Cháu Gái Thành Phố Và Người Chú Nông Thôn

Chương 16: Giải quyết

Hiểu Nhu không ngờ một giấc ngủ này của cô lại kéo thẳng tới sáng ngày hôm sau.

Từ trước đến nay cô chưa từng ngủ trong thời gian dài như vậy.

Cô ngồi dậy xoa xoa đôi mắt, tinh thần có chút đờ đẫn. Ngày hôm qua, cô bị bạn của ba mình cưỡng bức, chà đạp một cách tàn nhẫn; sau đó lại quấn lấy chú mình mà buông thả, phóng đãng; những chuyện này tựa như một giấc mộng, sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ bỗng cảm thấy không chân thực.

Nếu là mộng thì tốt rồi.

Hiểu Nhu thở dài một hơi. Cần gì phải tự lừa mình dối người?

Cô muốn vào phòng tắm để tắm rửa cái đã, cô nhớ rõ ngày hôm qua sau khi cô làm với chú cô một trận thì ngủ luôn, chẳng lo rửa sạch, thậm chí cũng không uống thuốc. Chỉ là kỳ kinh nguyệt của cô vừa mới qua, hiện tại vẫn là kỳ an toàn, đúng thật là may mắn trong bất hạnh.

Cô xốc chăn lên, chuẩn bị xuống giường thì mới phát hiện cơ thể trần trụi của mình rất sạch sẽ, tựa như những trận làʍ t̠ìиɦ ngày hôm qua thật sự chỉ là cô mơ mà thôi. Cô cẩn thận sờ sờ thân thể của mình, cô phát hiện âʍ ɦộ của mình được bôi thuốc mỡ tiêu sưng, hiện tại âʍ ɦộ nhìn qua đã lại hoàn hảo như lúc ban đầu.

Chuyện này chắc chắn là chú cô đã xử lý giúp cô.

Trong lòng Hiểu Nhu rất hỗn loạn.

Chú cô đối với cô càng tốt thì trong lòng cô càng phức tạp, không biết nên làm như thế nào cho phải. Hoặc có lẽ, chỉ cần cô chờ cho những ngày này qua đi, khi thời điểm vừa đến, cô trở về thành phố, thứ quan hệ này sẽ tự nhiên phải kết thúc.

Thế nhưng thân thể của chính cô, thật sự là càng ngày càng da^ʍ tiện.

Hiểu Nhu cười tự giễu.

Mới đầu chú cô chỉ chơi nhiều một chút thì âʍ ɦộ đã sưng đỏ không chịu nổi, phải nghỉ ngơi mấy ngày mới có thể khôi phục, hiện tại thì cũng không biết là khả năng tiếp nhận của mình tăng lên, hay là thân thể đã hoàn toàn thích ứng với sự khai phá của đàn ông, mà bị mấy người đàn ông thay phiên nhau ra trận nhưng âʍ ɦộ cũng chỉ thê thảm trong chốc lát, thời gian khôi phục cũng ngắn đi không ít.

Hiểu Nhu lắc lắc đầu không muốn nghĩ nhiều nữa, cô thay quần áo rồi đi vào bếp làm chút đồ ăn. Thế nhưng chú cô đã đoán được khi cô ngủ dậy nhất định sẽ đói nên trên bếp đã đặt một nồi canh đậu phụ còn âm ấm mà Hiểu Nhu thích ăn, còn có cả bánh cuộn mà chú cô tự làm, từ trước đến nay Hiểu Nhu luôn rất thích ăn bánh do chú mình làm.

Hiểu Nhu mang đồ ra bàn ăn ở phòng khách chuẩn bị dùng thì trông thấy tờ giấy chú cô để lại cho cô. Thì ra hôm nay chú cô không đi làm mà là đi giải quyết chuyện kia.

Điều này không khỏi làm cho Hiểu Nhu lo lắng, không biết chú cô sẽ dùng cách gì, liệu có thể giải quyết vấn đề hoàn toàn được không?

