Hiểu Nhu tưởng tượng đến cảnh tượng kia thì tức khắc lắc đầu thật mạnh, cảm giác chống cự và quái dị so với để ba làm còn dữ dội hơn.

"Đúng chứ? Ba là người gần gũi nhất của con, loại chuyện thân mật này chỉ có ba mới có thể làm. Khi còn nhỏ ba còn tắm cho con, ôm con đi tiểu đấy, hiện tại mấy chuyện này đều chẳng là gì cả." Trần Tuấn Sinh nói ngụy biện.

Lý trí của Hiểu Nhu hơn phân nửa cũng đã bị Trần Tuấn Sinh xoa bay mất, nghe lời ngụy biện như vậy một lúc vậy mà cô cũng cảm thấy có lý. Sau đó, Trần Tuấn Sinh lại tiêm thêm một liều thuốc mạnh nữa.

"Không phải con luôn kêu ngực đau sao, đây là ba đang mát xa trị liệu cho con, con xem đi, không phải hiện tại hết đau rồi sao? Dễ chịu không?"

Bộ ngực của Hiểu Nhu trong thời kỳ dậy thì luôn căng trướng, có khi vì căng trướng mà cảm thấy đau đớn, làm cô rất bực bội. Ba vừa nói như vậy thì cô cũng cảm thấy ngực mình rất thoải mái, một chút đau cũng không có, cô không thể không thừa nhận lời ba cô nói.

Thấy Hiểu Nhu thừa nhận lời của mình, Trần Tuấn Sinh biết nhất định chuyện sẽ thành, ông tăng mạnh động tác thưởng thức hai vυ' của con gái, "Ba đang giúp con chữa đau ngực, sau này để ba mát xa thường xuyên thì con sẽ không đau nữa."

Hiểu Nhu ngầm đồng ý cho hành vi của ông, hai tay của Trần Tuấn Sinh biến đổi đa dạng mà đùa bỡn bầu vυ' của con gái, chơi cho Hiểu Nhu đỏ mặt ngửa đầu thở hổn hển, kɧoáı ©ảʍ từ vυ' truyền tới đại não, Hiểu Nhu cảm thấy phía dưới của mình đã có chút ẩm ướt.

Trần Tuấn Sinh ngồi xuống mép giường của con gái, để con gái dạng chân ngồi trên đùi mình, như vậy thì ngực của con gái vừa vặn ở ngay trước mặt mình. Ông cởi váy ngủ của con gái ra, cơ thể thiếu nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trắng bóng của Hiểu Nhu hoàn toàn bày ra trước mắt ông.

"Ba đừng nhìn, xấu hổ lắm." Hiểu Nhu bị ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm của ba làm cho đỏ bừng mặt, cô thẹn thùng muốn đưa tay che đi hai bầu ngực của mình nhưng lại bị ba ngăn lại.

"Hiểu Nhu, con đẹp lắm." Da thịt toàn thân mịn màng kia của con gái giống như được tinh luyện từ sữa bò cao cấp nhất, trắng trắng mềm mềm, khiến Trần Tuấn Sinh say mê đến mức tha thiết muốn quỳ gối dưới thân thể của con gái, bàn tay ấm áp của ông sờ lên da thịt non mềm của con gái, phát ra một tiếng than thở thỏa mãn.

"A! Ba..." Bàn tay của ba trực tiếp sờ lên bộ ngực trần trụi của cô, cái loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ và xúc cảm này hoàn toàn khác với cảm giác cách một lớp áo. Trần Tuấn Sinh bóp vào rồi lại thả ra, hai quả cầu thịt đầy đặn đàn hồi nằm trong lòng bàn tay của ba cô giống như quả bóng nước cô thích chơi khi còn nhỏ, bị ba cô vuốt ve tùy ý, bị đùa bỡn nhưng cô lại cảm thấy rất dễ chịu.

Trần Tuấn Sinh chơi hai vυ' của con gái, chơi đến đỏ mắt, bàn tay ông bóp chặt lấy, ra sức kéo lên kéo xuống, núʍ ѵú nho nhỏ hồng nhạt lộ ra qua khe hở ngón tay của ba cô, theo động tác của ba cô mà cọ cọ lên ngón tay ba, làm cô vừa đau vừa sướиɠ.

