Cháu Gái Thành Phố Và Người Chú Nông Thôn

Chương 15: Chú sẽ rửa sạch cho cháu

Cô nhóc ngẩng khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp lên, nắm lấy căn dươиɠ ѵậŧ đã căng cứng của chú mình, hỏi "Chú, chú có muốn làm không ạ?"

Muốn chứ! Rất con mẹ nó muốn đấy! Trần Nguy Nga gào lên ở trong lòng.

Nhưng hắn đau lòng cho cô cháu gái mới vừa bị người ta ức hϊếp, lại lo lắng nếu như bây giờ mình quan hệ với cô ngay lập tức thì cô nhóc sẽ càng không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này.

Hắn biết, trước đó bản thân hắn ép cháu gái tiếp tục duy trì mối quan hệ thân thể với mình thì thật ra so với bọn Trần Hổ cũng chẳng khác gì nhau, đều là súc sinh. Nhưng cái loại quan hệ cấm kỵ này giống như là ma túy, một khi chạm vào thì sẽ nghiện, muốn dứt cũng dứt không được, huống chi trong lòng hắn cũng hoàn toàn không muốn dứt ra, đành phải lôi kéo cháu gái cùng trầm luân trong nɧu͙© ɖu͙©, ra sức đυ. cô để cô không nghĩ nhiều đến những chuyện khác.

Hiện tại cháu gái đang nắm dươиɠ ѵậŧ của hắn mà hỏi hắn có muốn không, gần như hắn đã suýt buột miệng thốt ra ý nghĩ thật "Muốn."

Nhưng cuối cùng Trần Nguy Nga lại nuốt một ngụm nước bọt, kiên quyết nhắm mắt lại, vuốt lên mái tóc mượt mà của Hiểu Nhu "Chú không sao, cháu ngoan ngoãn ngủ đi."

"Nhưng chú đã cứng như vậy rồi mà."

"Không sao, nhịn một chút là qua thôi." Trần Nguy Nga cắn răng nhắm mắt, muốn coi như không thấy sự cám dỗ tỏa ra từ Hiểu Nhu.

Cùng lắm thì đợi lát nữa hắn vào WC tuốt mấy cái là xong, dù sao mấy ngày nay đều như vậy cả, cứ coi như kỳ kinh nguyệt của cháu gái chưa qua, phải chờ thêm một chút vậy.

Hiểu Nhu biết mình không nên cảm động, nhưng cô vẫn vì hành động của chú mình mà không nhịn được cảm thấy mũi cay cay.

Từ sau khi cô và chú cô xảy ra quan hệ, cô vẫn luôn cho rằng chú cô chỉ muốn ngủ với cô mà đã quên mất rằng chú cô vẫn là một người chú yêu thương mình. Hiện giờ cô nghĩ kỹ lại, tuy rằng lời nói và việc làm của chú cô có phần thô lỗ nhưng đối với cô cũng coi như là có để tâm; những thứ ngon, những thứ tốt thì chưa bao giờ thiếu, lúc trước khi cô đang khó chịu vì đến ngày thì chú cô còn dịu dàng mà xoa bụng cho cô.

Hiểu Nhu nghĩ tới đây thì nắm tay kéo quần chú mình xuống, dươиɠ ѵậŧ thô to của chú cô bật ra trong nháy mắt, Hiểu Nhu cầm nó, cúi đầu, ngậm vào.

"A! Hiểu Nhu..." Trần Nguy Nga đang nhắm mắt buộc chính mình phải kìm chế ham muốn, nhưng không ngờ cô cháu gái nhỏ lại chủ động ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình mà liếʍ mυ'ŧ, điều này thật sự nằm ngoài dự kiến của hắn.