Muốn biết Trần Nguy Nga dùng cách gì thì thật ra rất đơn giản.

Hắn vốn chính là một người đàn ông thô lỗ, vậy nên đương nhiên sẽ dùng cách thô lỗ.

Kể ra cũng là Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên xui xẻo, ngày hôm qua bọn họ dâʍ ɭσạи Hiểu Nhu xong thì đã tính đến chuyện lần sau nên chơi như thế nào để càng sung sướиɠ hơn, hôm nay bọn họ lấy cớ lên trấn mua thực phẩm và hạt giống nhưng thật ra là đi kiếm mấy thứ "đồ chơi", nhưng nào biết lại đúng lúc để cho Trần Nguy Nga có cơ hội ra tay.

Trần Nguy Nga vẫn luôn lặng lẽ đi theo phía sau bọn họ.

Vì để tránh cho những phiền toái về sau, hắn không tự mình ra mặt mà là thuê mấy tên côn đồ, cố ý gây sự với hai người kia, cuối cùng hai bên xảy ra tranh chấp bắt đầu động tay động chân. Đám côn đồ đã được Trần Nguy Nga dặn dò nên có sự chuẩn bị, mỗi người đều cầm công cụ trên tay, ra tay rất hung hãn, chỉ trong chốc lát thì Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên đã bị đánh cho máu chảy đầm đìa, mặt mũi bầm dập.

Đám côn đồ lấy hết những đồ đáng giá trên người hai gã kia, chỉ giao lại di động cho Trần Nguy Nga. Trần Nguy Nga lại cho bọn họ thêm một khoản tiền không nhỏ, đám côn đồ nhận tiền xong thì bỏ chạy, dù sao việc bọn họ làm cũng không phải chuyện tốt gì, bọn họ vội vàng cũng là sợ phải lên đồn cảnh sát thôi.

Còn về phía Trần Phàn, Trần Nguy Nga trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, hắn không cho phép bác họ ra tay với Hiểu Nhu nữa, cũng không đồng ý ông lấy chuyện giữa hắn và Hiểu Nhu để uy hϊếp Hiểu Nhu.

Trần Phàn đương nhiên không muốn. Dựa vào cái gì mà Trần Nguy Nga có thể ngủ với Hiểu Nhu, còn ông thì không được cùng hưởng lợi ích chứ?

Trần Phàn mới đầu không những không đồng ý, còn uy hϊếp ngược lại Trần Nguy Nga, nếu không để ông cùng tận hưởng Hiểu Nhu thì sẽ nói chuyện hai chú cháu bọn họ lσạи ɭυâи ra ngoài, khiến cho bọn họ mất hết thanh danh. Còn cả chuyện Hiểu Nhu và đám Trần Hổ ông cũng sẽ nói ra hết.

Ông không chiếm được thì người khác cũng đừng mơ sẽ có được.

Vốn dĩ Trần Nguy Nga còn muốn để lại một chút mặt mũi cho Trần Phàn, có gắng kiềm chế chính mình để tới thương lượng. Nhưng nếu bác họ đã không phối hợp thì Trần Nguy Nga cũng không cần phải tiếp tục khách khí với ông. Từ khi còn trẻ bác họ đã làm không ít chuyện bừa bãi, làm sao mà Trần Nguy Nga lại không biết, chẳng qua nể tình là người một nhà lại là bậc cha chú nên hắn không nói gì, hiện giờ những việc đã qua này không phải chính là nhược điểm của Trần Phàn mà hắn có được sao?

Trong thôn này có được bao nhiêu người phụ nữ có chồng không dính dáng tới Trần Phàn chứ? Nếu nhắc lại chuyện xưa này, bóc trần từng việc từng việc một thì chỉ sợ Trần Phàn cũng chẳng thể yên ổn sống trong thôn được nữa.

