Lục Chi

Chương 50: Lục Dục Chi, anh chờ đó cho tôi! ❄

Editor: Cindy

Bước ngoặt của sự kiện xảy ra đột ngột vừa phải, đại khái là cầu vồng sau cơn mưa trời lại sáng.

Lục Chi buồn ngủ có người đưa gối đầu cho.

Lục Dục Chi ôm cô gái nhỏ hôn mấy cái, gương mặt điển trai tràn đầy vui sướиɠ.

Chỉ trong một đêm, tin tức trên mạng đều phát sinh theo hướng mong muốn của hắn.

"Ca ca." Lục Chi khó hiểu nhìn người đàn ông đột nhiên hưng phấn.

"Bảo bảo là Tiểu phúc tinh của anh." Người đàn ông không đầu không đuôi nói một câu làm Lục Chi mê muội, nhiều hơn nữa Lục Dục Chi cũng không chịu nói, chỉ nhắc Lục Chi nghỉ ngơi thật tốt.

"Bảo bảo ngoan nếu không mệt mỏi..." Người đàn ông cố ý kề sát lỗ tai cô, phun hơi thở nóng rực bên tai cô, hun đỏ gò má như ngọc.

Giọng nói trầm thấp, thanh sắc mê người, mảng lớn da thịt trần trụi dán sát thân thể mềm mại, lời nói chưa xong nhưng cực dễ dụ dỗ người ta mơ tưởng viển vông.

Lục Chi xấu hổ nhanh chóng chui vào trong chăn, đem chăn che qua đỉnh đầu, muốn làm con rùa rụt đầu.

Núp ở trong chăn, bực bội nói: "Em ngủ rồi."

Quá mức đáng yêu cho phép, Lục Dục Chi bất đắc dĩ bật cười.

Ôm khối cơ thể và chăn vào trong ngực, cách chăn hôn hôn cô, sau đó mới xoay người rửa mặt thay quần áo.

Quần chúng ăn dưa đối với tin tức bát quái luôn luôn ở tuyến đầu tiên, thoáng lợi dụng thì có thể vô tri vô giác thâm nhập dư luận.

Bất quá trong thời gian một đêm toàn bộ tin về Trình Thịnh đều được đào và cải biến, một chút tin tức Lục Dục Chi đánh người vì Lục Chi trước đó, tìm kiếm không nhiều lắm, bởi vì mọi người đang mải thảo luận về Trình Thịnh.

Cô gái nhỏ ngày hôm qua cung cấp một phương hướng xử lý cực tốt. Trình Thịnh không phải người chú trọng sự riêng tư, đào mọi chuyện về hắn không khó, lập tức bùng nổ rất nhiều sự việc, xuất sắc đến mức che giấu hot search Lục Dục Chi đánh người.

Người đại diện rèn sắt khi còn nóng, biến Lục Chi thành con nai nhỏ lạc đường thiếu chút nữa gặp nạn, dễ như trở bàn tay công bố ra bên ngoài.

Tuy nhiên vẫn mơ hồ về mối quan hệ giữa Lục Chi và Lục Dục Chi, chỉ nói là bạn tốt quen biết.

Bốn chữ 'Anh hùng cứu mỹ nhân' đủ cho đầu óc tò mò của quần chúng ăn dưa.

Lần này như ý Lục Dục Chi, không cần công bố thân phận của Lục Chi, còn có thể khéo léo xoay chuyển tình thế, có thể nói là đôi bên cùng có lợi.

Trình Thịnh ỷ vào gương mặt ưa nhìn, miệng ngọt, ra tay rộng rãi, lừa không ít học muội.

Hắn xây dựng hình tượng con nhà giàu hoàn mỹ, không giống với những tiểu thiếu gia bất cần đời. Gia thế kinh doanh nhà hắn tốt đẹp, phẩm hạnh đoan chính, hình tượng thiếu gia thành tích ưu tú, rất dễ dàng lừa gạt các thiếu nữ ái mộ cùng tuổi.