"Ba, nhẹ thôi!" Động tác của ba càng lúc càng thô bạo, Hiểu Nhu không nhịn được phải kêu lên.

Trần Tuấn Sinh thoáng hoàn hồn từ trong du͙© vọиɠ của dã thú, ông nhẹ tay hơn, miệng thì xin lỗi "Hiểu Nhu, xin lỗi con, ba xoa xoa cho con nhé."

Trần Tuấn Sinh nắm lấy hai vυ' của con gái, lòng bàn tay nhằm vào đôi núʍ ѵú nho nhỏ cọ nhẹ. Hiểu Nhu bị cọ mà giống như điện giật, cả người không kìm chế được mà run rẩy, cô không nhịn được vươn tay ôm lấy bả vai dày rộng của ba, lẩm bẩm nói "Ba, con kỳ lạ quá... Phía dưới của con ra rất nhiều nước..."

Trần Tuấn Sinh nhéo chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm của con gái, khóe miệng nhếch lên, an ủi cô nói "Con gái ngoan, đừng sợ, đây là chuyện bình thường, chứng tỏ Hiểu Nhu của chúng ta là một cô bé ngoan."

Bất chợt, ông đề cập tới hai đầṳ ѵú của Hiểu Nhu, ông dùng ngón cái vê tròn rồi nói "Hiểu Nhu, đây là cái gì?"

"Đây, đây là núʍ ѵú của Hiểu Nhu..." Hiểu Nhu nhỏ giọng trả lời giống như tiếng mèo kêu.

"Con từng thấy ngực của mẹ rồi chứ, sao con lại bé như vậy?" Ba cô tiếp tục đặt vấn đề.

"Con không biết ạ." Hiểu Nhu cũng thấy rất kỳ quái, mấy lần cô tắm cùng mẹ, trông thấy đầṳ ѵú của mẹ to hơn của cô mấy lần, cô từng nghi ngờ có phải mình không bình thường hay không, dò hỏi mẹ thì mẹ lại cười nói chờ cô lớn lên lấy chồng thì sẽ thay đổi, nhưng rốt cuộc là vì sao thì mẹ không nói cho cô, cô vẫn không rõ lí do như cũ. Hiện giờ ba lại hỏi như vậy, cô không khỏi lại căng thẳng, có phải cô thật sự có vấn đề không?

"À, ba biết rồi!" Trần Tuấn Sinh ra vẻ bỗng dưng tỉnh ngộ, "Nhất định là do con dậy thì không tốt nên vυ' mới nhỏ như vậy. Hiểu Nhu, vυ' nhỏ như vậy thì sau này sẽ không cho con bú sữa được."

"A! Nếu vậy thì phải làm sao bây giờ ạ?" Nghe ba nói nghiêm trọng như vậy, ngay lập tức Hiểu Nhu luống cuống, nuôi nấng con cái và làm mẹ là chuyện rất quan trọng, cô không muốn đánh mất đâu!

"Đừng lo lắng, ba có cách." Trần Tuấn Sinh vỗ vỗ Hiểu Nhu sắp khóc đến nơi, "Ba sẽ mυ'ŧ cho con một chút, mυ'ŧ cho núʍ ѵú của con lớn lên là được rồi."

"Như vậy có được không ạ?" Hiểu Nhu chần chừ.

"Núʍ ѵú của mẹ con chính là do ba hút lớn lên đấy, con xem nhé, sau khi ba mυ'ŧ thì nhất định nó sẽ to lên một chút." Trần Tuấn Sinh nói xong thì ngậm đầṳ ѵú bên trái của con gái vào miệng.

"A!" Khi núʍ ѵú nhỏ xinh bị ba hút vào trong miệng, Hiểu Nhu lập tức kêu lên tiếng. Môi và lưỡi của ba cô tựa như có mang điện, khi đầu lưỡi quét qua đầṳ ѵú non mềm thì Hiểu Nhu như bị giật điện khiến cả người vừa tê vừa ngứa, cơ thể không tự chủ được mà muốn ưỡn lên rồi lại hạ xuống, đứng ngồi không yên. Cô muốn trốn chạy khỏi cảm giác kỳ diệu này nhưng rồi lại có chút không nỡ.