Cuối cùng dưới sự dồn ép mạnh mẽ của Trần Nguy Nga, Trần Phàn đành phải cúi đầu. Ông già rồi còn Trần Nguy Nga thì đang lúc tráng niên, e là đấu không lại. Haiz, đáng tiếc, rốt cuộc thì cô gái nhỏ tươi non kia ông không thể chơi được nữa rồi.

Trần Nguy Nga lấy được điện thoại của mấy người kia, hắn nhấn mở album chứa ảnh chụp và video, trong tức khắc dươиɠ ѵậŧ đã cứng lên.

Trần Thiết Xuyên nói không sai, di động mới mua của gã quả nhiên rất hiện đại, ghi lại rõ ràng hành vi dâʍ ɭσạи trên núi ngày ấy.

Trần Nguy Nga nhìn cảnh bọn họ trói chặt cháu gái, nhìn hình ảnh bọn họ thô bạo banh rộng hai chân cháu gái ra rồi nhét cái dươиɠ ѵậŧ xấu xí của mình vào trong động thịt vốn dĩ chỉ của riêng hắn hưởng thụ mà vui sướиɠ đâm thọc, trông thấy đủ loại tư thế đa dạng của bọn họ, đè ngửa cháu gái mềm mại đáng yêu ra ȶᏂασ, đứng ȶᏂασ, bế lên ȶᏂασ, rồi bắn ngập dịch trắng của bọn họ vào trong l*и của cháu gái hết lần này đến lần khác, hơn nữa trong video, cháu gái hoặc là sợ hãi kêu cứu hoặc là dâʍ đãиɠ cầu xin đều khiến hắn phát điên.

Những ảnh chụp và video như vậy nhiều vô số, phải có đến hơn một trăm cái, điện thoại của Trần Phàn còn có ảnh hiện trường dâʍ ɭσạи của ba người cùng tham gia. Ngày của album biểu thị đã là một khoảng thời gian trước đó, nhưng Hiểu Nhu lại không chọn cách nói cho mình biết, mà lại cam chịu hành vi thú tính của bọn họ?

Trần Nguy Nga tức đến mức gân xanh nổi đầy trán, dươиɠ ѵậŧ ứ máu cứng đến khó chịu. Hắn quăng điện thoại ra ghế sau, dẫm chân ga, lái xe tải bằng tốc độ như của trực thăng mà bay về nhà.

Khi Trần Nguy Nga về đến nhà, gần như là phá cửa mà vào, cánh cửa bị hắn hất một cái đóng sầm lại, phát ra tiếng "Rầm" rất to.

Hiểu Nhu đang vẽ tranh ở trong phòng, nghe thấy tiếng động thì khϊếp sợ, cô tưởng bọn Trần Hổ lại tới nữa, đang chuẩn bị tìm thứ gì đó để phòng thân thì chú cô xông vào.

Hiểu Nhu vừa trông thấy là chú mình thì thở dài nhẹ nhõm.

Thế nhưng bộ dạng của chú cô không ổn lắm, nhìn qua giống như một con dã thú đang tức giận, hai mắt đỏ ngầu, hô hấp dồn dập, trông rất đáng sợ.

"Chú..." Hiểu Nhu còn chưa kịp hỏi "Làm sao vậy" thì Trần Nguy Nga đã khiêng cô lên đè xuống giường, dữ tợn mà xé rách quần áo của cô, khiến cho cô hét lớn lên.

"Chú, chú làm sao vậy ạ?" Chú cô chưa bao giờ có lúc nào bạo lực như vậy, ngay cả lúc hắn cưỡng ép cô trước đó cũng không đáng sợ như hiện tại.

Trần Nguy Nga không trả lời cô mà chỉ đỏ mắt lôi kéo quần áo trên người cô, xé chúng thành từng mảnh nhỏ, rồi vứt đầy trên giường, trên mặt đất.