Thật ra đối với chuyện khẩu giao thì kinh nghiệm của Hiểu Nhu rất hạn chế. Mấy lần trước đó đều là người khác ép buộc cô làm, kể cả mấy lần khẩu giao cho chú cô kia cũng đều là do chú cô nắm quyền chủ động, chú cô bảo cô làm gì thì cô chỉ có thể làm theo như thế. Hiện tại chính cô là bên chủ động, nhưng thật ra lại có vẻ ngây ngô, ngọai trừ ngậm vào rồi liếʍ mυ'ŧ thì cô cũng không biết phải làm gì khác.

Cô cố gắng nhớ lại những yêu cầu lúc trước của chú cô, cô hơi nhả dươиɠ ѵậŧ ra một chút, rồi lấy đầu lưỡi liếʍ lên khe nhỏ trên đỉnh dươиɠ ѵậŧ, còn bàn tay mềm mại thì vuốt ve lên xuống thân dươиɠ ѵậŧ hoặc xoa nắn túi trứng của chú cô.

"A!" Trần Nguy Nga vốn đang cố kìm nén du͙© vọиɠ thế nhưng Hiểu Nhu đột nhiên tập kích tấn công lại đều nhắm vào những điểm mẫn cảm của hắn, hắn không nhịn được mà hơi thúc hông để dươиɠ ѵậŧ ra vào trong miệng cháu gái, hưởng thụ sự chủ động khẩu giao hiếm có của cháu gái.

"A... Hiểu Nhu, lưỡi cháu giỏi quá... Ha... Chỗ đó... Liếʍ tốt lắm... Chú sướиɠ quá..." Hiểu Nhu phun ra rồi lại nuốt vào cây gậy thịt của chú mình, động tác cũng là càng lúc càng lớn gan, so với lần chủ động dụ dỗ chú cô trước đó còn phóng đãng hơn. "Ha... Ha, cái miệng nhỏ của Hiểu Nhu giỏi quá, chú, chú sắp bị cháu hút ra tới nơi rồi!" Trần Nguy Nga lần đầu tiên được hưởng thụ cháu gái buông thả khẩu giao cho hắn, thân thể và tâm lý đồng thời được thỏa mãn, dươиɠ ѵậŧ cũng càng kích động hơn, mới được một lúc mà đã muốn bắn tinh.

Hiểu Nhu nghe thấy chú mình sắp ra thì động tác càng nhanh hơn, đầu lưỡi mềm ấm nhanh chóng quét qua quét lại nơi mã mắt của chú mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức hai túi tinh hoàn của chú cô co rút kịch liệt, bàn tay to rộng của hắn ôm chặt lấy đầu cô rồi bắn tinh. "A! Hiểu Nhu, chú không được nữa rồi! Chú bắn đây!"

Hiểu Nhu thuận theo mà há mồm đón lấy từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú cô, cổ họng chuyển động, nuốt xuống tất cả.

"Hiểu Nhu, cháu..." Trần Nguy Nga không ngờ cháu gái sẽ làm tới mức này, trong lòng vừa vui sướиɠ lại kích động. Trước đây cô không hề tự nguyện làm những việc này.

"Chú, có sướиɠ không ạ?" Bàn tay của Hiểu Nhu còn đang vuốt ve dươиɠ ѵậŧ đã nửa mềm của hắn, giúp hắn tiết ra hết chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại.

"Sướиɠ lắm." Trần Nguy Nga thương yêu mà vuốt ve cô, "Cháu không cần làm như vậy, chú biết cháu là bị bọn họ cưỡng bức, chú đối với cháu cũng..."

Thế nhưng chú cô sẽ thương cô, quan tâm cô, đối tốt với cô, còn Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên thì sẽ tuyệt đối không như vậy, đây là sự khác nhau giữa chú cô và bọn họ.

Chuyện đã xảy ra thì không thể thay đổi, cô cũng có du͙© vọиɠ, vậy thì ít nhất cô có thể lựa chọn người đối tốt với mình.