Trần Tuấn Sinh ngậm núʍ ѵú của con gái tựa như đang ăn một viên đường, đầu lưỡi nhanh chóng đong đưa đảo loạn, giống như núʍ ѵú đang lăn lộn nơi đầu lưỡi, khiến cho Hiểu Nhu phải rêи ɾỉ nho nhỏ. Lưỡi của ba cô ăn núʍ ѵú của Hiểu Nhu triệt để, đầu lưỡi còn không thành thật mà chọc vào lỗ nhỏ trên đầṳ ѵú của Hiểu Nhu, chọc cho Hiểu Nhu phải thét chói tai "Ba, đừng mà!"

Hiểu Nhu ngoài miệng thì kêu đừng nhưng đôi tay lại ôm chặt lấy ba đang liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú của mình, không để ba rời khỏi mình một chút nào, đủ thấy cô rất mâu thuẫn.

"Chụt" một tiếng, ba cô nhả đầṳ ѵú bên trái của Hiểu Nhu ra, ngay lập tức eo Hiểu Nhu mềm nhũn, ngả ra sau, cũng may Trần Tuấn Sinh nhanh tay kéo cô lại trước khi cô ngã xuống. Hiểu Nhu nương theo động tác của ba mà dựa vào vai ba thở hổn hển, cho dù ba đã nhả núʍ ѵú của cô ra nhưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi đầṳ ѵú vẫn chưa tan đi.

Trần Tuấn Sinh khẽ cười một tiếng, nâng vυ' con gái lên cho cô xem "Nhìn xem, có phải núʍ ѵú của con lớn hơn một chút không?"

Hiểu Nhu cúi đầu xuống nhìn, núʍ ѵú bên trái bị ba liếʍ mυ'ŧ mà ứ máu trở nên đỏ hồng, đối lập với núʍ ѵú bên phải không bị ba hút quả thật có lớn hơn một chút, được bao bọc bởi nước bọt sáng bóng của ba cô, giống như quả mơ vương sương sớm trong núi dụ dỗ người qua đường hái xuống.

"Ba sẽ mυ'ŧ bên phải cho con, để hai bên đều to như nhau." Trần Tuấn Sinh lại cúi đầu lần nữa, lưỡi cuốn một cái ngậm núʍ ѵú bên phải của Hiểu Nhu vào miệng mình.

Đầu lưỡi ba cô dùng sức cọ xát đùa giỡn núʍ ѵú của con gái, núʍ ѵú nho nhỏ không chịu nổi sự trêu đùa mãnh liệt như vậy của ba, từ từ sưng to ở trong miệng ba. "Ba... A... Ba... Ba..." Hiểu Nhu không chịu nổi mà gọi ba không ngừng, nhưng là kêu ba dừng lại hay là bảo ba mυ'ŧ mạnh thêm chút nữa? Bản thân Hiểu Nhu cũng không rõ.

Trong lúc con gái chìm vào cơn mê muội, Trần Tuấn Sinh lại được nước lấn tới, không bỏ qua bất cứ cơ hội tiến công nào, lần này ông sử dụng cả tay lẫn miệng, vừa vuốt ve vυ' trái cô đơn không được ngậm vào miệng vừa say sưa phun ra nuốt vào núʍ ѵú bên phải của con gái, chơi đùa khiến cho đầu óc Hiểu Nhu trở nên trống rỗng.

Hiểu Nhu cảm thấy cảnh tượng lúc này tràn ngập quái đản, quan hệ giữa cô và ba dường như đã xảy ra sự đảo ngược. Cô nhìn ba đang chôn mặt trước ngực cô mà tham lam bú ʍúŧ núʍ ѵú của cô, tựa như ba mới là đứa trẻ, mà đối tượng đầu tiên cô đút sữa lại là ba của chính mình, loại ý tưởng này làm Hiểu Nhu cảm thấy hoang đường đến cực điểm.