"Chú, rốt cuộc chú làm sao vậy ạ? A!" Hiểu Nhu cao giọng kêu lên một tiếng, chú cô đã kéo đứt áσ ɭóŧ của cô, qυầи ɭóŧ cũng bị xé nát. Hiện tại toàn thân của cô đã trần như nhộng. Trần Nguy Nga rõ ràng là rất kích động, hắn vội vàng cởϊ qυầи mình xuống, trên đỉnh dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng, dựng đứng kia có thể thấy rõ đã chảy ra một ít dịch nhờn.

Chú cô nắm lấy bầu ngực mềm mại như bánh bao mới ra lò của Hiểu Nhu, cắm dươиɠ ѵậŧ nóng rực của mình vào giữa khe vυ', hai bàn tay to rộng ép hai bầu vυ' vào nhau, cứ thế dươиɠ ѵậŧ xuyên qua hai tòa núi tuyết cọ xát qua lại. Trần Nguy Nga xem được một bức ảnh của Trần Thiết Xuyên, trong đó Trần Hổ đã chơi như vậy với vυ' của Hiểu Nhu, tuy hắn cũng đã không ít lần thưởng thức vυ' của Hiểu Nhu nhưng lại chưa từng lấy dươиɠ ѵậŧ cắm vào hai bầu vυ' bảo bối này của cháu gái. Bản thân hắn còn chưa được hưởng thụ như vậy mà lại bị kẻ khác nhanh chân đến trước, hưởng hết mỹ vị của cặρ √υ' to tròn của cháu gái. Thật sự thì đầu hắn đang bốc khói ngùn ngụt, hắn nhất định phải tìm lại sự bù đắp từ trên người cô cháu gái!

"A... A... Chú, tại sao đột nhiên lại... A..." Hiểu Nhu không biết chú cô đã gặp chuyện gì mà lại đột nhiên kích động như vậy. Chỉ cần cô cúi đầu một chút là có thể trông thấy căn dươиɠ ѵậŧ đang được kẹp giữa hai bầu vυ' của cô thọc tới thọc lui, gậy thịt thâm đen cọ qua cọ lại giữa hai gò núi, hoàn toàn không phù hợp với da thịt trắng nõn xung quanh, hình ảnh này vừa quái dị vừa dâʍ ɖu͙©. Thịt vυ' nhạy cảm của cô có thể tự mình cảm nhận được độ cứng của căn dươиɠ ѵậŧ, hơn nữa nhiệt độ nóng rực kia cũng khiến cô nổi da gà.

"Ha! TᏂασ cưng! TᏂασ cái vυ' bự của cưng! Chú còn chưa được chơi vυ' của cháu như vậy đâu đấy!" Trần Nguy Nga bóp chặt hai quả cầu thịt trong tay, ép chúng sát vào nhau tạo thành khe ngực sâu hun hút, bao lấy căn dươиɠ ѵậŧ, để từ gốc đến đỉnh dươиɠ ѵậŧ của mình đều được hưởng thụ sự phục vụ của thịt vυ' của cháu gái, ngón cái thô ráp của hắn thì gảy gảy núʍ ѵú đỏ hồng khiến cho Hiểu Nhu rầm rì rêи ɾỉ trong miệng.

Dươиɠ ѵậŧ của chú cô vừa to vừa dài, mỗi khi cắm nguyên cây dươиɠ ѵậŧ vào giữa khe ngực thì qυყ đầυ đều sẽ đυ.ng lên đôi môi hé mở của cô. Mỗi lần chú cô va chạm từng chút từng chút như vậy thì không ngờ cô lại có phần không kìm chế được mà có suy nghĩ muốn mở miệng liếʍ một cái.

Hiển nhiên Trần Nguy Nga cũng chú ý tới điều này, hắn ấn hai vυ' Hiểu Nhu tiếp tục đâm thọc, miệng thì thở hổn hển nói với Hiểu Nhu "Thè lưỡi ra, liếʍ cho chú!"