Hắn hẹn hò đồng thời nhiều thiếu nữ, còn có người vì hắn sinh non và phá thai, hắn không hề cảm thấy hổ thẹn. Ỷ vào việc những thiếu nữ đó ái mộ mình, lừa tình cảm, lừa tiền bạc, lừa thân thể. Làm một cách thuần thục lại thản nhiên.

Nhân viên phòng làm việc của Lục Dục Chi còn ngầm đổ thêm dầu vào lửa, mấy thiếu nữ chẳng hay biết gì hoàn toàn tỉnh ngộ, còn những thiếu nữ đã từng bị lừa gạt lòng càng đầy căm phẫn, họ không sợ bị lộ thân phận trước ánh sáng mà kết thành đồng minh, sắp xếp tổng hợp tuyến thời gian bị lừa gạt tiền tình và thể xác của từng người, đưa ra đủ loại chứng cứ, công bố toàn bộ thông tin chân thật, ở trên mạng tiến hành thảo phạt Trình Thịnh.

Trình Thịnh ở phòng bệnh ấp ủ mưu mô lập tức bị đánh ngửa hôn mê, hắn không phải người trong giới giải trí, bối cảnh xây dựng không có tác dụng, huống chi nhà hắn chỉ là giai cấp làm công ăn lương bình thường.

Một phen hành động này của Lục Dục Chi, tất cả thông tin và tin tức về Trình Thịnh đều được đưa ra ngoài ánh sáng, đám doanh tiêu hào và cư dân mạng ban đầu đồng minh rối rít phản bội, các cô gái bị lừa gạt càng từng bước ép bức, hắn ta chỉ có thể suy sụp ngất xỉu ở phòng bệnh, chờ đợi những kết cục dành cho hắn ta.

***

Ánh mắt Triệu An Nhiên tối tăm, cô ta vốn tưởng rằng chuyện video đánh Trình Thịnh có thể khiến cho Lục Dục Chi chịu nhiều ảnh hưởng, để cho cô ta có thể xoay chuyển thế cục, ngàn vạn lần không nghĩ tới mọi chuyện và không kịp phòng bị.

Cô ta tức giận nhìn chằm chằm tin tức hot search trên màn hình, dưới lớp trang điểm tinh xảo là một gương mặt đáng sợ dữ tợn.

"Ngu xuẩn!"

Tâm tình tốt của cô ta vậy mà chỉ duy trì được một buổi tối.

Cô ta đè nén lửa giận của bản thân, lấy di động, bấm gọi dãy số quen thuộc.

Người ở bên kia điện thoại tiếp nhận cuộc gọi trong nháy mắt, ngữ điệu của người phụ nữ giả tạo kệch cỡm, mang theo sự nịnh hót lấy lòng.

"Cha nuôi ~ Ngài không muốn Nhiên Nhiên nữa sao?"

Người đầu bên kia điện thoại không biết nói gì đó, người phụ nữ hung hăng cấu véo mình một cái, nước mắt tràn ra hốc mắt, kỹ thuật diễn tự nhiên sẵn có, nếu để đạo diễn nhìn thấy cũng phải cảm thán một câu.

"Nhiên Nhiên nhớ ngài đến mức cũng gầy..."

Thanh âm của Triệu An Nhiên nức nở, nhưng không khóc thành tiếng, tỏ ra yếu thế ăn chắc vừa vặn.

Tiểu tình nhân ỏn ẻn nói chuyện, người đối diện không khỏi hưng phấn: "Tiểu huyệt lẳиɠ ɭơ cũng muốn cha sao?

Triệu An Nhiên nghe vậy nóng mặt, giả bộ hờn dỗi nói: "Ngài, chán ghét ~"

"Ha ha, buổi tối nay cha nuôi muốn nhìn một chút tiểu huyệt lẳиɠ ɭơ, có phải muốn ta đến mức chảy nước hay không?"

"Được ~ Cha nuôi nhớ đến sớm một chút. ~"

"Đã biết, tiểu yêu tinh."

Cúp điện thoại xong, Triệu An Chi lau sạch nước mắt nơi khóe mắt, khóe miệng cong lên nụ cười trào phúng.

Cô ta ngược lại muốn nhìn thử, là người đứng sau của ai mạnh hơn.

Lục Dục Chi, anh chờ đó cho tôi!

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~