Cô ngồi thẳng người dậy rồi kéo tấm chăn đang đắp trên người xuống, phơi bày thân thể trắng nõn, trơn mịn.

"Chú, cháu không muốn cơ thể mình có dấu vết của bọn họ, chú có thể giúp cháu xóa chúng đi được không ạ?" Hiểu Nhu điều chỉnh lại vị trí ngồi rồi quay mặt về phía chú mình nằm xuống, hai chân gập lại rồi dạng sang hai bên, cô lấy ngón tay tách mở âʍ ɦộ xinh đẹp của mình ra, để lộ thịt huyệt hồng hào ở bên trong, rồi bình tĩnh nói với Trần Nguy Nga "Chú, đυ. cháu đi."

Một câu gọi này của cháu gái đã khiến hắn nhanh chóng cứng lên.

Hắn gầm nhẹ rồi nhào về phía Hiểu Nhu, kích động hôn lên từng centimet trên làn da non mềm của cô "Chú sẽ xóa giúp cháu, tẩy rửa sạch sẽ cho cháu, để trên người cháu chỉ còn lại hương vị của chú."

Lưỡi của chú cô liếʍ lên đôi mắt sưng đỏ vì khóc của cô, liếʍ qua khuôn mặt căng mịn của cô, liếʍ vào trong cái miệng nhỏ tràn đầy nước bọt ngọt ngào của cô, rồi lại liếʍ qua cần cổ thon dài, hai bầu vυ' đầy đặn và hai cánh tay, hai cẳng chân mảnh khảnh, liếʍ hết toàn bộ từ trên xuống dưới cả người cô, quả thật là dùng nước bọt để giúp cô làm sạch cơ thể.

Hiện tại, chú cô đang chôn mặt vào giữa hai chân đang mở rộng của Hiểu Nhu, thâm tình mà dùng lưỡi tẩy rửa lỗ nhỏ giúp cô.

"A... A..." Hiểu Nhu nhẹ giọng kêu khẽ, bất giác tự nâng mông lên.

Trần Nguy Nga liếʍ khắp mọi nơi, cả trong cả ngoài âʍ ɦộ của Hiểu Nhu đều được liếʍ qua, thậm chí cả đám rừng rậm xoăn đen kia cũng bị hắn liếʍ ướt, trên bề mặt dính đầy nước bọt của hắn. Hắn lấy tay đẩy đám cỏ đen đang che đậy ra, tìm được viên thịt nhỏ hồng hào được cất giấu ở dưới, miệng hắn vội vàng áp tới, hút viên thịt nhỏ vào trong miệng, nhẹ nhàng liếʍ láp, ngậm cắn.

Hiểu Nhu nắm chặt ga giường đã được đổi sạch sẽ dưới thân, mông nhiệt tình mà đưa lên trước nghênh đón, miệng thì ê a kêu to "A... A... Sướиɠ quá, chú tuyệt quá... Viên đậu nhỏ của Hiểu Nhu bị chú ăn mất rồi..."

Trần Nguy Nga thấy Hiểu Nhu đã bị hắn làm cho ướt đủ rồi thì ngầng mặt từ giữa hai chân cô lên, mang theo một miệng đầy dâʍ ŧᏂủy̠ tặng cho cháu gái nụ hôn sâu.

Trong lúc hai người đang môi lưỡi quấn quýt thì dươиɠ ѵậŧ thô to của Trần Nguy Nga đã hăng hái vọt vào trong vùng cấm địa quý giá của cháu gái, từ trong cổ họng của Hiểu Nhu phát ra một tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ.

Chú cô bắt đầu thúc hông.

Hắn buông miệng Hiểu Nhu ra, hai người đều thở hổn hển không ngừng.

"Hiểu Nhu, Hiểu Nhu, lỗ l*и của cháu vẫn chặt như vậy, mỗi lần đυ. cháu chú đều sướиɠ không chịu nổi... A..."