Hiểu Nhu ngoan ngoãn mà vươn cái lưỡi nhỏ nhắn của mình ra, đỉnh đầu dươиɠ ѵậŧ của chú cô đâm tới thì cái lưỡi liền cong lên nhẹ nhàng liếʍ qua qυყ đầυ của hắn, làm hắn sướиɠ run cả hông, dươиɠ ѵậŧ lại càng ra sức chơi đùa hai vυ' của cháu gái, hai túi tinh hoàn đập phành phạch lên ngực cô khiến da thịt nơi đó ửng đỏ cả lên.

Trần Nguy Nga cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, hắn dùng một tay đè lại hai bầu vυ', còn một tay thì nâng đầu Hiểu Nhu lên, mỗi lần dươиɠ ѵậŧ đâm lên trên thì cũng vừa vặn thọc vào trong miệng Hiểu Nhu, cứ như vậy, trong lúc hắn chơi vυ' thì lại có thể cảm nhận được cái miệng nhỏ ấm áp của cháu gái.

Hiểu Nhu bị giữ lấy đầu, cúi xuống từng chút từng chút ngậm qυყ đầυ của chú cô vào. Bởi vì lý do tư thế nên dươиɠ ѵậŧ của chú cô chỉ có thể cắm rất nông trong miệng cô, thế nhưng thật ra lại không có gì khó chịu, cho nên cô cứ tùy cho chú cô muốn làm gì thì làm.

Trần Nguy Nga thấy Hiểu Nhu ngoan ngoãn phối hợp thì cơn tức giận trong lòng kia cũng hạ xuống một chút.

Những gã đàn ông khác có thể cắm vào bầu vυ' của cô thì sao chứ? Bọn họ có thể giống hắn vừa chơi vυ' của cháu gái lại vừa chơi được cái miệng nhỏ của cháu gái, hơn nữa còn khiến cho cô nhóc ngoan ngoãn ngậm lấy qυყ đầυ của mình không? Những tên đàn ông ất ơ kia làm sao so được với hắn!

Chú cô cứ làm như vậy một lúc thì chính bản thân lại không chịu nổi trước, hiện tại hắn rất cấp bách cần phải cắm vào trong lỗ l*и của cháu gái, nhưng mà hắn lại chưa làm bước chuẩn bị cho cháu gái, nếu cứ cứng rắn mà đâm vào như vậy thì chỉ sợ sẽ làm âʍ ɦộ của cháu gái bị thương. Trần Nguy Nga bò hẳn lên trên giường, xoay lại nằm lên trên người cháu gái, mặt đối diện với âʍ ɦộ còn dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay cái miệng nhỏ của cháu gái, hai người đầu đối chân, chân đối đầu nằm trên giường trong tư thế 69.

"Hiểu Nhu, mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của chú đi, chú sẽ mau chóng liếʍ cho l*и cháu chảy nước."

Dươиɠ ѵậŧ của Trần Nguy Nga chọc mở hai cánh môi của Hiểu Nhu rồi đi vào, nương theo nước bọt ướŧ áŧ của cháu gái mà nhấp nhô lên xuống, để khoang miệng của cháu gái vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của mình. Còn hắn thì cúi đầu, tách hai mép âʍ ɦộ đầy đặn để lộ ra cửa động thịt bên trong, lưỡi hắn vội vàng chọc vào. Hiểu Nhu cảm nhận được rõ ràng sự nóng nảy của chú cô, không chỉ có gậy thịt đang nôn nóng ra vào trong miệng mình, mà cái lưỡi của chú cô cũng liếʍ láp rất vội vàng. Sau khi đầu lưỡi to dày của chú cô đâm vào trong huyệt thịt thì đảo ngoáy khắp nơi, quét cho vách thịt bên trong cô co rút từng đợt.

Trần Nguy Nga mở rộng miệng, cố ý để nước bọt của mình chảy ra giúp cho cái l*и của cháu gái ướŧ áŧ hơn, sau khi ngọ ngoạy khuấy loạn lưỡi trong huyệt thịt của cháu gái thì hắn lại chuyển ra ngoài, cẩn thận dùng nước bọt của mình rửa sạch cửa l*и cùng với những chỗ thịt non xung quanh, còn cuốn lưỡi lên âm hạch sưng cứng của Hiểu Nhu gảy gảy, vừa liếʍ vừa mυ'ŧ. Hắn chơi đùa như vậy được vài phút thì cảm thấy phía dưới của Hiểu Nhu đã đủ ướt, hắn rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra khỏi miệng cháu gái, kéo theo một dòng nước bọt trong suốt.

Trần Nguy Nga lại bò dậy, nằm trên người Hiểu Nhu, mông dập mạnh xuống một phát lút cán, dươиɠ ѵậŧ thô bạo chọc thẳng vào cửa tử ©υиɠ khiến Hiểu Nhu rên lên một tiếng dài.

"Ha... Ha... Ha..." Trần Nguy Nga đã không thể chờ thêm một giây nào nữa, dươиɠ ѵậŧ vừa tiến vào động đã lao tới dồn dập.

"A a a a a... Chú... A a a a..." Hiểu Nhu bị những cú thọc dữ tợn của chú mà chỉ có thể phát ra tiếng kêu ngắn ngủi, mấy lần cô mở miệng đều bị chặt đứt. Dươиɠ ѵậŧ của Trần Nguy Nga càng ȶᏂασ vào l*и Hiểu Nhu thì lại càng cứng, tràn ngập trong đầu hắn là hình ảnh Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên đùa bỡn cháu gái, ngọn lửa tà ác thiêu đốt toàn thân hắn, du͙© vọиɠ tăng vọt, hắn bóp cằm của Hiểu Nhu, lấp kín những lời rêи ɾỉ của Hiểu Nhu một cách thô bạo, hai túi tinh hoàn đập mạnh lên đáy chậu của cháu gái.

"Phạch phạch phạch..."

"Ọp ọp ọp..."

Dươиɠ ѵậŧ của chú cô căn bản không hề muốn rời khỏi sự bao vây của lỗ l*и, hắn nhét nguyên cây vào trong động thịt của cháu gái, sau khi đâm thọc vài cái với biên độ nhỏ thì kéo ra ngoài một đoạn dài, sau đó lại dập trở về một cách dữ tợn.

Khi Hiểu Nhu cảm thấy mình sắp bị chú hôn đến mức không còn oxy để hít thở thì chú cô mới buông miệng cô ra.

Hắn nhéo vυ' của Hiểu Nhu, cả người gần như là ngồi lên chỗ riêng tư của Hiểu Nhu mà chuyển động lên xuống. "Vì sao không nói? Vì sao lại không nói? Cứ như vậy mà để bọn chúng muốn làm gì thì làm hả!" Trần Nguy Nga cảm thấy mình đã điên rồi, hắn rõ ràng đã nói sẽ không trách Hiểu Nhu vì những chuyện trước kia nhưng ngọn lửa quái ác cứ thiêu đốt trong lòng hắn, hắn không thể không quan tâm, cứ nghĩ tới việc những kẻ kia cũng lấy dươиɠ ѵậŧ thọc vào l*и Hiểu Nhu như chính mình đang làm thì hông hắn lại dập càng tàn nhẫn hơn, tựa như muốn cọ sạch tất cả những dấu vết của bọn chúng đã từng tồn tại trong âʍ ɦộ của Hiểu Nhu đi.

Hiểu Nhu đoán có lẽ là chú cô đã thấy được những bức ảnh sεメ của cô nên đành khó khăn lên tiếng giải thích "Cháu... Là cháu sợ chú tức giận... Á..." Nguyên nhân thứ hai là cô cũng không đoán trước được Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên sẽ phát điên phát rồ mà tới nhà cưỡng bức cô.