"Dươиɠ ѵậŧ của chú... A... Cũng... Á... Vừa to vừa cứng... Mỗi lần đều ȶᏂασ cháu sướиɠ muốn chết..." Lần này Hiểu Nhu không hề rụt rè, cô ôm lấy vòng eo rắn chắc của chú cô, đáp lại chú bằng lời nói dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ.

Nghe thấy Hiểu Nhu thừa nhận bản thân bị hắn làm cho sướиɠ thì tinh thần của Trần Nguy Nga phấn chấn vô cùng, dươиɠ ѵậŧ lại càng cứng thêm ba phần, hắn gấp gáp thọc mạnh vào trong âʍ ɦộ của Hiểu Nhu, khiến cho Hiểu Nhu phải hét lớn liên tục.

"Hiểu Nhu, thích chú đυ. cháu không?" Trần Nguy Nga ôm lấy mông cô mà nắc, đại não đã dần dần không thể khống chế được du͙© vọиɠ đang ngày càng tăng cao, eo hông cường tráng thúc tới dồn dập, mỗi lần dươиɠ ѵậŧ đâm vào thì lần sau lại sâu hơn lần trước, lần này lại mạnh hơn lần kia, tốc độ càng lúc càng nhanh.

"Thích ạ! Thích ạ! Hiểu Nhu yêu cái dươиɠ ѵậŧ của chú muốn chết! Chơi lỗ nhỏ của cháu sướиɠ lắm... A... Chú nhanh hơn nữa đi... Sướиɠ quá... Mạnh thêm chút nữa... TᏂασ cháu đi!"

"Chú cũng yêu cháu! Thích nhất là ȶᏂασ cháu! Yêu cái l*и da^ʍ của cháu đến chết đi được, mỗi lần đều cắn chú, siết chặt không chịu buông... Ha... Nó lại hút chú này! Chọc chết cưng! TᏂασ chết cưng! Ai bảo mỗi ngày đều dụ dỗ chú!"

"Người... Người ta đâu có đâu?" Lời này Hiểu Nhu không đồng ý.

"Còn nói là không có hả!" Trần Nguy Nga dập một phát tàn nhẫn, chọc thẳng vào điểm G của Hiểu Nhu, khiến cả người Hiểu Nhu run lên rồi mềm oặt xuống.

"Là ai trong lúc tắm rửa tự sờ l*и mình, còn cắm ngón tay vào trong hả!" Chú cô vừa thúc dươиɠ ѵậŧ vừa tra hỏi cô.

"Là vì người ta muốn."

"Muốn cái gì?"

"Muốn dươиɠ ѵậŧ lớn... Ưʍ... Muốn gậy thịt lớn... Muốn đồ xấu xa thọc mở âʍ ɦộ của cháu, ra sức mà ȶᏂασ cháu... Á..."

Trần Nguy Nga yêu cái bộ dạng biết phối hợp mà trở nên dâʍ đãиɠ này của cô muốn chết, căn dươиɠ ѵậŧ xấu xa mà tăng nhanh tốc độ ra vào, thọc cho nước da^ʍ trong l*и Hiểu Nhu bắn tóe cả ra xung quanh. "Vậy dươиɠ ѵậŧ của chú có xấu xa không? Cái l*и nhỏ này có vừa lòng không?"

"Dươиɠ ѵậŧ của chú xấu lắm... A... Mỗi lần đều chơi cho cái l*и nhỏ của cháu chảy nước không dừng được, lại còn phun đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa trắng vừa đặc vào bên trong, a... Chú! Nhanh quá!"

Cháu gái da^ʍ thành như vậy, thật sự Trần Nguy Nga nhịn không nổi, sợi dây cung trong đầu hoàn toàn đứt đoạn, hắn dốc hết sức mà tàn nhẫn ȶᏂασ cô nhóc dưới háng. "Hiểu Nhu, Hiểu Nhu, chú yêu chết cái bộ dạng lẳиɠ ɭơ của cháu, chú tình nguyện đâm cháu cả đời, chết ở trên người cháu cũng được."