Trần Nguy Nga đã làm đến mức đổ mồ hôi đầm đìa nhưng dươиɠ ѵậŧ lại không hề có dấu hiệu muốn bắn, hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra rồi lật người Hiểu Nhu lại, để Hiểu Nhu nằm sấp ghé vào vào giường, còn hắn thì thọc vào từ phía sau.

Lần đâm vào này của chú cô là vừa tiến vào đã bắt đầu dồn dập như cuồng phong bão táp, có thể ȶᏂασ nhanh bao nhiêu thì sẽ ȶᏂασ nhanh bấy nhiêu, Hiểu Nhu ghé vào trên giường rêи ɾỉ khe khẽ, hai chân thon dài xinh đẹp thường xuyên bị thúc cho nhấc lên.

"Mẹ kiếp cái l*и da^ʍ này, không cho chú bắn vào trong mà lại để những thằng đàn ông khác rót tinh vào, rót đến mức lớn cả bụng. TᏂασ chết cưng!" Giờ phút này Trần Nguy Nga đã bị tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não, lửa giận công tâm, lời nói ra cũng đều đã mất khống chế. Chỉ là hiện tại chuyện tới nước này, Hiểu Nhu cũng đã sớm biết mình sẽ không tránh được một trận này. Lúc trước chính cô lựa chọn không nói cho chú mình biết, là cô sai, nếu chú cô đã giúp cô giải quyết mọi việc thì coi như là báo đáp chú cô đi, Hiểu Nhu tự động bỏ qua những lời nói tục tĩu của chú.

Gương mặt ửng đỏ của Hiểu Nhu áp lên giường, cặp mông lên xuống theo nhịp nắc của chú cô, cái miệng nhỏ thì rêи ɾỉ không ngừng, rõ ràng là sắp tới rồi, Trần Nguy Nga đang cắm trong thân thể cô sao lại không biết, đang lúc hắn định dồn hết sức ȶᏂασ cháu gái để cô lêи đỉиɦ thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại ở đầu giường vang lên, khiến hai người giật nảy mình.

Hiểu Nhu đang cận kề cao trào cứ vậy bị dọa một trận, cả người run lên, nước từ bên trong chảy ra òng ọc, vách thịt co lại siết chặt dươиɠ ѵậŧ của chú cô, dòng nước nóng ấm tưới lên qυყ đầυ của hắn khiến chú cô sung sướиɠ hít sâu một hơi, xuất hiện dấu hiệu muốn bắn tinh. Trần Nguy Nga vội dừng động tác lại để ổn định, hắn còn đang luyến tiếc không muốn cứ như vậy mà bắn ra.

"Chú... Điện thoại..." Hiểu Nhu vừa giật giật cơ thể vừa nhắc nhở chú mình. Tiếng động vang lên ngay trước giây phút quan trọng kia giống như quả bom phá vỡ để lộ ra quan hệ bí ẩn của hai người, hiện tại Hiểu Nhu vẫn còn đang cảm thấy hơi hoảng hốt.

"Đừng để ý đến nó!" Sau khi Trần Nguy Nga cố bình tĩnh lại, ép ý muốn bắn tinh xuống thì lại bắt đầu từ từ ra vào trong lỗ nhỏ, mặc kệ cho điện thoại của mình nổi chuông.

Trần Nguy Nga có thể tiếp tục chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© nhưng Hiểu Nhu thì không cách nào tập trung nổi. Tiếng chuông điện thoại của chú cô cứ vang lên không dứt khiến cô cứ cảm thấy bên cạnh còn có một người thứ ba, kiểu gì cũng thấy không được tự nhiên, nên cô chỉ còn cách căng cứng cả người chờ tiếng chuông dừng lại.

Vất vả lắm mới chờ được tiếng chuông tắt đi, Hiểu Nhu còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì ngay lập tức nó lại vang lên, Hiểu Nhu quả thực khóc không ra nước mắt, cô đá chân vào người chú cô ấm ức nói "Chú..."

Trần Nguy Nga cũng bị tiếng chuông chặn ngang mà cảm thấy bực bội, hắn cầm điện thoại lên xem rốt cuộc là tên khốn nào quấy rầy chuyện tốt của hắn, nhìn vào màn hình, ôi trời, cú điện thoại này thật đúng là không thể không tiếp.

"Hiểu Nhu, ba cháu gọi điện thoại tới." Trần Nguy Nga nhếch miệng cười.

Chú cô vừa lên tiếng thì Hiểu Nhu đã sợ tới mức cả người cứng còng, ngừng thở, không dám động đậy. Là cuộc gọi của ba đó!

Chú cô nhấn nút nghe điện, "Alo, anh ạ."

【Alo, Nguy Nga à, chú có nhà không? Sao anh không gọi điện cho Hiểu Nhu được vậy?】Giọng nói của Trần Tuấn Sinh vang lên từ trong loa làm Hiểu Nhu cũng có thể nghe rõ, ngay lập tức cô căng thẳng mà co rút lỗ nhỏ, bất giác siết chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của chú cô trong âʍ ɦộ, khiến Trần Nguy Nga đổ đầy mồ hôi trên trán. Dươиɠ ѵậŧ của hắn không những không dừng lại mà còn ác ý nhắm thẳng điểm G thọc tới, liên tục phá mở cửa tử ©υиɠ để chui vào.

Hiểu Nhu bị cắm mà nước da^ʍ chảy ra giàn dụa, cô không dám phát ra tiếng, chỉ có thể che miệng mình lại, dùng ánh mắt cầu xin chú cô.

Nhưng dường như Trần Nguy Nga lại cố ý muốn khiến cô kêu ra tiếng, mỗi lần dập vào lại càng mạnh mẽ hơn, quả thật như muốn nghiền nát điểm G của cô.

"Em đang ở bên ngoài còn Hiểu Nhu ở nhà. Không gọi được điện thoại ạ? Có thể là tín hiệu trong núi không tốt, hay xảy ra lắm."

【À ra thế. Chú sao vậy, sao thở nặng nhọc thế?】

"Em đang làm việc ấy mà." Trần Nguy Nga thở hổn hển, cái chữ "Làm" kia đặc biệt được nhấn mạnh, cả căn dươиɠ ѵậŧ nhét trong huyệt thịt, hông đong đưa, qυყ đầυ to tròn cọ xát lên điểm G, cọ cho bụng dưới của Hiểu Nhu trướng căng, tựa như sau đó sẽ đạt cao trào lần thứ hai ngay lập tức, cô cúi đầu cắn chặt ga trải giường không dám nhả ra.

"Anh tìm Hiểu Nhu có việc gì à? Lát nữa về ăn cơm em sẽ chuyển lời cho."

【Vậy cũng được, chú nói với Hiểu Nhu là mấy ngày nữa anh sẽ tới đón con bé, hai ngày nữa mẹ nó về nước, nhớ con muốn gặp. Với cả hình như con bé ở chỗ chú chơi đến quên đường về rồi, cả tháng nay không gọi một cú điện thoại nào về, đúng lúc để nó thu hồi lòng ham chơi lại rồi.】

Trần Nguy Nga vừa nghe thấy bảo Hiểu Nhu trở về thì trong lòng lạnh xuống, nhưng lại không có lý do ngăn cản nên đành phải đồng ý.

Cuộc gọi chấm dứt, Trần Nguy Nga đè mông Hiểu Nhu lại mà giã điên cuồng, khắp trong căn phòng tràn ngập tiếng da thịt va chạm vào nhau. Hiện tại hắn đã trở nên càng làm càng thấy thiếu, quen với việc mỗi ngày đều phải "ăn thịt", giờ "thịt" của hắn lại bị lấy đi thì hắn luyến tiếc vô cùng, hắn đành cố gắng đè chặt Hiểu Nhu lại rồi hưởng thụ cho đủ thì thôi.