Hiểu Nhu vuốt ve tấm lưng to rộng của chú cô, bàn tay mềm mại không an phận mà đốt lửa khắp nơi, da^ʍ huyệt ở bên dưới lại càng chảy đầy nước chủ động âu yếm dươиɠ ѵậŧ của chú, điều này càng khiến những cú giã của chú cô trở nên nhanh hơn.

Trần Nguy Nga bị bộ dạng dâʍ ɭσạи của cháu gái kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn chống tay hai bên người Hiểu Nhu, dươиɠ ѵậŧ giật giật thọc mở cửa tử ©υиɠ. "Hiểu Nhu! Hiểu Nhu! Cháu là của chú! Chú có thể thỏa mãn cháu, mỗi ngày sẽ đút cho cháu ăn dươиɠ ѵậŧ, để cháu được ăn no!"

"Cháu là của chú... Cháu là của chú... Chú, nhanh hơn nữa đi, cháu muốn ra... A... A..." Hiểu Nhu ôm chặt chú mình, hai chân càng mở rộng sang hai bên, dùng hành động để hoan nghênh sự xâm phạm của chú mình.

"Chú cũng sắp." Trần Nguy Nga căng khớp hàm phun ra mấy lời, "Cháu nhịn một chút, để chú thọc cháu thêm mấy cái, chờ chú cùng ra... Ha..."

Chờ chú cô chạy nước rút mà dập thêm mấy cái thì vách thịt bên trong âʍ ɦộ Hiểu Nhu đã tự mình co rút, giật giật. Cô bám chặt lấy chú cô rồi cao giọng kêu lên "Chú, cháu không được nữa rồi, cháu không chịu được nữa, a... A... Chơi cháu đi! TᏂασ cháu đi! Dùng sức ȶᏂασ cháu đi! A!!!"

"A!!! Ông đây cũng không xong rồi, bắn cho cưng! Để cưng được nhồi đầy giống của ông đây! Chú sẽ dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ rửa sạch l*и cho cháu!"

Hiểu Nhu bắn âm tinh, chú cô cũng không giữ được nữa, hai người đồng thời đạt cao trào, ôm chặt lấy nhau.

Hiểu Nhu ôm chú cô để bình ổn lại một chút, mí mắt đã không chịu nổi mà muốn khép lại. Lúc trước cô bị hai người Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên chơi đùa vốn đã kiệt sức, sau lại cố chống đỡ để vui vẻ với chú cô một lần, hiện tại thì đã hoàn toàn không ngăn được cơn buồn ngủ, ý thức dần dần mê man.

Trần Nguy Nga thấy cô đã không chịu đựng nổi mà muốn ngủ thì vỗ vỗ lên tấm lưng trơn mịn của cô, an ủi nói "Ngủ đi."

Hiểu Nhu mơ hồ mà lên tiếng, mí mắt sụp xuống, hoàn toàn chìm vào giấc ngủ. Chỉ là trong lúc ngủ cũng vẫn ôm chặt lấy chú mình, không dám buông ra.

Trần Nguy Nga cũng cứ như vậy mà ôm cháu gái, vỗ nhẹ lên lưng để cô ngủ an ổn hơn một chút.

Hắn nhớ tới khi còn nhỏ cháu gái ở lại nhà hắn, hắn cũng dỗ cô nhóc ngủ như vậy, tuy hiện giờ quan hệ của hai người đã chệch khỏi quỹ đạo nhưng vẫn là cô bé lớn lên trong sự yêu thương của hắn, chính mình bắt nạt cô đã là đủ rồi, làm sao có thể để yên cho người ngoài ức hϊếp.

Trần Nguy Nga ở bên cạnh giúp cháu gái nghỉ ngơi nhưng tia lạnh trong mắt lại càng ngày càng mãnh liệt.